“Sir Gofagovertz, hành động của địch đã thay đổi! Quân địch xung quanh đang bắt đầu hướng về một nơi mà tấn công!”
“Ô chà, đã ngừng dàn trải rồi sao.”
Theo tin truyền lệnh tổng hợp từ Garne, địch quân xâm chiếm Garne và Methys đang tập trung lại một điểm ở mỗi bên. Mục tiêu của chúng rất rõ ràng, đó chính là vị trí tập trung nhiều quân lực của bên này. Là vì tấn công rải rác bị cản trở quá nhiều nên chúng thay đổi chiến thuật ư? Không, nghĩ đến tính cách của tên đội trưởng đần độn kia thì ta không nghĩ chúng sẽ ưu tiên hội hợp với các đội khác. Hẳn đây là sự điều động của Phi Ma Vương rồi. Hắn ta chắc đang nghĩ đến chuyện nghiêm túc vào thế chiến đấu thật sự.
“Chỉ thị của bệ hạ là gì?”
“Đi đến các địa điểm tập trung mà chuẩn bị đón đầu! Tuy nhiên, những người ở xa cũng phải chuẩn bị việc chúng tản ra!”
“Vậy là sắp sửa chiến đấu thật sự rồi. Mọi người hãy chuẩn bị tinh thần đi!”
Bọn ta thúc ngựa vội vàng hướng đến địa điểm tập trung. Khả năng hai người bệ hạ và Kim Ma Vương bỏ sót kẻ địch là rất thấp. Ta đã nghe giải thích đơn giản, quả nhiên chỉ có thể nói rằng đó là một năng lực vô cùng ăn gian. Song, sau khi biến thành hỗn chiến mà chúng lại giải tán thì sẽ có khả năng địch nhân lọt lưới. Đến lúc ấy thì ta nghĩ quân đội bên này sẽ không còn bao nhiêu sức lực. Mà, khi đó thì hiệp sĩ đoàn Turize bọn ta sẽ lại là người chống đỡ thôi.
Bọn ta đặt chân đến địa điểm được chỉ định, xác nhận phương hướng địch của địch bằng ma pháp Viễn Vọng. Đã có nhiều đội hội hợp và đang hướng thẳng về bên này. Không biết có thằng trùm Kobold kia không nữa.
Chỉ là tốc độ tiến công của chúng khá là thư thả, hẳn địch nhân đang muốn tập hợp với các đội khác để tấn công rồi. Vậy thì bên này cũng phải tiến hành chuẩn bị đón đánh cho đến lúc ấy vậy.
“Cung thủ hãy chuẩn bị. Lần đột kích đầu tiên sẽ do bọn ta đón đỡ. Hãy đồng loạt bắn tên ngay khi bọn ta chạm địch!”
“Vậy… vậy thì không phải hiệp sĩ Turize cũng sẽ bị___”
“Mấy thứ như thế bọn ta không nhìn cũng né được! Nhớ ưu tiên loạt bắn thứ hai vào mấy kẻ lọt qua bọn ta đấy!”
“Hở….”
Nếu là mũi tên mang ma pháp cường hoá do hiệp sĩ Turize bắn ra thì không nói, nhưng chỉ là mấy mũi tên rơi xuống theo hình vòng cung thì không thành vấn đề. Kể cả ngựa cũng chỉ cần giáp và cường hoá tự thân là có thể chạy thoải mái cho dù bị mũi tên cắm vào người. Trong trường hợp kẻ địch bắt đầu loạn chiến với quân Garne thì kỵ binh sẽ khó mà đột kích. Như thế thì sẽ trở nên phiền toái hơn. Tuy phải khiến ái mã chịu chút gánh nặng, nhưng chỉ chừng ấy thì nó vẫn sẽ hăng hái bừng bừng nên không cần phải lo. Trong lúc ta đang nghĩ ngợi thì lại có lời truyền lệnh mới.
“Sir Gofagovertz, là truyền lệnh! Nếu bị miễn cưỡng đột phá nơi này, cho dù kẻ địch tiếp tục tiến công hay lại giải tán thì chúng ta vẫn sẽ chậm trễ trong việc đối phó. Mệnh lệnh là hãy lấy hiệp sĩ Turize làm chủ mà đón đánh trước!”
“Được thôi! Rốt cuộc cũng tới lãnh vực mà bọn ta có thể phát huy rồi! Hẳn là bên Garne cũng đang đưa ra đối sách và mệnh lệnh di chuyển. Chúng ta cùng triệt để hoàn thành mệnh lệnh bên đó nào!”
Tuy quân số Garne rất đông, nhưng chất lượng lại thấp, độ cơ động cũng không cao. Nếu cuộc chiến trở nên kịch liệt hơn thì tốc độ đáp ứng chỉ thị mới cũng sẽ giảm xuống. Nhưng nếu không tận dụng số lượng ấy thì bọn ta không thể giành thắng lợi trong cuộc chiến tranh này. Nhiệm vụ thật trọng đại. Tinh thần ta sôi sục cả lên rồi.
Ta dẫn các hiệp sĩ đi và bắt đầu đột kích vào địa điểm quân địch tập trung. Và những hiệp sĩ khác cũng bắt đầu hội hợp từ bên phải như hô ứng. Lá cờ được phất lên chính là gia huy của Sir Domitrucovcon. Có vẻ như Kara cũng kịp lúc rồi. Trong các hiệp sĩ ấy, có một người tách đoàn mà tiến đến gần ta.
“Bolv, đừng có mà xông lên trước đấy!”
“Chậm quá rồi đấy, Kara. Ta còn tưởng ông chết toi rồi cơ!”
Quả nhiên là xếp bọn ta ở chung chiến trường là không đúng. Lúc nào ta với tên này cũng tranh đoạt công lao. Mặc dù nó cũng đáng công làm vậy. Nghĩ đến phần đời còn lại, có lẽ đây chính là cuộc đại chiến cuối cùng rồi. Đã vậy thì cũng nên giải quyết mọi chuyện tại đây.
“Sao nào, Bolv. Sắp đến lúc giải quyết cùng ta rồi nhỉ?”
“___Ta cũng đang nghĩ như thế đấy. Phải khiến ông thua cuộc trước khi ông bại trận trước tuổi già chứ!”
“Lão già thối mà nói hay ha!”
“Ta không muốn bị ông nói đâu!”
Địch quân phát động năng lực của Phi Ma Vương. Chúng giảm tốc độ và dàn trận đón đánh bọn ta. Nếu tướng địch còn ở phía sau thì cũng không có gì nguy hiểm cả.
“Mọi người, ta sẽ không bảo đừng miễn cưỡng nữa! Cứ cố gắng đừng để chết là được! Tiện thể, tên nào bị trúng tên từ sau lưng thì cứ biết là sẽ biến thành món nhậu sau khi chết đi!”
Các hiệp sĩ gầm lên. Đó không phải tiếng gầm ồn ào của đám thú vật đằng trước, mà đó là tiếng thét xông trận vô cùng chỉnh tề. Thật là một thanh âm dễ chịu. Mỗi khi nghe đến nó là ta lại cảm thấy tự hào khi được làm hiệp sĩ. Cũng không phải quá khi nói rằng đây chính là tập hợp con đường hiệp sĩ của tất cả bọn ta.
Nào, bọn ta sẽ trở thành quân tiên phong. Mở đường chính là sứ mệnh của chúng ta. Giương lên chiếc búa, nhắm vào ma vật ở phía trước. Cho dù khác với ma vật đã tấn công Turize, nhưng hãy để ta triệt để trả món nợ ngày ấy đi nào!
-------------------------------------------------------------------
“Đây chính là hiệp sĩ sao…”
Tôi nhìn bóng lưng của các hiệp sĩ Turize. Vốn dĩ, người bảo vệ Garne này phải là những kẻ thuộc đất nước Garne như chúng tôi. Ban đầu, bản thân còn phẫn uất vì “Tại sao chúng ta phải để quân đội nước khác nắm quyền chủ đạo,” nhưng giờ thì tôi lại cảm thấy hổ thẹn với cảm xúc ấy.
Bọn họ rất mạnh. Cho dù là thân thể hay tâm tính, bọn họ đều được tẩy luyện vô cùng áp đảo so với binh sĩ Garne chúng tôi. Khi cùng chiến đấu, khác biệt giữa người luôn sống như hiệp sĩ và những người được huấn luyện làm quân binh là vô cùng rõ rệt. Tuy không cho rằng khả năng thống trị của Quốc Vương chúng tôi sẽ thua kém một Turize quê mùa, nhưng bản thân thật sự biết ơn khi họ là đồng minh của mình.
Tiếng gầm rống của hiệp sĩ và ma vật rung chuyển không khí. Nó vang đến cả nơi bọn tôi đang giương cung ở phía sau cùng. Ôi, liệu tôi có thể có thể đứng tại đó mà vung vũ khí không? Liệu tôi có thể sống sót trở về không? Chính vì đã được huấn luyện nên tôi mới có thể lý giải được sự dị thường ở nơi tiền tuyến.
Những kẻ mà họ để sót nhất định sẽ tràn đến đây. Số lượng tuy giảm đi, nhưng uy hiếp của ma vật vẫn còn đó. Điều chúng tôi có thể làm lúc này chính là giảm đi số lượng của chúng dù chỉ một ít.
“Giương cung!”
Tướng quân lên giọng. Ngay sau khi hiệp sĩ Turize và ma vật giao chiến, tôi đã nghe thấy mệnh lệnh bắn loạt tên đầu. Tuy vậy, liệu cung sẽ thật sự bắn vào nơi có người không…. Bản thân trở nên khẩn trương. Nhưng với sức mạnh của họ thì có lẽ những mũi tên của chúng tôi cũng không khác gì cơn mưa rơi xuống thường ngày. Tôi dùng hết sức kéo cung ra.
“Bắn!”
Cùng một lúc với hiệu lệnh, vô số mũi tên trút xuống chiến trường. Tôi vừa nuốt nước bọt vừa ngắm nhìn cơn mưa tên theo nghĩa đen. Tôi có thể trông thấy các ma vật ở phía trước ngã xuống. Còn bóng dáng hiệp sĩ gục ngã… thì không xuất hiện trong tầm mắt. Bọn họ thật sự tuyệt quá đi.
Và nhờ vào sự thật đó, sĩ khí xung quanh càng tăng lên. Không cần chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của tướng quân, có một số binh sĩ đã bắt đầu chuẩn bị cho đợt tên thứ hai.
“Giương cung đợt thứ hai!”
Tôi lấy tên ra và kéo căng cây cung hơn nữa. Chúng tôi phải giảm đi càng nhiều kẻ địch, giảm đi uy hiếp cho bọn họ và chúng tôi dù chỉ một chút. Vì vậy, tôi cũng phải nhanh chóng___
“___!?”
Hai phía trái phải đằng trước vang tiếng gầm rống của ma vật. Sau đợt đột kích của các hiệp sĩ, các ma vật đang sắp sửa hội hợp đang gầm lên. Theo những gì nghe được, có lẽ bọn chúng cũng đã nhận ảnh hưởng từ năng lực của Phi Ma Vương rồi. Không cần do dự, phải nhanh bắn tên, bắn___
“Bắn!”
Tên được bắn ra. Những mũi tên bay trong tầm mắt… Ủa, thật lạ quá. So với đợt đầu tiên, số mũi tên được bắn ra đã ít đi trông thấy. Là do họ không theo kịp hiệu lệnh sao? Không, không thể nào có chuyện đó. Khoảng thời gian giữa hai hiệu lệnh của tướng quân vẫn giống như huấn luyện từ trước đến nay, không có gì khó khăn cả. Đáng lẽ không hề khó khăn, vậy thì tại sao… tại sao…
“A… hở? Tại sao… tại sao… tên vẫn còn ở đây…?”
Lý do tên bắn ra vô cùng ít rất rõ ràng. Có rất nhiều binh lính không bắn tên. Đúng vậy, cả tôi cũng thế. Cho dù nghe hiệu lệnh của lần bắn thứ hai, tôi vẫn chỉ kéo cung mà không bắn tên ra. Mũi tên không rời khỏi tay, cánh tay đang run rẩy. Không chỉ thế, thân thể cũng trở nên nặng nề như đeo chì và không thể chuyển động như mong muốn. Tiếng răng đập lách cách vang bên tai. Dường như tướng quân đang thét gì đó, nhưng tôi không thể nghe thấy gì. Không, nhìn vào cử động của ngài ấy thì tôi có thể hiểu. Ngài ấy đang thét bảo chúng tôi bắn tên. Đúng rồi, bắn tên… giúp bọn họ… giết… ma vật… Các ma vật càng gầm rú lớn hơn. Dù thế tôi vẫn phải bắn tên ra… bắn…
“___A.”
Mũi tên bắn ra không vẽ nên đường vòng cung giống như đợt đầu tiên, không chạm đến ma vật, mà chỉ vô lực cắm xuống mặt đất trước mắt.
-------------------------------------------------------------------
“Phát hiện trạng thái dị thường trên rất nhiều binh lính Garne! Có vẻ họ đang giống như mất đi chiến ý!”
Nghe thấy báo cáo ấy, tôi suýt nữa vô thức tặc lưỡi, may mà cuối cùng vẫn giữ lại được. Nếu lộ bộ dạng bực tức ở đây thì sẽ có nguy cơ ảnh hưởng sĩ khí toàn thể.
Sức mạnh mà Yugura trao cho Ma Vương thường có khuynh hướng chiếm ưu thế tuyệt đối với con người. Người bạn cũng đã xem xét khả năng sức mạnh Đấu Tranh của Phi Ma Vương cũng tạo ra ảnh hưởng với nhân loại… quả nhiên là thế sao.
“Hiện tại, người chịu ảnh hưởng như vậy chỉ có binh sĩ Garne thôi ư?”
“Vâng. Giáo sĩ, thánh hiệp sĩ hay hiệp sĩ Turize đều không có ảnh hưởng nào như vậy!”
“Khả năng cao là nó đang can thiệp vào ma lực con người sở hữu. Các giáo sĩ ở Garne hãy ưu tiên tạo kết giới cho binh sĩ Garne bằng ma pháp tầm xa. Báo với bên Methys rằng lúc kẻ địch hội hợp sẽ có ảnh hưởng xấu nào đó.”
Cho dù chịu được đôi chút bằng cách giăng kết giới, nhưng muốn bảo vệ toàn thể binh lính Garne là rất khó khăn. Hơn nữa, trình độ ảnh hưởng so với các Á nhân còn tệ hơn. Không chỉ sĩ khí toàn thể bị hạ thấp vì quân lính đứng như trời trồng, mà nó cũng gia tăng gánh nặng lên các binh sĩ có thể chuyển động để bổ trợ.
“Vua Turize này, anh định làm gì đây?”
“Tuỳ vào việc xác nhận xem có thể trung hoà năng lực đó bằng kết giới hay không, chúng ta sẽ phải phụ trợ họ hết khả năng có thể. Về những người không được giăng kết giới thì chỉ còn cách lùi về mà thôi.”
“…Tuy không quá thoải mái, nhưng binh lính đã có thể chuyển động nhờ vào kết giới!”
“Những người có thể giăng kết giới thì hỗ trợ cho các binh lính ngừng chuyển động, nếu vẫn không thể hành động ở mức tối đa thì bảo họ chuẩn bị rút lui. Truyền đạt thông tin cho các hiệp sĩ Turize, lệnh cho họ hãy ưu tiên duy trì kết giới để bảo vệ mình.”
Với hiệp sĩ Turize có thể tiến hành cường hoá ma lực trình độ cao thì tạm thời sẽ không gặp chướng ngại, nhưng nếu địch nhân tập trung thì có khả năng sẽ xuất hiện người bị ảnh hưởng. Vậy thì chúng tôi nên đồng loạt tấn công trước khi chúng hội hợp hoàn toàn ư? Không, nếu lao vào sâu trong đội hình địch mà không có chi viện từ phía sau thì họ sẽ không tránh phải khổ chiến, hơn nữa đám ma vật cũng sẽ chạm đến các binh sĩ Garne đang trong lúc vực dậy.
“Marito, anh có nghe không?”
“Ừ, ta đang nghe. Đã xuất hiện biến hoá sau khi kẻ địch tập hợp.”
Thực là vừa đúng lúc. Cho dù là người bạn thì cũng khó mà lập tức chuẩn bị kế sách phá giải tình huống này. Trước tiên là cung cấp thông tin đã.
“Tôi đang nhìn từ xa nên hiểu được tình huống. Nếu chúng hội hợp toàn bộ thì sẽ quân ta sẽ sụp đổ cả đấy?”
“Nhờ sự hỗ trợ của kết giới nên họ có thể cử động phần nào. Sau khi vực dậy đội hình, có vẻ bọn ta chỉ còn cách đón đánh được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Cậu có sao không?”
“Cũng nhờ Mix giăng kết giới thường trực nên không sao. Bên phía Methys có ổn không?”
“Các thánh hiệp sĩ có vẻ không vấn đề. Chỉ là sau khi kẻ địch hội hợp hoàn toàn thì họ vẫn không thể che giấu bất an. Ta đang nghĩ không biết nên quyết chiến sớm hay không.”
“Chuyện đó không tốt tí nào. E rằng Phi Ma Vương đang bắt đầu trực tiếp chỉ huy. Quyền chủ đạo hiện giờ đang do chúng nắm giữ. Không khéo thì chúng ta sẽ bị nuốt chửng đấy.”
“Hiển nhiên rồi. Chỉ là nếu cứ tiếp tục thế này thì chúng ta có thể chịu đựng hay không cũng khó nói.”
Bởi vì liên tục kiềm chế rồi rút về nên đường lui của bên này gần như không còn mấy. Lùi quá sâu thì hẳn là kẻ địch sẽ bắt đầu phân tán và càn quấy. Trong lúc vẫn còn chưa thấy khả năng của Phi Ma Vương thì vẫn nên chừa lại lực lượng.
“Vậy thì tôi sẽ rút một con bài tẩy bên này. Marito hãy hành động dựa theo kết quả đi.”
“Tiện thể thì con bài tẩy đó mạnh cỡ nào?”
“Cũng không đến mức khởi tử hồi sinh, nhưng nếu làm tốt thì chắc hẳn quân địch sẽ tạm thời rút lui.”
“Quá đủ rồi, ta giao cho cậu đấy.”
Tôi ngắt tín hiệu. E rằng con bài tẩy mà người bạn dùng sẽ là cái đó. Thế thì hẳn không lâu nữa sẽ có liên lạc ở bên này.
“Bệ hạ! Trên chiến trường xuất hiện vô số Ác ma và bắt đầu khai chiến với đám ma vật của Phi Ma Vương!”
“Quả nhiên là vậy, thế thì chúng ta sẽ có thể vực dậy đội hình rồi.”
Con bài của người bạn chính là huy động toàn bộ quân lực của Tử Ma Vương mà so kè số lượng. Chỉ bằng số lượng đơn thuần thì quân lực của Tử Ma Vương vẫn nhiều hơn quân của Phi Ma Vương. Song, đội quân của Phi Ma Vương lại đang được gia tăng một bậc nhờ năng lực Đấu Tranh. Về chất lượng thì Ác ma vẫn gặp bất lợi rất lớn.
“Nhưng nếu dùng hết con cờ của Tử thì việc rút lui sau này sẽ khó khăn hơn rất nhiều.”
“Cũng đúng. Thế này thì có lẽ sẽ không còn gì sót lại nữa. Tuy nhiên, nó sẽ hạn chế rất nhiều thiệt hại lần này. Chỉ có thể xem như chúng ta sẽ có thêm thời gian chuẩn bị vậy.”
Kết quả là nhờ Tử Ma Vương và người bạn không do dự nên cuộc tiến công của quân địch đã bị ngăn chặn. Sau một khoảng thời gian thì quân địch bắt đầu tạm thời rút lui. Tuy cấp bậc kém hơn, nhưng việc chiến đấu với số lượng Ác ma khổng lồ đã giúp ích trong việc tiêu hao thời gian của năng lực Đấu Tranh. Việc dùng số lượng cản trở sự hội hợp của chúng cũng tạo ra kết quả rất tốt.
Tuy những hiệp sĩ Turize lao vào trước vô cùng mệt mỏi, nhưng họ không gặp thiệt hại gì lớn. May mắn lớn nhất chính là không để ma vật chạm vào các binh lính Garne đang bị ảnh hưởng sĩ khí. Song, bên phía chúng tôi cũng xuất hiện một thiệt hại rất lớn. Hơn phân nửa Ác ma đang phục sẵn hai bên Garne và Methys của Tử Ma Vương đã bị khu trừ bởi ma vật của địch. Cho dù quân lực của Thương Ma Vương vẫn còn sót lại, nhưng số lượng lại càng ít hơn, và kẻ địch cũng đã hoàn thành việc tập hợp. Hẳn là chúng tôi không thể dùng thủ đoạn đó nữa.
Dường như kẻ địch sẽ nghỉ ngơi một thời gian. Dù rằng muốn hạn chế không cho chúng nghỉ ngơi, nhưng với sự mệt mỏi của hiệp sĩ Turize hiện tại thì đó chỉ là hành vi tự sát. Không chỉ Garne, cả bên Methys cũng bắt đầu trông thấy sự dao động từ binh sĩ. Sự bất an và lo lắng không biết làm sao để ngăn cản đợt tấn công tiếp theo đang truyền ra toàn quân.
Kể cả muốn tìm ra kế sách, nhưng nếu không có binh lính có thể hành động như bình thường thì tôi cũng không thể sử dụng thủ đoạn thay đổi đại cục. Phải làm sao… phải làm sao mới có thể phá vỡ tình huống này đây?