I’m a Bastard But You’re Worse!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 33

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

273 6917

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

280 10389

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

24 209

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

12 115

Tập 01 - Hồi 9 – Tuổi dậy thì là giai đoạn khó khăn với cả cha mẹ lẫn con cái

Trang viên dinh thự Hầu tước Maxwell, tại thư phòng.

Tôi đang ngồi ở bàn làm việc, nhìn vào các chồng tài liệu, một điều hiếm có đối với cả tôi.

Tôi là tuýp người thích hoạt động ngoài trời hơn. Ngay cả khi phải làm việc, tôi thường đích thân ra hiện trường, trực tiếp ra lệnh cho cấp dưới.

Tất nhiên, không phải mọi thứ đều có thể được thực hiện theo cách đó, vì vậy đôi khi tôi cũng lo liệu các thủ tục giấy tờ bàn giấy. 

Hiện tại trong thư phòng chỉ có hai người: tôi và cha tôi, Hầu tước Maxwell đương nhiệm.

Tôi cảm thấy hơi khó xử khi phải làm việc một mình với cha. Tôi không có gì để nói với cha nên đâm ra tâm trạng tôi đang khá căng thẳng.

Cha cũng có vẻ không thoải mái, tôi đã để ý ông liếc nhìn về phía tôi vài lần trong khi chúng tôi làm việc. Ổng đã có thể ngưng làm việc và lên tiếng nếu có điều gì muốn nói với tôi, nhưng rõ ràng ông ấy cũng thấy khó khăn như tôi khi tìm chủ đề để bắt chuyện.

Bầu không khí khó xử cuối cùng cũng bị phá vỡ khi một bên thứ ba bước vào phòng làm việc.

“Xin thứ lỗi, chủ nhân, thiếu gia nữa.”

Người đột nhập là ông già quản gia.

Ông ấy thường gọi tôi là “Dyn-sama”, giống như khi tôi còn nhỏ, nhưng khi tôi làm việc, ổng sẽ sử dụng từ “thiếu gia” cho nó nghiêm túc.

“Tôi đã trở lại rồi ạ. Tôi thành thật xin lỗi vì đã khiến 2 người phải chờ đợi.”

“Gì đâu mà, cảm ơn ngươi vì đã làm việc chăm chỉ.”

Cha tôi, trông rất nhẹ nhõm, chào quản gia.

Quản gia của nhà tôi đã thay mặt tôi tham dự lễ cưới của nhà Nam tước Nommes.

“Lễ cưới của tiểu thư Nommes và Sullivan được tổ chức suôn sẻ. Họ vô cùng hài lòng với những món quà chúc mừng từ phía ta và còn giao cho tôi một món quà đáp lễ nữa.”

“Ta hiểu rồi, thật tốt khi biết rằng mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp.”

Cha tôi thở phào nhẹ nhõm.

Đương nhiên, tôi đã báo cáo cho cha mọi thứ về cơn thịnh nộ của Sullivan khi hắn đến thăm mấy hôm trước.

Sullivan đã đi xa đến mức nói rằng hắn sẽ trả lại hôn thê của mình, Selena, cho tôi. Cha đã lo lắng sốt vó liệu hắn ta có thực sự tham dự lễ cưới hay không.

“Tuyệt vời, như ông già đã nói. Vậy buổi lễ diễn ra như nào?”

Người quản gia gật đầu và bắt đầu giải thích.

“Những người họ hàng thân thiết của nhà Nommes đều tham gia buổi lễ, nhưng nhà Efreeta, nhà Silfis, nhà Ondine và những chư hầu trực tiếp khác của nhà Maxwell ta đều không tham dự.”

“Rồi rồi, ta cũng cho rằng họ sẽ không đi mà. Còn những quý tộc từ thủ đô thì sao?”

“Một số người bạn của Sullivan cũng có mặt, nhưng họ cùng lắm chỉ là bá tước hoặc quý tộc cấp thấp thôi ạ. Rõ ràng là nhà công tước và các hầu tước khác chỉ gửi sứ giả đến thôi.”

"Ra vậy."

Các quý tộc quyền lực của hoàng gia lúc này đã hoàn toàn bỏ rơi Sullivan.

Cùng thời điểm hôn lễ của Sullivan và Selena chính thức được công nhận, hoàng gia thông báo rằng em trai của Sullivan, hoàng tử thứ hai, là thái tử mới.

Lý do khiến Sullivan bị tước bỏ ngôi vị thái tử không phải vì “Ngài ấy đã gây chiến với nhà Rosais và nhà Maxwell”, mà được tô điểm hoa mỹ là “Ngài ấy đã tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình”.

Theo thông báo của hoàng gia, Sullivan đã đem lòng yêu tiểu thư của một nhà quý tộc cấp thấp.

Một tình yêu bị ngăn cấm giữa một người đàn ông và một người phụ nữ đã đính hôn với người khác.

Để được ở bên tình yêu đích thực của đời mình, Sullivan đã tự nguyện từ bỏ địa vị thái tử và cắt đứt mọi quan hệ với hoàng tộc.

Cảm động trước tình yêu thuần khiết của họ, nhà Rosais và nhà Maxwell đã chúc phúc cho sự nên duyên của họ, vì vậy Sullivan đã kết hôn với nhà của Nam tước Nommes…hoặc đại loại như vậy trong thông báo.

(Mình cá là Công tước Rosais đã viết cái cốt truyện này. Thật đáng khâm phục khi họ vẫn có thể phục vụ hoàng gia, mặc dù bị phản bội như vậy.)

Tôi thầm ca ngợi Công tước Rosais trong đầu, một hình mẫu quý tộc trong mắt tôi, rồi khoanh tay và nói thành tiếng.

“Bây giờ không còn cơ hội nào để Sullivan trở lại với hoàng gia nữa. Liệu thằng đần loạn trí đó có chấp nhận sự thật này không…?”

“Con nói như thể con không liên quan tí gì đến chuyện đó ấy…tất cả mọi chuyện xảy ra là do con đã thúc ép hắn quá nhiều, phải không?”

Cha thở dài vô vọng và quở trách tôi.

“Nó gây chiến với con trước. Nếu không có sự trả đũa thích đáng, danh dự của nhà Maxwell sẽ bị ảnh hưởng, con nói phải không?”

Vị hôn thê của tôi bị cướp đi và tôi bị làm bẽ mặt trước công chúng. Nếu tôi chỉ ngậm ngùi cho qua mà không làm gì, thì nhà Maxwell sẽ bị xem là con chó cưng của hoàng tộc. Ngay cả khi hoàng gia có địa vị cao hơn, chúng tôi cần phải chứng minh rằng họ không thể làm bất cứ điều gì họ muốn.

“Bên cạnh đó, nhìn vào kết quả đi, con khá chắc chắn rằng thật tốt khi thằng ngu đó không còn là thái tử nữa. Nếu hắn ta trở thành vua, cái đất nước này chắc chắn sẽ rơi vào hỗn loạn.”

“Ta không cần con nhắc.”

Cha càng lắc đầu một cách vô vọng, rồi tiếp tục.

“Điều ta muốn nói là không cần thiết phải ép buộc gả hắn vào nhà Nommes! Nếu tên ngu xuẩn khốn nạn đó trở thành Nam tước Nommes kế nhiệm, lãnh thổ ta chắc chắn ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng!”

Ngu xuẩn khốn nạn? Ông già nay cũng gai góc phết nhờ~.

Chà, sau khi cho cha biết về cơn thịnh nộ gần đây của Sullivan, tôi cho rằng việc mô tả hắn ta như vậy là điều bình thường.

“Con đồng ý cả 2 tay về điều đó. Để hắn kết hôn với nhà Nommes có thể là một suy nghĩ nông cạn của con.”

Tôi dang rộng hai tay tỏ ý đồng tình với lời nói của cha.

Cha lại đang xoa xoa thái dương, như thể cố nén cơn đau đầu.

(Mình lại làm ổng lo lắng nữa rồi…tóc ổng sẽ còn bạc hơn trước nữa cho xem.)

Tôi nhìn mái tóc ngả bạc của cha tôi và có hơi hối hận vì đã để ông ấy phải lo lắng nhiều thứ hơn – mà chỉ một chút thôi nha.

Tôi không có ý định làm phiền cha tôi, tôi cũng không muốn miền đông rơi vào tình trạng hỗn loạn.

Vì vậy, lần này tôi sẽ thành thật xin lỗi vì hành động của mình đã dẫn đến kết cục này.

“Dù sao đi nữa, cha không cần lo lắng về điều đó. Con đã có sẵn một ý tưởng để đối phó với Sullivan rồi.”

Tôi đã gieo hạt giống từ lâu, và giờ đã đến lúc gặt hái thành quả.

Thành thật mà nói thì, bây giờ tôi đã lôi hắn ta ra khỏi ngai vàng thái tử và ném hắn vào một nhà nam tước, tôi không còn chút hứng thú nào với Sullivan nữa, nhưng tôi phải làm tròn trách nhiệm của mình cho đến cùng.

“…lần này con lại âm mưu gì vậy?”

“ Dyn-sama, xin đừng lạm dụng nó…”

“Haha, đừng gọi ta như vậy khi ta còn đang làm việc chứ. Không sao đâu mà, con sẽ không làm gì quá đáng, lần này bảo đảm không làm phiền cha đâu.”

Tôi muốn xoa dịu những lo lắng của họ, nhưng cả quản gia và người cha già của tôi trông thậm chí còn sợ hãi hơn trước.

(Họ không tin tưởng mình một chút nào luôn hả…mà thôi.)

“Cha thực sự không cần lo lắng đâu, được chứ? con sẽ không làm bất cứ điều gì phức tạp hóa vấn đề đâu. Nếu Sullivan hành động theo cách phù hợp với thân phận hiện tại của hắn, thì được thôi. Nhưng nếu hắn không làm vậy, thì con sẽ làm những gì mà vị trí của con với tư cách là người thừa kế nhà Hầu tước buộc con phải làm. Con định cho Sullivan một *bài kiểm tra lòng trung thành* nho nhỏ, để xem liệu hắn có phù hợp trở thành một quý tộc của miền đông ta hay không, chỉ vậy thôi.”

“…Vậy à, thôi, ta để lại cho con tất đấy.”

“Và cha sẽ không hối hận vì đã làm vậy đâu. Cha cũng có thể để lại mấy xấp tài liệu đó cho con, phần con xong lâu rồi.”

“…………”

Tôi nhận chồng tài liệu từ đôi bàn tay gầy gò kiệt sức của cha tôi và tiếp tục làm công việc của mình với tư cách là Hầu tước kế nhiệm.

Vẫn còn một chút thời gian trước khi một chấn động mới xảy ra ở miền đông vương quốc Lamperouge.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage