Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

67 301

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

67 667

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

238 2966

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

65 1306

Công Chúa Tử Thần Freesia Không Biết Nói Lời Từ Biệt

(Đang ra)

Công Chúa Tử Thần Freesia Không Biết Nói Lời Từ Biệt

Keishi Ayasato

Hành trình của nàng để thấu hiểu cái chết và những sợi dây ràng buộc sự sống vẫn tiếp diễn, cho đến khi nàng chạm tới khoảnh khắc định mệnh mà ở đó mọi thứ đều trở nên sáng tỏ.

2 7

Korean Web Novel - 251. Giết Gay King (7)

“Đi theo tôi. Dùng đồng hồ sóng này, chúng ta có thể ẩn mình khỏi đám gay và chạy trốn.”

Cô ấy chỉ vào đồng hồ trên cổ tay mình và nói. Tôi vừa trải nghiệm hiệu quả của nó, nên hiểu rõ.

“Đợi chút… Làm ơn đợi tôi một lát.”

“Thời gian đang gấp mà sao… À.”

Cô ấy nhìn lưng tôi và gật đầu. Trên lưng tôi có hơn 5 cây dương vật giả màu hồng cắm vào.

“Tôi cảm thấy mấy cây dương vật giả này làm tôi không dùng sức được. Rút chúng ra rồi đi thôi.”

“Đây là dương vật giả của Pink Gay. Nó có hiệu ứng làm yếu mục tiêu. Bị cắm 5 cái mà vẫn di chuyển được… Quả nhiên anh…”

Cô ấy bước ra sau lưng để giúp tôi. Nhưng cô do dự, không rút ngay.

“Hay là về căn cứ của chúng tôi rồi rút? Rút ở đây anh sẽ mất nhiều máu… Có thể nguy hiểm.”

“Không. Nhìn thì vậy chứ chúng không cắm sâu đâu. Đám gay không muốn giết tôi mà.”

Dù có chuyện gì, mục tiêu của chúng là bắt sống tôi. Không phải để dâng tôi cho Gay King, mà chúng nhắm đến màng hậu của tôi.

Đám gay theo đuổi dục vọng của bản thân hơn cả lòng trung thành với Gay King. Có lẽ chúng sẽ ngủ với tôi trước rồi mới dâng lên Gay King.

“Cũng đúng…”

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt thương cảm, rồi rút từng cây dương vật giả trên lưng tôi ra.

“Nhưng mông anh không sao nhỉ? Pink Gay thường nhắm vào mông trước. Nếu mông bị cắm dương vật giả, anh sẽ không thể cử động được luôn.”

“Thực ra có vài cây bay vào mông tôi. Nếu không có cái này, chắc tôi nguy thật.”

Tôi khẽ kéo quần xuống. Một chiếc quần lót vuông bằng thép lộ ra.

Dù trông như làm từ sắt, nó lại mềm như vải. Thoáng khí, co giãn tốt, không hề khó chịu.

“…Hê.”

“Và thằng gay đó không nhất thiết nhắm vào mông tôi. Có lẽ nó nghĩ không thể để màng hậu của tôi rơi vào tay mấy cây dương vật giả… Suy nghĩ khốn nạn kiểu vậy.”

“Tôi cũng nghĩ thế. Đám gay có Gay Power… không bình thường mà.”

Tôi đứng dậy. Máu nhỏ từng giọt xuống sàn. Nếu là người thường, mất từng này máu đã ngất từ lâu.

“Dù nghĩ thế nào cũng thấy nguy hiểm. Hay là cướp tiệm thuốc gần đây để sơ cứu… Ủa?”

“Không sao đâu.”

Tôi dùng Hồi phục hoàn toàn. Vết thương biến mất, cơ thể mệt mỏi tràn đầy sức sống.

‘Hồi phục hoàn toàn nên tiết kiệm khi có thể… Nhưng tiết kiệm quá lại không tốt. “Tiết kiệm thành phân” không phải câu nói vô lý.’

Quan trọng là thời điểm hợp lý. Và tôi nghĩ bây giờ là thời điểm đó. Tôi không định đấu với đám gay lúc này, mà Hồi phục hoàn toàn 12 tiếng sau dùng lại được.

“Vết thương biến mất…? Đúng là… kẻ hủy diệt.”

“Kẻ hủy diệt… Cô biết gì về tôi vậy?”

“Nói chuyện ở đây thì không đủ thời gian. Đi đến căn cứ của chúng tôi đi. Như chúng tôi cần anh giúp, anh cũng cần sự giúp đỡ của chúng tôi. Đúng không?”

“Đúng.”

Tôi quyết định đi theo cô ấy. Cô không nói dối. Nếu là phe gay, từ đầu đã không cứu tôi.

Và như cô nói, tôi đang cảm nhận giới hạn của mình.

‘Đám gay nhận ra tôi chỉ Dịch chuyển được 300 mét, chúng đang lập kế hoạch.’

Mỗi lần tôi xuất hiện, chúng tỏa ra rộng rãi, lục soát từng ngóc ngách. Vì mọi đàn ông ở thế giới này đều là gay, chúng có thể huy động số lượng khủng khiếp.

Hơn nữa, đám có Gay Power còn lần theo “mùi trai tân” gì đó để đuổi theo tôi.

‘Càng ngày càng xuất hiện kẻ mạnh hơn. Một mình hoạt động đã đến giới hạn rồi.’

Thế giới này không như “Thế giới Thợ săn Ma cà rồng”, nơi tôi có thể tự mình làm hết. Tôi cần đồng minh.

“Lại gần tôi đi. Chúng ta sẽ ẩn mình bằng sóng và di chuyển.”

“Đồng hồ sóng đó. Nó là gì vậy? Nhờ nó mà đám gay không tìm ra chúng ta đúng không…”

“Tôi cũng không rõ lắm. Chỉ được cấp thôi. Nào, nắm tay tôi. Để chịu ảnh hưởng của sóng, phải tiếp xúc.”

Tôi nắm tay cô ấy. Tay cô hơi thô ráp so với phụ nữ, nhưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, tôi thấy dễ chịu.

“Tôi là Sung Yujin. Cô tên gì?”

“Sena.”

“Từ nãy cô nói chuyện thoải mái với tôi… Tôi cũng có thể thoải mái không?”

“Tùy anh.”

“Sena. Cô bao nhiêu tuổi?”

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt ngớ ngẩn. Chắc vì giọng tôi giống kiểu đàn ông tán tỉnh phụ nữ. Thực ra tôi cũng có ý định tán tỉnh cô thật.

“27 tuổi. Giữa tình cảnh này mà tuổi tác quan trọng sao?”

“Chỉ tò mò thôi. Hóa ra bằng tuổi tôi.”

“…Bằng tuổi? Thôi, kệ đi. Đi theo tôi.”

Tôi theo Sena. Dù đường phức tạp, cô ấy tiến lên không chút do dự.

Trong lúc đó, đám gay đi ngang qua, nhưng không ai nhận ra chúng tôi.

Tôi xác nhận không có gay quanh đây, rồi hỏi Sena.

“Đi ngay sát bên mà chúng không biết nhỉ.”

“Với gay thì hình dáng hay mùi của chúng ta không cảm nhận được. Tiếng nói cũng vậy, trừ khi hét to, chúng sẽ không nghe thấy.”

“Chúng ta không hẳn là tàng hình mà.”

“Do sóng từ đồng hồ này phát ra. Người không phải gay sẽ thấy chúng ta. Nhìn kia kìa. Phụ nữ thực sự đang nhìn chúng ta.”

Những phụ nữ đi ngang nhìn chúng tôi chằm chằm. Với họ, một nam một nữ nắm tay nhau chắc là lạ lẫm.

Hơn nữa.

“Mặt tôi bị truy nã rồi, sao họ không báo? Báo chẳng phải được thưởng sao?”

“Dù phụ nữ bắt anh giao cho Gay King, họ cũng không nhận được tiền đâu. Ngược lại, họ sẽ bị giết vì ‘làm bẩn’ anh bằng tay phụ nữ.”

“Không. Dù vậy, nếu có chút lý trí thì không đến mức…”

Sena dừng lại, quay sang nhìn tôi. Khuôn mặt cô đầy giận dữ.

“Anh nghĩ Gay King có lý trí sao? Sau những gì nó đã làm mà anh vẫn nghĩ vậy?”

“Xin lỗi. Lỡ lời rồi. Thằng khốn đó làm gì có lý trí.”

“…Anh lạ thật. Tra cứu thân phận cũng không có thông tin. Như thể từ thế giới khác nhảy ra vậy.”

“Ừm, cái đó thì…”

Có nên nói tôi từ thế giới khác không? Đây là thế giới đã vứt bỏ lý trí. Có người từ thế giới khác cũng không lạ. Mà xét ra, Gay King cũng là kẻ không rõ lai lịch. Tôi không tìm được thông tin về quá khứ của nó trước khi xuất hiện trên mạng.

“Hừ. Thôi. Đến căn cứ rồi nói tiếp.”

Chúng tôi lại di chuyển, thoát khỏi vòng vây của gay. Nơi chúng tôi đến là bãi đỗ xe dưới tầng hầm của một nhà hàng.

“Căn cứ ở đây sao?”

“Không. Đến đây vì cái này.”

Sena ngồi lên một chiếc xe máy. Xe màu trắng, thiết kế hiện đại, nhìn qua cũng phải vài chục triệu won.

“Phải chạy xe máy 3 tiếng mới tới.”

“3 tiếng? Xa thật đấy.”

“Xa gì. Chỉ 3 tiếng thôi. Anh may mắn đấy. Anh hoạt động gần căn cứ chúng tôi. Nếu xa, tôi đã không giúp được anh.”

“Ừm. Nhưng chỉ có một xe máy thôi…”

Bãi đỗ xe quanh đây trống rỗng. Không có ô tô.

“Cướp đại chiếc ô tô ngoài kia không được sao?”

Tôi không thích gió táp mặt, thích ô tô hơn xe máy.

“Không được. Chỉ xe này mới tránh được truy đuổi gần 100%. Nhanh leo lên sau đi.”

Có vẻ chiếc xe này, như đồng hồ sóng, có sức mạnh đặc biệt. Cô ấy đội mũ bảo hiểm. Khuôn mặt xinh đẹp bị che khuất, tôi thấy tiếc.

Tôi đội mũ cô đưa, leo lên sau.

‘…Nghĩ lại thì cũng không tệ.’

Tay tôi tự nhiên ôm chặt eo Sena.

Giật mình.

Cơ thể Sena khẽ run. Có vẻ không quen với tay đàn ông.

“…Đi đây.”

Nói ngắn gọn, Sena khởi động xe. Chiếc xe lớn nhưng không có tiếng động cơ. Chắc cố ý giảm tiếng để tránh chú ý.

Xe chạy trên đường. Tôi cảm nhận độ mịn của bộ đồ bó sát, tay bắt đầu di chuyển.

Tay trái trượt xuống, vuốt ve mông và đùi căng mọng của cô.

“A-Anh, anh, anh!”

Sena hoảng hốt, lắp bắp. Phản ứng đó cho tôi biết cô là gái còn trinh, chưa từng biết đàn ông.

“Mông sexy đấy. Sờ tí được không?”

“A-Anh đã sờ rồi còn gì! Bỏ tay ra!”

Phản ứng ngoài dự đoán.

‘Không phải phụ nữ ở thế giới này đều khao khát đàn ông sao?’

Có nên bỏ tay không? Nghĩ đến quan hệ sau này với Sena, nên bỏ. Nhưng dù bỏ bây giờ, tình huống cũng đã lỡ sờ rồi.

Cuối cùng, tôi quyết định mặt dày.

“Hội Bảo vệ Nhân quyền Phụ nữ của cô cần tôi giúp mà? Vậy ngoan ngoãn để tôi sờ đi.”

“….”

Xe dừng lại.

Sena gạt tay tôi khỏi đùi, đẩy tôi ra. Tôi đứng trên đất, nhìn cô. Cô tháo mũ bảo hiểm, mặt cứng đờ.

“Anh là thằng không biết ơn sao? Đừng quên tôi đã cứu anh.”

Tôi cũng tháo mũ. Không khí trong lành xua tan ngột ngạt.

“Chuyện đó khác chuyện này. Nợ đó tôi sẽ trả sau.”

“…Anh không làm gì được một mình đâu. Anh cần sự giúp đỡ của Hội Bảo vệ Nhân quyền Phụ nữ chúng tôi. Vậy nên ít nhất giữ phép lịch sự.”

Tôi cười khẩy, tỏ vẻ tự tin.

“Tôi là siêu năng lực gia. Không cần các cô tôi vẫn làm được. Lần này lỡ dính bẫy của đám gay thôi… Dùng khả năng Dịch chuyển, sống sót là chuyện nhỏ.”

Người thiệt là Hội Bảo vệ Nhân quyền, không phải tôi.

Đã 5 năm, họ vẫn không thay đổi được gì. Dù có công cụ tuyệt vời như đồng hồ sóng, cũng chỉ biết trốn tránh.

Không có tôi, họ chẳng làm được gì. Có lẽ thứ họ muốn từ tôi là sức mạnh của “Hệ thống Hủy diệt Gay”. Không biết họ biết hệ thống bằng cách nào, nhưng chắc chắn họ nghĩ cần nó để giết Gay King.

Như Sena từng nói, tôi là hy vọng của họ.

“Nghĩ lại thì tin một kẻ đột nhiên xuất hiện như cô cũng vô lý. Biết đâu căn cứ cô định dẫn tôi tới là bẫy.”

Tôi đưa mũ bảo hiểm cho Sena. Ý là chia tay tại đây. Nhận ra điều đó, mặt Sena càng cứng hơn. Là đặc vụ, nhiệm vụ của cô chắc là đưa tôi về căn cứ.

“Đợi đã! Bình tĩnh nghĩ đi! Thứ tôi muốn từ anh chỉ là chút phép tắc thôi! Anh cũng muốn giết Gay King mà! Anh cần chúng tôi giúp!”

“Ừ. Tôi muốn giết Gay King thật… Nhưng bỏ cũng chẳng sao.”

“…Gì?”

“Tôi từ bỏ giết gay, trốn đi sống là được. Tôi là đàn ông mà. Cẩn thận chút là sống thoải mái thôi.”

“Anh đã bị truy nã rồi! Nghĩ đám đàn ông sẽ để anh yên sao?!”

“Mặt thì đổi là được. Cô quên rồi à. Tôi có sức mạnh đặc biệt.”

Thấy tôi thật sự định đi, Sena hoang mang, rồi thở dài.

“Tôi biết anh muốn gì từ Hội Bảo vệ Nhân quyền Phụ nữ. Nhưng tôi chỉ là đặc vụ thôi. Đi đến căn cứ đi. Hội trưởng sẽ đáp ứng điều anh muốn.”

Quả nhiên, tôi biết cô ấy sẽ níu kéo. Họ cần sự giúp đỡ của tôi, không thể ép buộc.

“Vậy nên tôi không tin nổi chỗ đó có phải bẫy không. Nhưng nếu cô hợp tác với tôi, tôi sẽ tin.”

“…Hợp tác?”

“….”

Tôi cười nham nhở, ngoe nguẩy ngón tay. Động tác dâm đãng làm mắt Sena dao động.

“Không thích thì thôi. Nợ lần này tôi sẽ trả sau. Các cô làm việc của các cô, tôi làm việc của tôi. Chào nhé.”

Tôi quay vào hẻm, Sena giật mình nắm vai tôi.

“K-Khoan! Được rồi! Tôi sẽ hợp tác theo ý anh! Sẽ làm mà…!”

Khóe miệng tôi nhếch lên.

Quả nhiên Hội Bảo vệ Nhân quyền Phụ nữ biết về “Hệ thống Hủy diệt Gay”. Và họ chắc chắn rằng không có sức mạnh của hệ thống thì không giết được Gay King.

Nói cách khác, tôi – kẻ được hệ thống chọn – là người nắm thế thượng phong.

Nà ná na na anh....