“Fufu, hôm nay thu hoạch cũng không tồi”.
Một bóng người đội mũ trùm đầu đang lang thang đi vào một con hẻm vắng vẻ.
Những người xung quanh đi ngang qua cũng đội một chiếc mũ trùm đầu tương tự.
Luật lệ ở đây là không được tọc mạch lẫn nhau.
“Berudo, hôm nay tôi lại có thể để nhờ ông thẩm định này”.
“Ồ Rain, lấy ra cho ta xem nào”.
Tôi bày thành quả thu hoạch được của ngày hôm nay cho < Nhà Thẩm Định> Berudo.
Cùng lúc đó tôi cũng cởi chiếc mũ trùm đầu của mình ra.
Với một gương mặt có thể quyến rũ cả đàn ông lẫn phụ nữ, Thoạt nhìn có thể bị nhầm là phụ nữ, nhưng không đây là một chàng trai trẻ với mái tóc bạc hơi dài một chút.
Tôi không thích việc mọi người thường nói “ Ước gì tôi là phụ nữ “.
Chàng trai này có tên là Rain. Anh là một mạo hiểm giả hạng B với biệt danh là “ Blue Silver”.
Blue - Màu xanh tượng trưng cho màu mắt của Rain, và Silver - Bạc là màu tóc của anh.
Với mạo hiểm giả được xếp hạng từ E đến S, thứ hạng của Rain cao hơn mức trung bình, nhưng nếu bạn còn trẻ mà đạt được cấp bậc này, thì bạn chắc chắn sẽ được đánh giá cao hơn những người đồng hạng.
Thế nhưng mục tiêu của rain không phải là trở nên thật mạnh mẽ.
Mà tất cả là về sự vận hành của đồng tiền để có thể sống thoải mái với những dự định trong tương lai của mình.
Vì thế nên, ngoài những khoảng thu được từ Guild, Chúng tôi cũng hay giao dịch ở chợ đen, những kẻ buôn bán trái phép.
Việc nhận phần thưởng không thông qua hội là bất hợp pháp, nhưng không có gì lạ khi các mạo hiểm giả thường làm vậy.
Nếu bạn muốn kiếm tiền một cách nhanh chóng, thì đó là cách tốt nhất.
“Cậu có vài thứ giá trị trong này đó”.
“Thật chứ? Tôi đã gặp phải rất nhiều rắc rối đó”.
Tôi đã vào sâu hơn trong mê cung hơn moi khi.
Có một thứ gọi là mê cung trong thế giới này.
Nó có thể có hình dáng của một tòa tháp, hay có hình dạng phỏng theo một loài động vật, nó có thể xuất hiện ở dưới lòng đất, hay nó cũng là nơi bạn có thể có được “ Relic “ bị bỏ lại bởi những người từng sống trong quá khứ.
Vẫn có rất nhiều mê cung gần đây mà mạo hiểm giả vẫn còn đang chinh phục.
Nó là loại ở dưới lòng đất.
Nó được cho là rất nguy hiểm nếu ta vào quá sâu một mình, nhưng nếu bạn có tài năng của Rain thì nó sẽ không là vấn đề gì ở một mức độ nào đó.
Việc đi một mình cũng có cái lợi của nó.
Hôm nay tôi đã thu được kha khá Relic.
Nhưng trong số chúng có một món dường như có vẻ mạnh hơn những món khác.
“ Nhóc này…”
“Ờ, Tôi cũng nghĩ là nó đó”.
Rain vừa nói vừa gật đầu.
Berudo than vãn trong khi cầm thứ mà ông nghĩ là một ma cụ mạnh mẽ.
Rain, một pháp sư, cũng có thể nhận thấy rằng nó là một ma cụ quyền năng.
Thế nhưng Berudo lắc đầu.
“Nhóc này ta không thể thẩm định được”
“Tại sao?!”
Berudo lấy tay cản Rain lại người vừa thốt lên đầy kinh ngạc.
Berudo là một thẩm định gia đáng tin cậy và là một tay to mặt lớn nhờ vào những giao dịch ngầm mà ông ấy đang thực hiện.
Có một kĩ năng đặc biệt gọi là Thẩm Định.
Trong khi nhìn vào đường cong của món đồ,
“Đây chẳng phải là một lời nguyền sao? Nói trắng ra, ta không biết lời nguyền này mạnh ra sao vậy nên”.
“Nguyền sao…”
Rain đã nhận ra điều gì đó.
Tôi đã có được nó từ một cánh cửa ẩn ở trong mê cung nằm tách biệt với các lối đi thông thường khác.
May mắn thay là nó vẫn chưa bị ai phát hiện, nên tôi đã lấy được vài món ma cụ ở đó, nhưng đây là cái vòng tay mà tôi nghĩ là bán được với giá hời mà tôi không thể thẩm định được.
“Ta xin lỗi, nhưng hãy từ bỏ nhóc này đi”.
“Liệu ông có thể mua nó không nếu chúng ta biết được tác dụng hay bản chất của lời nguyền không?”
“Chỉ khi ta có thể đảo ngược được lời nguyền”.
“Tôi dù gì cũng là một pháp sư khá giỏi. Nếu có thể giải được, thì chuyện tiền nong nhờ cả vào đấy ông nhé.”
Rain quay trở về nhà sớm hết mức có thể.
Tôi bắt đầu chuẩn bị từ sớm.
Cách nhanh nhất để phá bỏ lời nguyền là hóa giải trực tiếp trên chính chiếc ma cụ, nhưng với thứ gì đó mạnh mẽ như thế này, hiệu suất của chính ma cụ đó có thể sẽ bị giảm sút theo nhiều cách.
Vì vậy nên, dĩ nhiên lựa chọn của Rain chỉ còn lại một.
“Tạm thời, hãy thử đeo nó đã…”
Một pháp sư lành nghề sẽ không bao giờ đưa ra một quyết định như vậy.
Thế nhưng, Rain cũng chỉ là một pháp sư còn non trẻ mặc dù cậu rất có tài năng.
Kể cả khi đó có là một lời nguyền rất mạnh, cô tin rằng cô vẫn có thể tự ứng phó được — nghĩ vậy, cô bắt đầu vận ma lực trong cơ thể mình.
Đây là một cách để lời nguyền theo dòng ma lực đi ra ngoài mà không cấm rễ trong cơ thể mình.
“Được rồi…”
Đeo vào một cái nịt và cái vòng tay.
Trông có vẻ như sẽ không có điều gì sẽ xảy ra – Đúng lúc tôi vừa nghĩ như vậy,
“Ái!”
Một dòng hoa màu đen chảy ra từ cái vòng chạy đến khắp cơ thể.
Rain vội vã tháo chiếc vòng ra khỏi tay mình, thế nhưng cái vòng không chịu rời đi.
(A, bình tình nào! Việc vận chuyển ma lực vẫn diễn ra thuận lợi, rồi cứ như thế này rồi nó sẽ đi ra ngoài thôi–)
Cách đối phó với lời nguyền kiểu này là kiểu truyền thống – thế nhưng lời nguyền này đã đi trước Rain một bước.
(Na, Ma lực ngừng chảy rồi!? Ngược lại nó dường như đã bám chặt vào toàn bộ cơ thể).
Thứ nước nóng hổi chạy khắp cơ thể tôi như thể máu vận chuyển trong người tôi.
Thật tồi tệ – Kể cả khi bạn có lập tức nói như vậy theo bản năng, thì cũng hết cứu rồi.
"Ha... ha..."
Tiếng tim đập ngày càng dữ dội và tôi dần cảm thấy choáng váng.
Với tay vẫn còn đang ôm đầu, Rain gục xuống tại chỗ.
(Đ*t)
Bị cám dỗ bởi cái lợi ngắn hạn và thất bại là chuyện mà các mạo hiểm giả thường gặp phải.
“Bản thân Rain đáng ra đã phải biết điều đó”
Ý thân Rain dần bị bóng đêm nuốt chửng.
***
“N…”
Trời đã sập tối, trước cả khi tôi kịp nhận ra.
Trong khi ý thức vẫn còn chưa rõ ràng, tôi mở đèn lên.
Tôi tự hỏi không biết liệu có phải tôi đã ngủ mấy tiếng rồi không, cơ thể tôi vẫn còn cảm thấy hơi mệt.
Vậy nhưng, cơ thể tôi đã không còn đau như lúc tôi sắp ngất đi.
Hướng ánh nhìn về chiếc vòng tay – thế nhưng nó đã rơi từ lâu rồi.
“Giải… được rồi à? Nhưng mình chưa–”
Thế nhưng khi tôi nhìn vào cánh tay chỗ mà tôi đeo cái vòng, những dấu ấn màu đen vẫn còn đó.
Có vẻ như chính bản thân lời nguyền đã được yểm lên cậu.
“Uwa~a… Liệu cái này có biến mất không nhỉ?”
Rain tạm thời bỏ qua vụ đó mà đi đến phòng tắm.
Có lẽ như tôi đã đổ mồ hôi nhiều hơn mình tưởng, cơ thể tôi giờ đây đã dính đầy thứ chất nhớp nháp.
“Tạm thời, cứ đi tắm đã … rồi ngày mai mình sẽ đem nó đi thẩm định”
Rain cởi đồ của mình ra.
Ngay khi tôi cởi sạch đồ của mình ra, một cảm giác khó chịu chợt xuất hiện.
(Ôi, có gì đó không đúng với ngực của mình…)
To quá.
Không phải là ngực của cậu to tới mức đập vào mắt, mà ý của cậu là chúng trông rất nữ tính.
Có thể nói là nó khá nhỏ và không đáng để ý, nhưng so với cơ thể mọi khi của tôi thì nó vẫn khác hoàn toàn.
Bên cạnh đó, da của tôi đã trở nên sạch một cách bất thường.
Cảm giác bất an của đã tôi đã được xác nhận, ngay khi tôi nhìn xuống dưới.
“Wa……?Kh, Không có?!”
Rain mở to mắt mình ra.
Kể cả Rain, một người có ngoại hình Ái Nam Ái Nữ cũng có thể được gọi là đàn ông nhờ có nó.
Ngay khi biểu tượng đó biến mất, bất ngờ là chuyện có thể hiểu được.
Rain hốt hoảng đến trước gương kiểm tra.
Mái tóc bạc của cô đã dài ra một chút, và trở nên bồng bền hơn.
Khuôn mặt của cô đã trẻ hơn một chút, cứ như là một cô gái thực thụ vậy.
Chiều cao của tôi đã thấp đi.
Tính luôn chiều rộng của đôi vai, Cơ thể tôi đang ở trong tình trạng mà nó nhỏ hơn trước một bậc.
“Wa?E? Mình biến thành… P,Phụ nữ rồi à? Mình là…”
Đó là tác dụng của lời nguyền được yểm vào ma cụ đó, không mất quá nhiều thời gian để tôi nhận ra điều đó.
Tái bút tác giả: Xin lỗi, nhưng tôi thích những thứ như như thế này.