I’m Dating My Ex-Girlfriend’s Older Sister, and We Have a Great Chemistry So Everyday Life Was Fun

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7467

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

WN - Chương 11 - Tôi muốn tán tỉnh với chị gái người yêu cũ, nên xin đừng làm phiền

“Tớ vào được chứ?”

Đứng trước cửa phòng gắn tấm bảng ghi Yuika, tôi khẽ gõ cửa hai lần.

Sau vài giây im lặng, từ bên trong vọng ra tiếng trả lời.

“Được thôi.”

Nghe vậy, tôi mở cửa.

Yuika đang ngồi trên giường, tay ôm gối.

Tôi không muốn lòng vòng, nên sẽ nói thẳng.

“Tớ muốn cậu đừng làm những việc như hồi nãy cậu làm nữa.”

Yuika mở to mắt, có gì đó như sự kích động lóe lên.

“Ý cậu những việc như hồi nãy là sao?”

“Cậu đã nghe lén ở ngoài cửa, phải chứ?”

Nếu Rina-san mở cửa cùng lúc Yuika đi ngang qua, thì cánh cửa sẽ chạm vào tay hoặc vai cô.

Tuy nhiên, khi ấy Yuika đã ôm trán.

Tóm lại, khi ấy mặt cô gần cửa, và hẳn là tai cô cũng thế rồi.

“Tớ không có...”

“Cậu cứ giả ngơ tùy thích, nhưng tốt hơn là sau này đừng có làm thế nữa.”

Không phải tôi đang cố buộc tội cô hay gì.

Chỉ cần cô không làm những chuyện tương tự trong tương lai, thế là đủ.

“...T-Tớ không hiểu. Takuto, cậu không thích tớ ư?”

Yuika vùi mặt sau gối, chỉ để lộ đôi mắt.

“Tớ không biết cậu hỏi thế để làm gì.”

“Đừng nói về mục đích câu hỏi đó ở đây.”

“Dù tớ có thích Yuika, thì sao nữa? Chúng ta chia tay rồi.”

“...Hối hận một chút cũng có sao. Cậu không thể đổi thay nhanh thế được.”

Yuika thì thầm, ôm thật chặt chiếc gối trước ngực.

“Cậu không hiểu gì cả.”

“...Ư.”

Yuika mím chặt môi, dồn thêm lực vào tay.

“Tớ đang rơi vào lưới tình của Rina-san nhanh đến bất ngờ đấy.”

“...Cái quái gì vậy chứ?”

“Nếu có thể, tớ muốn bước tiếp với tư cách là người yêu của Rina-san.”

“...”

Cô cúi đầu không nói nên lời.

Tôi nói thẳng với cô không thương tiếc, như muốn đâm vào tâm can cô vậy.

“Nên là, mong cậu để bọn tớ yên.”

Vai Yuika rung lên. Cô mất đi sự điềm và bắt đầu kích động.

“Không công bằng mà, chỉ có Takuto...”

“Huh?”

Yuika lườm tôi với đôi mắt ngấn lệ.

Tôi nhăn mặt, không thể hiểu được biểu cảm đó là sao.

“Đi ra ngoài.”

“Eh? Gì cơ?”

“ĐI RA NGOÀI!”

“Oh, ừ...”

Yuika ném gối vào người tôi đánh thụp một cái.

Bị áp đảo bởi cơn giận kia, tôi rời khỏi phòng.

Tôi đã nói hết những gì cần nói rồi, nhưng liệu vậy đã đủ?

Cơ mà, giờ có khiêu khích cổ thêm cũng chẳng ích gì. Tôi biết rõ điều đó nhờ kinh nghiệm từng hẹn hò với cổ.

Quay gót, tôi về phòng Rina-san.

Khi tôi quay lại, Rina-san đã ngồi đó, trên bàn là hai cốc trà.

“C-Chị nghĩ hồi nãy Yuika bị va mạnh lắm, em nghĩ con bé sẽ ổn chứ?”

“Cô ấy ổn thôi. Em không nghĩ cổ bị thương đâu.”

“Hy vọng là vạy. Mà, hai đứa nói chuyện gì thế?”

“Em bảo cô ấy đừng làm phiển em với Rina-san nữa.”

“Hể?”

“Vậy không ổn sao?”

“K-Không phải... Chị vui lắm...”

Rina-san ngượng ngùng cúi đầu nói.

Dáng vẻ ngây thơ ấy dễ thương đến mức khiến má tôi nóng bừng lên.

Sau đó, Rina-san kèm tôi học đến tầm 6 giờ chiều, và thế là hết ngày.

Tôi không biết liệu mấy lời tôi nói có tác dụng gì không, nhưng dường như Yuika không còn nghe lén nữa.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage