Khiến bọn có tài năng thừa nhận tôi nằm ở cấp bậc cao hơn, nhưng trận chiến lại được định đoạt bởi kẻ mình cho rằng kém hơn. Nói thế này cũng không giống bản thân lắm, chỉ là cuộc chiến này không hề tệ.
Đây là thất bại trong cuộc tử chiến. Tôi đạt được một loại cảm giác thoả mãn, thế mà tâm trạng lúc này lại cảm thấy mọi thứ đều bị phá hỏng chỉ trong phút chốc.
Tôi là Vô Sắc Ma Vương, là mối đe doạ lớn nhất đối với thế giới này. Nếu có thể chết trong khi đắm chìm trong cảm giác ấy thì tôi nghĩ mình cũng thoả mãn rồi. Cơ mà mấy lời lẩm bẩm sinh ly tử biệt với Hắc Tỷ chẳng phải nghe đần lắm à.
“… Đây là trò gì, Yugura?”
Bích Vương hướng ánh mắt lạnh lùng về phía Yugura vừa đột ngột xuất hiện. Ngoài trừ gã và Haiya thì ai cũng lộ vẻ mặt không thể tin được, có vẻ hai người họ cũng ít nhiều nghĩ đến khả năng này rồi.
Cả tôi cũng nghĩ anh ta sẽ tới cứu sớm hơn một chút nên hơi bỏ cuộc một lúc rồi cơ.
Ài, khốn nạn quá. Đầu óc vẫn còn có thể suy nghĩ nhưng ngón tay lại không thể cử động chút nào. Mà cũng phải, không có khúc xương nào là không gãy, không có nội tạng nào là không bị nghiền nát. Kể cả khi não được phục hồi tự động thì ma lực của tôi cũng đã cạn kiệt vì phải phục hồi năm giác quan.
Thị giác và thính giác bình thường hơn so với mấy cái khác, cả giọng nói thốt ra lúc nãy cũng khiến cổ họng biến thành khối thịt rồi.
“Trò gì á? Tôi chỉ tới mang Tedral về thôi mà?”
“… Không phải ngươi đã hứa rằng sẽ không can thiệp vào trận chiến này ư?”
“____ Phụt, ahahahaha!”
Dường như Yugura trúng dây thần kinh gì đó nên cười lớn bằng khuôn mặt như một đứa trẻ con. Không khí xung quanh thật sự rất khủng bố. Cả chuyện tôi hấp hối cũng chẳng còn gì đáng quan tâm luôn ấy.
“… Có gì lạ ư?”
“À ừm, xin lỗi nhé. Cũng phải, đúng là có chuyện đấy nhỉ. Anh đã nghe thông tin ấy từ ai vậy ta?”
Yugura vừa lau nước mắt tràn ra do cười lớn vừa hướng ánh mắt về phía tôi.
Ờ thì đúng là tôi đó. Bản thân cũng không giấu diếm gì, chuyện truyền đạt thông qua phân thân cũng được xung quanh biết rõ ràng. Tuy nhiên, Bích Vương đang nhíu mày một chút vì có vẻ đã hiểu được Yugura định nói gì. Ờ thì chắc nội tâm anh ta khá là cáu đấy.
“Tại vì tôi thấy buồn cười với chuyện các anh ngu ngốc tin tưởng thông tin được nghe từ kẻ địch mà mình định tàn nhẫn giết chết ấy mà. Đây là chiến tranh chứ không phải thể thao đâu? Với lại, ví dụ như tôi trực tiếp công khai lời hứa ấy thì ai có thể trách tôi chứ? Người nào sẽ trừng phạt tôi đây?”
Đúng là Yugura đã hứa hẹn. Lấy điều kiện tên đàn ông kia không tham dự trận chiến này, bản thân anh ta sẽ chỉ đứng ra sắp xếp chứ tuyệt đối không can dự.
Tuy nhiên, đó chỉ là một lời hứa miệng. Nó không được dùng ma pháp Khế Ước hay quyết định hình phạt nào cả. Chuyện này chỉ đơn thuần là cả hai cùng đồng ý mà thôi.
“… Ngươi định phá bỏ hứa hẹn với tên đàn ông kia ư?”
“Đừng có sợ như vậy chứ, Bích. Đây chỉ là chút nghịch ngợm thôi. Tôi cũng chẳng phải phá bỏ hứa hẹn gì cả. Bản thân sẽ không để Tedral tiếp tục tham gia cuộc chiến sau này. Vậy thì tôi mang Tedral về tại đây thì cũng đâu ảnh hưởng đến kết quả cuộc chiến phải không? Vả lại Tedral cũng chơi đùa đủ rồi. Việc còn lại của cậu ta chính là quay về giúp đỡ tôi thôi.”
Yugura vừa cười vừa đá chân vào cơ thể tôi. Ê, dừng lại đi. Đừng có dùng đầu ngón chân để khám cơ thể người khác. Mỗi ma pháp Phân Tích tràn vào cũng đủ buồn nôn rồi.
“Chưa đùa sao…”
“Là chơi đùa đó. Cho dù kết quả cuộc chiến này có thế nào thì cũng không có dính líu hay ảnh hưởng đến tôi. Thật sự là sao cũng được cả. Mất đi Tedral chỉ vì chuyện này cũng quá là lãng phí đi. Cậu ta có làm thế nào cũng không tỏ vẻ ngầu được, cho dù nỗ lực đến thế nào cũng chỉ tạo ra kết quả đủ tiêu chuẩn. Tuy nhiên, đây cũng là nhân tài quý trọng có thể chạm đến điểm chuẩn của bản thân tôi.”
Ê ê, nói cho rõ ràng đi. Đừng có khiến người khác cảm động kiểu nửa vời như thế, tên đần… Ờ mà anh ta cũng định đưa cả tôi trở về quá khứ nhỉ. Vậy là anh ta cũng nghiêm túc về chuyện này thật.
“… Ngươi nghĩ bọn ta sẽ chấp nhận ý kiến từ một phía ấy ư?”
“Mấy anh không chấp nhận cũng chẳng sao cả. Hiện tại chỉ là lời giải thích cho ‘cậu ấy’ đang xem trận chiến thôi. Với lại cũng là lời biện hộ đối với Hắc nữa. ‘Bởi vì Tedral chắc chắn sẽ chết nên tôi đến thu hồi cậu ta, và đây chính là xác chết. Xác chết của bạn bè thì phải mai táng tại nơi này mới phải’ ấy.”
Bớt xem người ta là xác chết đi! Xác chết trông vẫn còn sống động hơn cái đống nhàu nát này này! Với lại bảo mai táng cũng không có nghĩa là được đối xử tệ đâu! Bớt đi nha! Ài, khốn nạn thật, không thể nói thành lời thật phiền quá đi!
“Một người đàn ông thật tuỳ hứng nhỉ. Ai da, quả nhiên là người đã sinh ra tôi mà.”
Haiya bước lên phía trước. Hai người sở hữu cơ thể mang cùng gen di truyền nên nhìn họ đối mặt thế này cũng tạo cảm giác có cùng huyết thống ghê. Chỉ là nếu thực tế lại có cha con giống nhau đến mức này thì trông sang chấn tâm lý lắm đấy.
“Chào, Haiya. Đây là lần đầu tiên chúng ta đối mặt trò chuyện như thế này nhỉ.”
“Với người được nghe những lời nói từ ký ức của anh thì đây là lần thứ hai rồi.”
“Vậy thì đây chính là màn tái ngộ đầy cảm động đối với cậu nhỉ. Cậu muốn ôm một cái không?”
“Cũng phải nhỉ, thế thì tôi xin phép.”
Cú đâm đột ngột từ Haiya. Và Yugura đỡ lấy bằng kiếm cứ như đúng rồi.
Bỏ qua cái tên Yugura lấy ra thanh kiếm từ không gian khác đi. Haiya, tốc độ đó là cái quái gì hả? Cậu ta còn nhanh hơn gấp mấy lần lúc chiến đấu với tôi nữa. Nó đã vượt qua tốc độ sinh vật có thể đạt tới rồi đấy.
Kết giới bị cưỡng ép giải trừ khi Yugura xuất hiện cũng được tái khởi động lại. Tên này thật sự định đánh với Yugura à!?
“Chà, ở môi trường phong ấn tác động đến mức này mà cậu lại điều chỉnh để mỗi bản thân có thể tác động à. Ý tưởng ăn gian thật đó.”
“Còn anh thì chặn lại chỉ bằng thần kinh phản xạ thôi kìa. Đúng là hiện thân của tài năng nhỉ.”
“Vậy thì tôi sẽ lặp lại lời vừa nãy. Cậu đang bày trò gì vậy?”
“Không thể nào chỉ mỗi ‘cậu ấy’ biết suy nghĩ kế sách đâu. Yugura Nariya, tôi đã dự đoán anh sẽ xuất hiện tại nơi này. Vì vậy nên tôi đã chuẩn bị trước. Một cơ hội để kẻ sống trong thế giới này như tôi có thể ngăn cản ma pháp Thời Không muốn xoá sổ tất cả mọi thứ của anh!”
Tuy rằng Yugura ngăn cản được công kích được tung ra liên tục ở thời điểm hoàn hảo, nhưng anh ta lại bị áp đảo bởi kiếm mà văng đi. Yugura bị đập vào tường và lập tức điều chỉnh tư thế nhằm chuẩn bị cho truy kích. Song, Haiya đã nhanh đến mức thị lực của tôi cũng không thể bắt kịp. Khi bản thân nhận ra thì Yugura đã bị đâm vào tim từ bên cạnh.
Thanh kiếm của Haiya đang tràn ra vô số nguyền rủa. Cái đó không chỉ là ma pháp, nó còn bao hàm cả những nguyền rủa được tạo ra do tác động vào quy tắc.
Không chỉ sức lực không thua kém Phi Thú, cả khả năng chiến đấu bằng cách tác động vào quy tắc cũng nằm ở mức cao. Ủa? Không chừng kể cả khi tôi không bị phong ấn sức mạnh cũng sẽ gặp nguy hiểm ấy chứ?
“Hặc… Khụ… Ai da, không ngờ cậu lại nhắm tới mạng của tôi đấy. Chỉ là cậu đã từng thấy cái gì? Cậu quên rằng tôi đã xoá sổ thực vật của Bích khi đến đây à? Mỗi vài trăm kết giới cũng___!?”
“Tôi không hề quên chuyện về anh đâu. Chính vì là anh nên tôi mới bố trí những thứ tương ứng đó.”
Kết giới được bố trí trong phòng đồng loạt gia tăng số lượng. Vẫn còn chừng này kết giới chưa được phát động á!? Hơn nữa mỗi kết giới còn cộng hưởng với nhau và tự động tạo thành kết giới phức hợp mới nữa!?
Có nghĩa tôi đã bỏ sót cơ chế hình thành ma pháp Phong Ấn quy mô lớn đến thế này ư? Khoan, không phải. Gã chỉ trồng xuống hạt giống rồi đồng loạt tiến hành chuẩn bị từ khi Yugura xuất hiện tại nơi này.
Khốn nạn, lý do Bích Vương hỏi một cách quái lạ để khiến Yugura nói chuyện là vì câu thời gian cho chuyện này à…!
Kết giới đáng lẽ chỉ có hàng trăm cái lại hoá thành nghìn đơn vị, rồi số lượng lại còn tăng thêm nữa! Tên này định biến căn phòng này thành một thế giới khác à!?
Yugura đúng là kẻ vượt ngoài thường thức, nhưng đó là vì năng lực tác động vào quy tắc có cách biệt với bọn tôi mà thôi. Một khi bị phong ấn sức mạnh đó thì năng lực của Yugura cũng sẽ bị giới hạn.
Nếu một Haiya sở hữu khả năng tác động quy tắc đồng cấp bậc với tôi chiến đấu với anh ta thì cơ hội thắng vẫn tồn tại. Bớt giỡn mặt đi, hoá ra tôi chỉ là con mồi để dụ Yugura đến thôi à…!
“Cậu luỹ thừa gần ba nghìn kết giới lên bằng thuyết mặt gương à. Ước lượng bằng mắt là chín triệu, dùng số đông áp đảo cũng vừa phải thôi chớ. Vả lại thanh kiếm còn chứa nguyền rủa cực kỳ độc luôn. Cậu có biết mình là người được tạo nên để thay thế anh hùng không?”
“Chính vì biết rõ nên tôi mới trả thù thế này đấy. Nguyền rủa này sẽ gây ô nhiễm cho linh hồn, nếu linh hồn không còn duy trì trạng thái bình thường thì việc tái sinh bằng ma pháp Tái Sinh cũng___”
“___ Ừm, thật lãng phí nhỉ.”
Thế giới bỗng thay đổi. Tôi có thể cảm thụ rõ ràng chuyện gì vừa xảy ra và nơi này bị làm gì, nhưng tôi lại chẳng thể hiểu được bất cứ thứ gì. Và sự bối rối ấy lại đến từ một người có thể xem là tinh thông phương pháp tác động quy tắc như tôi.
“Cái…!?”
Yugura từ tốn vươn tay về phía đầu Haiya thì cậu ta lập tức rút kiếm mà giãn khoảng cách.
Biểu cảm kia đã không còn vẻ ung dung thường thấy trong dòng máu của Yugura. Biểu cảm của Bích Vương cũng trở nên cực kỳ căng thẳng. Tất cả những thứ được chuẩn bị nhằm đánh bại con quái vật trước mặt đều hoá thành hư vô chỉ trong phút chốc. Dĩ nhiên là họ sẽ lộ vẻ mặt như vậy rồi. Nếu cơ mặt của tôi còn hoạt động thì chắc cũng chẳng khác gì đâu.
Vết thương do Haiya gây ra cũng đã không còn. Trên trang phục chỉ lưu lại một cái lỗ, chắc là do đương sự không mấy quan tâm đến trang phục mà thôi.
“Đừng hỏi cái câu nghe muốn ngáp dài như chuyện gì đã xảy ra chứ. Tôi chỉ ứng phó một cách đơn giản thôi mà.”
“Làm sao lại xảy ra chuyện đó… Đúng là phong ấn vẫn hoạt động bình thường và anh không thể tác động vào quy tắc mới phải…”
“Ngay từ chuyển không thành có đã là một vết rách rồi. Không có phong ấn nào hoàn hảo đâu. Nguyền rủa cũng giống hệt như thế. Khi tồn tại cản trở thì cơ chế đó sẽ tồn tại. Phân tích cẩn thận từng cái rồi vô hiệu hoá là chuyện rất đơn giản. Chẳng cần phải tác động vào quy tắc làm gì.”
“____!... Chính vì vậy nên tôi mới tạo ra vô số kết giới và nguyền rủa nhằm khiến anh không thể ứng phó___”
“Haiya, cậu có thể đồng thời điều khiển cả tay phải và tay trái phải không?”
Yugura nói vậy rồi giơ hai tay mình lên. Đó là chuyện giống như hướng tới trẻ con vậy. Một lời dạy dỗ ấu trĩ dành cho những kẻ không biết sự đời.
“… Anh nói cái gì___”
“Cậu cũng có thể đồng thời cử động chân phải lẫn chân trái phải không? Cổ cũng có thể phải không? Miệng cũng có thể mở ra phải không? Vậy thì cậu cũng có thể nhân tiện phân tích chín triệu một trăm bốn mươi bốn nghìn năm trăm bảy mươi sáu kết giới và sáu trăm bốn mươi lăm nguyền rủa phải không? Chuyện đơn giản là vậy thôi.”
“___!”
Đúng là Yugura cũng bị phong ấn năng lực tác động quy tắc giống như tôi. Nếu tác động và phân tích từng một kết giới thì tôi cũng làm được. Tuy nhiên so với chuyện giải trừ kết giới thì tốc độ sinh ra kết giới mới của Bích Vương và Haiya sẽ nhanh hơn. Giữa gia tăng ổ khoá với phân giải ổ khoá thì cái trước sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, Yugura lại nắm bắt toàn bộ số lượng cùng cơ chế của kết giới, thứ được xem là con bài tẩy của Haiya rồi phân giải chúng. Đó không phải là sức mạnh được thực thi bằng cách tác động quy tắc, nó chính là năng lực đến từ chính tài năng của anh ta.
Khả năng nhận thức không gian, khả năng phân tích kết cấu, khả năng xử lý song song. Chính vì Yugura sở hữu những tài năng thiên bẩm không tồn tại trong thế giới này và có thể sử dụng chúng với hiệu quả theo cấp số nhân nên mới làm được điều đó.
“Haiya. Nè, Haiya, Haiya, Haiya. Tôi đã tặng cho cậu tài năng khởi đầu, tức tài năng tác động vào quy tắc rồi mà. Cậu không tự mình gia tăng tài năng bản thân lên mức giới hạn sao? Cậu không lần lượt gia tăng những tài năng mà mình có thể nghĩ ra, không hiện thực hoá những thứ mình cảm thấy rằng có thể làm được thì tốt biết mấy à?”
“…”
Bản thân Haiya cũng tự điều chỉnh cơ thể mình bằng sức mạnh ấy. Trong góc nhìn của người thường thì Haiya đã đủ quái vật rồi.
“Nè, tại sao cậu mang hình dáng của tôi mà vẫn cố làm con người vậy? Cậu sợ hãi tài năng gia tăng vô hạn và không thể vượt qua nỗi sợ bản thân dần không còn là người sao? Nè, tại sao cậu không thể bước qua lằn ranh cuối cùng mà vẫn đứng trước mặt tôi vậy?”
“…!”
Song, đối thủ lần này lại quá tệ. Kẻ hiện đang ở trước mặt họ chính là hiện thân của điên cuồng khi chỉnh sửa bản thân đến mức khiến tên khốn… khiến “thần linh” cũng phải im miệng. Một gã vẫn còn lý trí sẽ không thể nào vượt qua kẻ đã phá huỷ nó và tiến đến phía trước.
“Haiya! Phối hợp!”
Arkryal phớt lờ bầu không khí tuyệt vọng ấy và lao về phía Yugura. Đây là thiếu suy nghĩ… Không, có lẽ là cậu ta đã giác ngộ rằng chỉ còn có thể làm thế này mà thôi.
Cả Haiya lẫn Bích Vương đều đang bị nuốt chửng bởi cách biệt áp đảo so với Yugura. Một tên ngốc không thể nắm rõ tình huống mới cần phải miễn cưỡng như thế.
Kiếm của Arkryal bị ngăn chặn một cách dễ dàng. Kiếm kỹ bình thường chẳng phải phản công ấy sẽ không thể nào chạm đến Yugura. Tuy nhiên, khi Yugura nhìn vào Arkryal tái mét chém tới thì bỗng lộ khuôn mặt có chút vui vẻ.
“Chà, là con rơi sở hữu tài năng đón đánh à. Xét tài năng chiến đấu đơn thuần thì cũng thuộc loại trúng mánh đấy. Cơ mà không được đâu. Đó là năng lực để vượt qua gian khổ trút xuống bản thân. Tự mình lao vào như thế thì đâu thể tận dụng nó được?”
“Vậy thì anh cũng đặt tôi vào tầm mắt đi! Nãy giờ cứ bơ đi hẳn luôn! Tôi cũng muốn chiến đấu với anh hùng một lần nên phối hợp tí đi!”
“Ừm, được thôi. Đây là khiêu chiến của cậu. Mặc dù tôi đã hứa không can thiệp trận chiến này, nhưng ít nhất cũng phải phủi đi chút hạt lửa bén tới nhỉ.”
Ngay khi Yugura quét kiếm thì Arkryal liền giãn khoảng cách. Yugura cầm kiếm một cách vui vẻ mà đi bộ về phía Arkryal.
Anh ta không hề thủ thế, đó chỉ là những bước đi vô cùng tự nhiên. Khi cảm thấy rằng mọi công kích đều có thể đánh trúng tức là đối phương cũng có khả năng đáp trả bất cứ công kích nào.
Trong mắt một người bước trên con đường kiếm thuật thì bước đi của Yugura giống hệt như là tử vong đang đến gần vậy.
Song, Arkryal lại được ban tài năng đón đỡ mọi gian khổ từ Yugura đó. Chỉ xét cuộc chiến kiếm thuật đơn thuần thì không chừng…
“Ở khoảng cách này mà cơ thể ngứa ngáy hẳn luôn, quả nhiên anh đỉnh thật đấy!”
“Nhân tiện thì cậu có thể chém tới đâu nhỉ? Cậu có thể chém lĩnh vực không? Kết quả thì sao? Quy tắc thì sao?”
“Anh nói cái___”
“Hoá ra cậu chỉ cỡ vậy thôi à.”
Người bình thường như tôi không thể nhìn thấy quỹ đạo đường kiếm, bản thân chỉ có thể nhìn thấy kết quả ấy mà thôi.
Nửa thân trên Arkryal sụp xuống. Thân mình của gã đã bị chém ngang làm hai. Khuôn mặt cuối cùng mà tôi có thể trông thấy một chút ấy lại giống như đang khẽ tươi cười.
“Arkryal!?”
“… Tôi sẽ sửa lại một chút. Cậu vẫn đỡ hơn tôi nghĩ đấy.”
Trên cổ của Yugura đang bị găm vào bởi thanh kiếm cùng cánh tay bị chặt xuống của Arkryal. Yugura rút thanh kiếm đó ra như không có chuyện gì rồi ném về phía Arkryal đang nằm dưới chân.
Và chỉ trong khoảng thời gian nhìn vào thân ảnh ấy, vết thương do Arkryal lưu lại cũng đã biến mất không chút dấu vết.