In the Land of Leadale

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Volume 1 - Chương 02: Phép thuật, cuộc đi săn, sự tiến bộ và cái giếng

Trans: Nekosawa

Edit: NH Bình

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

_______________________________________

Khi Cayna thức dậy vào sáng hôm sau cùng với cơn đau nhức âm ỉ ở trong đầu, cô đã thề rằng từ nay không bao giờ uống rượu nữa.

Với vẻ chán chường trên khuôn mặt, cô tự hỏi rằng liệu đây có phải là hậu quả của việc uống quá nhiều rượu hay không. Rồi cô đi ra giếng để rửa mặt.

Khi cô đang lấy nước từ dưới giếng thì Lytt kêu lên. Cô bé đã chú ý đến Cayna ngay từ khi cô định kéo một cái xô nhỏ chứa đầy nước lên. 

Lytt cứ đảo mắt liên tục giữa cô và cái xô. Vì khách hàng là thượng đế, nên cô bé cố gắng xin phép để được lấy nước giúp Cayna, nhưng cô kiên quyết từ chối.

“Không sao đâu, Lytt. Em đang có việc bận mà phải không? Chị có thể tự mình làm được mà.” - “Umm, nhưng…..”

“Oh, hãy nhìn vào chiếc kẹp tóc này! Em thích nó đúng chứ?” 

“Yeah!”

Lytt có một chiếc kẹp tóc hình ngôi sao. Một ngôi sao bạc sáng lấp lánh và có thể chuyển đổi màu sắc từ xanh lam sang xanh lục tuỳ thuộc vào cách ánh sáng chiếu vào nó. Đó là một trong những vật phẩm mà Cayna đã lấy ra từ kho đồ vào ngày hôm trước. Tác dụng của nó là tăng thêm 1 điểm phòng thủ cũng như miễn nhiễm độc tố. Cô nghĩ rằng vật phẩm này vô cùng phù hợp với Lytt nên đã đem nó về làm quà cho cô bé.

Đây là vật phẩm đầu tiên mà cô làm ra trong Kĩ năng Offline: Chế tạo phụ kiện. Cayna đã cất giữ nó như một vật kỉ niệm nhưng lại hoàn toàn quên đi về sự tồn tại của nó cho đến khi cô tìm thấy lại vào ngày hôm qua.

Cũng thật là hiếm thấy khi một cô gái nông thôn lại sở hữu một vật phẩm như thế này. Khi cô bé nhận ra điều đó, cô đã nhảy lên trong vui sướng. Nhìn thấy việc đó khiến cô bất chợt mỉm cười và đưa tay xoa đầu cô bé. Đáp lại hành động của Cayna, cô bé gật đầu và nở một nụ cười thật tươi.

Cayna đến gần cái giếng và kéo xô lên. Cô nhìn xuống làn nước trong vắt nhưng lại lạnh ngắt rồi lẩm bẩm. “Hmm, thực ra mình muốn nước ấm cơ.” Và cô đưa tay lên trên cái xô.

Phép thuật: Làm ấm nước: Phát động.

Ngay lập tức, một thứ ánh sáng vô hình toả ra từ bàn tay đang chìa ra của cô và khiến nước ấm dần lên. Lytt trợn tròn mắt khi thấy hơi nước bốc lên nghi ngút từ trong xô, cô bé dành một tràng pháo tay nồng nhiệt cho màn trình diễn vừa rồi, trong khi Cayna đang nhúng chiếc khăn cô mang theo vào xô nước.

Marelle, người đang chuẩn bị phàn nàn về việc cô con gái bé nhỏ của mình đã đi quá lâu, tỏ ra vô cùng ngạc nhiên trước mối quan hệ thân thiết của hai người họ hiện tại.

“Oh? Phép thuật cũng có thể làm được những việc như này à?” - 

“Tôi thành thật xin lỗi vì đã làm gián đoạn công việc của Lytt….”

Cayna cúi đầu thật sâu để xin lỗi vì không muốn Lytt bị trách mắng vì hành động của mình.

Marelle chỉ đáp lại với vẻ kinh ngạc.

Cayna đã trở thành người nổi tiếng tại ngôi làng chỉ sau một đêm. Mọi người chào đón cô vô cùng nồng nhiệt mỗi khi cô đi ngang qua, họ còn tặng cô những món quà chẳng hạn như một quả táo. Vì không có nhiều thiếu nữ ở trong làng, nên cô bắt đầu được người già xem như một đứa cháu tại ngôi làng này. Cayna không có ý định tiết lộ tuổi thật của mình nên cũng vui vẻ chấp nhận điều đó mà không hề phàn nàn điều gì. Cô bắt đầu trò chuyện vui vẻ cùng các cụ già ở trong bệnh xá và cũng không cảm thấy bận tâm điều gì vì mọi thứ đối với cô đã quá đỗi quen thuộc.

“Hmm, có vẻ khá tiện lợi. Cô nghĩ chúng tôi có thể sử dụng nó được không?” 

“Phép Làm ấm nước ấy ạ? Umm, mọi người cần phải học Iyah và Iyahra cho phép Hoả, Ohta cho phép Thuỷ, vậy nên…”

“Được rồi được rồi, tôi hiểu rồi! Ở độ tuổi này rồi, tôi không có rảnh để mà học thứ phép thuật đó đâu.”

Khi Cayna đang đếm số lượng phép thuật trên ngón tay, Marelle vội xua tay một cách miễn cưỡng.

Kể cả khi đưa cho dân làng cuộn giấy phép, cô cũng không chắc là liệu dân làng có thể học được những kĩ năng đó không. Nhìn Cayna trầm tư, Marelle đặt tay lên vai cô cùng với một nụ cười gượng gạo rồi bỏ đi.

Vào lúc đó, Lottor mở cửa ra và bước vào với thứ gì đó trên tay. “Chào buổi sáng cô Cayna. Tôi mang theo sừng gấu mà cô đã nhờ tôi vào hôm trước tới rồi đây.”

“Oh, anh chắc chứ? Chẳng phải đây là nguồn thu nhập quý giá cho làng sao?”

“Đừng lo. Cô là người đã hạ gục nó nên thứ này thuộc về cô.”

Ngôi làng này nằm tại vùng biên cương xa xôi hẻo lánh của vương quốc Feiskeilo, nó hoàn toàn phụ thuộc vào dòng chảy thương mại trên khắp Leadale nên chẳng có gì để buôn bán với bên ngoài cả. Do đó, mỗi vài tháng sẽ có vài đoàn thương nhân ghé thăm nơi đây và buôn bán mọi thứ từ lương thực đến những vật dụng giải trí cùng với đó là bổ sung những vật phẩm thiết yếu hàng ngày cho ngôi làng.

“Hmm, được rồi. Nếu vậy thì tôi có thể đi săn thêm một con nữa cho anh nhé?”

“Ồ, không không, Cô thậm chí còn không phải người trong làng. Cô không cần phải làm những chuyện như thế vì chúng tôi đâu.”

“Nhưng mọi người đều rất tốt bụng với tôi. Hãy cho tôi được thể hiện sự cảm kích của mình.”

Hai chiếc sừng anh ta đưa cho cô được buộc chung lại bằng một sợi dây. Cayna nhìn chằm chằm vào chúng trong khi cô đưa ra lời đề nghị săn một con khác cho ngôi làng, nhưng rồi Marelle đặt một tay lên đầu cô.

“Cô không cần phải lo lắng cho chúng tôi đâu. Dù sao thì cô cũng là khách của ngôi làng. Không phải chúng tôi tốt bụng chỉ vì muốn nhận lại thứ gì đó đâu.”

“Đúng vậy, cô Cayna, không phải là hôm qua cô đã nói rằng giúp đỡ những người gặp khó khăn là việc đương nhiên sao.”

“..Nhưng tôi thấy vô cùng khó chịu khi chỉ nhận lòng tốt của mọi người mà không đáp lại…..”

Việc Cayna mong muốn trả ơn người khác là một thói quen xấu sinh ra từ việc cô đã đánh mất đi khả năng vận động sau vụ tai nạn.

Từ họ hàng của cô và những bác sĩ và y tá, đến những trẻ em bị bệnh hay thậm chí là những người già ở đây. Họ đều đến và thăm cô trong những lúc mà cô không chơi trò chơi giúp cô quên đi nỗi đau mất bố mẹ, và còn giúp cô đối mặt với sự thật tàn khốc này. Nhưng, cô đã không thể làm gì để trả ơn họ.

“Được rồi, cứ làm bất kì thứ gì cô muốn. Việc cô sống ở đây đã khiến chúng tôi hạnh phúc rồi.”

“Nghe này! Có vẻ như sự khôn ngoan nên đi kèm với….Gwagh!” 

“Trở lại làm việc đi! Đừng có lảng vảng quanh đây nữa!”

Marelle tức giận đuổi Lottor đi với cái khay sắt rồi vỗ nhẹ vào lưng Cayna cùng với một nụ cười nhẹ nhàng như muốn nói “Đừng lo lắng về chuyện đó”, rồi cô ấy nhanh chóng quay trở lại vào trong.

Cayna đảo mắt qua lại nhìn bóng lưng của Marelle và Lottor, người bị ép phải đi săn. Cô liền lén đi theo anh ta.

Anh ta phát hiện ra Cayna khi đang ngụy trang bằng lá cây ở khu vực bên ngoài ngôi làng.

“Anh đang làm gì vậy, Lottor?”

“C-cô Cayna!? Đừng có lén lút như vậy chứ! Cô dọa chết tôi mất!”

“Hahaha, tôi xin lỗi.”

Khi đã bình tĩnh lại, Lottor tiếp tục công việc ngụy trang của mình bằng lá cây. Cayna quan sát anh ấy với vẻ mặt thích thú. Có vẻ như đó là một phương pháp được truyền lại từ đời xa xưa giúp con người có thể che dấu mùi hương của mình một cách hiệu quả.

Cô nghĩ mình nên làm giống vậy và niệm phép: ’Khử mùi’ để tự xóa bỏ đi mùi hương của chính mình. Cayna ngửi thử xung quanh nhưng cũng chẳng thấy bất kì sự khác biệt nào và nghiêng đầu bối rối. Cô tiếp tục theo chân Lottor.

Là một thợ săn, nên cứ cách khoảng 2 đến 3 ngày là anh lại phải mạo hiểm ra ngoài và dùng các loại bẫy để săn các loài chim cũng như động vật nhỏ.

Anh nắm rõ từng đường đi nước bước trong khu rừng này và đã ngay lập tức cản Cayna lại khi cô định bước xuống một con đường mòn ở trong trò chơi mà cô đã tinh mắt nhìn ra.

“Huh? Nhưng đây là đường mòn mà đúng không?”

“Nó thuộc về một loài động vật ăn thịt. Nếu ta lựa chọn con đường đó, nó sẽ có thể ngửi thấy mùi hương của chúng ta và điều tệ nhất là nó sẽ theo chúng ta về tận làng. Vậy nên ta sẽ lựa chọn con đường nhỏ này.”

Khu vực mà anh ta đang chỉ đến là một nơi mà cỏ dại đã mọc um tùm đến nỗi không biết nó còn có thể được coi là một con đường không. Với các giác quan nhạy bén của một High Elf, nó đã cho cô đã biết về con đường mà anh ấy đang hướng đến. Dù vậy cô vẫn đi theo Lottor cùng với một tấm lý ngờ vực, và đúng thế thật, họ thực sự đã đến được một con đường nhỏ đến mức chỉ đủ cho một người đi qua.

Các giác quan của một elf hoàn toàn là chính xác, nhưng cái giác quan thứ sáu này của cô chưa bao giờ tự nhiên xuất hiện kiểu vậy trước đây. Tuy nhiên, nếu đây là hiện thực chứ không phải một trò chơi, thì cô không còn cách nào khác ngoài việc phải làm quen với nó. Dù sao thì cô vẫn còn chậm chạp trong việc thích nghi vậy nên Cayna vẫn chưa phải là một High Elf thực sự.

Vẫn có phần nào đó trong cô không biết về những điều cơ bản nhất của xã hội này và chắc chắn là "kiểu ko phải elf'

Khi Cayna theo chân Lottor, có một điều vô cùng rõ ràng, cô không có cách nào để có thể định hướng được trong khu rừng này.

Họ đến được một nơi có cây cối thưa thớt và khi cô chuẩn bị bước vào khoảng đất trống được phủ đầy lá rụng, Lottor cảnh báo cô.

“Cô Cayna, cô không thể biết được sẽ có thứ gì đang chờ cô ở trong đó đâu. Tôi nghĩ chúng ta nên đi vòng qua nó.”

“Oh, vậy à? Được thôi.”

Sau khi nhấn mạnh rằng nếu muốn bắt được thứ gì đó, họ phải có nhiều mục tiêu hơn, anh ta tiến về hướng phát ra tiếng hót tựa như dàn hợp xướng của những chú chim. Sau đó anh ta nói rằng có quá nhiều chim ở đó đến nỗi anh ta và Cayna chắc chắn sẽ không có cơ hội và miễn cưỡng quay lại.

Quay trở lại thời điểm mà cô còn chơi trò này, những chi tiết kiểu này đều không quan trọng. Đi xuyên qua khu rừng và xử lí tất cả những kẻ ngáng đường là một phần trong những trải nghiệm đó.

Nhưng khi mà Lottor đang ở đây, việc tuân theo sự chỉ dẫn của anh ta là lẽ thường tình. Cô cũng cảm thấy khá có lỗi vì đã nói ra những điều ngớ ngẩn như vậy và hiện giờ cô còn đang dính chặt với anh ấy. Cô hy vọng mình có thể trả ơn anh bằng cách nào đó. 

Cuối cùng thì Lottor cũng đã có thể săn được một vài con chim từ những chiếc bẫy đã được anh ta đặt sẵn vào vài ngày trước. Sau khi đặt lại vào đó những chiếc bẫy mới, chuyến đi dạo trong khu rừng của họ cũng đã kết thúc.

“Cô Cayna, cô thực sự là một elf đấy à?”

“Ah, hahaha….. Tôi hầu như chỉ ở trên chiến trường, nên không có chút kinh nghiệm săn bắn nào cả.”

Cô đã dùng một câu chuyện từ những bộ truyện tranh và tiểu thuyết mà cô đã đọc từ rất lâu về trước để tránh đi nghi ngờ của anh ta. Nhưng cũng chẳng được bao lâu sau thì cô cũng đã phải thể hiện kĩ năng chiến đấu của mình— khi mà họ đang trở về làng, thì một con gấu sừng bỗng nhiên xuất hiện.

Việc ngụy trang bằng là lá không đủ để có thể che giấu bản thân khỏi con quái thú này, Khi con gấu sừng giơ chân trước lên định vả Lottor một phát, thì Cayna đã kịp thổi nó bắn ra xa cả thước với một phép Phong ngay tức khắc.

Con gấu bị thổi bay ra con đường chính. Ngay khi vừa tiếp đất nó liền lắc đầu, đứng dậy và kiểm tra xung quanh, nhưng đã quá muộn.

Lợi dụng đà chạy kết hợp thêm vài phép thuật Phong, Cayna đã thực hiện một tư thế đá vô cùng đẹp mắt. Cú đá được tiếp thêm sức mạnh nhờ Kĩ năng vũ khí: Tích lực và một đống buff bừa bãi, tất cả được bung lụa trong một tiếng thét không thể lý giải: “ĐẠI PHÁ CƯỚC SIÊU HIỂM!!”.

Nhưng rồi mặt Cayna đỏ như quả cà chua khi nhận ra Lottor vẫn còn ở đây và đã nghe thấy tiếng thét chiến thắng của cô —- đó là khoảng khác mà cô muốn quên đi vô cùng.

Kéo theo con gấu, cô vội vã đi xuống con đường dẫn đến ngôi làng cùng với Lottor, trong suốt quá trình trở về làng, cô luôn cố gắng che đi đôi tai đang đỏ ửng của mình.

Dân làng vui vẻ nhận lấy số thực phẩm cũng như tài nguyên quý giá mà cô đem về. Dù sao thì đoàn thương nhân cũng sắp đến rồi, họ cần phải xử lý thịt rồi cất trữ để còn có thể đem ra trao đổi.

Cayna định tặng toàn bộ con gấu cho dân làng vì đối với cô nó cũng chẳng có tác dụng gì nhiều, nhưng họ khăng khăng cho rằng: “Ít nhất hãy cầm lấy cái này đi!” và đưa cho cô cặp sừng. Cô thấy không ổn khi mà nhận được những đãi ngộ tốt như này, mặc dù vậy, với cặp sừng này cô có thể làm ra một ngọn giáo sắc bén với một chiếc, chiếc còn lại có thể dùng như một chất xúc tác để triệu hồi một quyến thuộc. Về sức mạnh, quyến thuốc đó chỉ ở khoảng Lv20 - yếu đến nỗi Cayna có thể hạ chỉ với 1 cú búng tay.

Cô không biết Lv trung bình ở thế giới này là bao nhiêu, nhưng cô nghĩ rằng quyến thuộc sẽ là một sự trợ giúp tốt khi cần thiết.

Ngày hôm sau là một ngày buồn tẻ. Tung những chiếc sừng như thể chúng là những túi đậu, Cayna đi dạo quanh ngôi làng, tự hỏi liệu mình có thể giúp được gì không. Thị trấn này chẳng có gì ngoài nhà cửa và ruộng đồng, vì vậy lựa chọn duy nhất của cô là ngồi trên một tảng đá ven đường và quan sát người dân làm việc. Không có bất kỳ điểm tham quan nào tại đây cả, vậy nên khung cảnh yên bình là thứ duy nhất thu hút tại ngôi làng này. Đến đây, người ta không thể mong đợi gì hơn ngoài đi thu thập trứng của những con gà đi lại quanh đây, như thể đây là nhà của chúng vậy.

Trong khi vẫn còn đang suy nghĩ, Cayna nhìn vào Bản đồ trên bảng hiển thị, nó hiện lên những khu vực đã được cô khám phá và đánh đấu. Những nơi cô từng đi qua, tòa tháp bạc, ngôi làng, và cả khu vực xung quanh đây đều được đánh dấu chi tiết như thể nó là một bức ảnh được chụp từ vệ tinh ngoài không gian.

“Kee?”

“Tôi đã tạo ra bản đồ ở khu vực xa xôi này. Hãy mở rộng phạm vi hoạt động và thiết lập một bản đồ chi tiết hơn.”

“Uh, tớ nghĩ đó là tất cả những gì ta có thể làm. Bên cạnh đó, không phải ngôi làng này quá quen thuộc ư ?”

Những tòa nhà ở giữa ngôi làng. Cánh đồng bao xung quanh. Cô cảm thấy vô cùng quen thuộc với những khung cảnh này và suy nghĩ với câu “Hmm”. Ngay sau đó, một kí ức dần hiện lên từ sâu trong tâm trí của cô ấy.

“Ah, đây chắc hẳn một trong những nơi xuất phát của chế độ Offline.”

Trò chơi VRMMORPG Leadale này có 2 chế độ là Online và Offline, và có những điểm xuất phát khác nhau.Trong chế độ Online sẽ là thủ đô của đất nước mà bạn đã đăng kí, trong chế độ Offline, bạn sẽ được đưa vào một ngôi làng hoàn toàn ngẫu nhiên. Nhiệm vụ của người chơi là biến ngôi làng nhỏ này thành một pháo đài bằng cách hoàn thành các yêu cầu của dân làng. Những người đã hoàn thành hết nhiệm vụ và có được mười lăm phép thuật và ba mươi kĩ năng sẽ mở ra con đường đến với thành công của nhiệm vụ.

Trong thế giới của Leadale, ngoài 7 hệ cơ bản của phép thuật ra bạn sẽ không thể có thêm bất kì kĩ năng nào khác nếu không hoàn thành những nhiệm vụ. Những người đã sở hữu 4000 kĩ năng cùng với đó là hoàn thành xong hết các nhiệm vụ trên thì mới có thể trở thành một Skill Master.

Nhưng cũng có rất nhiều điểm bất lợi ẩn. Chỉ cần một trong những kĩ năng của họ là nhận được thông qua cuộn giấy phép, bản thân họ sẽ mất đi tư cách để trở thành Skill Master. Nói không ngoa thì bản thân cái vai trò đó đã là một cái bẫy do Quản trị viên giăng ra. Đương nhiên, một kĩ năng sẽ không thể bị vô hiệu hoá sau khi đã nhận được, ngay cả khi bạn cố gắng làm lại những nhiệm vụ đó, nó cũng sẽ không cung cấp cho bạn kĩ năng đáng lẽ ra bạn phải được nhận. 

Một kẻ nghiện game như Cayna đã biết đến điều này kể từ bản Beta, nhưng những người bắt đầu chơi tại bản chính thức thì lại không hề hay biết, nên họ đã bỏ lỡ cơ hội để có được danh hiệu ấy.

Nhân tiện, nhà phát hành cũng đã bịt tất cả những thông tin về sự thật này ngay vào lúc nó được tung lên Internet. Do đó, ngoài những người tham gia vào giai đoạn thử nghiệm của trò chơi, không nhiều người biết được điều này. Những người chơi kì cựu vẫn thường than vãn rằng họ nên hướng nỗ lực của mình vào những con đường hiệu quả hơn.

“Nếu vậy thì, sao mình lại không giúp đỡ ngôi làng này như trong chế độ Offline nhỉ?” Cô tự hỏi bản thân một cách vu vơ.

“Chà, có vẻ nó không hề dễ tí nào,...”

Những người nông dân gọi tên Cayna khi mà cô vẫn đang chìm trong những dòng suy nghĩ của bản thân. 

“Này, cô Cayna. Cô có việc gì cần làm ở ngoài đồng à?”

“...Huh? Ah, um…, tôi chỉ đang nghĩ xem làm thế nào để mình có thể giúp đỡ được ngôi làng này thôi.”. 

Nghe vậy, mọi người nhìn nhau bật cười.

“C-có gì đáng cười ạ?

 “Ý chúng tôi không phải vậy. Đừng cứ ôm hết mọi việc vào mình như thế chứ, cô Cayna. Cô chỉ là một vị khách ở quán trọ thôi.”

“Đúng vậy. Phát triển ngôi làng là công việc của dân làng.” 

“Cô không phải lo lắng về việc ấy đâu.”

Rõ ràng là cô không thể phản bác lại trước những câu trả lời đồng lòng và tiếng cười vui vẻ của họ. Cô đành cúi đầu và nhanh chóng rời đi. Trên đường đi, cô khoanh tay nhìn lên bầu trời và kiểm tra từng kĩ năng của mình.

Tất cả những kĩ năng đều đã được hiển thị. Một số như Kĩ năng Phép thuật, Làm ấm nước mà cô đã sử dụng gần đây, hầu hết chúng chỉ hữu ích một lần và sau đó gần như là vô dụng. Cũng có nhiều cái mà cô đã thu thập chỉ để có thể sở hữu được những kĩ năng cao cấp hơn, rồi sau đó chẳng bao giờ động tới chúng nữa. Những kĩ năng khác thì không bao giờ nên xem thường nó nếu bạn không muốn phải trả giá đắt. Kĩ năng Thủ công: Xây dựng lâu đài là một ví dụ điển hình cho điều này.

Chưa đến một nửa số kĩ năng sẽ hữu dụng trong tương lai gần. Ngay cả những kĩ năng Chế tạo chuyên dùng để chế tạo bất kì thứ gì có số lượng dưới 2500— cũng như là những kĩ năng Vũ khí, kĩ năng Kích hoạt, Nội tại, và kĩ năng Đặc biệt nữa. Nó nhiều đến nỗi mà Cayna không thể nhớ hết từng cái một được. Cô phải kiểm tra danh sách kĩ năng của mình trong từng trường hợp và lựa chọn ra kĩ năng phù hợp.

Cô đi dạo quanh rìa của ngôi làng, băng qua những cánh đồng hoang vu mà từ lâu đã trở thành điểm dừng chân cho những chuyến xe vào làng, đến khi ổn định lại tinh thần, cô nhận ra mình đã ở phía sau quán trọ.

Ở đó, cô lại phát hiện ra Lytt đang lấy nước từ giếng. Vì Cayna đã bị Marelle nhắc nhở nghiêm khắc về việc phải ngừng làm hộ những công việc của con gái mình, nên cô không thể làm gì ngoài việc đứng xa và quan sát. Nhìn thấy cơ thể bé nhỏ đang cố gắng kéo dây lên bằng tất cả sức lực của bản thân khiến cảm giác lo lắng trong cô lại tăng lên.

Cô nghĩ rằng việc thay đổi kết cấu của giếng sẽ hiệu quả hơn việc bắt cô bé đeo chiếc vòng STR Up, bất chợt một nguồn cảm hứng bùng lên trong cô. 

Trong quá trình nâng cấp làng trở thành một pháo đài, cô có thể tận dụng các kĩ năng để tạo ra hàng loạt cơ sở vật chất cho nó. Bao gồm cả hệ thống bơm nước từ giếng lên. Phần khung của nó sẽ được làm bằng băng tải gỗ, và cũng vì đang thiếu những kim loại cần thiết, cô không thể làm bất kì máy bơm có chức năng tự động nào.

Sản phẩm cuối cùng sẽ là một cỗ máy hình con nhộng được khởi động bằng tay và vận hành bằng bánh răng. Nó sẽ được liên kết lại với nhiều thùng chứa và nước sẽ được chảy qua những cái máng.

Để tạo ra thiết bị đó, cô cần một vài thỏi sắt cùng với rất nhiều gỗ. Nên tốt hơn hết là nên lắp đặt nó tại cái giếng hiện tại, vì việc lắp đặt sẽ dễ dàng hơn.

“Được rồi! Chị sẽ làm việc đó, đừng lo lắng. Chị sẽ xin phép Marelle về điều này.” 

Bà chủ quán hoang mang tột độ khi thấy Cayna đột nhiên lao tới và hét lên. “Tôi muốn cải tiến cái giếng !!!!”

Cayna nói rằng, cô muốn tạo ra một cỗ máy không những giúp Lytt mà còn giúp dân làng dễ dàng hơn trong việc lấy nước. Cayna thậm chí còn miêu tả bằng điệu bộ, nhưng có vẻ Marelle vẫn không hiểu.

Dù có hơi bối rối lúc đầu, nhưng rồi vì thấy tâm trạng Cayna đã vui vẻ hơn nhiều so với sáng nay nên Marelle cũng đã đồng ý.

“Mình đã có sự đồng ý từ Marelle rồi! Yahoo!”

“Ah! Đợi đã, Cayna! Cô không vào ăn trưa đi à?”

Cayna đang nhảy tung tăng xung quanh như thể cả gặp nước, và chỉ chút nữa thôi là cô đã định chạy biến đi mất, nhưng giọng của Marelle đã kéo cô trở lại.

Phí ở lại quán trọ đã bao gồm cả bữa sáng và bữa tối, nhưng bữa trưa thì lại tính riêng. Thấy mình đã gây ra rắc rối, cô lấy ra hai đồng xu từ kho dự trữ mà cô đã từng lấy ra vào mấy hôm trước đưa cho bà chủ và nói “Bác có thể trả lại tiền thối sau, khi mà tôi rời làng”. Bà chủ chấp nhận và nói “Hãy chắc chắn rằng cô sẽ ăn đủ những bữa trưa nhé.”

Lỡ hành động kỳ quặc một cách đáng xấu hổ, Cayna cố gắng hoàn thành bữa trưa của mình với một khuôn mặt đỏ chót.

Sau đó, cô đi lòng vòng quanh cái giếng và nhìn vào cửa sổ vật phẩm trên màn hình hiển thị. Lý do là vì cô đang không có đủ những tài nguyên cần thiết trong tay, số nguyên liệu hiện tại thì lại không đủ để làm những thứ cô muốn. Cô sẽ cần đến một lượng lớn gỗ, và trong một ngôi làng nông nghiệp như thế này, lượng tài nguyên đó thường được dùng để làm củi. Có vẻ như cô phải tự đi kiếm một ít gỗ rồi nhỉ?

Dựa vào những gì đã được trải nghiệm tại khu rừng vào ngày hôm qua, Cayna thắc mắc rằng, liệu cô có thể chặt những cái cây đi và chịu đựng khi làm trái với ý muốn của chúng hay không.

Khi nghĩ vậy, cô chợt nhận ra.

“Ah nhớ rồi! Có một vài cái đã bị đốn từ trước nên chẳng cần phải đi chặt đâu nhỉ.”

Cayna nhớ lại khung cảnh tàn khốc mà con gấu đã gây ra khi cô thổi bay nó xa hơn dự tính và quyết định trở lại nơi đó càng sớm càng tốt.

Ở đó, cô thấy những cái cây đổ rạp lên nhau như một chuỗi domino vậy. Một cái cây ở phía trước đã biến mất. Có vẻ như dân làng đã lấy nó. Chỉ cần một cây là đủ để làm, nhưng chắc chắn những cái cây khác sẽ có tác dụng trong tương lai không xa. Cayna không biết khi nào cơ hội như thế sẽ lại đến, vì vậy cô quyết định xử lý toàn bộ số cây ở đây.

Kĩ năng chế tạo: Gia công gỗ Lv3: Kích hoạt

Một cơn gió dữ dội cuộn quanh Cayna, cắt phăng đi những nhánh cây trên thân cây. Sau đó, vỏ cây được bóc thành từng mảng dài mỏng, và những lát tròn xếp chồng lên nhau được đặt ngay trước mắt cô cùng với một tiếng động lớn Thump! Thump! Thump!

Khu rừng ngập tràn những âm thanh xào xạc khi mà những cái cây va đập vào nhau lúc bị cơn gió cuốn đi, nhưng rồi cuối cùng tất cả cũng trở về lại với sự yên tĩnh vốn có. Đứng nhìn thành quả đáng sửng sốt của mình, cô kinh ngạc không thốt lên lời. Sau tất cả, cô bất lực thở dài và thả lỏng cơ thể.

“Sheesh, mình biết Phong thuật là thứ mà ai cũng phải sở hữu, nhưng mà sự cách biệt như này là quá lớn….”

Một trong những điểm yếu khi trở thành một High Elf là cô không thể tự mình thu thập các nguyên liệu có nguồn gốc từ thực vật. Cô phải đi mua ở các cửa tiệm, hoặc là uỷ thác các nhiệm vụ tại guild, nhưng giờ đây mắt cô đang trố ra khi lần đầu chứng kiến quá trình này.

Tất cả các kĩ năng Chế tạo đều cần những nguyên tố cơ bản như Thổ, Thuỷ, Hoả, Phong, Băng và Quang. Người chơi được dùng phép Phong để xử lý gỗ như những gì Cayna đã làm, nhưng hệ thống của trò chơi sẽ không bao giờ hiển thị ra những thứ này. Ngược lại, hiệu ứng lại còn được làm nhẹ đi. Dựa vào những gì cô vừa mới thấy, những hiển thị trong trò chơi chỉ xứng đáng như một cơn xoáy nhỏ mà thôi.

Mỗi lát gỗ đều to bằng một cái bánh xe tải. cô phải gộp chúng thành từng tá một và nhét được đến 14 tá vào trong túi Vật phẩm. Khối lượng gỗ gần 10 tấn đã hoàn toàn biến mất vào hư vô.

“...Đừng nghĩ về nó quá nhiều, Cayna. Cô sẽ gục tại đó nếu nghĩ về nó đấy. Yeah”

Cô đặt tay lên trán để xoa dịu đi cơn đau đầu bất chợt ấp đến trong khi cô đang cố hiểu những thứ nằm ngoài quy luật vật lí. (dù chính cô cũng là người đã làm điều đó). Rồi cô lấy ra một món vũ khí ra từ túi Vật phẩm.

Thứ cô vừa lấy ra là ‘Màn đêm bi thảm: Thanh đao của Jason’, được khảm hiệu ứng Đe doạ (ngăn đối thủ trốn thoát) và Hoảng sợ (làm tê liệt chuyển động của đối thủ trong một thời gian ngắn). Mà nếu chỉ nhìn thoáng qua thì nó cũng không khác gì một con dao rựa cũ.

Sau khi tỉa bớt những tán lá khỏi những cành cây rụng, cô buộc chặt chúng vào với nhau bằng dây thừng và nhét hết vào trong túi Vật phẩm.

“Mình nên về và đưa đống này cho Marelle thôi.”

Cayna không còn phải ngủ ngoài trời nữa, nên những thứ như củi lửa là không cần thiết phải mang theo.

Cuối cùng, cô mở Cửa sổ Kĩ năng và kiểm tra tất cả những nguyên liệu để chuẩn bị lắp ráp cái máy bơm đó. Cô sẽ hoàn thành từng bộ phận của nó ngay tại đây nên thành phẩm sẽ được hoàn thành khi cô trở lại nhà trọ. Gió lại nổi lên thêm một lần nữa, và các gốc cây tiếp tục bị thổi bay lên trời.

“Tất cả đều tốt. Ổn cả rồi.” Cayna lẩm bẩm trong khi mồ hôi không ngừng chảy và đắm chìm vào công việc.

*****

Một tuần sau, mọi người trong làng đều đang tập trung tại cái giếng ở sau quán trọ. Họ đứng thành một vòng tròn lớn bao quanh và nhìn chăm chú vào Cayna, người đã hoàn thành việc lắp ráp một công cụ bằng gỗ kì lạ trên cái giếng của họ.

Cayna đặt một cái bệ ở đó và có hai cái bánh răng kết nối thành một trục quay. Những cái gàu nước được đặt dọc theo đường ray băng chuyền theo một khoảng đã được định trước. Cái gàu nước rộng khoảng 40cm. Cuối cùng, một cái tay quay được gắn vào trục quay, và một cái máng dẫn nước từ các gàu gỗ trên.

Cayna quay cái tay cầm để kiểm tra xem nó có lỗi gì không. Sau đó cô để việc đó lại cho Lytt, việc đột ngột được trao một vinh dự to lớn mà không hề có một lời giải thích nào khiến cho cô bé trở nên bối rối.

“Huh? Um, em nên làm gì đây ạ?”

“Em chỉ cần quay nó sang bên phải, và dùng mạnh hết sức là được.” 

Lytt làm theo đúng những gì cô dặn và xoay tay quay sang hướng bên phải. Cô bé hơi dè dặt vào lúc đầu, nhưng sau một hồi thì cô bé cũng đã xoay nhanh hơn. Phần băng truyền của cỗ máy phát ra những âm thanh xình xịch khi nó được xoay tròn, và lượng nước được kéo lên chảy qua máng rồi đi vào thùng. Xô nước nhanh chóng được đổ đầy và nước bắt đầu tràn ra ngoài.

Mọi người xung quanh vui mừng hò hét lên vì điều này. Họ mau chóng tiến đến và hô tô “ Tôi cũng muốn! Tôi cũng muốn!” và từng người một vui vẻ dùng thử chiếc máy này.

“Ohh! Tôi có thể lấy được cả tấn nước mà nó không hề khó nhọc một chút nào.”

“Tôi hiểu rồi! Cái này thực sự rất hữu dụng! Nghĩ ra một thứ tuyệt vời như này…. Cô thực sự rất kỳ diệu đó, cô Cayna.”

“Đến cả bà ngoại tôi cũng có thể lấy nước đó!”

Đến cả Marelle và người chồng của bà ấy Gatt, cũng liên tục gật đầu cảm ơn cô. Già làng tiến đến gần Cayna trong khi những người dân làng đang vui sướng cảm ơn cô, thể hiện sự thán phục của họ đối với cô.

“Xin lỗi vì đã làm phiền cô Cayna, nhưng liệu cô có thể làm điều tương tự với cái giếng ở giữa ngôi làng này được không.?”

“Vâng, đương nhiên rồi. Con sẽ làm nó ngay luôn đây.”

Trong ngôi làng này có 3 cái giếng, và cái ở phía sau quán trọ thường được sử dụng bởi những người sống ở khu vực phía Nam.

Cái giếng ở trung tâm ngôi làng này thì được giao cho những người dân sống ở phía Bắc, và cái cuối cùng ở gần phía hàng rào ngoài rìa thị trấn. Rõ ràng là cái giếng đó đã rất lâu không được sử dụng, tất nhiên là có thể sử dụng nó lại nhưng mùi nước của nó sẽ thu hút lũ quái vật, vậy nên nó đã bị lấp đi.

“Đến lúc hoàn thành nó rồi.”

Dân làng lùi lại một chút, và 2 kĩ năng hiện lên trong đầu cô. Ngay lúc đó, một cột lửa cao 3m nổi lên từ dưới chân Cayna, các tia lửa bay qua đầu cô.

Ánh sáng đỏ báo về việc Hiệu ứng đã có hiệu lực, chúng cuốn quanh cô như thể một làn sương mù. Dân làng phải giật mình vì cảnh tượng này, và vì thứ ánh sáng kì lạ di chuyển nhanh đến nỗi họ không thốt nên lời.

Phép thuật: Hệ hỏa: Tăng cường: Kích hoạt.

Phép thuật: Kĩ thuật bảo vệ: Màn đêm bất tận: Kích hoạt.

Những hạt vàng được phóng ra từ lòng bàn tay đang dang rộng của cô, nó phát sáng lấp lánh và bám vào bánh xe nước. Ánh sáng lấp lánh tồn tại một lúc trước khi biến mất, khi Cayna hít một hơi thật sâu và trở lại như thường lệ. Trước tiên cô dùng một cô ấy sử dụng một ma pháp tăng cường giúp phép thuật kế tiếp hoạt động hiệu quả hơn 1,3 lần.

Ma pháp thứ 2 là một phép giúp tạo một lớp phủ ngăn việc mục tiêu bị han gỉ, mục nát hoặc vỡ vụn trong khoảng thời gian nhất định. Cách tính là lấy cấp độ của người thi triển nhân cấp độ ma pháp theo đơn vị là ngày.

Nói cách khác, trong vòng 12.870 ngày, tức khoảng 35 năm, cái bơm nước sẽ vẫn luôn tốt như mới.

Một bánh xe nước đã được lắp đặt ở cái giếng nằm ở giữa làng trước khi kết thúc ngày, điều này khiến cho dân làng lần nữa reo hò lên trong sự vui sướng. Chính lúc đó, họ đã quyết định rằng nên tổ chức một bữa tiệc khác "để vinh danh những thành tựu to lớn của cô Cayna."

Họ lại lần nữa mời cô uống rượu như hôm trước, lần này cô đã kiên quyết từ chối. Nhưng mọi người trong làng đều đang nhìn chằm chằm vào cô.

Không cần phải nói, cô vẫn phải uống dù không hề muốn…

Ngày hôm sau, cô lại thề rằng là sẽ không bao giờ uống rượu thêm lần nữa, nhưng Marelle đưa ra cho cô một câu trả lời là “Sao cơ? Nào, cứ uống nhiều rồi nó cũng quen thôi.” khiến cô không khỏi cảm thấy rùng mình.

_______________

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage Đại khái thì nó là cái băng chuyền có khấc giống như xích xe tăng