I’m Dating My Ex-Girlfriend’s Older Sister, and We Have a Great Chemistry So Everyday Life Was Fun

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

(Đang ra)

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Oteteponta

Cảm thấy được giải thoát sau khi rời khỏi hiệp hội, Rust đã làm việc ở vùng biên giới với sự nhiệt tình và sức sống mới tìm thấy.

12 181

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

(Đang ra)

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

夏乃実

Chuyện tình học viện đầy hài hước và ngọt ngào, chính thức bắt đầu.

1 3

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

(Hoàn thành)

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

そらどり

Đây là phần ngoại truyện của Oneshot:https://docln.net/truyen/20550-oneshot-sau-nam-sau-loi-to-tinh-toi-van-chua-noi-voi-anh-ay-rang-do-chi-la-tro-dua-va-gio-thi-chung-toi-da-nop-don-dang-ky-ket-hon

1 3

Dưới Tán Cây Anh Đào

(Đang ra)

Dưới Tán Cây Anh Đào

星光かける

Với cô, những giây phút bình dị thường nhật ngày trước giờ đã trở thành một điều quá đỗi đặc biệt.

2 5

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

15 27

WN - Chương 11 - Tôi muốn tán tỉnh với chị gái người yêu cũ, nên xin đừng làm phiền

“Tớ vào được chứ?”

Đứng trước cửa phòng gắn tấm bảng ghi Yuika, tôi khẽ gõ cửa hai lần.

Sau vài giây im lặng, từ bên trong vọng ra tiếng trả lời.

“Được thôi.”

Nghe vậy, tôi mở cửa.

Yuika đang ngồi trên giường, tay ôm gối.

Tôi không muốn lòng vòng, nên sẽ nói thẳng.

“Tớ muốn cậu đừng làm những việc như hồi nãy cậu làm nữa.”

Yuika mở to mắt, có gì đó như sự kích động lóe lên.

“Ý cậu những việc như hồi nãy là sao?”

“Cậu đã nghe lén ở ngoài cửa, phải chứ?”

Nếu Rina-san mở cửa cùng lúc Yuika đi ngang qua, thì cánh cửa sẽ chạm vào tay hoặc vai cô.

Tuy nhiên, khi ấy Yuika đã ôm trán.

Tóm lại, khi ấy mặt cô gần cửa, và hẳn là tai cô cũng thế rồi.

“Tớ không có...”

“Cậu cứ giả ngơ tùy thích, nhưng tốt hơn là sau này đừng có làm thế nữa.”

Không phải tôi đang cố buộc tội cô hay gì.

Chỉ cần cô không làm những chuyện tương tự trong tương lai, thế là đủ.

“...T-Tớ không hiểu. Takuto, cậu không thích tớ ư?”

Yuika vùi mặt sau gối, chỉ để lộ đôi mắt.

“Tớ không biết cậu hỏi thế để làm gì.”

“Đừng nói về mục đích câu hỏi đó ở đây.”

“Dù tớ có thích Yuika, thì sao nữa? Chúng ta chia tay rồi.”

“...Hối hận một chút cũng có sao. Cậu không thể đổi thay nhanh thế được.”

Yuika thì thầm, ôm thật chặt chiếc gối trước ngực.

“Cậu không hiểu gì cả.”

“...Ư.”

Yuika mím chặt môi, dồn thêm lực vào tay.

“Tớ đang rơi vào lưới tình của Rina-san nhanh đến bất ngờ đấy.”

“...Cái quái gì vậy chứ?”

“Nếu có thể, tớ muốn bước tiếp với tư cách là người yêu của Rina-san.”

“...”

Cô cúi đầu không nói nên lời.

Tôi nói thẳng với cô không thương tiếc, như muốn đâm vào tâm can cô vậy.

“Nên là, mong cậu để bọn tớ yên.”

Vai Yuika rung lên. Cô mất đi sự điềm và bắt đầu kích động.

“Không công bằng mà, chỉ có Takuto...”

“Huh?”

Yuika lườm tôi với đôi mắt ngấn lệ.

Tôi nhăn mặt, không thể hiểu được biểu cảm đó là sao.

“Đi ra ngoài.”

“Eh? Gì cơ?”

“ĐI RA NGOÀI!”

“Oh, ừ...”

Yuika ném gối vào người tôi đánh thụp một cái.

Bị áp đảo bởi cơn giận kia, tôi rời khỏi phòng.

Tôi đã nói hết những gì cần nói rồi, nhưng liệu vậy đã đủ?

Cơ mà, giờ có khiêu khích cổ thêm cũng chẳng ích gì. Tôi biết rõ điều đó nhờ kinh nghiệm từng hẹn hò với cổ.

Quay gót, tôi về phòng Rina-san.

Khi tôi quay lại, Rina-san đã ngồi đó, trên bàn là hai cốc trà.

“C-Chị nghĩ hồi nãy Yuika bị va mạnh lắm, em nghĩ con bé sẽ ổn chứ?”

“Cô ấy ổn thôi. Em không nghĩ cổ bị thương đâu.”

“Hy vọng là vạy. Mà, hai đứa nói chuyện gì thế?”

“Em bảo cô ấy đừng làm phiển em với Rina-san nữa.”

“Hể?”

“Vậy không ổn sao?”

“K-Không phải... Chị vui lắm...”

Rina-san ngượng ngùng cúi đầu nói.

Dáng vẻ ngây thơ ấy dễ thương đến mức khiến má tôi nóng bừng lên.

Sau đó, Rina-san kèm tôi học đến tầm 6 giờ chiều, và thế là hết ngày.

Tôi không biết liệu mấy lời tôi nói có tác dụng gì không, nhưng dường như Yuika không còn nghe lén nữa.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage