Imouto sae Ireba Ii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 364

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3446

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 19

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 1 - Chương 11: Ngày Lễ Tình nhân Extra (ft. Haruto và cô em gái khó hiểu)

Đêm ngày 14 tháng 2. Haruto lựa chọn chuồng khỏi căn hộ của Itsuki còn hơn là ở đó đối mặt với gã biên tập viên say xỉn. Vừa về đến nhà, mùi hương ngọt ngào toả ra từ phòng bếp xọc vào mũi anh.

Đó là mùi sô cô la, thứ mùi đã quá đổi quen thuộc từ lúc còn ăn uống ở chỗ Itsuki.

“…?”

Haruto nhướng đôi chân mài nghi hoặc khi phát hiện cô em gái đang một mình loay hoay làm gì đó.

“Hee hee! Hoàn hảo! Chỉ cần thêm chút bột ca cao nữa và…”

“…Em làm cái gì đấy?”

“Ághhh?!”

Nhỏ em giật bắn mình quay lại trong tâm thế cực kỳ bối rối.

Cái tạp dề của nhỏ dính vài ba vết bẩn sẫm màu và thêm một ít trên gò má nữa.

“Anh… anh… anh đang làm cái giống gì vậy?”

Nhỏ ấy hét toáng lên, khuôn mặt đỏ bừng như lửa đốt.

“Sao lại về nhà vào lúc này?! Em ghét anh!”

“Hmm? Thích thì về thôi.”

“Không, anh không thể, đồ ngốc! Anh đang uống ở chỗ đám bạn mà, phải không?! Lẽ ra anh phải ở đó thêm chút nữa chứ!”

“Ờ ờ… Vậy nếu anh về giờ này thì chuyện gì xảy ra à?”

“Cái…?! Không, không có! Anh chỉ không thích anh lỏn vởn xung quanh thôi, đúng vậy!”

“Oh?! Thật à? Anh đoán mình phải chuyển ra ở riêng ngay thôi.”

“Sao cơ?! Anh… anh không được làm thế, cái đồ anh trai ngu ngốc! Anh chẳng thể nào sống một mình được đâu!”

“Anh chắc chắn có thể.”

“Không đời nào! Hơn nữa, anh đi rồi thì ai làm bài tập cho em? Ai sẽ mua đồ ở cửa hàng tiện lợi cho em? Hả?!”

“Ít nhất thì em nên tự làm bài tập của mình đi…”

Qua vài lần, Haruto biết chắc rằng tranh cãi về chuyện ra riêng sẽ chẳng đi tới đâu cả. Nên anh ấy quyết định bẻ lái sang chủ đề học hành. Anh đảo mắt khắp phòng bếp phía sau em gái mình. Có những miếng sô cô la nhỏ, tròn xếp thành hàng ngay ngắn, bên cạnh còn có bột ca cao, một cái tô với sô cô la chảy dính đầy bên trong.

“…Làm truffle à?”

“Ư-ừm, có vấn đề gì à?”

“Không, nhưng sao lại làm giờ này? Hôm nay là Valentien rồi đấy biết không?”

Haruto đã chọc trúng chỗ ngứa – nhỏ đã bắt đầu quá sức muộn màng.

“K-không phải em định tặng ai đó đâu! Em vừa xem trên TV, mấy đứa bạn cũng đua nhau tặng thứ này nên em muốn thử một tí! Chỉ nhiêu đó thôi!”

“Ờ ờ.”

Haruto có thể hiểu việc nhỏ muốn ăn thử nhưng tại sao nhất định phải là đồ tự làm chứ.

“…Hy vọng nó sẽ ngon. Nghe bảo làm truffle không phải là chuyện dễ xơi, ít nhất là vậy.”

“Tất nhiên rồi! Không phải em đã dùng lộn nguyên liệu hết cả lên hay gì đâu! Nó sẽ là mẻ sô cô la ngon nhất trên đời!”

Nhỏ hơi nhìn xuống một chút.

“Và, em cũng muốn anh ăn vài miếng.”

“Ahh, không sao đâu, cảm ơn, anh có phần của mình rồi.”

Haruto nâng cái túi hàng nhận ở chỗ Itsuki lên làm bằng chứng. Cô em gái bất ngờ đến nổi đôi mắt như lọt tót ra ngoài.

“A-ai tặng anh vậy hả?”

“Người hâm mộ của anh.” Haruto đáp lại với vẻ mặt tự hào, “họ gửi đến Phòng Biên tập.”

Nhỏ đảo mắt, giở giọng càm ràm, để lộ ra chiếc răng nanh tinh nghịch.

“T-thì sao chứ, sô cô la của em vẫn ngon hơn!”

Nhỏ lại hét lên, vơ lấy túi bột ca cao trút vào đống truffle trên bàn bếp.

“Này… Hể?!!”

Khi Haruto tỏ ra lo lắng thì một viên kẹo sô cô la được thẳng tay nhét vào mồm anh ta. Không còn lựa chọn nào khác, Haruto đành phải cảm nhận thứ đồ ăn bằng chính cái vị giác của mình.

“Sao?!”

“…Cũng được, chắc vậy.”

Haruto trả lời thành thật nhưng chẳng hiểu sao cô bé lại hờn dỗi quăng chiếc tạp dề của mình xuống sàn.

“Em không thể nào tin được anh lại là cái thể loại cặn bã như thế! Giờ em không muốn ăn gì nữa hết! Tất cả là lỗi của anh, liệu mà ăn cho bằng hết đi!”

“Hả?!”

“Nghe đây! Anh phải ăn hết tất cả chỗ này, từng-cái-một!”

Haruto thậm chí còn chẳng có đủ thời gian để phản kháng trước cái màn đối xử tệ bạc này bởi vì cô em gái đã biến khỏi nhà bếp tự lúc nào.

Vẫn không hiểu chuyện gì mới vừa xảy ra, Haruto lặng lẽ nhìn xuống bàn, lấy cho bản thân thêm một viên truffle. Hượng vị chỉ dừng ở mức… cũng được thôi. Vẫn còn khoảng mười viên ở đó, tất cả đều dính cực kỳ nhiều ca cao.

Có vẻ như những người hâm mộ phải chờ đến ngày mai để phần quà của mình được thưởng thức mất rồi.

Haruto xứ lí đóng truffle trong câm lặng, trong đầu vẫn lặp đi lặp lại suy nghĩ, rằng “Chẳng có gì tuyệt vời ở lũ em gái hết”.