Lại một buổi chiều yên bình khác tại căn hộ của Itsuki, vẫn như mọi khi, cậu chỉ đang luyên thuyên những chuyện vô thưởng vô phạt cùng Haruto và Nayuta, và đột nhiên Kenjiro Toki xuất hiện.
“…Cơn gió nào mang anh đến đây?” Itsuki cáu kỉnh hỏi.
Toki trả lời bằng cách lấy một xấp giấy được bấm lại với nhau ra khỏi túi, trên đó có in logo nhà xuất bản và đặt lên bàn kotatsu.
“…Gì đây?”
“Vài bản vẽ mẫu từ họa sĩ mà chúng ta đang xem xét để giao việc đảm nhận phiên bản manga của Toàn Thư.”
“…! Phiên bản manga…!”
Haruto và Nayuta khẽ thốt lên “ooooh” đầy tò mò, và sự chú ý của họ hướng về phía xấp bản vẽ trong lúc đôi mắt của Itsuki vẫn còn mở to.
Quá trình “comicalization”, một thuật ngữ Tiếng Anh, được dùng để chỉ việc ‘Chọn một cuốn tiểu thuyết và biến nó thành manga’.
Không chỉ riêng chuyển thể thành anime, những tiểu thuyết nổi tiếng cũng thường được chuyển thể theo hướng này; những tác phẩm gần đây (bao gồm Hentai Ouji to Warawanai Neko, Seiken no Blacksmith và Ranobe-bu) đều có chất lượng cực kỳ cao, và có vài chuyển thể thậm chí còn đạt được doanh số tốt hơn cả tiểu thuyết gốc.
Cũng có những trường hợp như Haganai, phiên bản truyện tranh không được đánh giá cao bởi người đọc trong nước nhưng lại tạo nên một cú hit ở nước ngoài nhờ vào phong cách minh họa manga phù hợp với văn hóa truyện tranh tại Mỹ của Itachi-sensei. Hơn nữa, Haganai cũng là một tác phẩm được biết đến rộng rãi nhờ vào bản manga hơn là phiên bản tiểu thuyết và anime.
Những điều đó thể hiện rằng quá trình “comicalization” đóng một vai trò quan trọng trong nền manga quốc tế, chứ không phải là một cách đào thêm tiền từ những người hâm mộ tiểu thuyết gốc.
Nhà xuất bản mà Itsuki và những người bạn của cậu đang làm việc có xuất bản một tạp chí nguyệt san manga mang tên Comic Gifted, nơi phát hành của những phiên bản manga dài kỳ như Vô Giới Hiệp Sĩ của Haruto Fuwa, hay những series tiểu thuyết nổi tiếng khác cùng nhà xuất bản.
Những tựa truyện của chính Itsuki vốn đã đủ nổi tiếng để nhận được dự án manga, nhưng thời gian và các vấn đề khác vẫn chưa hoàn toàn thích hợp cho việc chuyển thể.
Tuy nhiên, khi dự án anime đã bắt đầu được tiến hành, việc cho ra lò một phiên bản manga là cách hoàn hảo để nâng cao giá trị thương hiệu hơn nữa.
Toki và ban biên tập Gifted đã lập một danh sách những ứng cử viên để đảm nhận phiên bản manga, và yêu cầu mỗi người vẽ bản thiết kế nhân vật cũng như vài cảnh mẫu của họ. Và kết quả chính là xấp giấy đang nằm trên bàn kia.
“Tôi đã gửi mail tất cả chỗ này cho Hoshiimo và anh ấy cũng đã phản hồi lại rồi. Chỉ cần có sự thông qua của cậu, anh ấy và ban biên tập là manga có thể bắt đầu vào guồng.”
“Hoshiimo” chính là người đảm nhận vẽ minh họa của Toàn Thư Về Em Gái Tôi, một họa sĩ nổi tiếng với khả năng vẽ những cơ thể khỏa thân tuyệt đẹp. Anh ấy sống khá xa nên Itsuki cũng chưa gặp trực tiếp bao giờ, nhưng Hoshiimo vẫn luôn giữ được tốc độ làm việc vô cùng ổn định, luôn hoàn thành đầy đủ deadline và chất lượng bản vẽ cũng rất tốt, những điều này làm cho cái tên Hoshiimo được săn đón rộng rãi.
“Hừm…”
Itsuki lo lắng cầm tập tài liệu trên bàn lên và giở ra xem.
“Chúng tôi đã thu hẹp số lượng ứng cử viên xuống còn bốn,” Toki giải thích trong lúc Itsuki bắt đầu xem xét các bản mẫu. “Người đầu tiên đã đăng tải rất nhiều Web manga trên trang cá nhân của mình, và anh ấy cũng sắp xuất bản chúng. Anh ấy đủ nổi tiếng để tạo ra tiếng vang, và cả hai người sẽ cùng có lợi.”
Các thiết kế nhân vật của anh ấy có vẻ hơi đơn giản hơn so với minh họa trong tiểu thuyết gốc, nhưng năng lượng trong các cảnh mẫu đã thu hút sự chú ý của Itsuki.
Chúng thật hoàn hảo đối với một câu chuyện mà nhân vật chính đã làm mọi chuyện ngớ ngẩn chỉ vì lợi ích của em gái mình.
“Bọn tôi xem được không?” Haruto hỏi.
“À, ừm, cậu với Kani cũng đã đọc Toàn Thư cả rồi chứ?”
“Ờm!” Nayuta đắc chí khoe khoang. “Em đã đọc tất cả mọi thứ Itsuki viết! Tin em đi, trong vũ trụ này thì em chính là fan bự nhất của tất cả tiểu thuyết của Itsuki đấy!”
“Được rồi,” Toki nói, “cử thoải mái phát biểu cảm nghĩ thử nhé.”
Haruto và Nayuta nhìn ké từ phía sau Itsuki.
“Hmm… thiết kế có vẻ chưa ổn lắm nhỉ?”
“Nhưng mà anh thích phần bố cục. Kiểu này sẽ rất hợp với manga đúng không? Tuy nhiên, nếu những nhân vật nữ không đủ dễ thương, thì anh không chắc là có ổn với một bộ truyện rom-com hay không.”
Có vẻ như Nayuta và Haruto cũng có cùng cảm nhận với Itsuki.
“Không tệ, nhưng tạm thời chúng ta cứ để nó sang một bên đã,” Itsuki vừa nói vừa để những trang của ứng cử viên Số 1 lên mặt bàn.
“Được rồi. Tiếp theo là một ‘người đóng góp’ nổi tiếng ở các trang nghệ thuật. Cậu ấy có theo dõi Hoshiimo, và trong số những ứng cử viên thì phong cách của cậu ấy là gần với bản gốc nhất.”
“Oh…”
“Art này khá tốt đấy.”
“Đúng vậy. Đậm chất Hoshiimo. Mấy nhân vật nữ cũng dễ thương nữa.”
“Nhưng mà, dưới góc nhìn của manga thì nó hơi khó đọc,” Itsuki nói.
Nayuta và Haruto cũng thầm đồng ý với cậu.
Vẽ từng khung ảnh trong manga giống chính xác với minh họa trong nguyên tác là rất tốt, nhưng sự luân chuyển giữa các khung ảnh lại không được tốt, có cảm giác như hành động của các nhân vật không được trôi chảy và thiếu sức thuyết phục.
“Cậu ấy thật sự là một họa sĩ giỏi, nhưng mà…”
“Có lẽ chuyện sẽ ok nếu có một người nào khác làm bảng phân cảnh, sau đó cậu ấy sẽ hoàn thành phần vẽ. Kiểu như Kure-nai ấy, cậu biết không?”
“Ừm…”
Cậu chuyển sang bản mẫu kế tiếp.
“Người thứ ba là lính mới, cậu ấy vừa thắng giải trong một cuộc thi cho những họa sĩ manga tiềm năng. Cậu ấy cũng đã có một tác phẩm khác được xuất bản bởi Gifted, phản hồi của người đọc về nó cũng khá tốt.”
“Thế à…?”
“Hửm?”
“Hừmmmm?”
Họ nhìn vào bản thiết kế nhân vật của ứng cử viên trong lúc lắng nghe những gì Toki nói, và những gì họ thấy khiến giọng nói của cả ba có chút bối rối.
Phần tóc, mắt và cả những đặc điểm cơ bản khác đều được thể hiện, nhưng các thiết kế đã được điều phối lại, đến mức không thể tin được rằng đây là nhân vật trong Toàn Thư nếu không biết trước.
Nhưng nếu bỏ chuyện đó qua một bên, thì những thiết kế này thật sự độc đáo, thu hút và thậm chí là hấp dẫn hơn cả thiết kế của chính Hoshiimo.
Và những bản cảnh mẫu cũng mang lại cảm giác tương tự - nghiêng về thiết kế và cấu trúc, nhưng lại rất dễ đọc và dễ hiểu. Chỉ cần đọc qua một trang là có thể thốt lên ngay “Chà, manga này trông được đấy chứ.”
Nhưng mà:
“…Đây có phải Toàn Thư đâu?”
Từ khâu thiết kế nhân vật đã hoàn toàn khác, và đến cả phần bản cảnh mẫu còn khác hơn nữa. Cách nói chuyện của các nhân vật thậm chí còn không đồng nhất.
Itsuki và Toki chỉ có thể trao nhau sự bối rối khi xem qua chúng.
“Chà, cậu này chắc chắn là có tài năng đấy. Miễn sao cậu ấy đừng có đi quá xa khỏi tiểu thuyết gia gốc là được, nhìn chung thì chắc cũng ổn đó…”
“Hmm…”
Itsuki rơi vào bế tắc. Dưới tư cách là một bộ manga, nó thật sự rất bắt mắt. Nếu Itsuki làm việc với người này, bộ truyện tranh của cậu có thể sẽ phát triển thậm chí là vượt qua tiểu thuyết gốc.
Nhưng nó có thật sự là “phiên bản manga” không? Hay là một thứ gì đó hoàn toàn khác?
“À thì,” Nayuta nói, “thậm chí là em cũng có thể nói người họa sĩ manga này có rất rất nhiều tài năng, nhưng mà anh có nghĩ cậu ta thật sự muốn chuyển thể series này không?”
“…”
Cả căn phòng rơi vào im lặng mất một lúc, cho đến khi Toki lên tiếng.
“…Tôi được biết là cậu ấy muốn debut bằng chính series của mình, nhưng ban biên tập của Gifted muốn cậu ấy khởi đầu bằng một dự án chuyển thể trước để cậu ấy có thể làm quen với lịch trình xuất bản đều đặn.”
“Ahhh.” Itsuki cau có. “Được rồi, nếu có thể tạo nên một bộ manga tốt, thì tôi cũng không quan tâm đến động cơ của bên biên tập đâu. Nhưng mà… chịu, tôi không quá chắc chắn là người họa sĩ này thật sự thích Toàn Thư đâu.’
Nói một cách thẳng thắng, vấn đề lớn nhất Itsuki và Nayuta cảm nhận được ở bản vẽ mẫu này là chẳng có chút tình yêu nào cho nguyên tác cả. Thay vào đó, thứ họ nhìn thấy hoàn toàn là niềm tin của người họa sĩ rằng manga của chính cậu ta là báu vật trời ban.
Và nó cũng khá tuyệt vời thật. Nếu đây là một bộ manga gốc, thì sẽ có sức hấp dẫn vô cùng lớn. Nhưng đây là một manga chuyển thể.
Sẽ ổn thôi nếu cậu ấy có thể trau dồi kỹ năng và theo đuổi phong cách độc đáo của riêng mình – Itsuki thậm chí không bận tâm nếu thứ cậu vẽ ra lại không quá giống bản gốc – nhưng với tư cách là một tác giả nguyên tác, người chịu giám sát một bản chuyển thể như thế này, thì ít nhất Itsuki cũng muốn người họa sĩ đảm nhận sẽ thật sự thích tác phẩm của mình.
“…Nói thật thì,” Toki cười với vẻ khó nói, “Tôi cũng đồng ý. Cậu ấy nên được nhận một cơ hội để thể hiện series gốc. Tôi sẽ đề nghị chuyện này với biên tập viên của cậu ấy sau.”
Sau đó sự chú ý của Itsuki chuyển sang ứng cử viên thứ tư – và ngay khoảnh khắc cậu nhìn thấy bản thiết kế của dàn nhân vật chính Kazuma Akatsuki và em gái cậu ấy, Ichika, ở trang đầu, lông mày Itsuki liền nhướng lên.
“Woa…!”
Trang thứ hai là anh em nhà Onizaki, hai nhân vật phụ chính của câu chuyện, bên cạnh đó là con cú Shirogane, linh vật trong các phụ chương của series.
Trang tiếp theo thể hiện thiết kế người giáo viên xấu số của dàn nhân vật chính, bạn cùng lớp của họ và bộ đôi hiệu trưởng/hiệu phó – những người sắm vai phản diện.
Itsuki đã phải mất một lúc để săm soi thật kỹ thiết kế của những nhân vật này. Đây có phải một bản sao chính xác hình minh họa của Hoshiimo không?
Không. Art của ứng cử viên thứ hai giống hơn rất, rất nhiều. Nhưng những thiết kế này không chỉ vừa phản ánh phong cách cá nhân của riêng người họa sĩ, mà chúng còn chứa đựng một cách hoàn hảo những gì nổi bật của từng nhân vật, xuất sắc trong việc tái tạo lại từng nhân vật để họ thật sự trở thành của riêng người họa sĩ manga.
Itsuki có thể cảm thấy cảm xúc dâng trào khi lật sang những trang cảnh mẫu.
Trước mắt Itsuki, dàn nhân vật của Toàn Thư trở nên vô cùng sống động. Nhân vật này đang hoàn toàn chạy như thể đang rất vội. Nhân vật này rướn cơ thể của mình lên như thế kia để hét. Nhân vật này nhăn mặt như thế này khi có điều đó bất ngờ xảy ra. Khi nhân vật này cười, cơ thể sẽ trở nên như thế kia.
Cách vẽ này không chỉ tái hiện chân thực cách Itsuki mô tả hành động của nhân vật trong những cuốn sách của mình, mà thậm chí cả những chi tiết nhỏ nhặt Itsuki không đưa vào đều được thể hiện một cách tự nhiên.
Tất cả nhân vật như thật sự đang sống, đang thở, từng người đều có vẻ ngoài và tính cách đặc trưng của riêng mình.
Đặc biệt là những nhân vật em gái, Ichika Akatsuki và Yukiko Onizaki, thực sự như bước ra từ trang sách. Bối cảnh và cả các nhân vật phụ đều được hoàn thiện với chất lượng xuất sắc, nhưng rõ ràng là họa sĩ đã bỏ ra nhiều nỗ lực hơn hẳn vào hai người em gái này, thể hiện rõ ai mới là nhân vật quan trọng nhất trong câu chuyện.
Có quá nhiều điểm chung trong phong cách với Itsuki, đặc biệt là sự quan tâm đối với những nhân vật nữ được miêu tả trong tiểu thuyết.
“Wow… người này…?”
Itsuki nhận ra bản thân đang chớp mắt lia lịa, cảm thấy có thứ gì đó ấm lên từ sâu trong tâm trí. Cảm xúc của cậu đã đạt đỉnh. Thật tuyệt vời khi biết rằng có người nào đó ngoài họa sĩ minh họa Hoshiimo có thể thể hiện hoàn hảo thế giới trong câu chuyện cậu viết.
“Hohhh…”
“Wow, được phết…”
Khi Nayuta và Haruto dán mắt vào những trang giấy, Toki giải thích.
“Người thứ tư là một sinh viên đại học, người chỉ mới liên lạc với ban biên tập manga vào khoảng ba tháng trước. Em ấy hoàn toàn là người mới – không có sản phẩm nào trong fandom, chưa xuất bản bất cứ thứ gì trên tạp chí. Rõ ràng là em ấy cũng đam mê chủ đề về em gái, và em ấy cũng đã đọc tất cả tác phẩm của Itsuki, nên ban biên tập đã nghĩ ra ý tưởng để em ấy đảm nhận bản chuyển thể của Toàn Thư – nhưng thật sự đấy, chúng tôi không nghĩ em ấy lại làm được đến vậy.”
“…Tôi hiểu rồi. Vậy đây là lựa chọn của ban biên tập?”
“Đúng vậy, là nó. Và Hoshiimo cũng đã đồng ý với họ.”
Itsuki khẽ cười. “Ngon. Chà, có vẻ như tất cả chúng ta đều đã đồng ý cả rồi.”
“…Em có hơi quan ngại khi để một nữ sinh đại học đảm nhận việc này, nhưng không, em sẽ không do dự mà trao Toàn Thư vào tay cô ấy.”
Haruto bật cười trước sự ngạo mạn đột ngột của Nayuta. “Thật tốt khi tìm được một họa sĩ phù hợp nhỉ? Thật đấy.”
Và đó là cách mọi chuyện diễn ra.
Cô ấy viết bút danh của mình là Kaiko Mikuniyama, một sinh viên đại học hai mươi tuổi và là một họa sĩ manga mới vào nghề, người yêu thích những câu chuyện về ‘em gái’ và có rất nhiều tài năng để khai thác.
Có một họa sĩ xuất sắc như vậy đảm nhận manga khiến Itsuki cảm thấy thích thú – đó là vì vào ngay lúc này, Itsuki không hề biết có một cơn bão đang đợi cậu ở phía trước.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage