Một ngày thứ Bảy cuối tháng Một, một tuần kể từ cuộc thi tuyển sinh đại học chính quy của Nhật, Chihiro đang trên đường đến văn phòng của Ashley Ono để chào hỏi và làm công việc dọn dẹp. Ashley đã rất tử tế khi cho phép Chihiro ưu tiên việc chuẩn bị cho kỳ thi hơn là công việc bán thời gian, nên đây là lần đầu tiên cô quay lại làm việc sau hơn hai tháng. Văn phòng là một chuyện, nhưng không gian cá nhân tọa lạc ngay bên cạnh của Ashley lại như một mớ hỗn độn kinh hoàng dù Chihiro đã đều đặn dọn dẹp hàng tuần, chỉ tưởng tượng ra tình trạng sau hai tháng vắng bóng mình thôi đã khiến cô có cảm giác hồi hộp đáng sợ.
Và với cảm giác lo lắng xen lẫn hào hứng, cô mở cánh cửa dẫn vào văn phòng Kế Toán Thuế Ashley Ono, trên tay là một chiếc túi chứa dụng cụ vệ sinh và tạp dề. Ở đó, cô nhanh chóng phát hiện ra Ashley, đang lười biếng trong lớp áo phông cùng cặp kính trên mặt.
“Chúc mừng năm mới, chị Ashley.”
“Ừm, em cũng vậy. Lại sang một năm mới rồi nhỉ?”
Giọng của Ashley có vẻ dịu dàng hơn thường lệ.
“Trông chị có vẻ vui nhỉ, Ashley. Có chuyện gì tốt đẹp đã xảy ra à?”
Ashley có hơi hoảng hốt. “Vậy hả? Th-thì, ừm, chắc là có…nhưng mà bài kiểm tra của em sao rồi, Chihiro?”
“Vâng, thật sự rất tốt, cảm ơn chị.”
“Vậy thì được. Nhưng mọi chuyện thực sự vẫn chỉ mới bắt đầu thôi đúng không? Còn quá sớm để thở phào nhẹ nhõm đó.”
“Vâng ạ. Chắc là sắp tới em vẫn chưa thể quay lại đây thường xuyên được, nên hôm nay em nhất định sẽ dọn dẹp nơi này thật sạch sẽ.”
“Hee hee! Cảm ơn nhé.”
Mặc tạp dề lên người, Chihiro mở cánh cửa thông sang phòng khách. Và tất nhiên, đúng như cô tưởng tượng, đó quả thực là một cái chuồng lợn–
“Hả…?!”
Thật ra thì không. Trên thực tế, căn phòng ngăn nắp một cách hoàn hảo, không một cái chai rỗng hay quà vặt nằm trên sàn. Trong thoáng chốc, cô đã quy kết rằng Ashley chỉ nhét rác vào trong tủ quần áo hoặc gác bếp, nhưng sau khi kiểm tra, cô nhận ra tất cả đều trong trạng thái gọn gàng.
“Sao ở đây sạch sẽ quá vậy?!” cô không thể không hỏi.
“N-này, thi thoảng chị cũng dọn dẹp mà.”
“Nhưng không đời nào chị có thể giữ sạch sẽ đến mức này, Ashley!”
“Wao, Chihiro, em nghĩ chị là ai thế hả?”
Chihiro khẩn trương kiểm tra những phòng khác trong lúc Ashley dõi theo. Phòng ngủ, phòng tắm và cả toilet – nơi nào cũng trong trạng thái tốt nhất.
“Không thể nào…”
Cô nhận ra bản thân đang chùn vai trước bồn rửa tay trong phòng tắm, có chút thất vọng. Keisuke đã hoàn thành xuất sắc công tác giữ cho ngôi nhà của họ sạch sẽ, và Aoba cũng làm điều tương tự với căn hộ của Itsuki, nên cô đã rất mong chờ một buổi dọn dẹp ra trò tại nơi này, hòng quên đi kỳ thi của mình.
“Chuyện gì đã xảy ra với chị Ashley bừa bộn, luộm thuộm, lười biếng, nhếch nhác mà em từng biết vậy…?”
“Em biết là chị có thể dọn dẹp nếu chị muốn mà,” Ashley trách móc.
“Nhưng tại sao tự dưng chị lại nổi hứng vậy chứ, đó mới là điều em muốn biết…”
Sau đó Chihiro chú ý tới hộp đựng bàn chải đánh răng nằm bên góc bồn rửa tay. Ở đó có hai cái bàn chải.
“Hai cái bàn chải đánh răng…?” Chihiro lẩm bẩm.
“Ah…” Ashley thoáng hoảng loạn. Giờ Chihiro đã bắt đầu hiểu rõ ngọn nguồn.
“Ashley, chị có…người yêu mới à?”
“…Ừm,” Ashley nói, đỏ mặt gật đầu.
“Vâng, chúc mừng quan viên hai họ!”
Chihiro thật lòng hạnh phúc cho Ashley, dù vẫn có phần bất ngờ. Ashley đã luôn nói về chuyện muốn có người yêu đến thế nào, và đối với Chihiro, việc Ashley có cho mình một ai đó để cùng cô chống đỡ trước những xáo trộn của cuộc đời là một điều đáng để thở phào.
“Um, em hỏi được không, người đó là anh Kaizu hả chị?”
Trước đây Chihiro đã hỏi Ashley về mối quan hệ giữa cô và Kaizu. Cả hai có vẻ khá thân thiết tại buổi tiệc ngắm hoa vào mùa xuân năm ngoái, anh ấy còn bắt Taxi và đưa cô về nhà sau khi cô đã say khướt. Nhưng Ashley chỉ đơn giản gọi Kaizu là một người quen cũ. Nhưng lần này:
“…Đúng vậy.” Ashley gật đầu.
“Ooooh. Cuối cùng chị cũng chịu thành thật rồi nhỉ?”
“Đừng có nói như thể chị thuộc kiểu tsundere dập khuôn vậy chứ. Chị không có thích Makina gì hết. Chỉ đơn giản là mọi chuyện diễn ra như vậy thôi, chỉ vậy thôi!”
Cái cách Ashley hếch mũi lên trời trong lúc nói chỉ khiến cô càng giống cái kiểu tsundere dập khuôn mà cô vừa chối đây đẩy xong.
“Ỏooo, chị Ashley dễ thương ghê…”
Nụ cười ấm áp của Chihiro chỉ khiến gương mặt Ashley thêm đỏ.
“C-còn em thì sao, Chihiro? Em sắp tốt nghiệp cao trung rồi còn gì – đã kiếm được mối nào chưa?”
Khuôn mặt Chihiro tối sầm.
“…Chihiro?”
“…Dạo trước em có tỏ tình với một người, nhưng anh ấy từ chối em rồi.”
“…Ahhh…”
Ashley khó xử đánh mắt sang chỗ khác. Nhưng rốt cuộc thì sự cao hứng vẫn còn đó.
“Có người từ chối em cơ á, chị bất ngờ đấy.”
“…Vâng, cũng không có gì lạ lắm. Anh ấy thậm chí còn chưa từng xem em là con gái mà…”
“Người đó – không phải bạn cùng trường với em à? Là bạn của Itsuki?”
Ashley có thể suy luận đến chừng đó. Chihiro chỉ che giấu giới tính của mình với nhóm của Itsuki, nên khi cô nói người đó không “xem” cô là con gái, ý của cô có lẽ là cậu thực sự không biết cô là con gái theo đúng nghĩa đen.
“…Là Haruto à?”
Nhất kích tất sát – Chihiro đỏ mặt gật đầu.
“Wow… Haruto à? Hmm… Hee hee hee… Khẩu vị cũng được đấy chứ.”
Chihiro bĩu môi trước cái nhoẻn miệng của Ashley. “Đ-đừng có cười em vậy chứ!”
“Úi, chị xin lỗi. Nhưng chị thấy em với Haruto cũng hợp nhau đấy chứ.”
“Chị nghĩ vậy ạ?!”
“Tất nhiên. Cả hai đều rất nghiêm túc, chị cảm thấy hai đứa có nhiều điểm chung lắm đấy.”
“Đúng vậy! Em hoàn toàn đồng ý!” Hai mắt Chihiro sáng lên…rồi nhanh chóng u ám thêm lần nữa. “…Nhưng cũng vậy thôi, anh Fuwa đã thích người khác rồi; anh ấy chưa từng xem em là con gái, anh ấy còn có một đứa em gái siêu dễ thương nữa chứ…”
“Đừng lo,” Ashley nói, cố gắng động viên Chihiro. “Nói trắng ra thì Haruto vẫn chỉ là một thanh niên hứng tình thôi. Chỉ cần đút vào một lần thôi, chị chắc chắn cậu ta sẽ quỳ rạp cầu xin em.”
“Đút, đút vào…?” Chihiro đỏ bừng mặt. “F-Fuwa không phải kiểu người như vậy! Không có đâu!”
“Em nghĩ vậy à? Chị lại cho rằng nếu em mà đến trong lúc cậu ta ở một mình, rồi còn khỏa thân bước vào phòng, chắc chắn cậu ta sẽ biến thành một con thú khát thịt…”
“E-em sẽ không làm vậy đâu! Ngoài ra, chưa chắc anh ấy đã hứng thú khi thấy em khỏa thân…”
Hai mắt cô chạy xuống vùng ngực phẳng phiu kia. Nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy cô.
“Em biết đấy, điều làm nên sức hấp dẫn của một người phụ nữ không chỉ nằm ở bộ ngực. Chị thấy em có nhiều thứ khác vượt trội hơn mà. Em có thể đánh bại lũ ngực bự trơ trẽn đó dễ như trở bàn tay thôi.”
“Không chỉ nằm ở bộ ngực ư…?”
Đột nhiên, gương mặt của Setsuna Ena vụt qua tâm trí cô. Theo những lời khiếm nhã mà cậu đã nói, rằng mông của Chihiro là kiệt tác nghìn-năm-có-một. Cô đã xem chúng là những lời hoang tưởng của một tên quấy rối, nhưng thêm một lần nữa, cậu hóa ra lại là Puriketsu, một trong những họa sĩ minh họa tài ba nhất thế hệ này. Bằng cảm quan nghệ thuật của mình, có lẽ điều đó thực sự đáng để tin tưởng.
Đúng vậy…không chừng nếu mình để Haruto thấy mông, anh ấy sẽ bắt đầu nhìn nhận mình như một cô gái…
…Ah, khoan đã! Mình không phải biến thái!
Cô nhanh chóng xua tan ý nghĩ đó khỏi tâm trí.
“M-mà nhân tiện, chị xem thứ gì là thế mạnh của bản thân vậy, Ashley?”
Ashley trao cho cô một nụ cười dâm dục. “Hee hee! Chà…là miệng của chị.”
“Miệng của chị…?”
Chihiro nhìn miệng của Ashley. Khuôn miệng nhỏ, môi mỏng, nhưng cô thấy cũng chẳng có gì là khác biệt dữ dội so với những người khác. Ngay từ đầu thì cô đã chẳng biết điều gì tạo nên một cái miệng “tốt” hay “tệ”.
“Không phải chỉ riêng miệng đâu, mà là…ừm, là kỹ thuật, gồm có lưỡi và những thứ khác nữa. Makina nói ông ta có thể không bao giờ ra dù chị có làm gì đi nữa, nhưng chỉ trong chốc lát thôi, ông ta đã nằm gọn trong tay chị rồi…”
“Um…?”
Chihiro nhướng mày, không theo kịp những lời Ashley nói. Cô biết người đang đứng trước mặt mình là Ashley Ono, nên có khả năng cô ấy đang nói tới chuyện gì đó dâm đãng…nhưng cô vẫn không biết miệng thì có thể làm được gì. Chắc không chỉ là hôn đâu…
“Hee hee hee! Chắc vậy đấy,” Ashley trêu chọc, “mấy chuyện kiểu này còn hơi sớm với cưng quá.”
Mình rất tập trung trong tiết học về sức khỏe mà. Bài kiểm tra cũng làm rất tốt nữa. Nhưng chắc là có những thứ không thể học được chỉ trong lớp học rồi… Chẳng hạn như vụ cái “máy rung” nữa. Mình cần phải nghiên cứu nhiều hơn nữa nếu muốn mài dũa sự nữ tính và quyến rũ mới được. Có lẽ nên mượn ít sách và game từ chỗ Itsuki nhỉ…?
Giờ Chihiro đã thực sự nghiêm túc.
****
Sau khi dọn dẹp sơ bộ một vài chỗ cần thiết và nấu nướng đủ lượng cho Ashley dùng trong vài ngày, Chihiro rời khỏi văn phòng. Sau đó cô đến nhà ga và đi đến căn hộ của Itsuki sau một khoảng thời gian vắng bóng.
Trong lúc cô rảo bước đến khu chung cư, một thanh niên với mái tóc nhuộm sặc sỡ băng qua trước mặt cô.
“A, Chihiro, chào đằng đó!”
Setsuna Ena chạy đến chỗ cô, tươi cười rạng rỡ. Suy nghĩ của Chihiro về cậu phần lớn vẫn là một tên biến thái đáng sợ - cậu đã kéo quần cô xuống ngay lần đầu tiên cả hai gặp nhau – nhưng giờ đây cả hai đã thân thiết hơn, Chihiro không còn tránh né cậu nữa.
“Cũng lâu rồi nhể? Mà này, cho tôi xem mông cậu được không?”
Nếu cuộc trò chuyện đã thẳng thắn đến vậy, chắc là cô nên bấm nút lượn khỏi đây cho rồi.
“Tôi không cho cậu xem đâu. Không bao giờ.”
“Tôi sẽ trả tiền cho cậu!”
“Không.”
“Không ư…? Awww, chán vậy.”
Lời từ chối thẳng thừng của Chihiro khiến Setsuna đầu hàng nhanh đến bất ngờ. Chắc là do cô tưởng tượng thôi, nhưng cậu trông có vẻ nản lòng vì chuyện nào đó.
“…Hôm nay cậu phải đi họp hay có công việc gì hả, Setsuna?”
“Ờm, cũng có. Tôi được yêu cầu phụ trách minh họa cho series mới của Yanagase, nhưng tôi vẫn chưa biết có nên đồng ý không.”
“Sao vậy?”
“Chà, tôi vẫn còn đang trăn trở…”
“Trăn trở? Cậu cũng có lúc trăn trở cơ á, Setsuna…?”
Setsuna cười khúc khích trước vẻ bất ngờ của Chihiro. “Hình như cậu nghĩ tôi chỉ sống theo bản năng thôi chứ gì? Kiểu không suy nghĩ gì nhiều, cứ thích thì làm ấy.”
“Đúng vậy thật.”
“Uầyyyy, ác ghê…” Setsuna bật cười, sau đó khẽ thở dài. “Nhưng đây là lần thứ hai, sau SILLIES, series do tôi phụ trách bị cancel vì sụt giảm doanh số. Tôi đã rất sốc.”
Series Nữ Thần Cần Bị Đánh!, tác giả Makoto Yanagase, sẽ hoàn thành chặng đường của mình tại Tập 5 xuất bản vào tháng sau. Tập 1 đã thu được doanh số khá tốt, góp phần không nhỏ vào thành công đó là nhờ có những bức ảnh minh họa của Setsuna, nhưng bối cảnh câu chuyện lại xoay quanh quá nhiều về fetish, một cách trực diện, và không có quá nhiều độc giả có thể bắt kịp nội dung này. Tất nhiên, vẫn luôn tồn tại một lượng fan tâm huyết đối với những thể loại “độc lạ” như này, nên Nữ Thần đã trụ đến được Tập 5, nhưng nhà xuất bản đã quyết định rằng họ không thể tiếp tục thêm được nữa.
“Ừm, tôi không nghĩ đó là lỗi của cậu đâu, Setsuna…”
Không phải là vì Chihiro lo lắng cho Setsuna – cô chỉ đang nói ra sự thật. Trong ngành light novel, những thứ như ảnh bìa và nhãn mác đóng một vai trò cực kỳ lớn trong việc thu hút khách hàng đến với Tập 1 của một series, nhưng sau đó, nội dung mạch truyện mới thật sự là yếu tố quan trọng nhất. Nếu Tập 1 bán ra tốt nhưng số lượng lại giảm dần ở những tập sau, cho thấy cốt truyện không có khả năng khiến người đọc tiếp tục mua. (Tất nhiên, SILLIES bị cancel chủ yếu là vì tác giả mất kiểm soát và ấn nút tự hủy; Setsuna cũng chỉ là nạn nhân chứ không phải đồng lõa.)
“Ừm, đó cũng là những lời KenKen đã nói với tôi…nhưng tôi vẫn nghĩ nếu những bức ảnh của mình có nhiều năng lượng hơn nữa…nếu tôi sở hữu sức quyến rũ điên cuồng có thể khiến mọi người mua sách chỉ vì ảnh minh họa, thì biết đâu series vẫn có thể tiếp tục thêm ít lâu.”
Setsuna khiêm tốn nhún vai. Chihiro nghĩ, khi phải thực sự nghiêm túc, có thể thấy cậu ấy rất tâm huyết với “nghệ thuật” của chính mình. Đó là lý do tại sao cậu không do dự mà lột quần của một người lạ để phát triển kỹ năng hội họa của bản thân. Là nạn nhân, Chihiro không thấy vui vẻ gì cho cam, nhưng ngay cả cô cũng phải đánh giá cao sự cống hiến của cậu – nhưng không có đủ để cô cho cậu thấy mông.
Rồi cô nhớ lại chuyện vừa xảy ra tại văn phòng của Ashley.
Chị thấy em có nhiều thứ khác vượt trội hơn mà. Em có thể đánh bại lũ ngực bự trơ trẽn đó dễ như trở bàn tay thôi.
“Mà này, cho tôi hỏi một câu được không? Cậu thật sự cho rằng mông của tôi…đẹp lắm hả?” Câu hỏi khiến Chihiro đỏ mặt trong lúc thốt ra.
“Tất nhiên!” Setsuna lập tức đáp lại. “Cặp mông thần thánh nhất trong suốt thiên niên kỷ qua!”
“…Thế à,” cô nói tiếp, cố gắng nén xấu hổ vào trong, “chính xác thì điều gì đã khiến mông của tôi đẹp hơn người khác?”
Setsuna nghĩ ngợi một lát. “…Nếu phải giải thích thì trước hết chúng ta cần phải nói về mông nhìn chung đã.”
“Okay…”
“Nhân loại là sinh vật duy nhất có một cặp mông thực thụ…kiểu như, mông là phải tròn trịa mới thích ấy.”
“Rồi, rồi…”
Chihiro ngượng ngùng tiếp tục cuộc trò chuyện. Thật khó khăn với một người như cô.
“Vì vậy, khi con người tiến hóa và có thể đi đứng trên hai chân, họ đã phát triển một số nhóm cơ nhất định, kết quả là phần mông trở nên đầy đặn một cách tự nhiên – chính là hình dạng tròn trịa như quả đào. Một cặp mông ‘trái đào’ đích thị là phần quà đi kèm với đôi chân quyến rũ trên cơ thể một người phụ nữ.”
“Tôi hiểu rồi…”
Rõ ràng, động vật bốn chân như chó hoặc bò không có mông to và tròn như con người – và dù sao chúng cũng bị che lấp đi bởi lông và đuôi nên cũng chẳng nổi bật mấy.
“Nên chỉ có con người, chủng loài đã mất đi lông và đuôi trong quá trình tiến hóa, mới sở hữu mông đẹp và căng tròn. Thứ không nhất thiết phải tuyệt đẹp nhưng lại tiến hóa dưới tư cách vật phẩm kèm theo nằm trên đỉnh cao của tạo vật! Và khi nghĩ đến những điều đó, cậu không thấy chúng thật quá đỗi tuyệt vời sao?! Mông chính là bộ phận tuyệt mỹ thuần khiết nhất trên cả cơ thể! Tạo tác nghệ thuật vĩ đại nhất nằm trên cơ thể người đích thị là mông!”
Cũng giống như việc chỉ có con người mới có Thần Linh. Và cũng theo cách hiểu đó, chỉ có họ mới sở hữu vẻ đẹp thuần khiết của mông, chứ không nhất thiết phải được sinh ra vì lý do nào đó. Và đó chính là lý do tại sao Setsuna Ena, một họa sĩ gia, lại yêu mông đến vậy. Đây là thứ không thể lý giải bằng logic, phản ứng của Chihiro là ngạc nhiên xen lẫn ấn tượng.
“…Được rồi. Tôi hiểu được lý do cậu thích mông đến vậy rồi, Setsuna…nhưng tôi thì có điểm gì đặc biệt?”
“Như tôi đã nói đấy thôi,” Setsuna lên dây cót, “một bờ mông không thể tự mình phát huy được vẻ đẹp. Mọi thứ phải được đặt chung với nhau, có chân, hông, và những phần còn lại trên cơ thể, tạo nên sự cân bằng tinh tế, còn không chúng sẽ không bao giờ trở thành một cặp mông đẹp thực thụ.”
“Uh-huh…”
“Vì những lẽ đó, cậu sở hữu mức cân bằng thần thánh nhất…hoàn hảo nhất. Cậu có một cặp chân thon gọn, lượng cơ và mỡ vừa đủ để tôn lên đường cong hoàn hảo. Thêm vào đó, nửa thân trên cũng không có mỡ thừa, góp phần bộc lộ vòng ba tuyệt mỹ. Cậu cần phải hiểu điều này, Chihiro, toàn bộ cơ thể cậu được sinh ra để làm nổi bật cặp mông đầy đặn căng tròn kia. Thậm chí tôi còn có thể nói rằng mông chính là cơ thể cậu, cậu có hiểu ý tôi không?”
“Cậu có thôi phóng đại như thế đi có được không hả, cái tên biến thái này?!” Chihiro kìm lại ý muốn sút cho cậu một phát rồi bỏ đi.
“Sao cậu lại nổi giận với tôi chứ? Tôi đang khen cậu mà!”
Chihiro thở dài nặng nề, còn Setsuna vẫn giữ vẻ nghiêm túc. Cậu mô tả cô cứ như một cái mông biết đi, nhưng đối với Setsuna, hẳn là cậu chỉ đang muốn dành cho Chihiro những lời ngợi khen xứng đáng.
“Haaah… Thôi, cảm ơn cậu.”
“Hể?! Vậy là cậu sẽ cho tôi thấy mông hả?!”
“Không có đâu, rõ chưa?!”
“Ôi…”
Thất vọng bao phủ khuôn mặt Setsuna.
“Mà tôi thấy, nếu cậu đã có kỹ năng quan sát tốt đến vậy rồi, chẳng phải cậu có thể tự hình dung ra một cặp mông từ chân hoặc cơ thể gì đó mà không cần phải tận mắt nhìn thấy sao?”
“Tất nhiên là tôi có thể làm vậy rồi…nhưng chúng vẫn chỉ là tưởng tượng tượng thôi. Không phải hàng thật giá thật.”
“Cậu có thể á…?” Chihiro đảo mắt. “Nhưng nghề của cậu đâu phải vẽ mông ‘thật’ đâu, đúng không? Cậu đang vẽ minh họa những cặp mông thậm chí còn tuyệt vời hơn những thứ tồn tại trong đời thực mà. Tôi thật sự không rõ mông của mình tuyệt vời đến đâu, nhưng nếu cậu thực sự nhìn thấy chúng, chẳng phải như vậy sẽ gây bất lợi cho khả năng tưởng tượng của cậu sao? Kiểu như, người ta bảo rằng tượng Vệ Nữ Milo trông thật đẹp vì cô ấy bị thiếu tay, chính điều đó đã buộc người xem phải tưởng tượng ra một vẻ đẹp vượt xa hiện thực.”
“…!” Hai mắt Setsuna mở to. “Tôi chưa bao giờ nghĩ theo hướng đó cả…”
Chihiro chỉ đang nói ra những thứ xuất hiện trong tâm trí cô; chẳng có ý nghĩ cao siêu nào đằng sau cả, nhưng có điều nào đó đã đánh trúng vào điểm mù của Setsuna.
“Giống như tượng Vệ Nữ Milo… Tôi chỉ có thể nhìn thấy nửa mông cậu, nhưng chính điều đó có thể đưa tôi tiến gần hơn đến lý tưởng ư…? Vẫn còn cơ hội để tôi có thể tạo ra một cặp mông thậm chí còn đỉnh hơn cặp mông nghìn năm có một ư? Cặp mông tuyệt đỉnh thần thánh triệu năm có một ư…?!”
“Um… Nghe đúng với ý của tôi đấy.”
“Ohhh… Tôi hiểu rồi… Tôi hiểu rồi!”
Chihiro cảm thấy như cô có thể nhìn thấy một tia sáng trong mắt Setsuna – bừng tỏa mạnh mẽ như một cặp mông chín mọng căng tràn. Sau đó cô nhìn Setsuna bước đi vòng quanh cô, hai mắt không ngừng dán vào cơ thể cô.
“Cậu đang làm gì vậy?”
“Tôi đang cố gắng tưởng tượng ra mông của cậu, nên tôi đang tạo ra mô hình 3D phỏng theo cơ thể khỏa thân của cậu ở trong tâm trí.”
“C-cái tên biến thái này!”
Chihiro đỏ mặt lấy tay che ngực và mông.
“Tôi thấy rồi… Tôi sắp thấy chúng rồi!”
“Cậu đừng có thấy nữa, có được không hả?!”
Nhưng lời phản đối của Chihiro chỉ như nước đổ lá khoai. Setsuna giờ đã thở nhanh hơn.
“Tuyệt lắm, tuyệt lắm…! Đây chính là cơ thể tuyệt vời nhất quả đất…! Tôi yêu chúng, không một phần thừa nào cả, chỉ có mông mà thôi! Như thể ngực và những thứ khác không hề tồn tại!”
“Kh-không tồn tại…? Cậu tưởng tượng cơ thể tôi rồi lại nói vậy á? Có hơi thô lỗ rồi đó.”
“Khoan đã… Tôi đang tiếp nhận chúng… Đây rồi…!! Wooooaaahhh! Tôi, ư, tôi nghĩ tôi đã thực sự lột xác rồi! Tôi về nhà và bắt đầu vẽ đây!”
“Cái gì chứ…?”
“Cảm ơn cậu nhiều lắm, Chihiro! Ngay khi hoàn thành cặp mông tối thượng mà tôi vừa nghĩ ra trong đầu, cậu sẽ là người đầu tiên được chiêm ngưỡng – tin tôi! Rồi chúng ta có thể mang hàng thật của cậu ra so sánh!”
“Không có chuyện đó đâu!”
“Sao cũng được, nói chung là chúc vui vẻ, Chihiro! Tạm biệt!”
Chihiro ném cho Setsuna cái nhìn đầy sát khí trong lúc cậu vui vẻ chạy đi. Để cho cậu tạo nên mô hình 3D phỏng theo cơ thể cô, dù chỉ trong tâm trí, là điều cô vô cùng hối hận, nhưng hy vọng là cậu sẽ vì đó mà dừng việc kiên trì theo đuổi mông của cô.
Lấy lại bình tĩnh, Chihiro lần nữa cất bước về phía căn hộ của Itsuki. Tâm trí cô trôi nổi trong cái chủ đề về mông, dù sao Setsuna cũng đã khen ngợi nó rất nhiều mà.
Mông mình thật sự tuyệt đến vậy à…?
Chúng có thể trở thành thế mạnh của cô, đủ để so sánh với ngực của những người con gái khác không? Vâng, Setsuna đúng là một tên biến thái quấy rối tình dục nguy hiểm, nhưng không thể phủ nhận cậu là một họa sĩ thực thụ. Nếu cậu đã khăng khăng về chất lượng mông của cô đến vậy, không chừng cô nên đặt thêm tự tin vào chúng nhỉ…?
Dòng suy nghĩ thôi thúc cô phải xác nhận, thế là cô lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn cho Haruto.
Fuwa, anh có thích mông không?
Biểu tượng “đã xem” lập tức hiện lên bên cạnh dòng tin nhắn, nhưng phải một lúc sau hồi âm mới tới. Khoảng hơn năm phút trôi qua, Haruto cuối cùng cũng trả lời.
Anh không biết chuyện gì đã khiến em hỏi vậy, Chihiro, nhưng anh không nghĩ em nên thử hành xử khác mọi khi nhưng lại theo hướng kỳ quặc kiểu này.
…Mà nói chung là không, anh không có hứng thú với mông lắm. Anh thích ngực.
Lời nhắc nhở thành thật cùng với câu trả lời cũng chân thành không kém, khiến Chihiro rưng rưng nước mắt.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage