Hôm nay chính là buổi gặp mặt của đội nghiên cứu ma pháp mà tôi hằng mong đợi. Bỏ qua quý bệ hạ Marito cùng hộ vệ Illias, các gương mặt tôi chuẩn bị gặp gỡ sẽ là những người đồng chí cùng nhau tiến về phía trước.
Một người là Mix, em gái của hiền vương kiêm mạo hiểm giả giỏi giang, tôi kỳ vọng rằng cô ấy sẽ đưa ra ý kiến trong vấn đề thực chiến.
Tiếp theo là đại biểu do Marito tiến cử, đó là____
“Ưm… Tại sao anh trai lại muốn làm chuyện này vậy?”
“Quả nhiên là một lựa chọn đúng kiểu Marito.”
“Chứ gì nữa.”
__Hầu gái phục vụ trong lâu đài, Luco.
Là cô hầu gái có kiến thức phong phú về nghệ thuật làm vườn nên được Marito yêu thích. Tuy vẫn chưa công khai, nhưng cô ấy chính là nhân vật có khả năng trở thành người ứng cử cho vị trí cô dâu của anh ta.
Dạo này thì có vẻ cô ấy cũng được người thợ chuyên dụng của Marito nhận làm đệ tử. Chắc chắn không ai có thể dự đoán được việc cô ấy sẽ trở thành người lãnh đạo đội nghiên cứu này.
“Đương nhiên là ta không kỳ vọng chuyện kết quả nghiên cứu vào Luco, nhưng mà bản ta lại muốn một người sở hữu thường thức vừa đủ. Hiệp sĩ thì quá cứng đầu, chuyên gia thì có khi lại chạy theo tham vọng. Trong lúc đang đau đầu thì cô ấy vừa hay lại lọt vào tầm mắt.”
“Chỉ… chỉ vì lý do đó thôi ạ!? Nhưng thần vẫn còn công việc___”
“Cái đó thì từ nay không cần nữa. Việc học tập làm vườn thì vẫn tiếp tục nên cô không cần phải lo.”
Luco nhìn về phía này với đôi mắt rưng rưng, cứ như là đang bảo lỗi tại tôi vậy.
Đương nhiên là tôi lắc đầu. Nếu được thảo luận trước thì tôi còn đau đầu một chút, mặc dù tôi vẫn sẽ tán thành thôi.
“Cô được tăng lương còn gì, thế thì quá là tốt rồi.”
“A… anh nghĩ tôi có thể đảm nhiệm trọng trách như vầy ư!?”
Marito và Mix gật đầu lia lịa. Một khi đã được hai anh em vương tộc khẳng định thì tôi cũng không thể đi phủ nhận.
“Nếu cô vẫn không chịu thì không vấn đề, nhưng ta cần cô cố gắng cho đến khi tìm ra nhân tài mới. Không có gì đâu, về cơ bản thì cậu ta sẽ đảm đương mọi chuyện nên không cần phải lo lắng.”
“Ư…. Thần hiểu rồi…”
Tiện thể thì lý do anh ta giao trọng trách cho Luco chính là nếu đạt được thành tích thì sẽ thuận lợi hơn khi rước cô ấy về làm dâu. Một bộ phận đều dễ dàng nhìn ra tính toán đó của Marito, nhưng cũng không cần phải cất công vạch trần gì cả.
“Luco có tri thức về ma pháp không?”
“A ưm… Kiến thức cơ bản thì tôi đã được học, nhưng bảo tôi nghiên cứu thì không thể nào đâu.”
“Với người đại biểu để giữ gìn trật tự thì như thế là đủ rồi. Vậy thì Marito, tôi còn chưa thấy bóng dáng vị chuyên gia kia đâu, đừng bảo thực ra đó là người quen nữa nhé?”
“Đương nhiên là không rồi. Về thân phận thì đó là đệ tử của [Hiền Giả] đang nghiên cứu ma pháp tại Quama. Ban đầu thì ta mời vị Hiền Giả, nhưng lại được người đó giới thiệu đệ tử sang. Có lẽ là sắp đến lúc… À, hình như đến rồi kìa.”
Tôi nghe thấy tiếng chạy lạch bạch trong hành lang, tiếp theo là tiếng thắng két một cái trước cửa phòng.
Sau đó thì cánh cửa được mở toang.
“Là đây sao! Cái lâu đài này rộng quá đi mất!”
Người vừa xuất hiện vận trang phục của một pháp sư tại thế giới kỳ ảo: toàn thân bọc trong chiếc áo choàng cùng chiếc mũ nhọn đầu khổng lồ.
Bộ dạng kinh điển của pháp sư mà bất cứ ai cũng phải thừa nhận… trên người một đứa trẻ.
Chiều cao còn thấp hơn cả Ulffe. Tuổi tác bao nhiêu đây? Chắc còn chưa đủ 15 nữa.
Học sinh cấp hai__ Không, chắc là tiểu học… Một thiếu nữ mang ấn tượng non nớt hơn là trẻ tuổi.
Tôi liếc qua Marito, khuôn mặt anh ta vẫn giữ nụ cười ôn hoà.
“Marito… là đây hả?”
“Ai da, đúng là ta không phủ nhận được chuyện cả ngoại hình lẫn tuổi tác cô bé đều rất nhỏ, nhưng trông vậy chứ lại là người Hiền Giả tiến cử đó.”
“A, là Quốc Vương Turize, lâu đài này rộng quá làm người ta lạc mất tiêu đó!”
Được rồi, tôi cũng không định tức giận vì đây là trẻ nhỏ, ngay từ đầu thì tôi đã tưởng tượng đó là kiểu người quái dị rồi.
Kiểu như mấy gã sặc mùi khoa tự nhiên hoặc thiên tài quái đản gì đấy.
Cơ mà cũng có chút cảm giác bất ngờ vì lại lệch theo hướng khác.
“Trước tiên thì anh có thể nhờ em tự giới thiệu không?”
“Là Nora! Là đệ tử… thứ bao nhiêu đó của Đại Hiền Giả Balastos!”
“La Nora à… tên em lạ thật đó.”
“Nora cơ. Chính xác là Nodeliktranlis Zakzalfuanshryton.”
Dài vãi! Tên dài hơn cả ông Kara với ông Bol nữa.
Dạo này không xuất hiện gương mặt mới nào có tên dài nên tôi mới nhất thời sơ suất, chỉ là không ngờ chuyện đó lại đến từ một đứa trẻ như thế này… Không lẽ lại sắp xuất hiện một đám tên dài nữa hả!?
Tên của cháu Sir Ragdo cũng không dài đến vậy mà… Nodeliktranlis, tên gọi quen thuộc là Nora sao.
Tôi không nghĩ mình sẽ nhớ nổi nên cứ gọi Nora vậy.
Thoạt nhìn thì đây là một cô bé vô cùng hoạt bát với giọng địa phương. Trong trường hợp đây là đứa trẻ thiên tài thì thường sẽ có cảm giác quậy phá hoặc điên loạn gì đó… Nhưng cứ thử trước đã.
“Giờ thì Nora, hơi sớm nhưng anh cần em thể hiện năng lực của mình. Trong cơ thể anh có một Tinh Linh được nhập vào. Em có thể hiểu kết cấu của nó không?”
“Cho Nora xem nào. Ừm ừm, đúng là có gì đó thật. Hây.”
Bỗng Nora đặt tay lên ngực tôi rồi làm hành động như kéo thứ gì ra.
“Này, chẳng lẽ em vừa___”
“____, ______?”
….A, vậy tức là Tinh Linh vừa bị lôi ra đó hả?
Tôi không thể nói lẫn nghe được ngôn ngữ bên đó.
Ngài Tinh Linh này có thể dễ dàng lôi ra vậy hả ta?
Tôi được Tinh Linh này giúp đỡ rất nhiều nên hãy cẩn thận nhé?
“Chờ đã, không thể nghe hiểu thì rắc rối lắm… Này, Marito, anh biết tôi đang nói gì phải không? Để em ấy bỏ nó trở lại đi.”
Tôi quay về phía Marito – người có lẽ nhạy bén nhất trong này – rồi dùng cử chỉ ra hiệu.
Marito giơ tay đáp lời rồi nói gì đó với Nora.
Có vẻ như đã hiểu nên Nora một lần nữa chạm tay vào ngực tôi.
“Nora bỏ vào lại rồi.”
“À, có thể nghe lại được rồi. Anh không bảo em không được rút, nhưng ít nhất cũng phải nói trước một tiếng chứ.”
“Nora xin lỗi, nhưng mà phép này thú vị thật đấy. Đó là ma pháp của anh sao?”
“Không phải, đây là phép của Maya-san, Đại Giám Mục của Yugura giáo. Còn anh thì là người ngoại quốc, do không thể hiểu ngôn ngữ nên mới phải trông cậy vào Tinh Linh để đối thoại như thế này đấy.”
“Ngôn ngữ Nora chưa từng nghe. Cả tóc lẫn mắt cũng màu đen, thật là một anh trai kỳ lạ.”
“Đánh giá người khác dựa vào ngoại hình là không được đâu. Nếu nói vậy thì tuổi tác của Nora sẽ không phù hợp với chỗ này đấy.”
“Chuyện đó… Nora xin lỗi.”
Ừm, nhanh thật đấy… Vậy em ấy là một đứa trẻ có thể thành thật nhận lỗi sao.
Dựa theo tuổi tác, tôi đã định là em ấy sẽ móc mỉa lại một chút khi bị xem thường cơ. Nhưng hoá ra lại không phải thế.
Thực lực đúng là cao. Dù tự tin nhưng cũng vẫn chấp nhận chuyện người khác dạy bảo.
Đúng là có thể xem như em ấy thoả mãn tiêu chuẩn tôi mong muốn rồi.
“Mà được thôi. Nora, anh đã hiểu được thực lực của em rồi. Tiếp theo thì anh muốn hỏi lý do em đến đây.”
“Lý do? Sư phụ bảo Nora đi đến đây tu luyện nên Nora mới đến.”
“Rồi em chỉ vâng lời theo sao? Em vẫn chưa nghe mình sẽ làm gì ư?”
“Chuyện đó thì có. Sư phụ bảo là mọi người nghiên cứu ma pháp nên hãy đến trợ giúp.”
“Vì vậy mà em mới hăng hái chạy đến đây sao.”
“Đúng rồi!”
“…Marito, Đại Hiền Giả có truyền lời gì không?”
“À, có đó. [Tôi giao đệ tử cho mọi người đấy.]”
“Cho và nhận sao. Hiền Giả với Hiền Vương trao đổi với nhau chắc là như vậy nhỉ.”
“Chuyện gì vậy ạ?”
“Không có gì, chỉ là anh đang đoán suy nghĩ của sư phụ em thôi.”
“Ta nghĩ chắc là giống như cậu đoán đó.”
Sau khi nghe yêu cầu của Marito, Đại Hiền Giả cảm thấy đây là địa điểm tốt để đệ tử rèn luyện nên mới giao em ấy cho bên này.
Chuyện này thì có lẽ nên để em ấy học một cách tự nhiên hay xem xét trình độ của em ấy đạt đến mức độ nào.
“Nora, em có suy nghĩ hay biết ý đồ của sư phụ mình không?”
“Đây là nơi thực chiến để tạo ra ma pháp mới nên cứ ào ào tới làm quen đi!”
“Ào ào… Mà cũng đúng một nửa.”
“Vậy nửa còn lại là gì?”
“Nghĩa là không chỉ để mài giũa thực lực của em ấy mà. Có lẽ em sẽ lập tức hiểu ra thôi, nên là cứ cố gắng ào ào đi nhé.”
“Nora hiểu rồi! Vậy anh trai là người lớn nhất ở sở nghiên cứu này ạ?”
“Không phải, người lớn nhất chính là Luco-sama này nè.”
“Sama!?”
Tôi giới thiệu Luco với em ấy. Luco bối rối với hậu tố sama tôi đột nhiên thêm vào, còn Marito thì đang cười sặc sụa trong góc.
“Ồ… nhưng trông không tuyệt vời gì lắm.”
“Cũng phải, về kỹ thuật ma pháp thì Luco thua em rất nhiều. Nhưng nếu sư phụ em mà nhìn thấy Luco thì nhất định sẽ nói rằng đây là một cấp trên tốt đó.”
“Thật sao?”
“Ừa, chỉ cần hiểu được điều đó thì sư phụ em hẳn cũng vui mừng lắm.”
“…Nora hiểu rồi, mong được chị giúp đỡ, Luco-sama!”
“Không, thêm sama thì có hơi…”
“Ừm, thế thì nhờ cô nhé Luco-sama!”
“C…cả Mix-sama nữa!? A… anh trai ơi!?”
Và như thế, sở nghiên cứu ma pháp Tuirze đã được thành lập bên trong lãnh thổ lâu đài.
Tiện thể thì Nora sẽ sống cùng với Mix, với cô ấy thì chắc hẳn không sao rồi.
Nhưng tỉ lệ nam nữ thì lại vô cùng tuyệt vọng. Nếu không sớm làm gì đó thì cho dù có ở trong hoàn cảnh đáng mơ ước thì tôi cũng ngại lắm.
Hiện tại thì Marito đã rời khỏi nơi này, có lẽ lần tới nên tôi nên lén lút nói nhỏ về chuyện ưu tiên cho đàn ông nếu tiếp tục thêm người mới được.
“Vậy thì Luco-sama, chúng ta nên bắt đầu từ đâu vậy?”
“A… ưm… Anh trai?”
“À, xin lỗi nhé. Anh muốn Nora suy nghĩ về chuyện có thể tái hiện lại lý thuyết mà anh sắp giải thích bằng ma pháp không. Vấn đề thực tiễn thì phải trông cậy người từng là mạo hiểm giả, Mix. Nhưng hầu hết những gì anh bảo sẽ chỉ là lý thuyết trên giấy, có thể vất vả lắm đó?”
“Anh không biết rõ về ma pháp sao?”
“Ừ, anh không dùng được gì hết, còn thua cả Luco-sama nữa.”
“Anh trai? Anh có thể dừng cái đó lại được không?”
Luco lườm tôi với ánh mắt vô cùng đáng sợ. Có vẻ thân phận bạn bè của Marito không hề có tác dụng gì cả.
Trêu chọc quá thì có khi cô ấy lại tạm dừng nghiên cứu mà thuyết giáo tôi mất. Đành phải hạn chế lại vậy.
“Nora cứ nghĩ anh giống như sư phụ cơ. Ngoài ý muốn quá đi.”
Sư phụ quái gì vậy, không lẽ là người có mắt cá chết à?
À không, về chuyện chọn cách giao Nora cho Marito thì tôi cũng đồng ý phần nào.
Ra vậy, Nora ngoan ngoãn một cách bất ngờ là bởi vì cảm nhận được một mặt của sư phụ từ đằng này.
___Nhất định đó chả phải là một sư phụ đàng hoàng gì rồi.
“Tiện thể thì công việc không chỉ là lập cấu trúc ma pháp thôi đâu. Anh cũng định tiến hành nghiên cứu liên quan đến ma lực nên đừng có kén chọn gì đâu đấy.”
“Fufun, Nora là vạn năng đó! Cứ nhào tới đi!”
“Nói hay lắm, thế thì đầu tiên là cái này.”
Tôi lấy ra một khoáng thạch màu vàng chanh nho nhỏ từ trong túi. Đó là Phong Ma Thạch.
“Là Phong Ma Thạch, cái này thì phải làm sao?”
“Em có lý giải được cách thức hoạt động của nó không?”
“Đương nhiên rồi. Nếu cấu trúc ma pháp chạm vào ma lực trong Phong Ma Thạch thì kết cấu của nó sẽ bị phân giải vì đặc tính của ma lực trong đấy.”
Trả lời vô cùng mạch lạc. Tri thức cơ bản của em ấy có vẻ cũng rất cao.
Nếu chỉ có tài năng thì chúng tôi còn phải thêm kinh phí cho sách hay tài liệu tham khảo nữa. Cơ mà đã thế này thì sẽ giảm được chi phí rồi, thật tốt quá.
“Đúng là vậy. Chỉ cần cầm trong tay thôi là đã có hiệu quả vô cùng lớn. Không phải ngoa khi nói rằng chính vì nó nên việc nghiên cứu ma pháp trong lịch sử mới bị đình trệ như vậy.”
“Nora không nghĩ vậy đâu. Chỉ cần tránh xa thứ này là có thể sử dụng ma pháp rồi.”
“Vậy nếu bị tiếp tận thì thế nào?”
“Đương nhiên là không sử dụng được rồi. Anh bị ngốc à?”
“Con này… Tóm lại là vì cái này nên ma pháp không thể được tự do sử dụng. Việc ma pháp trong chiến đấu cá nhân không được phát triển có nguyên nhân từ nó. Cả việc nghiên cứu ma pháp cũng vô cùng tốn tiền của, nếu muốn nghiên cứu suôn sẻ thì sau lưng phải có một tổ chức cung cấp tiền bạc. Và quy mô lớn thì phải cần đến cả quốc gia.”
Tạm thời thì tôi xem phản ứng của Nora.
Tuy khuôn mặt lộ vẻ khó hiểu, nhưng chắc hẳn em ấy hiểu được chuyện một quốc gia sẽ rất giàu có.
“Thế thì em nghĩ một quốc gia muốn đầu tư tiền của vào cái gì? Đương nhiên là không phải ma pháp rồi.”
“Ưm… chắc là phương pháp trị bệnh?”
“Cũng đúng, phát triển kỹ thuật y tế thì tuổi thọ dân chúng sẽ được gia tăng, thế là nhân khẩu cũng tăng theo, kết quả dẫn đến việc quốc lực được phát triển. Tuy nhiên, việc nghiên cứu ma pháp trị liệu đã được phát triển đến mức độ nhất định, dù hiện tại có viện trợ tiền để học tập và phổ cập, nhưng việc nghiên cứu vẫn rất ít ỏi phải không?”
Dù gì chỉ cần có ma pháp trị liệu vết thương thì phần lớn ngoại thương như vết cắt, vết bầm hay gãy xương đều có thể trị lành.
Tuy bệnh tật thì cũng tuỳ loại, nhưng nó vẫn có thể sử dụng như một loại thuốc vạn năng.
So với trình độ kỹ thuật y tế thì tuổi thọ trung bình của thế giới này khá là cao, bởi vì chỉ cần có ma lực là sẽ trị được gần như mọi loại bệnh tật.
Dĩ nhiên là vẫn có ảnh hưởng từ kẻ địch bên ngoài như ma vật, và cũng không tồn tại mấy thứ như đội cấp cứu để có thể nhanh chóng hành động trong mọi tình huống.
Song, tại thế giới kỳ ảo thì ma pháp Hồi Phục lại thua kém về chủng loại.
Nói theo trò chơi thì để dùng ma pháp giải trừ từng trạng thái dị thường, chúng ta phải tốn công học tập kỹ năng và sử dụng.
Nên việc tạo ra ma pháp có thể dùng cho mọi triệu chứng ngay từ sớm là điều vô cùng tự nhiên.
“Vậy chắc là về phương pháp làm giàu mạnh đất nước nhỉ, người bằng hữu?”
“Việc truy cầu phương pháp khiến đất nước giàu mạnh là minh chứng cho thời đại đã trở nên tốt hơn. Nói theo lịch sử quá khứ thì họ đã đầu tư tiền tài cùng sức mạnh để bảo hộ và khiến đất nước mạnh hơn. Nói ngắn gọn thì đó là vì tranh chấp.”
“Tranh chấp…”
“Vì gia tăng người chiến đấu nên khai phá đất đai, vì cố thủ nên xây dựng thành trì, vì muốn chắc chắn đánh bại đối phương nên tạo ra vũ khí. Trong sự tiến hoá của văn minh loài người, tranh chấp chính là yếu tố rất quan trọng. Đương nhiên là nó không phải điều đáng khen. Song, con người là sinh vật sẽ dốc sức phát triển khi tranh chấp lẫn nhau hơn là thân thiết hợp tác. Tới đây thì quay lại vấn đề chính, em nghĩ ma pháp có phù hợp với chuyện tranh đấu giữa con người với nhau không?”
“Có Phong Ma Thạch nên không khó để đối phó, không phù hợp tí nào.”
“Đúng thế. Bởi vì có Phong Ma Thạch nên thủ đoạn công kích bằng ma pháp gần như không có tác dụng. Đó là nguyên nhân tại sao chỉ ma pháp Hồi Phục có thể dùng trong trận doanh đồng minh mới được phát triển. Trong thực chiến thì mấy cái cường hoá ma lực mới là điểm chính. Do đó, các quốc gia không hề tiêu tốn nhiều tiền cho việc nghiên cứu ma pháp. Bởi vì có biện pháp đối phó mang tên Phong Ma Thạch này nên việc nghiên cứu ma pháp mới chậm trễ như vậy.”
“Khó hiểu quá đi, với lại con người thật ngu ngốc.”
“Ồ, chỉ cần hiểu được điều đó là em đã đủ trở thành Hiền Giả rồi.”
Dù ma pháp có vô hạn khả năng, nhưng chỉ vì lý do không thể dùng được trong chiến tranh mà tiến độ của nó đã bị đình trệ.
Cho nên chỉ có thể nói là bọn họ quá ngu ngốc. Có lẽ phải khen ngợi Yugura rất thông minh khi chuyên tâm vào nghiên cứu ma pháp.
Mặc dù kết quả lại gây ra thảm kịch nên có thể xem điều đó cũng rất ngu ngốc.
“Cho nên anh nghĩ rằng đề tài nghiên cứu đầu tiên sẽ là điều tra về Phong Ma Thạch. Anh biết nó phân giải ma pháp, nhưng mà anh muốn nghiên cứu cách thức tại sao nó có thể phân giải được.”
“Anh muốn nghiên cứu cái đó để làm gì chứ?”
“Sao vậy, nghe nãy giờ mà em vẫn không hiểu giá trị của việc tìm hiểu nó sao?”
“Hừm…”
Nora bắt đầu suy ngẫm, đám người Mix cũng làm ra động tác như thế.
Việc mỗi người tự suy ngẫm chính là điều rất đáng mừng. Chỉ cần lộ ra thêm một chút thông tin nữa thì sẽ có thể vừa thảo luận vừa tiến triển rồi.
Người loé lên ý tưởng đầu tiên là Luco, rất phù hợp với thân phận hiện tại.
Càng là người cách xa ma pháp thì sẽ càng dễ đạt được ý tưởng này.
“Anh trai, không lẽ anh đang nghĩ đến phương pháp vô hiệu hoá Phong Ma Thạch sao?”
“Quả nhiên là Luco-sama, à không Luco, xin lỗi mà, đừng có lườm như vậy… E hèm, nếu ma pháp bị vô hiệu hoá bởi Phong Ma Thạch, vậy thì có thể sẽ tồn tại phương pháp vô hiệu hoá cả nó phải không nào?”
“Nhưng không phải điều đó quá khó khăn sao…”
“Illias, cô còn nhớ cách chiến đấu của Docora chứ? Tuy gã dùng thuật Tử Linh rất nhiều, nhưng đồng thời cũng thành thạo trong việc sử dụng Phong Ma Thạch.”
“À ừ…”
“Hắn đã sử dụng ma pháp ngoài phạm vi tác dụng của Phong Ma Thạch, biến đổi tính chất ma lực bằng ma pháp và lợi dụng tính chất đó để chiến đấu. Đây cũng chính là biện pháp rất tốt để đối phó với Phong Ma Thạch. Bản thân nhận được ân huệ từ Phong Ma Thạch, phong ấn ma pháp đối phương rồi lại cố ý sử dụng ma pháp và chiếm lợi thế.”
Các hiệp sĩ Turize phải khổ chiến với Docora là vì bị gã sử dụng Phong Ma Thạch và bản thân thì bị ảnh hưởng từ ma pháp của hắn.
Sau khi bị truy tìm và phân tích chiến lực bằng ma pháp Cảm Nhận thì họ liền bị hắn dùng biện pháp khắc chế, trong khi nếu bên này sử dụng ma pháp Cảm Nhận thì sẽ bị cản trở bởi Phong Ma Thạch.
Nhờ vào điều đó mà Docora đã đạt được ưu thế trong trận chiến thông tin một chiều.
“Chỉ là chiến đấu một cách thông minh mà đã đạt được lợi ích như vậy, thế thì nếu điều tra đặc tính của Phong Ma Thạch và tận dụng nó thì không phải sẽ đạt được lợi ích rất to lớn hay sao?”
“Chuyện đó… đúng là vậy.”
“Tôi biết chuyện cường hoá cơ thể bằng ma lực, nhưng liệu có cường hoá cơ thể bằng ma pháp không?”
“Cái đó thì có. Do tồn tại nguy cơ bị giải trừ trong thực chiến nên không thể dùng được, nhưng trong lúc huấn luyện thì nó lại có ích cho việc cảm thụ cường hoá từ ma lực.”
“Bởi vì các hiệp sĩ Turize học ma pháp cường hoá cơ thể rồi tập luyện để tái hiện cảm giác đó bằng ma lực.”
Cốt lõi trong cường hoá cơ thể của hiệp sĩ đoàn Turize nằm ở đó.
Họ cường hoá cơ thể bằng cách dồn ma lực vào người để tái hiện sức mạnh đạt được từ ma pháp cường hoá.
Nếu nói việc cường hoá bằng ma pháp là tự động thì cường hoá bằng ma lực chính là thủ công.
Do có lợi trong việc điều chỉnh độ mạnh yếu ở từng bộ phận nên phương pháp thủ công ưu việt hơn, chỉ là cần rất nhiều thời gian và công sức để học được.
Và lợi ích lớn nhất chính là không bị giải trừ bởi đối phương.
Trong trường hợp sử dụng ma pháp, nó sẽ có nguy cơ bị giải trừ chỉ bằng việc tiếp xúc Phong Ma Thạch khảm trong vũ khí của đối phương khi giáp lá cà.
Trong lúc chiến đấu mà máy móc bên trong đột nhiên bị thay đổi thì không thể nào chiến đấu như thường được.
“Có thể nói khác biệt quân lực giữa Garne và Turize chính là ở điểm đó. Nhưng nếu gặp phải hoàn cảnh có thể sử dụng ma pháp cường hoá mà không bị ảnh hưởng bởi Phong Ma Thạch thì cô nghĩ sao?”
“…Tôi không muốn nghĩ đến.”
“Chỉ xét về độ trui rèn thì quả nhiên hiệp sĩ đoàn vẫn hơn, nhưng chỉ cần gặp được tình thế đó thì quân lực Garne sẽ được kéo lên rất nhiều.”
“Người bằng hữu… có lẽ không nên nghiên cứu thì tốt hơn đó? Không phải đây là đang vứt bỏ lợi thế của Turize hay sao?”
“Hiện tại thì Phong Ma Thạch vẫn còn hiệu nghiệm. Nhưng lỡ một ngày nào đấy, quốc gia khác lại có thể vô hiệu hoá nó thì chúng ta không biết cách né tránh đâu đấy?”
Chỉ cần uy hiếp từ Phong Ma Thạch mất đi thì tính hữu dụng của ma pháp trong chiến trường sẽ được đẩy vọt, đương nhiên là các nước cũng sẽ dồn lực vào nghiên cứu ma pháp.
Nhưng kẻ chậm hơn sẽ gánh phải bất lợi trí mạng, nó gần giống như quan hệ giữa các nước tiên tiến và nước đang phát triển vậy.
“Mặc dù sẽ là một vòng luẩn quẩn, nhưng vẫn có khả năng chúng ta tìm ra việc vô hiệu hoá khả năng vô hiệu hoá Phong Ma Thạch không chừng. Không có mất mát gì đâu.”
“Nói đến đó thì chuyện phức tạp quá đi…”
“…Anh kỳ quặc quá đi.”
“Tự dưng em nói gì vậy?”
“Chỉ việc nghiên cứu Phong Ma Thạch đã là lạ rồi. Nhưng anh lại còn suy nghĩ ra chuyện quái dị hơn trong tương lai nữa cơ.”
“Em không thích sao?”
“Không có chuyện đó, nghe thú vị lắm.”
“Thế à, vậy thì tốt. Còn một chuyện nữa, cho dù nghiên cứu Phong Ma Thạch thì nó vẫn được tách riêng với chuyện nghiên cứu cấu trúc ma pháp nhé. Nếu không tạo ra thành tích nổi bật thì sẽ khó mà mượn tiền từ bên trên lắm.”
Tôi nói vậy rồi đưa ra mảnh giấy đã chuẩn bị sẵn. Theo ý nghĩa nào đó thì có thể xem đây chính là mục tiêu chính hiện thời.
“Đây là… thứ anh nói trước đó sao?”
“Ờ, do tôi cũng biết được nguyên lý rồi và thật ra cũng có ví dụ thực tế. Vì trông có thể nhanh chóng thực hiện được nên nó rất thích hợp để tạo nên thành tích trước.”
Thứ này cũng sẽ dễ dàng tạo ra ham muốn sáng tạo. Bởi vì chúng ta có thể dễ dàng tưởng tượng được nó sẽ có hiệu quả đến thế nào.
Nora hiện đang xem kết cấu và chăm chú nhìn mảnh giấy với ánh mắt nghiêm túc.
Dù nhỏ bé nhưng thực lực rất cao. Mặc dù cũng có vài điểm tôi còn để tâm, nhưng các thành viên khác sẽ đủ khả năng để bù vào.
Mặc dù quy mô hiện tại còn nhỏ, nhưng nhất định chúng tôi sẽ tạo ra một thứ thú vị trong tương lai.
“Ồ, anh trai quả nhiên là tên biến thái.”
“Cái con này… Liên quan đến thứ này thì anh cần phải học thêm về lý luận ma pháp sẵn có nữa. Phụ tá ở khoảng này thì anh trông chờ vào em đấy, Nora.”
“Nora hiểu rồi. Cứ nhào đến như thể đang chạy trên khúc gỗ lao xuống núi đi!”
“Thế thì chẳng phải chắc chắn sẽ nằm đo đất hay sao.”