Theo lời truyền lại từ Ác ma thì tôi cần phải hội hợp với huynh đệ tại Garne, thế nên tôi đi đến dinh thự mà trước kia anh ta từng ở trọ. Hiện tại, Garne đang có đại biểu các nước nên anh ta đã nhấn mạnh rằng Thương không được đi cùng.
Đương sự thì bảo là “Tôi cần phải quản lý và điều chỉnh ma vật tại Ma Giới Quama nên không sao đâu,” vì vậy tôi cũng đồng ý và để cô ấy lại.
Tuy vậy, có khá nhiều hiệp sĩ ở đây. Bọn họ đều nhìn tôi với vẻ mặt hồ nghi, nhưng nhờ gặp được Sir Leanor tại bậc thềm nên tôi mới có thể vào trong mà không gặp vấn đề.
“Huynh đệ, anh có ở đây không?”
“Ồ, anh đến rồi sao, Ekdoic.”
Khi mở cửa thì đám người huynh đệ đều tập hợp đông đủ. Marito, Eupalo, Zenotta hay Kim Ma Vương cũng có mặt. Ngoài ra còn có… hình như là quan đại thần của Garne, Ludfein.
“Mật độ quyền lực trong phòng khá là cao đấy. Các anh đang tiến hành hội nghị tác chiến ư?”
“Hiếm khi nghe anh nói kiểu thú vị như vậy đấy. Hội nghị tác chiến thì vẫn đang chờ anh. Từ nãy đến giờ chỉ là tám chuyện thôi.”
“Anh nói vậy chứ chắc hẳn cũng phải có chủ đề gì đó phải không?”
“Tôi vừa cùng thảo luận với Giáo Hoàng Eupalo về món dưa chua. Vua Zenotta cũng có ý định làm món đó.”
“Các anh thật sự đang tám chuyện nhỉ. Nhưng không phải mọi người không cần chờ tôi sao? Sau khi xong việc rồi tôi báo cáo cũng được mà.”
“Tới lúc anh báo cáo rồi lại suy tính lần nữa thì phải tốn thêm vài bước. Số lượng ma vật của Ma Giới Quama ra sao rồi?”
“Ra là vậy ư. Về số lượng thì khó mà nói được. Chúng tôi có thử góp nhặt lại, nhưng chúng ít hơn rất nhiều so với hồi tấn công bức tường. Cùng lắm là chỉ chuẩn bị được khoảng 10,000 thôi.”
Thương vốn chiến đấu chủ yếu bằng Undead được tạo nên từ thuật Tử Linh, vì vậy mà ma vật sinh ra tại Ma Giới Quama đều không được tính vào chiến lực của cô ấy. Cho dù ngoại hình giống nhau, nhưng có vẻ ma vật chỉ cần chết đi thì sẽ không thể phục sinh lại được.
Nếu là ma vật bậc cao như Duvleori thì có thể tồn tại một thứ gọi là linh hồn, nhưng ma vật cấp thấp còn chẳng thể cảm nhận được thứ ấy.
Tử Ma Vương cũng từng đề nghị Thương thử hồi sinh các Đại Ác Ma của cô ta, nhưng có vẻ chuyện can thiệp ma lực vào ma vật không phải do mình sinh ra rất khó khăn. Mọi chuyện cũng không thuận lợi như vậy.
“Vậy chiến lực thì sao?”
“Ma vật cấp thấp thì không khác gì Ác ma. Về khoản không thể hoà tan vào bóng thì vẫn rất khó sử dụng. Nhưng chúng lại có thể cầm vũ khí đơn giản, nếu mang cung hoặc tên thì chắc cũng dùng được như mấy tên lính tạp nham.”
“Cho dù không như hiệp sĩ nhưng vẫn dùng được như quân lính bình thường sao. Hơn nữa, con số 10,000 cũng khá là lớn.”
“Hiệp sĩ Turize chỉ ưu tiên chất lượng nên số lượng khá ít nhỉ. Tổng cộng lại cũng chưa đến 10,000 là sao hả?”
“Một người có thể thể hiện ít nhất gấp mười, cao nhất là gấp nghìn lần người bình thường. Bọn ta không nghĩ mình sẽ thua đội quân hơn 100,000 người đâu.”
“Lúc đánh du kích còn xé lẻ ra nữa mà.”
“Chính vì vậy nên Turize mới chọn cách đánh du kích. Các hiệp sĩ có thể tạo ra rạn nứt trong đội hình địch và khiến chúng rối loạn. Họ có thể không ngần ngại thực hiện những cuộc đột kích mà các nước khác không làm được. Hơn nữa còn sống sót trở về.”
Khi xảy ra chiến tranh quy mô lớn thì bên có lợi thế là bên sở hữu nhiều quân lực hơn. Số lượng càng nhiều thì thế mạnh của chiến thuật chính thống càng thể hiện rõ ràng. Trừ phi có thể dùng kỳ lược và khiến đối phương cực kỳ bất ngờ, bằng không thì bản thân sẽ chỉ bị kẻ địch nuốt trọn.
Tuy nhiên, trình độ của các hiệp sĩ Turize vô cùng cao. Họ có thể giao tranh với những mạo hiểm giả cấp cao như điều hiển nhiên.
“Thánh hiệp sĩ cũng có thể chiến đấu đôi chút, nhưng quả nhiên là không thể miễn cưỡng như hiệp sĩ Turize.”
“Vậy thì cứ giao cho các hiệp sĩ Turize xử lý một bộ phận ma vật là được nhỉ.”
Huynh đệ nói vậy rồi lấy ra vài chiếc nhẫn. Chúng chỉ là những chiếc nhẫn bình thường không được trang trí gì. Số lượng là ba cái, mỗi cái đều có màu sắc khác nhau.
“Ồ, đây là công cụ mà trước kia cậu từng nhờ Nora làm giúp nhỉ.”
“Ừ. Đây là công cụ mà con người có thể thông qua chiếc nhẫn này mà gửi ý niệm đi và có thể đưa ra chỉ thị đại khái cho ma vật giống như Ma Vương.”
“Chỉ trong thời gian rảnh mà các cậu đã làm được một món đồ như vậy ư…?”
“Cách hoạt động của nó rất đơn giản. Trong này đang chứa ma lực trộn lẫn ý niệm dạng chỉ thị của Tử, chỉ cần dồn ma lực vào thì luồng ma lực đó sẽ phát tán ra xung quanh và truyền cho các ma vật gần đó. Tức là nó chỉ xài được một lần.”
Nhìn kỹ thì trên mỗi chiếc nhẫn đều được khắc dòng chữ “ra lệnh tấn công”, “thu hồi người bị thương” và “rút lui.”
Đúng là cho dù không đưa ra mệnh lệnh chi tiết, chỉ cần có thẻ đưa ra chỉ thị đại khái thì chúng vẫn có thể giúp ích cho chiến cuộc.
“Trong này có cả thu hồi người bị thương, cụ thể là như thế nào?”
“Chúng sẽ tóm lấy người ngã gục và vận chuyển đến căn cứ được thiết lập sẵn. Phần còn dư sẽ hành động giống như cái đưa ra chỉ thị tấn công. Khi bị con người ngăn cản thì chúng sẽ thả người xuống rồi rút lui. Trong nhẫn này đã đăng ký sẵn thành đô Garne rồi.”
“Địa điểm thiết lập có thể thay đổi nhỉ.”
“Bởi vì nếu vận chuyển người bị thương ở Methys đến Garne thì người đó sẽ có khả năng bị kiệt sức. Tôi sẽ đưa từng cái khác nhau cho người đi về phía Garne và Methys nên không cần phải để tâm đâu.”
“Rút lui thì sử dụng như thế nào? Không phải để chúng chiến đấu đến cuối cùng sẽ tốt hơn ư?”
“Trường hợp thứ nhất là khi giành chiến thắng. Sau khi ra lệnh rút lui thì chúng sẽ quay về vị trí mà từng Ma Vương có thể ra lệnh, bằng không thì chúng sẽ được thả rông. Trường hợp khác là khi kẻ địch quá mạnh và cần phải rút lui sớm hơn dự kiến. Thay vì để ma vật chết một cách vô ích, chúng ta có thể tạm thời cho chúng rút lui và tái sử dụng một lần nữa. Tôi nghĩ đưa cho các hiệp sĩ cầm sẽ không thành vấn đề, nhưng phòng trường hợp bọn họ luống cuống mà phát động toàn bộ cùng một lúc, chúng tôi đã thiết lập thứ tự ưu tiên để chúng tập trung vào lệnh [tấn công] trước. Hiện tại thì chỉ có Ác ma của Tử, nhưng tôi cũng có dự định chuẩn bị nhẫn để một số hiệp sĩ có thể điều động ma vật của Thương.”
Xét về cách thức thì nó cũng không quá khó. Cho dù không thể đưa cho toàn bộ hiệp sĩ, nhưng nếu giao cho người cấp bậc đội trưởng thì chắc là đủ.
Tôi cũng từng nghĩ đến chuyện sử dụng ma vật, nhưng bản thân tưởng rằng xét theo năng lực xử lý của Thương thì chúng tôi chỉ có thể dùng tại một địa điểm. Tuy nhiên, với thứ này thì chúng cũng có thể di chuyển khắp chiến trường.
“Anh bảo rằng đã chuẩn bị những chiếc nhẫn đó, vậy có nghĩa là anh đang đoán rằng Phi Ma Vương sẽ phân tán quân đội ra các nơi sao?”
“Ừ, tôi nghĩ là vậy. Mặc dù kể cả người mới cũng nhận ra đây là kiểu bỏ qua chiến lược cơ bản.”
“Nếu chỉ là dùng quân phục kích thì còn tốt, nhưng hắn lại cố tình triển khai nhiều cánh quân nhằm tấn công các nơi ư… Tại sao lại như vậy?”
Tôi có thể hiểu tại sao Zenotta lại hỏi như vậy. Lý do phân chia quân lính ra nhiều đội và triển khai trên chiến trường là vì để đón đánh kẻ địch bằng đội hình mong muốn. Kể cả thiết lập phục binh cũng là thủ đoạn để sử dụng quân lính một cách hiệu quả nhất.
Nhưng theo lời của huynh đệ, phương châm của Phi Ma Vương lại phớt lờ những điều căn bản đó. Nếu là một số ít tinh nhuệ thì còn hiểu được, nhưng khi phân tách quân đội một cách nhảm nhí như vậy thì từng đội quân chỉ có thể chờ bị tiêu diệt mà thôi.
“Tôi đã tìm ra vài yếu tố chứng minh hắn sẽ hành động như vậy. Về lý do thì tôi chỉ có thể bảo rằng đây là sở thích của Phi Ma Vương, nhưng nhất định là có gì đó thúc đẩy hắn làm như vậy.”
“Tức hắn tự tin rằng mình có phương pháp chiến thắng dù làm như vậy ư?”
“Ma Vương đều có những năng lực vượt khỏi thường thức do Yugura Nariya trao tặng. Và ý cậu là nó ít nhiều có thể phá vỡ cục diện ấy sao?”
Năng lực của Phi Ma Vương… Thương nắm giữ sức mạnh “Diệt Vong”, Tử Ma Vương nắm giữ “Cám Dỗ”, Kim Ma Vương là “Thống Trị.” Chúng đều là năng lực dị biệt khác hẳn với ma pháp thông thường. Và đương nhiên, Phi Ma Vương cũng sở hữu thứ như vậy.
“[Phi Đấu Tranh], thứ Phi được trao tặng là năng lực [Đấu Tranh] đó.”
“Cô không biết chi tiết nhỉ?”
“Ừm, ta từng nhìn thấy hắn sử dụng nó một lần, nhưng tác dụng cụ thể thì không rõ lắm. Dù sao thì đối tượng sử dụng lại là Bích nữa___”
Theo cô ta kể lại, vào thời điểm các Ma Vương cùng học tập sức mạnh của một Ma Vương dưới trướng Yugura, Bích Ma Vương và Phi Ma Vương đã có ý kiến đối lập, sau đó thì nó dẫn đến việc tranh đấu lẫn nhau.
Lúc ấy, Tử Ma Vương và Thương cũng bị cuốn vào, cả ba Ma Vương đều bị Bích Ma Vương gây trọng thương đến mức gần chết đi.
“Ta đoán có lẽ đó là mấy loại như gia tăng năng lực cơ thể ấy, nhưng hắn ta lại gặp không đúng đối tượng. Sức mạnh của Bích thật sự nằm ở tầng thứ khác. Có thể nói anh ta cũng nằm cùng lãnh vực với Yugura, Hắc hay Vô Sắc.”
“Chỉ chừng ấy thì Phi Ma Vương trông không có gì đặc biệt lắm.”
“Cũng không thể nói vậy. Lúc Yugura xen vào hoà giải, cho dù toàn thân đầy vết thương và phải bò trên mặt đất, chỉ có Phi là vẫn lườm Bích. Chỉ như thế cũng đủ chứng minh hắn là gã đàn ông rất tuyệt đó.”
“Tạm thời thì chúng ta cần phải lý giải được bản chất của sức mạnh ấy. Nhưng cho đến lúc đó, chúng ta vẫn phải trông cậy vào tài chỉ huy của Marito rồi.”
Huynh đệ tóm tắt đại khái chuyện từ đầu đến giờ. Họ sẽ chuẩn bị kỹ thuật truyền tin của Yugura giáo cho hậu phương ở các chiến trường, Marito và Eupalo sẽ cung cấp thông tin ấy, Marito thì đảm nhiệm việc đưa ra chỉ thị.
Trong đại biểu các nước, đây là người nắm vững bàn cờ nhất, và có thể chọn ra phương án tối ưu nhất. Một lựa chọn vô cùng thích hợp.
“Nhưng nếu chuẩn bị đối sách thì không phải huynh đệ cũng nên ở cùng sao?”
“Tôi chỉ giỏi hố bẫy cá nhân đối phương thôi, chứ nói đến chiến thuật thì tôi chỉ là một tên mới toanh. Tôi cũng từng nghĩ đến chuyện vừa học chiến thuật từ Marito vừa tính toán thủ đoạn của Phi Ma Vương, nhưng thú thật là tôi quá thiếu kiến thức đi.”
“Đúng là vậy. Do cốt lõi cậu ấy không tệ nên nếu học thêm năm năm nữa sẽ ra hình ra dạng một chút, nhưng về chiến thuật thì có hơi miễn cưỡng rồi.”
Tôi có hơi bất ngờ, nhưng nghĩ thế cũng không tốt. Thế mạnh của huynh đệ là chuyên về việc đọc suy nghĩ của đối phương. Nhưng cho dù có đọc được bao nhiêu, anh ta cũng khó mà làm nên chuyện gì chỉ bằng sức mạnh cá nhân. Chính vì có thêm những chiến lực như tôi hay Illias nên anh ta mới trở thành một người khác biệt như vậy.
“Vậy huynh đệ sẽ hành động thế nào?”
“Tôi dự định sẽ cùng Illias di chuyển quanh chỗ này chỗ kia trên chiến trường. Có những cảm giác mà phải ở tại hiện trường mới nắm giữ được.”
“Tức là cũng du kích giống như các hiệp sĩ Turize sao. Đúng là chiến lực của Illias và Ulffe cũng có thiên hướng du kích hơn…”
“Tử và Thương về cơ bản sẽ điều động ma vật ở phía sau. Kim thì phải gánh vác trách nhiệm của vua Garne nữa.”
“Đúng rồi. Năng lực của ta không giúp ích cho cuộc chiến đoàn thể. Cả số lượng ma vật cũng ít nữa.”
“Cô còn có ma vật á?”
“Ừm, ta đã bắt chước cách tạo Ác ma của Tử đó. Do tiện tay chơi đùa nên ta đã trút ma lực ngập tràn một căn phòng trong lâu đài và tạo ra ma vật.”
“À, là chuyện kho chứa bảo vật không hiểu sao đột nhiên lại cấm ra vào nhỉ. Rốt cuộc vị vua này đang làm cái quái gì với lâu đài Garne vậy.”
Ludfein trợn mắt nhìn Kim Ma Vương. Tôi có hơi tò mò tại sao cô ấy còn chẳng thèm ngạc nhiên, mà chắc mấy chuyện này cũng nằm trong dự đoán rồi.
“Tôi hỏi trước, chiến lực của chúng ra sao?”
“Hoàn toàn không có tác dụng trong chiến đấu luôn. Không khéo cậu còn có thể đánh nhau với chúng đấy.”
“Thế thì yếu thật.”
Tất cả đều gật đầu. Huynh đệ này, như thế có ổn không vậy? Mặc dù đúng là tôi cũng gật đầu theo họ.
“Số lượng cũng chưa đạt hai chữ số, nhưng không chừng lại có cách sử dụng bất ngờ khác đó. Lát nữa ta sẽ cho cậu xem thử.”
“Ừ, hiện giờ có bao nhiêu nhân thủ hay ma vật thủ cũng không phải dư thừa.”
“Tôi và Thương đang tiến hành chuẩn bị tại Ma Giới Quama. Chúng tôi phải hành động như thế nào đây?”
“Đường đi từ Ma Giới Quama sang Methys hay Garne đều phải vượt qua một dãy núi hoặc đi qua Quama phải không? Ma vật của Tử hiện đang tập kết ở phụ cận biên giới giữa Turize với Garne, ngoài ra còn có Ma Giới Methys. Nhưng ma vật của Thương thì không thích hợp cho việc phục kích, hai người hãy sớm di chuyển một số sang Ma Giới Methys đi.”
“Tôi hiểu rồi, bản thân sẽ truyền đạt cho cô ấy. Đúng rồi, khi chiến đấu xảy ra thì phải liên lạc như thế nào?”
“Tôi sẽ cho Lacra mang thuỷ tinh truyền tin đi cùng các anh. Bên này thì Mix sẽ mang theo nên hẳn là có thể liên lạc tạm thời.”
Tức là tôi sẽ cùng chiến đấu với Lacra ư… Không được, cứ để ý cũng vô ích. Về phương diện huỷ diệt ma vật thì thực lực của Lacra có thể vượt qua tôi. Hãy cứ xem như bên này đang tiếp nhận sức mạnh cường đại vậy.
“Ư… tôi cũng muốn ở cùng với Thượng Thư-sama cơ…”
“Bỏ cuộc đi, đây là đúng người đúng việc. Nhiệm vụ của trận doanh thứ ba chính là hỗ trợ chiến tranh ở đằng sau cùng với đọc suy nghĩ của Phi Ma Vương. Như thế thì hai bên Garne và Methys đều cần có người sở hữu năng lực quan sát cao. Trong số đó, người giỏi nhìn nhận mọi chuyện nhất chính là cô đấy.”
“Không phải vẫn có Mix-chan sao?”
“Về năng lực suy nghĩ thì Mix đúng là áp đảo, nhưng trong lần này, việc nhận thức chính là điều tiên quyết. Về khoản đó thì tôi nghĩ Lacra tốt hơn nhiều.”
“Có phải tôi tưởng tượng không chứ hình như bản thân vừa mới bị nói xấu đó!?”
Lacra, đúng là cô không thích hợp cho việc vừa làm vừa suy nghĩ, nhưng đừng có quên chuyện người chiến đấu bên Methys như tôi còn không được tính toán xem là có thích hợp hay không kìa.
Mà cũng đành chịu. Năng lực quan sát của tôi thiên về khoản tính toán sức mạnh của kẻ địch, nhưng bản thân chẳng thể nào đọc được lối suy nghĩ của đối phương. Nếu bản thân làm được thì đã không khiến Thương tức giận rồi, tôi phải hỏi cách cống hiến mới được.
“Còn khoảng một tháng cho đến khi cuộc xâm lược bắt đầu. Mọi người đừng lơ là việc chuẩn bị.”
“Huynh đệ sẽ làm gì trong lúc này? Anh sẽ ở lại Garne ư?”
“Không, tôi sẽ quay về Turize. Bản thân cũng muốn xem xét việc chế tạo Ma Cụ của Tử và tình hình của đám Nora.”
“Vậy thì ta cũng đi theo nữa.”
“Ít nhất thì xin ngài hãy gửi phân thân đi. Có vị vua nào lại rời khỏi đất nước lúc kề cận chiến tranh chứ.”
Ludfein quở trách Kim Ma Vương. Tuy biểu cảm không có vẻ giận dữ, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo. Không ngờ ở đây lại tồn tại người có thể triệt tiêu cảm xúc mạnh đến vậy… Rất đáng tham khảo.
“Việc chính trị thì phân thân cũng có thể làm được. Nhưng mà niềm vui khi được vuốt đuôi sẽ không thể thoả mãn nếu không phải bản thể đâu.”
“Thế thì hãy hoãn việc đó lại cho đến khi cuộc chiến này kết thúc. Người bạn xấu cũng đồng ý nhỉ?”
“Tôi hiểu rồi.”
“Sao lại hiểu chứ!? Ludfein, đồ khốn kiếp!”
“Tôi mới là người muốn nói câu đó.”
Huynh đệ có vẻ cũng không muốn tranh chấp với Ludfein. Nhận biết đối tượng nguy hiểm và thành thật né tránh, quả nhiên huynh đệ vô cùng lão luyện…
“Đúng rồi, bên phía Jestaff thì sao?”
Jestaff hiện đã thanh tẩy một phần Ma Giới Quama và xây dựng trại tập trung quy mô nhỏ. Ông ta tập trung nhân viên như các mạo hiểm giả Liod và tiến hành khai phá với tốc độ khá nhanh.
Tuy nhiên, việc thanh tẩy Ma Giới cần rất nhiều người chuyên về ma pháp Thanh Tẩy. Nếu đã phải chuẩn bị cho cuộc công kích của Phi Ma Vương thì việc xác lập lãnh địa mới là rất khó khăn. Hẳn là bên đó sẽ tập trung vào việc xây dựng trong một thời gian.
“Phía bên này sẽ cần một số mạo hiểm giả có thể chiến đấu, nhưng bản thân Jestaff cứ ở lại Ma Giới Quama để xúc tiến việc lập quốc. Tôi nghĩ Ma Giới Quama sẽ không bị xâm lược đâu. Với cả bên đó cũng đang quản lý ma vật tại Ma Giới Quama, nhờ các anh tiện tay củng cố phòng thủ luôn nhé.”
“Cũng phải. Tuy quang cảnh có chút hiểm hóc, nhưng đành phải nhờ ông ta chịu đựng vậy.”
“Sinh hoạt tại nơi bị ma vật bao vây cả ngày lẫn đêm thì đúng là tổn hại thần kinh thật. Jestaff chắc cũng đang suy nghĩ đối sách gì rồi.”
Sau đó, bọn họ xác nhận thêm vài chi tiết và tiếp tục trò chuyện. Tôi được giao nhiệm vụ thư ký, tổng hợp lại những nội dung đã nói lên nhiều mảnh giấy da cừu rồi phân phát cho các đại biểu.
Khi đứng lùi lại một bước mà quan sát, tôi có thể nhận ra vài điều. Nếu liên quan đến quân sự thì cuộc trò chuyện sẽ xoay quanh Marito và Eupalo, nhưng người thúc đẩy câu chuyện lại là huynh đệ.
Các đại biểu không thể sĩ diện và họ lý giải rằng mọi người cần hợp tác. Và người đóng vai trò làm chất bôi trơn như huynh đệ có công rất lớn trong việc này.
Huynh đệ cũng lý giải điều đó mà đi đầu cầm bánh lái. Anh ta không chỉ trông cậy vào kỹ năng mà còn lợi dụng cả lập trường. Tôi cảm nhận được rõ rằng bản thân còn rất nhiều thứ phải học từ huynh đệ.
Song, người mà tôi có thể học hỏi nhiều thứ không chỉ một mình anh ta. Có rất nhiều người sở hữu hoàn cảnh khác với tôi. Điều tôi cần làm chính là nhìn ra thứ cần học hỏi.
Vì huynh đệ muốn cho tôi học nên bản thân mới dễ dàng nhận thấy, nhưng chỉ thế là không đủ. Với chỉ chừng này trưởng thành thì tôi cả đời cũng chỉ là kẻ đứng trong lòng bàn tay của anh ta. Bản thân cần phải tham lam hơn mới được.
“Được rồi, chuyện có thể nói chắc là chừng này nhỉ.”
“Cũng phải. Việc còn lại chính là các nước tự mình mang về và xác nhận tiến trình thôi.”
“Vậy thì tiếp tục câu chuyện lúc nãy. Nếu sử dụng nước luộc từ nấm khô thì___”
…Đúng là món dưa chua rất ngon. Nhưng nếu bảo đó là chủ đề mà người đứng đầu Yugura giáo hay vua một nước quan tâm thì tôi có hơi thắc mắc.
Tuy nhiên, sự thật là nó lại có ích không ngờ, tôi cũng phải ghi chú lại mới được. Có thêm bao nhiêu phương pháp ăn rau củ ngon thì cũng không có hại gì.
-------------------------------------------------------------------
Thú thật là bản thân chẳng muốn ló mặt tại đây tẹo nào. Chỗ nào cũng hôi mùi thú hoang cả. Tôi không nghĩ là ma vật sẽ đi tắm rửa đàng hoàng, nhưng mong các người cũng biết để ý tới khách nhân chứ.
“___Ngươi có chuyện gì, Vô Sắc.”
Quả nhiên là Phi Thú sẽ không bất ngờ trước chuyến thăm đột ngột của tôi. Tên này vẫn ngồi trên ngọc toạ mà nhìn chằm chằm vào bản thân.
Nhưng bản thân cũng rất vui vẻ khi lòng cảnh giác của đám ma vật Unique xung quanh đang đạt mức tối đa và bước vào trạng thái chiến đấu.
“Chiến tranh cũng sắp sửa bắt đầu rồi ấy mà. Hay là xem như tôi đến khích lệ tinh thần một chút đi?”
“Nếu chỉ đến làm phiền thì về đi.”
“Đừng nói làm phiền chứ, tôi sẽ tổn thương đó?”
“Vậy sao, thế thì ta cảm thấy rất tự hào.”
Ui chu choa, sự hài hước của tên này có hơi hợp gu mình nha. Cơ mà tôi sẽ cố gắng không nghĩ rằng anh ta đang nghiêm túc.
Cứ trêu chọc hoài thì bọn tạp nham sẽ không chịu nổi khẩn trương mà chạy biến đi mất. Thôi đi thẳng vào vấn đề vậy.
“Tôi sẽ không đụng chạm gì tới cuộc chiến, nhưng bản thân có một thứ muốn yêu cầu.”
“Yêu cầu ư?”
“Kẻ thuộc hành tinh Yugura, anh chắc đã nghe về thân phận và ngoại hình từ Larheit rồi nhỉ? Nếu như có thể bắt hắn trong trận chiến này thì có thể đừng giết mà giao cho tôi không?”
“Làm sao ta có thể dễ dàng để xổng gã đàn ông lôi kéo Thương, Tử và cả Kim chứ.”
“Đúng là thả rông thì hắn là một tên vô cùng nguy hiểm. Nhưng thực lực cá nhân của hắn còn yếu hơn bất cứ ma vật nào của anh đó? Nếu bắt được thì đương nhiên bọn anh sẽ có khả năng giết hắn, tôi chỉ cần bên anh đừng giết hắn vào lúc đó thôi.”
Ừ thì nếu có ả hiệp sĩ hay đứa con rơi kia thì kể cả chính Phi Thú cũng khó mà bắt giữ. Nhưng nếu có thể loại trừ chúng thì hắn chỉ là một con người mà thôi.
Tên [người Trái Đất] đó kiểu gì cũng sẽ dính líu vào cuộc chiến này, lỡ hắn thua mà bỏ mặc thì sẽ chết rất nhanh. Tôi cần phải kéo dài mạng sống hắn vì Hắc Tỷ nữa.
“…Ta không nhìn thấy lợi ích gì cả.”
“Này này, anh đang nói với ai đấy? Tôi là người biết rõ về quy tắc thế giới chỉ sau Yugura đó? Làm sao mà tôi lại không cho anh một số lợi ích phải không?”
Úi chà, bọn rác rưởi xung quanh lại càng cáu gắt hơn. Tôi chỉ nói sự thật mà còn tức giận thì bọn này dễ nóng nảy thật đấy.
“Được thôi, ta sẽ tránh việc cố tình giết hắn. Đưa cho ta thứ gì để có thể nhận ra hắn đi, ta sẽ truyền đạt cho thuộc hạ.”
“Thế thì cảm ơn nhé.”
“Nhưng chỉ là những tên Unique thôi. Mấy ma vật cấp dưới không thể kiềm chế mà cắn chết hắn thì ta không có lỗi gì cả.”
Dĩ nhiên là có rồi, ít nhất phải tránh việc đó luôn chứ. Mà thôi, tôi sẽ không nói vậy. Tôi cũng không ác ôn đến mức bảo người ta làm chuyện không thể. Bản thân khác tên Yugura lắm nha.
Tôi chiếu hình dạng của [người Trái Đất] lên trên không trung. Đám ở đây nhìn thấy chắc là đủ rồi.
“Nói trước là tên này không thể sử dụng cả ma pháp Hồi Phục. Gây vết thương nặng quá thì hắn cũng sẽ chết thật đấy.”
“Ta biết rồi.”
Thật sự là có sao không vậy? Tôi không thể đối địch ai ngoài những kẻ chạm vào Cấm Kỵ. Tức là lỡ gặp trường hợp bất trắc thì tôi cũng không xen vào được.
A, không chịu đâu. Làm sao mà tôi có thể tin tưởng mấy con thú vật này chứ.
“Thật ra đến khích lệ cũng không phải nói dối. Hiện tại, người hoàn thành vai trò của Ma Vương chỉ còn mình anh thôi. Hiện giờ, kể cả Yugura cũng sẽ không có ý định ngăn cản cuộc xâm lược của anh. Nhớ gặm nhấm cho kỹ ước nguyện đã được Yugura đáp ứng đi nhé, quý ngài Tướng Quân.”
“__Không cần ngươi phải nói. Nguyện ước của ta chưa từng dao động trong suốt mấy trăm năm nay.”
Đương nhiên, cái độ ngoan cố của tên này đã ăn vào máu rồi. Dù gì thì hắn là kẻ cãi vã với Bích Vương, bị đánh đến bán sống bán chết mà vẫn không chịu khuất phục. Cho dù là kẻ mạnh đến mức nào thì con tim hắn cũng sẽ không sụp đổ.
Chỉ là dã tâm đó lại khá là điên cuồng. Được rồi, phải nhanh về chứ không thì mùi thú ám lên người mất.
“Vậy thì tạm biệt, Phi Thú. Hãy tận hưởng cuộc chiến dù ngủ hay tỉnh cũng không bao giờ kết thúc đi nhé.”
================================
Lời tác giả: Và nhân vật không thể theo kịp câu chuyện nhất chính là Mix, người quá khẩn trương và không thể cử động vì Marito ở chung phòng.
Và lần này sẽ bỏ qua bản nháp, thay vào đó, tôi xin giới thiệu hình ảnh minh hoạ khác.
Thật không ngờ rằng, người phụ trách minh hoạ, Hitakiyuu-san, đã vẽ hình minh hoạ quảng cáo trên Twitter.