Chương 10: Trận quyết đấu (Phần 2)ーーーVà tôi sẽ gia nhập học viện ma thuật
“Nagi-sama, Irene-sama, đây là trà đen”
“Cảm ơn cô”
“Cảm ơn”
Sau khi trận chiến kết thúc, tôi và Irene, thực ra là Ruina, được dẫn đến một căn phòng lớn bên trong học viện AkadeーーーPhòng của giáo viên,
Hả, còn về trận đấu sao?
Nó kết thúc trước khi kịp có thể gọi là một trận chiến ma thuật.
Tôi muốn cảm nhận lại cảm giác phấn khích trước trận quyết đấu.
Và câu chuyện sẽ trở lại thời điểm vừa bắt đầu trận chiến ーーー
☆☆☆
“Làm một bài kiểm tra nho nhỏ trước nhỉ, để xem kĩ năng của cô mạnh đến đâu”
Sau khi nói vậy, Linde phóng ra <Cầu lửa> cùng với câu niệm chú.
Đó là một loại ma thuật hoài niệm mà Ruian đã từng giúp tôi học.
Những quả cầu lửa bay đến phía tôi với tốc độ khá nhanh.
Tôi phải suy nghĩ một chút đã.
Linde nói là một bài kiểm tra nho nhỏ trước phải không?
Nếu vậy thì sẽ có 3 cách để việc này có thể dễ dàng phát triển.
① Né nó
② Đỡ lại bằng ma thuật phòng thủ
③ Tấn công bằng ma thuật
① thì không thể xảy ra rồi. Thực lòng mà nói thì tôi không nghĩ là mình có thể hoàn toàn né được ma thuật đó khi tôi xem xét lại năng lực thể chất của mình.
Mọi việc sẽ dễ dàng hơn nếu tôi sử dụng ma thuật dịch chuyển nhưng Ruina nói rằng tôi nên hạn chế sử dụng nó càng nhiều càng tốt.
② Tôi không biết rõ sức mạnh của <Cầu lửa> của Linde nên e là việc phòng thủ của tôi sẽ thất bại.
Có thể là tôi vẫn không sao cả vì đã có kĩ năng <Kháng ma thuật> nhưng những thứ đáng sợ thì vẫn sẽ luôn đáng sợ.
Vì thế lựa chọn của tôi sẽ là ③
Ma thuật sử dụng cũng là <Cầu lửa> luôn nhưng không cần niệm chú.
Tôi đã tạo ra cùng số lượng cầu lửa với Linde và phóng về phía cô ấy.
Cầu lửa của tôi phóng thằng về phía những quả cầu của Linde một cách chuẩn xác.
Khả năng điều khiển ma thuật mà tôi có được nhờ luyện tập chống chọi với cái chết.
Tôi sẽ gặp rắc rối nếu mà bắn trượt mất.
Và khi mà cầu lửa của tôi chạm vào cầu lửa của Linde thì ーーーMột thứ không ngờ tới đã xảy ra.
Những quả cầu lửa mà tôi bắn đã chặn được cầu lửa của Linde, nuốt trọn lấy chúng và tiếp tục bay về phía cô ấy.
Tôi và Linde mở to mắt ra nhìn vào cảnh tượng lúc đó.
Và sau khi cầu lửa của tôi bay đến người của Linde ーーーMột vụ nổ lớn xảy ra.
Tôi bị áp lực gió thổi bay nhưng phần nào vẫn đứng vững nhờ ma thuật bay và gió.
Linde ngẩn người ở một nơi cách bãi tập không xa lắm, chắc đó là vùng bên ngoài lá chắn mà trọng tài đã nhắc đến.
Và thế là trận đấu giữa tôi và Linde kết thúc.
☆☆☆
Câu chuyện trở lại với thời điểm hiện tại.
“Dù vậy thì tôi vẫn đã rất ngạc nhiện. Không thể ngờ được cầu lửa của Nagi-chan lại có thể mạnh đến vậy.”
Phil-san lẩm bẩm khi đang ngồi trên cái ghế sang trọng bên trong phòng hiệu trưởng.
Ai mà ngờ cô ấy không chỉ là một giáo viên mà lại là hiệu trưởng.
“Tôi đã nói trước rồi mà, bởi vì Nagi-chan ngay từ đầu đã có ma lực và sức mạnh tinh thần cao nên hãy suy nghĩ cẩn thẩn.”
Ruina nhìn về tôi bằng ánh nhìn xa xăn khi đang uống trà.
Kể cả khi cô ấy nói như vậy thì…
“Kể cả khi tôi không sợ việc tôi không thể đỡ được những đòn đó, tôi vẫn không thể nhẹ tay được.”
“Đó là vấn đề của Nagi-chan. Thật tốt khi mà trận đấu giữa hai người chỉ là một trận quyết đấu. Tôi nghĩ mình phải cần cảm ơn Linde.”
Chắc vậy, nếu tôi không làm vậy hôm nay thì có thể một ngày nào đó sẽ có người chết vì ma thuật của tôi.
Tôi phải học được cách điều khiển sức mạnh ma thuật của mình nhanh lên thôi.
Hơn nữa, tôi biết quá ít về ma thuật.
… Ok, tôi quyết định rồi.
“Phil-san, em có thể yêu cầu một thứ được không?”
“Cô muốn yêu cầu gì?”
“Làm ơn hãy để em vào học viện Akade này”
Buff..
Ruina phun hết cốc trà đên khi nhìn qua bên cạnh.
“Guh!...Nagi-chan lại làm một việc ngu ngốc nữa rồi”
“...Tôi có thể hỏi lí do được không?”
Phil-san nghiêm túc nhìn thằng vào mặt tôi. Với một ánh mắt sắc bén.
“Tôi biết được sự nguy hiểm của ma thuật trong trận đấu hôm nay, tôi có thể sẽ vô tình giết chết người bằng ma thuật của mình và tôi muốn học ma thuật để có thể ngăn được việc đó”
“Được rồi. Nhưng nếu vậy thì cô dạy cô ấy không phải tốt hơn sao? Irene-san”
Phil-san nói vậy và nháy mắt với Ruina.
“Ah-ha, bị phát hiện rồi sao?”
Ruina loại bỏ ma thuật cải trang của mình và trở lại hình dáng thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp ban đầu.
“Quả đúng là hiệu trưởng Phil có khác. Không có nhiều người có thể nhìn thấu được ma thuật cải trang cua tôi đâu”
“Trông thế này chứ cô cũng là hiệu trưởng của trường ma thuật bậc nhất mà, những thứ như vậy cũng đơn giản thôi…. Ừm, mọi chuyện là vậy đó. … Vậy thì Nagi-san, còn em nghĩ như thế nào”
Phil-san nhìn về hướng tôi.
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu.
“Không được đâu. Trước trận đấu này, em đã được Ruina dạy được một tuần nhưng từ những gì em biết được thì Ruina chỉ là một thiên tài ma thuật thôi. Cô ấy không phù hợp với việc giảng day người khác.”
Lời giải thích của Ruina theo trực giác quá nhiều và thực sự tôi không thể hiểu được chút nào.
Cô ấy cứ như một huấn luyện viên bòng chày ở Nhật Bản, Naga◯.
“Đúng vậy nhỉ. Nhóc này đã như thế từ lâu rồi. Cô bé có thể sử dụng ma thuật cấp cao chỉ bằng cảm nhận và không cần lí thuyết gì cả. Nên cô bé không thể dạy cho gười khác được.”
“...Mình đã thắc mắc nãy giờ rồi, Phil-san và Ruina quen biết nhau sao?”
Tôi không nghĩ họ chỉ mới gặp nhau hôm này khi tôi nghe cuộc nói chuyện giữa hai người họ.
“Quá quen biết luôn ấy chứ. Ruina từng là học sinh ở đây. Cô bé là một cô nhóc siêu phàm nhập học vào đây năm 12 tuổi và chỉ mất một năm để tốt nghiệp với danh hiệu học sinh đứng đầu. Nó đã từng là một chủ đề lớn vào thời điểm đó.”
Bước chân vào học viện ma thuật hàng đầu từ năm 12 tuổi và tốt nghiệp với danh hiệu học sinh đứng đầu chỉ trong 1 năm.
Khi nghe được điều này, tôi lại hình dung được sự vĩ đại của Ruina một lần nữa.
Cực kì đáng yêu, loli ngực bự, tính cách tốt và còn là một thiên tài ma thuật.
Có vẻ như ông trời đã ban tặng cho cô hai món quà hoặc hơn.
Cảm ơn chúa trời.
Khi đang bận cảm ơn chúa trời thì tôi nhận ra Ruina và Phil-san đang nhìn tôi như thể đang nhìn một kẻ xa lạ.
Hả? Tôi lại làm gì đó kì lạ sao?
“...Nagi-chan đúng là một con người kì lạ nhỉ?”
“Cảm giác này phải nói là thường xuyên luôn ấy. Nhưng mà đó cũng là điểm tốt của Nagi-chan”
“Trở lại vấn đề chính đã nào… Cô hiểu được suy nghĩ của Nagi-san. Cô sẽ cho cô nhập học. Với khả năng của cô thì sẽ không có vấn đề gì đâu. Tuy nhiên, thời hạn chỉ trong 3 tháng thôi. Và vì bây giờ đã là giữa kì nên cô sẽ nhập học dưới hình thức học viên chuyển trường. Em có vấn đề gì với nó không?”
“Được rồi, em không có vấn đề gì cả.”
Rầu rĩ.
Ruina chọc người tôi một cái khi mọi chuyện đã xong xuôi.
“Có chuyện gì sao Ruina-chan?”
“...Nagi-chan... Việc nhập học học viện thì ổn nhưng mà còn chi phí nhập học và học phí thì sao?”
Chết rồi! Tôi chưa suy nghĩ về vấn đề tiền nông.
Tôi không thể lãng phí được vì tôi vẫn chưa tìm ra cách kiếm tiền.
Khi những giọt mồ hồi chảy xuống từ người tôi, Phil-san mở miệng nói.
“Vậy thì cho Ruina làm giáo viện tạm thời ở đây thì sao?”
“Việc đó có ổn không?”
“Ruina-san là hình tượng được học viên trường này ngưỡng mộ. Tôi nghĩ vẫn còn quá rẻ ấy chứ vì nó sẽ giúp thúc đẩy động lực của các học viện. Gần đây chất lượng của trường trở nên đều đều, vì thế đây là thời điểm hoàn hảo cho việc đó.”
Phil-san nói vậy và mỉm cười.
Phải, nụ cười của một mỹ nhân tộc elf là vô giá.
Và như thế tôi sẽ nhập học học viện Akade chỉ trong ba tháng.