Việc này tình cờ xảy ra vào một buổi stream nọ.
“Vậy đó là lý do vì sao Nytaimori rất tuyệt vời à…hmmm?”
Bình luận
:Bà vừa nói gì cơ?
:Shuwa-chan~?
:Âm thanh tệ thật đó
:Mạng của bà có vấn đề hả?
:Thủ phạm là cái mic à?
Như thường lệ, tui đang có một buổi stream trò chuyện cùng mọi người, nhưng hình như giọng nói của mình chưa được truyền đến người xem một cách rõ ràng thì phải.
Tui đã cố gắng lục lọi rồi chỉnh sửa trong mục cài đặt của cái mic, nhưng âm thanh chỉ càng lúc càng trở nên tệ hơn thôi. Tui cũng đã kiểm tra kết nối mạng, nhưng nó hoàn toàn không có gì bất thường cả.
Cuối cùng, vì nghĩ rằng có khả năng trang web stream xảy ra vấn đề nên tui đã bay qua stream của những LIVER khác để xem thử, nhưng kết quả là nó vẫn hoàn toàn bình thường.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái mic của tui nó chết lâm sàng mất tiêu rồi.
Ừ thì, dù sao tui cũng đã sử dụng nó hằng ngày kể từ buổi stream đầu tiên của mình cơ mà. Việc này vốn dĩ là không thể tránh khỏi, quan trọng hơn là nó làm rất tốt nhiệm vụ của mình rồi.
Tui chắc chắn không thể tiếp tục được nữa, nên đành kết thúc buổi stream hôm nay thôi vậy.
Đáng lẽ tui nên mua một cái mic dự phòng mới đúng chứ…phải xin lỗi mọi người mới được.
<Có vẻ như cái mic của tui đã về nơi chín suối rồi bà con ơi!
Tui muốn tiếp tục lắm nhưng giờ thì hoàn toàn bó cẳng rồi, vậy nên tui sẽ kết thúc buổi stream hôm nay nha…
Tui thật sự xin lỗi mọi người nhiều lắm! Tui sẽ mua cái mic mới ngay thôi à!>
Đăng bài xin lỗi mọi người trên SNS xong, tôi ngoan ngoãn leo lên giường và đi ngủ…
“nn…Fuaaaa…hmm?”
Sáng hôm sau, bởi dư âm của cơn say không mấy nặng nề như mọi lần, nên tôi vừa nấu bữa sáng nhưng trong đầu thì cứ mãi đắn đo không biết nên mua loại mic nào. Và khi tôi nhìn vào cái smartphone của mình, Chami-chan đã gửi cho tôi một tin nhắn trực tiếp thông qua SNS.
<Yanagase Chami>: Về chuyện cái mic á, nếu bà thấy ổn với hàng secondhand thì tui có thể cho bà một cái đó
<Kokorone Awayuki>: Ể, thiệt hả!? Vậy có được hông đó!?
Một bàn tay giúp đỡ được đưa ra từ nơi mà tôi không ngờ tới.
Thành thật mà nói thì, mặc dù tôi đã có nguồn thu nhập ổn định nhưng vẫn không thể thoát khỏi những thói quen của một con người nghèo rớt mồng tơi được. Nên sự giúp đỡ này là một điều tuyệt vời đối với tôi á.
<Yaganase Chami>: Thật ra, trong lúc stream ASMR thì tui nhận ra rằng mình cũng có hứng thú với những chiếc mic, nên là có dư ra nhiều cái mà tui không dùng thường xuyên cho lắm ấy
:Bà chịu nhận thì sẽ đỡ cho tui lắm luôn á!
Nếu nhỏ đã nói vậy thì…
“Konichiwa~”
“Mừng bà tới! Yaganase Chami, tên thật của tui là Fujita Michiru”
“Kokorone Awayuki-chan desu, tên thật là Tanaka Yuki! Hãy chăm sóc tui hôm nay nha!”
“Fufu, chà, bởi vì hôm nay không còn ai khác ngoài tụi mình nên là hai đứa cứ gọi nhau bằng tên LIVER đi ha”
“Được đó!”
Dù tin hay không thì tôi cũng đã đến nhà của Chami-chan rồi nè!
Về lý do tại sao mọi chuyện lại thành thế này là bởi, ban đầu hai đứa tôi dự định là sẽ gửi mic bằng chuyển phát nhanh thôi, nhưng có vẻ như Chami-chan đang sống ở trong thành phố nên là “tui muốn bà chọn cái nào mà bà thích ấy nên nếu bà thấy ổn thì có muốn ghé qua nhà tui luôn hông?”, nhỏ nói vậy đó!
Thiên thời địa lợi nhân hòa quá rồi còn gì, thế là chúng tôi quyết định tổ chức một buổi off-collab stream luôn!
Dù vậy thì, đúng như tôi nghĩ, Chami-chan lớn tuổi hơn tôi. Cổ mang đến cảm giác như một người chị gái dịu dàng ấy.
Sau khi màn chào hỏi và tự giới thiệu kết thúc, chúng tôi bước vào bên trong căn nhà.
“Bà cứ thoải mái đi ha, tui vô nhà vệ sinh xíu”
“Oh, okii”
Tôi có chút bất ngờ khi nhỏ có thể bình tĩnh nói chuyện với tôi. Tôi cứ ngỡ là nhỏ sẽ bắt đầu nói một cách lúng túng cơ.
Nhưng cái cách mà nhỏ nói chuyện hệt như lúc bình thường nhỏ stream ấy… trông lạ thật.
“Giờ thì, đây là những cái microphone mà tui có nè, bà thích cái nào ha?”
“Ể, cái số lượng gì thế này!? Tui có thể chọn trong số những cái này đó hả!?”
Sau một lúc ngồi chờ, Chami-chan quay trở lại từ nhà vệ sinh với một chiếc hộp chứa đầy những cái micro.
Dù cho nhỏ là một LIVER đi nữa thì số lượng mic mà nhỏ ít dùng lại nhiều đến mức nực cười luôn ấy.
Hơn nữa, tình trạng hiện tại của chúng đều rất tốt, thậm chí có thể nói chúng trông như hàng mới khui luôn ấy chứ.
Tôi thật sự có thể sở hữu một thứ tốt như vậy hở…
“Ừa, tất nhiên rồi. Nếu bà muốn một cái mic đặc biệt hơn những cái khác thì tui có thể lấy cho bà mic dùng cho ASMR cũng được á”
“Thiệt luôn á?”
“Chúng nhiều quá nên tui hổng có xài hết được, thành ra tụi nó trở thành bộ sưu tập của tui luôn a. Dù sao mấy đứa nó cũng là micro, nên tui muốn có ai đó sử dụng ấy mà”
“Tui rất là cảm kích luôn ấy…”
“Vậy thì cứ chọn cái mà bà thích nha! Giờ tui trở lại nhà vệ sinh đây”
“Ể? Chẳng phải bà mới vừa đi rồi sao?”
“C-Cái bụng dưới của tui hổng có tự động đầy được đâu, đúng hơn là, nó giống như ba vòng bùng nổ vậy á!”
“Okay!? Ủa mà ý bà là sao!?”
“Tui đi đây!”
Và thế là nhỏ khép cửa nhà vệ sinh trong hoảng loạn.
…Bằng cách nào đó, tôi đã phần nào hiểu được tình hình rồi.
Và sau đó, với thái độ biết ơn tôi đã chọn ra được 2 cái mic với một cái chuyên dành cho ASMR.
“Oki Oki, vậy giờ tui vào nhà v…”
“...Tiện thể thì bà tính làm gì trong đó vậy?”
“Mồ, Awayuki-chan à, dù tụi mình có đồng giới đi nữa nhưng bà cũng không nên tò mò mấy cái chuyện đó đâu nha!”
“Jiiiiii ~~ (nhìn chằm chằm)”
“Chả phải tui nói trước đó rồi sao, ba vòng bùng nổ ấy”
“Jiiiiiiiiiiiiiiiiiiii~! (nhìn chằm chằm tập 2)”
“...T-Tui vô đó để hồi lại tinh thần thôi mà”
“Hồi lại tinh thần?”
“Tui lo lắng đến mức tim sắp nhảy ra ngoài rồi nè, bởi vậy mới cần phải vô nhà vệ sinh để trấn an bản thân đó”
“Aaa, đúng như tui nghĩ mà…”
Trước đó tôi đã cho rằng nhỏ trông khá bình tĩnh, nhưng Chami-chan thì vẫn là Chami-chan mà thôi.
Rất có thể cô nàng đang tự ép mình phải nói chuyện một cách rõ ràng rành mạch đây mà.
“Không đâu, nghiêm túc luôn á, tim tui đang nhảy như điên đây nè! Bà có muốn nghe…nhịp đập trong lồng ngực tui hông?”
“Nếu chỉ nghe lời bà nói thôi thì khêu gợi quá rồi đó, nhưng mà với cái tình huống ngớ ngẩn như thế này thì tui không thể khiến trái tim mình loạn nhịp được đâu”
“Nhưng…”
“Nhưng dù vậy thì cứ chui vô nhà vệ sinh mãi trong lúc stream thì không tốt đâu, đúng hông? Hay bà có muốn sở hữu mấy cái biệt danh như nhà máy sản xuất chất thải?”
“...Nhưng mà những người tặng tui cái biệt danh như vậy chỉ có thể là khán giả của Awayuki-chan thôi đúng không?”
“Tui thành thật xin lũi”
Và cứ thế, tôi đã có thể thuyết phục cô nàng ở lại chung với mình.
Ngay khi mắt chúng tôi chạm nhau là nhỏ lại cúi mặt xuống đầy sự ngượng nghịu, nhưng sự khác biệt so với vẻ ngoài này của nhỏ cũng không tệ, nó chỉ càng khiến nhỏ thêm phần moe mà thôi.
Onee-san bị rối loạn giao tiếp…tuyệt vời!
Và sau đó, bởi vì tối nay chúng tôi có một buổi stream, nên dù tin hay không thì nhỏ cũng đã nấu bữa tối cho cả hai đứa đó nha!
Vì trình độ nấu ăn cũng tàm tạm, nên tôi chỉ có thể phụ nhỏ chút ít trong lúc ngồi hóng thành phẩm nhưng…
“Được rồi, của bà nè!”
“...”
Tại sao Stozero lại được chuẩn bị sẵn như đúng rồi vậy chứ hả!?
“À, Chami-chan cũng uống Stozero hả?”
“Không đâu, tui không uống thường xuyên cho lắm, và nếu có thì tui chỉ uống rượu hoặc cocktail thôi”
“...Vậy tại sao thứ này lại được mang ra từ cái tủ lạnh của bà vậy?”
“Lúc trước tui có hỏi quản lý của mình rằng ‘Em có thể tổ chức một buổi collab tại nhà với Awayuki-chan được không ạ?’, và sau đó thì tui nhận được thư xác nhận kèm với lời nhắn ‘Nhớ chuẩn bị Stozero nha em!’”
“Thẳng tiến đến thượng tầng của [LiveOn] thôi nào…đã từ rất lâu rồi…tui quạo lắm rồi đó nha!”
“Chả phải bà đã xả hết vào Puniki rồi hay sao?”
Nghiêm túc mà nói thì nhân viên của [LiveOn] hiểu tôi thật đấy, đến mức làm tôi hoang mang luôn đây nè!
“Umm…bà hông uống hả?”
“Uống chớ (trả lời ngay và luôn)”
Nhìn thấy đôi mắt buồn của nhỏ thì không uống sao được. Hơn nữa, thật lòng thì tôi cũng muốn uống lắm ấy chứ.
Buổi stream hôm nay có vẻ sẽ tưng bừng lửa khói lắm đây…