Chương 34: Sau một thời gian dài như vậy, hãy đến thăm hội mạo hiểm giả nào!
============================================================
…. Một ngày sau cuộc tấn công của Lucifer.
Trại hè đương nhiên là đã bị hủy và học viện Akade phải đóng cửa một tuần.
Nên hôm nay là một ngày nghỉ.
Bởi vì ở đây không để làm (Trong ngôi nhà tai mèo), tôi chỉ đang thư giản.- -
“Nagi-chan, em có một cuộc gọi từ hội mạo hiểm giả này.”
Nói vậy, Noir-san bước vào phòng.
“Từ hội mạo hiểm giả sao?”
“Đúng vậy, em đã làm cái gì mà để họ gọi vậy?”
Nhưng tôi không nhớ có làm gì đó xấu cả.
…. Có thể là nó liên quan đến vụ Lucifer.
Nhân tiện thì Noir-san không báo cáo vụ việc về Lucifer.
Cô ấy không muốn phải lo lắng chuyện đó. 5 năm về trước cô ấy cũng là một phần của tổ đội đó mà.
Nếu người giết bạn thân của bạn lại xuất hiện thì tôi không nghĩ đó là lúc để tỏ ra bình tĩnh.
Thế nên vụ việc này là bí mật giữa chúng tôi và Noir.
“Hiểu rồi, Ruina cũng đi chung luôn nhé?”
“Đương nhiên, mình và Nagi phải ở cùng nhau mà.”
Ruina và tôi luôn ở cùng nhau mỗi khi chúng tôi ra ngoài.
Đúng là một suy nghĩ tuyệt vời.
“Thôi thì, gặp lại sau nhé.”
“Cẩn thận nhé. Mà hôm nay tôi có vài món thịt quái vật rất ngon. Nên cứ chờ đợi đi nhé.”
Tôi đang rất mong chờ nó đấy.
Dù sao thì phòng trà của mèo đã dần trở thành nhà của tôi.
Đương nhiên Noir sẽ là mẹ.
Chỉ có một vấn đề đáng lo đôi lúc lại xuất hiện.
Thức ăn ở đây rất ngon, có rất cô gái tai mèo dễ thương, còn có cả suối nước nóng nữa. Không có gì phải phàn nàn cả. Đây chắc chắn là một nhà trọ thượng hạng rồi. Mặ dù là chi phí trọ cũng đắt tương ứng.
Đã được hơn một tháng kể từ lúc tôi đến đây nên tôi không nghĩ mình trông như một con ngốc.
…. Tôi cần phải tìm cách kiếm tiền sớm thôi.
☆☆☆
“Không phải là Nagi-chan và Ruina-san sao? Thật là trùng hợp!”
Trên đường đến, chúng tôi gặp thành viên hội học sinh ngoại trừ Linde.
Họ đang hẹn hò mua sắm sao?
“Nagi-chan, cậu đang định đi đâu vậy?”
“Chúng mình đang đến hội mạo hiểm giả.”
“Hội mạo hiểm giả? Chúng mình đi cũng được không?”
“Không phải các cậu đang hẹn hò sao?”
“Lâu lâu thay đổi địa điểm cũng được mà.”
Tôi thì không nghĩ hội mạo hiểm giả là một điểm hẹn hò tốt.
Nhưng đây là cơ hội tốt để cho họ biết bí mật của mình.
(Không phải là thứ mà mình có thể nói ra được)
Tôi vẫn chưa nói cho họ rằng mình đến từ thế giới khác và có kĩ năng độc nhất <Nữ hoàng Harem>.
Đương nhiên chỉ số của tôi nữa.
Ban đầu tôi chỉ định để cho Ruina biết. Nhưng tôi bắt đầu cảm thấy rằng mình có thể tin tưởng được Eleanor và những người khác về việc đó.
Tôi không muốn nói dối bạn thân của mình.
Bên cạnh đó, họ cũng sẽ quan tâm đến chuyện làm sao tôi có thể thoát được khỏi bàn tay quỷ dữ của Lucifer.
Oh, đúng rồi. Chỉ có Ruina, hiệu trưởng Firu và tôi biết được danh tính người tấn công trong vụ việc vừa rồi. Đối với những học sinh và giáo viên khác thì đó là một phù thủy cấp cao huyền bí nào đó.
Tôi tự hỏi là họ sẽ phản ứng như thế nào nếu họ biết được tôi đến từ thế giới khác.
Liệu họ có nghĩ đó chỉ là một trò đùa không?
Hay là nghĩ tôi bị điên?
… Tôi thà để họ nghĩ đó là một trò đùa hơn là tôi bị điên.
Khi tôi đang nghĩ về những chuyện như vậy thì tôi thấy một cô gái tóc đỏ thân quen trông có vẻ như đang loanh quanh trước cửa hội mạo hiểm giả.
“Neeh, Linde. Cậu đang làm gì ở đây vậy?”
“Cái gì…. Nagi!? C, C-c-c-c-cậu đang làm gì ở đây vậy!?”
Mặt Linde đỏ bừng và trông khá bối rối.
Cô ấy nhớ lại nụ hôn ngày hôm qua sao?
“S-s-s-sai rồi! Cái đó không tính, cái đó không tính! Làm ơn hãy quên nó đi!”
“Nah, mệnh lệnh bất khả thi. Lúc đó, Linde trông cực kì dễ thương. Đã lưu vào bộ nhớ vĩnh cửu rồi.”
“~~~~~~~~~~~~!!”
Oh, mặt cô ấy đỏ hơn nữa kìa.
Tôi muốn coi Linde tiếp tục tỏ ra xấu hổ nữa. Nhưng nếu như vậy thì câu chuyện sẽ không tiếp diễn.
“Và thế nên Run-chan.”
“Không, sao cậu lại nói chuyện về mình ở đây?! Ruina hay là Eleanor!... Không còn cách nào nữa. (Ma thuật bình tĩnh). Thế này là ổn rồi, tại sao Linde lại ở đây?”
“Haa, Haa…. Eh, Tại sao mình lại ở đây hả? Để giao nộp những người này cho hội mạo hiểm giả.”
Cô ấy chỉ vào ba người đàn ông tóc xoăn.
Họ cũng đang bị dây thừng trói chặt.
“Những người này là ai?”
“Lũ rác rưởi tấn công phụ nữ công khai. Vậy nên mình ở đây để giao những người này cho họ.”
“Ok, giết họ đi.”
“Đợi chút đã, Nagi-chan. Mình hiểu cảm giác của cậu nhưng việc đó tẻ nhạt lắm. Nếu cậu giết lũ rác rưởi này, cậu sẽ thành tội phạm đấy. Oh, nhưng nếu mình dùng quyền lợi của hạng S có thể mình sẽ gỡ rối được. Okay, làm đi Nagi-chan.”
“Đúng như dự đoán là không thể ngó lơ được mà. Nagi-sama, Ruina-sama, nếu hai người muốn làm vậy thì hãy làm khi tôi không có ở đây.”
Đó là những gì Naida-san nói trước khi bước ra từ cửa hội.
“Eleanor-sama và những bạn đi cùng, rất vui được gặp các bạn. Tôi là Nadia, tiếp tân ở đây. ”
“Rất vui khi được gặp cô. Tôi là Eleanor. Ủa, tôi nói tên mình cho cô rồi sao?”
Nadia không trả lời câu hỏi của Eleanor khi nhìn chúng tôi với khuôn mặt vô cảm.