Chương 13: Biến thái ra tay
Nếu phán đoán của tôi là đúng thì tên biến thái đó chắc sẽ không xuất đầu lộ diện vào ngày hôm nay
Tiểu Cần lúc này vẫn bám chặt vào cánh tay tôi để giữ thăng bằng trong khi cả hai đứng đối mặt với nhau. Trong mắt mọi người, tôi và cô ấy có lẽ trông giống một cặp. Mặc dù còn lâu tôi mới để chuyện đó xảy ra
Dù cho có yếu đuối hay nhát gan tới đâu đi nữa, nếu một cô gái bị sàm sỡ trước mặt bạn trai của mình, cô ấy chắc chắn sẽ phản kháng.
Đó là lý do tại sao tên biến thái trên tàu điện ngầm không có gan dám bén mảng lại gần
Có vẻ việc đưa Tiểu Cần về nhà này sẽ chẳng làm tôi tốn bao nhiêu sức lực. và sau đó thôi tôi sẽ có thể lấy lại đội trưởng Optimus Prime của mình.
Tôi để tâm trí mình trôi dạt trong một chốc
Trong ký ức thời còn nhỏ, một trong những kỉ niệm đẹp nhất mà tôi có là dành thời gian với những người anh em đồ chơi robot biến hình của mình. Vào thời điểm đó, giấc mơ đầu tiên của tôi chính là được sở hữu đội trưởng Auto bot, Optimus Prime. Và giấc mơ còn lại là trở thành một ngôi sao võ thuật
Hình ảnh Lý Tiểu Long đánh nhau với kẻ thù trên màn bạc đã để lại một ấn tượng sâu sắc khó phai trong tôi
Các động tác võ thuật của Lý Liên Kiệt cũng rất đẹp. Trong ‘Tinh Võ Anh Hùng’ vai diễn mà tôi thích nhất chính là vai ‘Trần Chân’ mà anh ấy đóng
Lý do mà tôi muốn trở thành Lý Tiểu Long và Lý Liên Kiệt phần nhiều chắc chắn là do tôi bị ảnh hưởng bởi sự bắt nạt của “Tiểu Bá Vương”
Giờ nhớ lại thì nó thật là xấu hổ
Tôi biết nhiều người không biết điều này, và có lẽ bố tôi là một trong số ít ngoại lệ
Một vài năm trước, xung quanh ngoại ô Tây Thành có xây một phim trường. Vì họ xây nó trong đêm nên không tránh khỏi việc đó đã gây nên không ít rắc rối.
Bố tôi đã trêu trọc hỏi “ Tí nữa sẽ có nhiều diễn viên tới đó để đóng phim đấy, thấy sao có muốn bố dẫn con tới xem không?”
Vì quá buồn do Optimus Prime vừa bị cướp đi, nên tôi đã không trả lời ông
Dù sao thì Lý Tiểu Long sẽ không đến và Lý Liên Kiệt thì cũng đã chuyển đến Hollywood để phát triển sự nghiệp. Tôi thật sự chẳng muốn xem họ diễn những bộ phim cung đình nhà Thanh khóc lóc và ủy mị nào đó đâu.
Sau đó bố tôi lại nói: “Gần đây bố đã gặp một đạo diễn trên mạng, con có muốn bố đưa con đi gặp ông ấy không? Chẳng phải con vẫn luôn ngày đêm luyện tập để trở thành một ngôi sao võ thuật sao? Biết đâu sẽ có cơ hội?”
Vào thời điểm đó mục tiêu của tôi đã thay đổi và chuyển sang nghiền nát Tiểu Bá Vương rồi
Bạn hỏi tại sao tôi lại từ bỏ ước mơ trở thành ngôi sao võ thuật?
Phản ứng vừa rồi của những hành khách trên tàu vẫn chưa đủ là câu trả lời sao.
Tôi không trông giống người tốt
Dù vóc dáng hay võ nghệ của tôi có tốt đến đâu đi nữa nhưng nếu ngoại hình tôi không được lòng khán giả. Tôi chỉ có thể mãi mãi là kẻ xấu giống Kế Xuân Hoa (biệt danh đại bàng hói) người đóng vai phản diện trong ‘Thiếu Lâm tự’. Lúc nào kết phim cũng bị nhân vật chính giẫm lên.
Nếu Tiểu Bá Vương là một người đàn ông, cậu ta chắc chắn sẽ được đóng vai nhân vật chính anh hùng. Dù cho tôi có khổ luyện võ thuật ra sao đi nữa, cùng lắm tôi chỉ có thể đánh cậu ta bị thương vài lần trong nửa đầu bộ phim và nửa sau thì thể nào cũng bị cậu ta đánh cho đi gặp cụ tổ luôn.
Nó chẳng công bằng một chút nào
Hơn nữa trong mắt mọi người tôi đã bị coi là kẻ xấu rồi, nếu lên màn ảnh rộng mà còn đóng vai kẻ xấu biết võ công nữa thì làm sao tôi vác cái mặt của mình ra ngoài được nữa.
Mấy đứa nhãi ranh lẽo đẽo theo Tiểu Bá Vương có lẽ sẽ ném trứng thối vào tôi hay thứ gì đó tương tự mất
Trọc đại ca Kế Xuân Hoa, 20 năm qua phải đóng vai phản diện, anh đã phải chịu khổ nhiều rồi.
Ước mơ của tôi có lẽ cứ nên để cho gió cuốn đi thì hơn
“Bạn học Diệp Lân, cậu đang thả hồn đi đâu đó” Tiểu Cần nhìn tôi hơi giận dữ quở trách
“Cậu chẳng chịu chú ý một chút nào cả, tớ phải làm sao nếu có kẻ xấu nhân cơ hội mà làm càn đây”
“Kẻ biến thái đó không dám ra mặt đâu”
Tôi đưa tay trái lên gãi đầu. Ah nhiều gàu quá, liệu trong tương lai tôi có bị hói giống Kế Xuân Hoa không đây?
“Ahhh, sao tay cậu lại chảy máu thế kia?” Tiểu Cần luống cuống hỏi
Cô ấy đang nói cái quái gì vậy, lúc nãy cổ không thấy tôi lấy compa đâm vào tay mình sao? Vết thương này cũng cỏn con thôi, nó thậm chí còn không chảy nhiều máu bằng lúc tôi ẩu đả với bọn côn đồ
Nhắc lại mới nhớ, chẳng phải lúc còn bé chính cô là người đã đá tôi xuống sông mặc cho tôi đập đầu vào đá làm máu be bét hết cả nửa mặt sao, lúc đó có thấy cô quan tâm hỏi han gì đâu?
Nghĩ thôi mà phát tức
“Tốt nhất có lẽ là cậu nên khử trùng nó ngay đi. Để tớ giúp cậu, được chứ?” Tiểu Cần quan tâm hỏi
Cô ấy có bộ sơ cứu khẩn cấp trong túi của mình không vậy?
Mặc dù vết thương chả có gì nghiêm trọng, nhưng dù sao cũng chín trên mười nguyên nhân cũng là do Tiểu Cần gây ra. Phạt cô ấy phải dọn dẹp và băng bó cho vết thương có lẽ sẽ khiến tôi bình tĩnh một chút.
“Cô định khử trùng bằng cách nào, bông băng hay thuốc tím?”
“Lưỡi…”
“Cút”
“Sao cậu cứ cộc cằn với tớ như vậy hoài cơ chứ?”
“Đừng có mà chọc điên tôi lên nữa! Tôi sẽ hộ tống cô về nhà đàng hoàng, sau đó cô phải trả lại người anh em Optimus Prime cho tôi, nghe đã hiểu chưa?”
Khi nói tới đội trưởng Optimus Prime tôi cố ý hạ giọng xuống để không bị bất kỳ người nào xung quanh nghe thấy, nếu mà để mọi người xung quanh nghĩ rằng một đứa trẻ 14 tuổi mà còn thích chơi đồ chơi robot biến hình thì tôi nhục chết mất!
“Nói tớ nghe thử đi bạn học Diệp Lân, cậu nghĩ tại sao một tên biến thái lại đi sàm sỡ một cô gái” Tiểu Cần cố gắng thay đổi chủ đề
“Đương nhiên là do hắn không thể kiểm soát được dục vọng của bản thân, có gì đâu mà hỏi?”
“Nhưng, tớ đã từng đọc được trong một cuốn manga có một cảnh nam chính bị bắt gặp khi đang quấy rối nữ chính, và chuyện đó đã trở thành cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa hai người bọn họ …”
“Hở???”
“Ý tớ muốn nói ở đây là, không chỉ có mấy ông chú trung niên đứng tuổi mà ngay cả những thanh niên trẻ tuổi các cậu cũng có thể có những ham muốn giống như vậy, đúng không? Ví dụ nè, nếu bạn học Diệp Lân thấy một phụ nữ độc thân siêu nóng bỏng đứng bên cạnh chẳng phải cậu sẽ nảy sinh ra ý nghĩ muốn gạ gẫm cô ấy sao?”
“Tất, tất nhiên là không!”
Tôi đã nói dối, tôi có lẽ sẽ có một chút thôi thúc. Đặc biệt là trong trường hợp nếu cô ấy mặc một chiếc váy quá ngắn. Dù ý tưởng đồi bại đó chỉ thoáng qua trong tâm trí tôi một khoảnh khắc nhưng tôi dẹp nó ngay ra khỏi đầu mình. Tôi sẽ không thừa nhận điều đó với Nhậm Tiểu Cần đâu.
“Câu trả lời của cậu nghe chẳng chắc chắn chút nào… mà nè bạn học Diệp Lân ngay bây giờ cậu có muốn quấy rối tớ không?” Tiểu Cần thả một câu hỏi nguy hiểm như vậy kèm theo một nụ cười
Tôi không nghĩ cô ấy sẽ nói như vậy! Tại sao tôi lại đi quấy rối cô ấy chứ! Chẳng phải cô ấy kêu tôi làm hộ tống để bảo vệ cô ấy khỏi mấy gã biến thái gạ gẫm sao?
“Nếu bạn học Diệp Lân muốn thử, vậy thì cậu muốn tư thế nào, thích tớ quay sang hướng khác hay phải đối mặt với cậu?” Tiểu Cần tiếp tục hỏi
“Tôi không muốn làm mấy trò biến thái đó”
“Thật sự không muốn sao?” Tiểu Cần bối rối nghiêng đầu khó hiểu
“Tất nhiên là không, hơn nữa đầu cô bị cái quái gì vậy? Tôi cá là cô sắp chết não do đọc quá nhiều shoujo manga rồi!”
“Nhưng chẳng phải tất cả đàn ông đều mơ ước điều này sao? Được làm mấy hành động đen tối với các bạn học nữ trên xe buýt hoặc tàu điện ngầm hay gì đó …”
Tôi muốn phản bác lại lắm, nhưng thú thật là tôi cũng chẳng có mấy tự tin
“Ông chú bẩn thỉu đó chắc cũng vậy… Khi còn là học sinh do không thể làm mấy chuyện như thế này nên chắc có lẽ khi trưởng thành mới đi quấy rối người khác để thỏa mãn nguyện vọng không thành của bản thân? Để tránh không cho bạn học Diệp Lân trở thành một người lớn như vậy, cậu có thể thực hiện ước mơ quấy rối thân thể của một bạn nữ cùng lớp bằng cơ thể của tớ!”
“Tôi không có mong muốn biến thái nào như vậy hết! Còn nữa, đừng có cố biến bản thân mình thành một người cao cả và vị tha nữa, tất cả những gì cô làm chỉ có giễu cợt tôi thôi”
“Hay là… cậu không có hứng với bạn học nữ đã quen biết? Có phải kiểu như sẽ chẳng có gì thú vị nếu chúng ta đã biết rõ về nhau không? Không sao, trong trường hợp đó tớ sẽ giả vờ như không quen biết cậu và đây là lần đầu tiên hai ta gặp nhau, để thỏa nguyện vọng được quấy rối một cô gái không quen biết của cậu, thấy thế nào, ổn không?”
Đừng có nói nữa, ngay cả khi tàu điện ngầm có rất ồn đi chăng nữa thì chuyện này vẫn có thể bị người khác nghe thấy đấy.
Đột nhiên, tôi cảm thấy có một bàn tay đang sờ vào mông mình
Biến…Biến thái! đang chạm vào tôi!?
Hắn đã chọn cái chết, lẽ ra còn có nhiều con đường tốt đẹp hơn để đi ấy vậy mà hắn lại chọn lao đầu thẳng xuống địa ngục. Ngoài ra, liệu hắn có quấy rối cả nam và nữ luôn không? Có vẻ hắn ta không nhận ra là mình đã tiến hóa! Dù sao thì cũng chúc mừng đấy! Ngươi đã đạt đến đỉnh cao của biến thái rồi!
Do tàu điện ngầm rất đông nên không thể xác nhận đó là bàn tay của ai. Vì vậy tôi liếc nhìn xung quanh nhưng vẫn chẳng tìm thấy một ông chú trung niên bẩn thỉu nào phù hợp với mô tả của Tiểu Cần cả.
Hay có lẽ hắn là một tên biến thái khác? Một tên biến thái đồng tính nam thích chạm vào đàn ông? Cũng có thể là hắn muốn quấy rối Tiểu Cần nhưng tàu đông quá nên hắn sờ nhầm? Thực là thiên hạ suy thoái, biến thái tràn lan, tôi hoàn toàn thất vọng về thành phố ngày càng nhiều kẻ biến thái này!
Tôi định nắm lấy tay trái hắn ta và dần cho một trận nhừ tử, nhưng do quá chật chội nên phải một lúc lâu tay tôi mới có thể thoát ra khỏi đám đông.
Tên biến thái này có vẻ thực sự thích thú với việc véo véo vào mông tôi
Tôi siết chặt các cơ trên mông mình, để nó cứng lại như đá. Ít nhất thì giờ hắn hẳn phải nhận ra nãy giờ hắn đang không sờ mông của một người phụ nữ?
Nhưng có vẻ việc đó lại càng làm hắn hưng phấn hơn, hắn thậm chí còn thay đổi cách chạm vào mông tôi theo nhiều cách khác nhau. Đầu tiên hắn dùng ngón tay của mình múa hình số tám như những con ong, sau đó hắn vỗ vỗ vào mông tôi như đang chơi một cây đàn piano và cuối cùng thì tát nó thật mạnh như thể để đánh đòn một đứa trẻ không vâng lời
Tôi trừng mắt nhìn xung quanh nhưng tất cả mọi người đều lảng mắt đi chỗ khác. Duy chỉ có duy nhất một người phụ nữ trông giống một nữ diễn viên AV đang mỉm cười với tôi, cô ta thậm chí còn không buồn tránh mắt đi chỗ khác.
Cô ta trông khoảng chừng 25 hoặc 26 tuổi, mặc trang phục công sở màu trắng, tóc nâu xoăn. Cả cơ thể đều toát lên vẻ trưởng thành nữ tính. Cô ấy nhìn tôi bằng đôi đôi mắt biết cười, đôi môi rạng rỡ nhưng lại đỏ như máu.
Cô ta khẽ nhếch môi và áp chặt đôi bồng đào to tròn đó vào gần lưng tôi.
Tôi lập tức cứng người và tâm trí hoàn toàn chìm vào hỗn loạn
Đây là kiểu phát triển diễn biến nào thế này? Tuy chưa từng thấy một nữ biến thái nào, nhưng tôi chắc chắn cô ấy là một người quá đẹp để làm việc này! Nếu cô ta muốn kiếm một người để thỏa mãn tôi cá là người ta sẽ phải xếp hàng dài ít nhất là cả cây số! Tại sao cô ta vẫn làm những việc như thế này cơ chứ? Tại sao cô ta lại muốn đi véo mông một học sinh cấp 2?
Tôi phải làm gì bây giờ? Tiểu Cần vẫn chưa phát hiện ra tôi đang bị quấy rối tình dục vì vậy liệu tôi có nên nói cho cô ấy biết không? Nhưng… nhưng điều này thật quá nhục nhã, siêu nhục nhã! Tôi không thể tin được bị người khác giới quấy rối lại có thể xấu hổ đến thế này!
Tôi có nên nắm tay của người phụ nữ này không? Tôi lo rằng cô ta sẽ tố cáo ngược lại tôi mới là người quấy rối, lúc đó tôi tự hỏi được mấy ai chịu tin lời tôi nói?