“Ta xin phép được một lần nữa bày tỏ lòng biết ơn của mình. Cảm ơn hai đứa đã cứu đứa con gái mà ta còn quý trọng hơn cả mạng sống chính mình khỏi đám quái vật.”
“Không, không, xin ngài đừng như vậy! Đó cũng chỉ là tình cờ thôi, chúng tôi chỉ làm những việc nên làm thôi mà! Xin ngài hãy ngẩng đầu lên.”
Sau khi Rainy-san bị lôi đi.
Alicia và tôi được dẫn vào phòng khách trên tầng hai của guild và tại đó guild master đã cúi đầu trước chúng tôi.
Vào những lúc như này thì chấp nhận lời cảm ơn mới là phải phép, thế nhưng vị guild master lại đối xử với chúng tôi quá mức lịch sự, khiến tôi trở nên hoàn toàn rụt rè luôn.
Trong tình thế này, những quý tộc khác chắc chắn sẽ không phản ứng như vậy. Họ sẽ tỏ ra trơ tráo khi chấp nhận lời cảm ơn. Thế nhưng có vẻ như tính khí của tôi hoàn toàn chẳng hợp với điều đó tẹo nào.
“Cậu vẫn còn rất trẻ y như lời con gái ta. Mặc dù người tầm tuổi này có thể đánh bại được Rainy-san khá là hiếm rồi, cậu lại còn tỏ ra vô cùng khiêm tốn nữa. Giờ thì làm sao mà ta cảm thấy tức giận được khi nghe thấy con gái ta kể về cậu một cách say đắm nữa.”
Không umm, thay vì khiêm tốn, tôi chỉ đơn giản là sở hữu một cái phước lành không cho phép bản thân ngẩng cao đầu…Tôi chỉ là một tên Incubus dưới đáy xã hội thôi.
“Cậu thấy đấy, con gái ta là một cô gái tốt bụng. Con bé rời khỏi thành phố lần này là để chuẩn bị món quà sinh nhật cho mẹ của nó. Có một loài hoa chỉ nở trên một quả đồi nằm ngoài thành phố. Ban đầu, đáng ra ta phải là người dẫn con bé tới đó nhưng, bản thân ta lại quá bận rộn nên đã giao lại việc này cho cấp dưới. Suýt chút nữa thì ta đã phạm phải sai lầm lớn nhất cuộc đời chỉ bởi bản thân đã ưu tiên công việc. Một lần nữa, ta hoàn toàn biết ơn cậu. Nếu như có điều gì ta có thể làm để giúp cậu thì cứ nói.”
Guild master mỉm cười chân thành và nói.
Ông ấy trông như Sonya, người cũng đã bảo chúng tôi rằng “Tôi chắc chắn sẽ trả món nợ này”. Tôi chắc chắn có thể thấy được hai người này là cha con.
Ummm.
Vũ khí từ Weips-san đã là quá đủ để đáp lễ rồi nhưng, cứ thẳng thừng từ chối ý tốt từ người như này thì bất lịch sự quá.
Thế nhưng giờ chúng tôi cũng đã đăng kí làm mạo hiểm giả được rồi thì còn có thể yêu cầu gì từ người nắm giữ chức guild master này đây…tôi còn đang băn khoăn suy nghĩ thì,
“….Erio này, hay là hỏi ông ấy, về mấy thứ như giới hạn thứ hạng cho các nhiệm vụ gì đó?”
“Ah”
Alicia thúc chân tôi và khuyên.
Ah, ra vậy.
Tôi cứ tưởng hai đứa sẽ chỉ có thể tích lũy từng chút một từ con số không với tư cách là mạo hiểm giả, thế nhưng giờ đây chúng tôi có được cơ hội này….
“Goudo-san, nếu vậy cháu có việc muốn yêu cầu. Liệu ngài có thể làm gì đó với cái giới hạn hạng mạo hiểm cho các nhiệm vụ được không? Bọn cháu đang gặp phải chút vấn đề và mong muốn có thể tiếp nhận những nhiệm vụ cấp cao sớm nhất có thể.”
Giới hạn hạng mạo hiểm.
Đó là giới hạn những nhiệm vụ nào chúng tôi có thể nhận.
Những nhà mạo hiểm giả được sắp xếp dựa trên thành tựu của họ. Họ sẽ chỉ có thể nhận những nhiệm vụ với độ khó tương ứng với mức hạng của mình.
Giới hạn này được đặt ra để bảo vệ mạng sống của mạo hiểm giả, đồng thời nó cũng là thước đo để giảm thiểu tỉ lệ thất bại và giữ uy tín cho hội.
Cách duy nhất để tăng cái giới hạn đó chính là tích lũy thành tựu. Hệ thống đã được sắp xếp để kể cả những người với Phước lành tuyệt vời cũng sẽ phải chăm chỉ hoàn thành những nhiệm vụ thu thập hay việc vặt để tăng thứ hạng. Có rất nhiều người sở hữu sức mạnh nhưng lại thiếu kinh nghiệm về địa hình hay không có kiến thức về vật phẩm và những thứ tương tự.
Thế nhưng, mọi thứ đều có ngoại lệ. Trong trường hợp một người có thể biểu hiện rõ rằng họ sở hữu sức mạnh phi thường, họ có thể bỏ qua những nhiệm vụ khởi đầu và bắt đầu từ những nhiệm vụ có hạng cao hơn nhiều.
Mặc dù nó chỉ dành cho những người có vị thế thích đáng cũng như sức mạnh đáng kể và tất nhiên cũng chẳng phải là phương thức thiết thực để có thể áp dụng.
“Gì chứ, chỉ vậy thôi à?”
Guild master Goudo-san mỉm cười chân thành.
“Chẳng có vấn đề gì cả! Cậu đã tiêu diệt cả đàn Kiến bọc giáp dưới sự chỉ huy của một con cấp Trung úy và lại còn có thể áp đảo được Rainy Emerald. Bản thân ta cũng muốn hai đứa ngay lập tức thực hiện thật nhiều nhiệm vụ lắm rồi. Ta sẽ sắp xếp ngay.”
Câu chuyện tôi đánh bại người giám định Rainy-san đã bắt đầu lan truyền đi rồi, thế nên sẽ chẳng ai thấy kì lạ kể cả khi chúng tôi chấp nhận những nhiệm vụ khó ngay từ khi mới bắt đầu. Và thế là Goudo-san dễ dàng chấp nhận yêu cầu của tôi.
Thật tuyệt. Như này thì thời gian cần để tôi có thể có được vật phẩm phá bỏ Khế ước Đầy tớ - Chủ nhân sẽ được rút ngắn rất nhiều.
Phần còn lại phụ thuộc vào việc chúng tôi có thể hoàn thành được những nhiệm vụ này hay không thôi.
Ngay khi tôi còn đang phấn chấn như vậy.
“Nhưng mà, ta sẽ không đề xuất hai đứa thực hiện những nhiệm vụ khó ngay từ đầu đâu.”
Vẻ mặt của Guild master đột nhiên trở nên dữ tợn.
“Những ngày gần đây, xu hướng xuất hiện của lũ quái vật đang trở nên khác thường. Những quái vật mạnh mẽ như Kiến bọc giáp xuất hiện gần thành phố chính là một trong những minh chứng về điều đó… Đây là một sự kiện kì lạ với cả ta, người đã nắm chắc guild master ở thành phố này trong suốt nhiều năm. Nếu không thì không đời nào ta lại để con gái đối mặt với nguy hiểm như vậy.”
Mắt tôi mở to ra trước lời nói của Goudo-san.
Ông ấy nói rằng xu hướng xuất hiện của lũ quái vật đang trở nên lạ thường…không biết những thứ tương tự như vụ tôi bị tấn công bởi một đàn lợn ăn thịt người có xảy ra quanh đây không nhỉ.
Tôi cắt xém đi một vài sự việc để xuất thân của tôi không bị lộ và kể với ông ấy về sự xuất hiện bất ngờ của đám lợn ăn thịt người.
“Sao cơ? Vậy điều tương tự cũng xảy ra gần thủ đô à. Hmm, ngay lúc này chúng ta cũng có một đội đang tiến hành điều tra nhưng, sự bất thường đó mới xuất hiện gần đây nên bọn ta vẫn hoàn toàn không biết rằng liệu nó chỉ là việc tạm thời xảy đến hay không. Mà, dù sao thì, giống như tai họa đã ập đến con gái ta, sự bất thường cũng có thể ập đến hai đứa ngoài đó, thế nên ta đề xuất hai đứa nhận những nhiệm vụ gần thành phố trong lúc quan sát tình hình.”
“Rõ rồi ạ. Cảm ơn ngài vì tất cả mọi thứ. Không chỉ vì sự điều chỉnh mà còn vì thông tin quý giá nữa ạ.”
Tôi chân thành cúi đầu trước Goudo-san, người thực sự lo lắng cho sự an toàn của chúng tôi.
Dù sao thì chúng tôi vẫn chưa hoàn toàn nắm được địa hình của khu vực này. Trước mắt cứ làm theo lời cảnh báo của tiền bối và bắt đầu nhận những nhiệm vụ dễ hơn trước để làm quen với cách mọi thứ vận hành cái đã.
Khi cuộc trò chuyện với guild master chuẩn bị kết thúc.
“Nếu đã như vậy, tôi sẽ tận tình hướng dẫn cho tổ đội của họ!”
Uwa, cô ấy ở đây ư!?
Cánh cửa phòng khách đột nhiên mở ra và một kẻ xâm phạm──Rainy-san bước vào. Tôi đứng dậy theo phản xạ.
“Tôi là một nhà mạo hiểm giả kì cựu đã hoạt động quanh đây trong suốt nhiều năm. Tôi còn có lượng kiến thức khổng lồ về địa hình khu vực và những địa điểm thu thập nguyên liệu nữa. Và kể cả nếu có con quái vật nào khác thường xuất hiện thì ba người sẽ an toàn hơn là hai, thế nên ngài guild master không cần lo lắng đâu. Đào tạo lính mới cũng là việc quan trọng đối với mạo hiểm giả mà. Rainy Emerald này mong muốn được đóng góp cho việc đào tạo thế hệ tiếp theo, hoàn toàn miễn phí.”
Rainy-san chào hỏi guild master với dáng điệu thanh lịch tương xứng với khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.
Cái cách cô ấy ứng xử trông như một nhà mạo hiểm giả bình tĩnh, nghiêm túc và có năng lực trong mắt mọi người.
Thế nhưng, ánh mắt cô ấy liên tục nhìn chằm chằm vào tôi như thể cô ấy đang muốn ăn tươi nuốt sống cơ thể tôi bằng đôi mắt đó vậy. Điều đó khiến tôi lạnh hết cả gáy.
A-awawa…con người này đang nhắm tới cơ thể tôi…
“Quả là một thái độ tuyệt vời, cô Rainy.”
Nói vậy, Goudo nhấn bàn tay mình lên đôi mắt đồng thời mở miệng thở dài.
“Cô là người giám định của guild. Mặc dù cô có thời gian để nhận nhiệm vụ trong lúc đó nhưng việc hướng dẫn hai người này cùng mong muốn xây dựng danh tiếng với tư cách nhà mạo hiểm giả sẽ tốn quá nhiều thời gian.”
“Việc tôi tiếp tục công việc chết tiệt đó là vô nghĩa. Tôi nghỉ việc làm giám định kể từ hôm nay.”
Con người này thẳng thừng quá vậy!?
Cô ấy định đi cùng với tôi bất kể thế nào…tôi rùng mình.
Thế nhưng mưu đồ của Rainy-san không thành hiện thực,
“Cô không thể làm vậy Rainy.”
“Ha?”
“Cô đã quên hợp đồng mình ký rồi sao? Hợp đồng làm giám định viên của guild có thời hạn một năm. Nếu cô không tiếp tục làm việc ít nhất cho tới lần gia hạn tiếp theo thì sẽ tính như vi phạm hợp đồng. Trong trường hợp đó cô sẽ phải chịu phạt. Và ta sẽ nói luôn, hình phạt như nào sẽ phụ thuộc một phần vào ta. Nếu cô muốn bỏ cái công việc này bởi hứng thú cá nhân, tôi sẽ không ngần ngại đóng băng tạm thời tư cách mạo hiểm giả của cô đâu.”
Rất có thể Goudo-san đã bịa ra như vậy, một phần vì ngài ấy đã cân nhắc đến tôi. Nhưng Rainy-san lại hét lên “Ah” đầy kinh ngạc khi vấn đề hợp đồng được nhắc đến.
“B-Bất công quá! Kể cả ngài có là guild master thì cái kiểu hình phạt khắc nghiệt đó quá… ngài đang định chen vào mối quan hệ giữa tôi và Eriol-kun sao!?”
“Phải phải Rainy-san, trở về vị trí của cô đi! Chắc chắn một cậu nhóc khác hợp gu của cô sẽ tới đăng kí sớm thôi!”
“Uwaaah! Eriol-kunnn!”
Nữ tiếp viên thuyết phục Rainy-san trong khi hàng tá mạo hiểm giả khác kéo cô ấy ra khỏi căn phòng. Có vẻ như nếu cô ấy kháng cự với sức mạnh quái vật của mình thì chẳng khác nào mời guild master tặng thêm một cú đấm nữa nên cô ấy đã từ bỏ.
Tôi một lần nữa cúi đầu trước guild master trong căn phòng giờ đây đã trở nên im ắng.
“…Một lần nữa, cảm ơn ngài rất nhiều vì sự giúp đỡ.”
“Không…đó là thành viên của guild, ta đã làm phiền cậu mà.”
Dù sao thì…cứ như vậy, tôi đã được rất nhiều người giúp đỡ và an toàn(?) hoàn tất việc đăng kí mạo hiểm giả.
.
.
.
.
.
Erio: Có chuyện gì vậy Alicia?
Alicia:…Mình đang nghĩ xem nên sử dụng cái mặt nạ và áo choàng nào để che giấu thân phận …
Alicia: Chúng ta cũng không thể ngốn quá nhiều tiền vào việc này nhưng, mình luôn muốn trông dễ thương trước mặt Erio, nên…
Erio: Eh? Nhưng Alicia dù mặc gì vẫn luôn dễ thương mà
Alicia: ….tsu
Erio: Kể cả nếu cậu che đi khuôn mặt, mình vẫn có thể cảm nhận rõ được sự dễ thương của Alicia thông qua bầu không khí, hay giọng nói, hay từ đôi mắt như đá quý của cậu. Ah, nhưng chắc đó không phải vấn đề.
Erio: Nếu như cậu muốn thứ như vậy thì có lẽ áo choàng này được đó. Nó hợp với bầu không khí của cậu. Yep, Alicia trông dễ thương cực kì luôn.
Erio: Ah, nhưng nó cũng có vấn đề….cậu sẽ trở nên nổi bật nếu như quá dễ thương, hmm, nhưng có lẽ miễn là khuôn mặt được che đi thì cậu sẽ an toàn thôi…Đây đúng là vấn đề khó khăn tới không ngờ nhỉ…
Alicia:…Erio
Erio: Eh?
Alicia: …Erio… cậu nên sớm nhận ra rằng mình đang vô thức dụ dỗ con gái nhà người ta đi.
Erio: Fuee?....Đợi đã, Alicia? Tại sao cậu lại kéo mình tới chỗ không người thế này!? Đợi đã, chúng ta đang ở ngoài trời đấy! Vẫn còn ở ngoài trời đấyyyyyy!?
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage