Lars Baal, hoàng tử đầu tiên của đế chế Baal.
Trong sư đoàn 1 trực thuộc quân đội đế chế mà anh ta lãnh đạo, có hai vị tướng nổi tiếng được ca tụng là "Song dực".
“Ba ngày nữa ta sẽ đến pháo đài Bryden.”
Đứng trên một ngọn đồi thoảng nhìn xuống đoàn quân đang hành quân của đế chế là cánh phải của “Song Dực”, vị tướng quân dũng mãnh Bjorc Zagann.
Là một chỉ huy kỳ cựu đã phục vụ cho đế chế kể từ triều đại của hoàng đế tiền nhiệm, hiện tại ông đã ngoài 60 tuổi. Tóc ông bạc trắng và khuôn mặt khắc khổ cũng có nhiều nếp nhăn.
Tuy nhiên, hình thể của ông không hề có dấu hiệu già đi, thân hình vạm vỡ cao hai mét của ông vẫn sừng sững như một tảng đá rắn rỏi.
"Thực vậy. Trận chiến sẽ diễn ra trên đồng bằng, vì vậy giao tranh sẽ nổ ra ngay khi chúng ta đến nơi, tôi nghĩ vậy.”
Người đàn ông mảnh khảnh đứng cạnh Zagann trả lời.
Anh ta là cánh trái của “Song cánh”, vị tướng thông thái Eis Halphas.
Anh ta trẻ hơn Zagann rất nhiều, chỉ mới hơn 30 tuổi, nhưng những mưu mô và chiến lược xảo quyệt của anh ta đã giúp anh có được cấp bậc đội trưởng của sư đoàn 1 mặc dù tuổi đời còn trẻ. Halphas quay mặt về phía tây, hướng của vương quốc Lamperouge, với ánh mắt lạnh lùng.
“Vậy, cậu chắc rằng Maxwell sẽ không cố thủ trong pháo đài sao?”
Những lời của Zagann nghe như là để kiểm tra Halphas. Anh ta gật đầu và đáp lại.
"Vâng. Dietrich Maxwell đã luôn nổi tiếng với những trận chiến giáp lá cà toàn lực trên vùng đồng bằng, hơn nữa bên hắn ta gần như không hề có thêm quân tiếp viện, nên việc cố thủ trong thành có hơi vô nghĩa. Có lẽ nếu lực lượng bên phía chúng ta đông hơn thì họ sẽ cố thủ và dựng thêm rào chắn và công sự phòng thủ trước pháo đài Bryden… nhưng trường hợp hiện tại lại không như thế, tôi cho là vậy.”
Lực lượng được cử đến từ đế chế Baal để xâm lược vương quốc Lamperouge vào dịp này gồm 6000 bộ binh và 1000 trọng kỵ binh, chính xác mà nói thì đây đã là một nửa tổng lực lượng của sư đoàn 1 của quân đội đế quốc.
“Lực lượng của phe Maxwell vào khoảng 5000, bao gồm cả quân lực của thuộc hạ của ông ta. Số lượng là chìa khóa trong các trận chiến trên đồng bằng, nhưng với sự khác biệt nhỏ như vậy giữa lực lượng của chúng ta, chúng ta không thể gọi đây là lợi thế. Giá mà chúng ta có thể huy động thêm quân…”
“Đành chịu thôi. Rốt cuộc thì kẻ thù thực sự của chúng ta không phải nhà Maxwell.”
Halphas than thở về hoàn cảnh của họ và Zagann nhún vai đáp lại.
Hầu tước Maxwell đã đẩy lùi toàn bộ nỗ lực xâm lược của đế chế trong hơn 50 năm qua. Những người lính Maxwell đều là những cựu binh thiện chiến, nhưng nếu toàn bộ sư đoàn 1 tấn công tổng lực, lợi thế áp đảo về số lượng của họ chắc chắn sẽ dẫn quân đế quốc đến chiến thắng vinh quang.
Tuy nhiên, ở biên giới phía bắc của vương quốc Lamperouge, có gia tộc Hầu tước Utgard trấn giữ. Những tên cướp biển, những kẻ thống trị vùng biển phía nam, luôn đe dọa các thị trấn ven biển. Hai kẻ thù mạnh mẽ này không dễ dàng gì cho phép sư đoàn 1 tập trung binh lực tại một chỗ.
“Thường thì chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị cơ…”
“Phải, giá mà bệ hạ không nói những lời đó…”
"Song Dực" nhìn nhau, vẻ mặt trở nên chua xót.
Cuộc hành quân của họ đến vương quốc Lamperouge lần này bắt đầu mà không có sự chuẩn bị thích hợp vì lời tuyên bố của vị hoàng đế đương nhiệm.
『Ngai vàng của đế chế này sẽ được kế thừa bởi một trong số các con trai của ta, nhưng đứa nào tiêu diệt quốc gia kẻ thù đầu tiên thì mới có tư cách đó.』
Tuyên bố đột ngột đó rõ ràng đã làm chính nội bộ đế chế trở nên bối rối hơn là các kẻ thù của nó.
Đế chế là một quốc gia quân phiệt, vậy nên việc chọn một người đàn ông mạnh mẽ làm hoàng đế tiếp theo là một ý tưởng hợp lý, tuy nhiên, gây ra xung đột giữa những người thừa kế hợp pháp ngai vàng cũng đồng nghĩa với việc chia cắt đất nước.
Zagann và các cố vấn thân cận khác của hoàng đế đã cố khuyên ông nên xem xét lại nhưng đều vô ích.
(Nếu các cuộc xung đột kế vị tiếp tục kéo dài, đế chế sẽ ngày càng mất đi tầm ảnh hưởng và quyền lực hơn. Mọi chuyện sẽ không thành vấn đề nghiêm trọng miễn là bệ hạ vẫn khỏe mạnh, nhưng nếu chẳng may bệnh tình của bệ hạ trở nặng…)
Zagann sau đó bày tỏ quyết tâm của mình với Halphas.
“Chúng ta phải thắng trận chiến này bằng mọi giá. Chúng ta sẽ đưa Hoàng tử Lars lên ngai vàng bằng chính đôi tay của mình.”
"Vâng. Hoàng tử của chúng ta vẫn còn non nớt và còn nhiều thiếu sót, nhưng điện hạ vẫn là một triển vọng tốt hơn nhiều so với hai người kia.”
“…Bất kính quá rồi đấy, cậu nên hiểu rõ vị trí của mình đi.”
Zagann phản ứng gay gắt trước những lời chỉ trích của Halphas đối với hai hoàng tử còn lại nhưng trong thâm tâm lại thầm đồng ý với anh ta.
Đệ nhất hoàng tử, Lars Baal, vẫn còn trẻ - mới chỉ 20 tuổi - và có xu hướng hành động bốc đồng. Tuy nhiên, anh ta là một người đàn ông thẳng thắn và có tài năng trong chiến trận.
Nếu Lars được “Song Dực” ủng hộ, anh ta nhất định có thể trở thành một vị minh quân.
Nhị hoàng tử, Grett Baal, là một nhà hoạch định và mưu lược xuất sắc, nhưng anh ta ít quan tâm đến người khác và có xu hướng coi thường bất cứ ai ở dưới địa vị của mình.
Anh ta cũng được đồn đại là có xu hướng thích những cô gái rất trẻ, khiến chính mình trở thành một người rất khó được lòng cận thần.
Ứng cử viên cuối cùng cho ngai vàng, hoàng tử thứ ba Cerros Baal, ngay từ đầu đã không hề có ý định trở thành hoàng đế. Anh ta ở yên trong vùng lãnh thổ được giao cho, không hề đả động gì đến kẻ thù xung quanh, giành cả ngày để thưởng thức sắc và tửu.
“Tôi sẽ nói lại lần nữa. Chúng ta phải thắng trận chiến này, bằng mọi giá — vì lợi ích của Lars Điện hạ, và vì lợi ích của toàn bộ đế chế.”
"Rõ. Chúng ta hãy cố gắng hết sức nhé, tướng quân Bjorc.”
"Để đó cho tôi!"
Để đạt được chiến thắng lần này, Song Dực đã đưa ra một chiến lược.
Các lực lượng chính, do Hoàng tử Lars và tướng Halphas chỉ huy, sẽ tiến thẳng tới Pháo đài Bryden và giao chiến với Hầu tước Maxwell trong một trận chiến gần pháo đài. Trong một trường hợp khác, nếu lực lượng Maxwell cố thủ trong pháo đài, Halphas sẽ đột kích vào các ngôi làng và thị trấn gần đó để dụ họ ra ngoài.
Zagann và một lực lượng nhỏ gồm 500 binh sĩ tinh nhuệ sẽ băng qua những ngọn núi để bao vây lực lượng Maxwell và tóm gọn họ trong thế gọng kìm. Mặc cho quân số của họ rất ít, nhưng họ là một nhóm tinh nhuệ do vị tướng mạnh nhất của sư đoàn 1 lãnh đạo, vì vậy quân địch chắc chắn sẽ bị đẩy lùi. Lực lượng của Hầu tước sẽ sụp đổ, mở đường cho chiến thắng vang dội của đế chế.
“Xâm nhập lãnh thổ của kẻ thù một cách nhanh chóng và tấn công lực lượng Maxwell từ phía sau, cũng như chiến đấu chống lại đội quân hùng mạnh của Maxwell chỉ với 500 binh sĩ ít ỏi là điều mà chỉ có mình ngài mới có thể làm được, tướng quân Bjorc. Tôi rất đau lòng khi phải giao cho ngài một nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, nhưng…”
“Cậu không cần phải nói những lời đó. Nếu đây là kế hoạch tốt nhất do cậu- chiến lược gia giỏi nhất của quân đội chúng ta - nghĩ ra, tôi sẽ cống hiến toàn bộ cả tâm trí và cơ thể của mình để khiến nó thành công. Thật tiếc là Điện hạ lại không tán thành kế hoạch này.”
Hai vị tướng nhớ lại khoảnh khắc Hoàng tử Lars phản đối kế hoạch và thở dài.
『Chúng ta là những người lính của đế chế hùng mạnh! Những chiến thuật hèn nhát như vậy không phù hợp với chúng ta tí nào cả!! Ngay cả khi ta đạt được chiến thắng bằng cái thủ đoạn bất chính đó , ai sẽ công nhận ta là hoàng đế chứ!? Dùng vị tướng mạnh nhất của quân ta cho một kế hoạch như vậy là hoàn toàn vô nghĩa!!』
Song Dực đã gặp rất nhiều khó khăn trong việc thuyết phục hoàng tử, người cực kỳ ghét dựa vào các kế hoạch mưu mô trong trận chiến. Đặc biệt là Halphas, vì kế hoạch mà anh dày công mài giũa không những bị bác bỏ hoàn toàn mà còn bị xúc phạm và lăng mạ nên anh ta đã gần như không thể kiềm chế được cơn tức giận của mình.
“Chắc chắn một ngày nào đó hoàng tử sẽ nhận ra giá trị thực sự của cậu, bạn của tôi. Sau cùng thì, không một vị hoàng đế vĩ đại nào có thể mãi giữ đôi tay mình không nhuốm bùn. Ngược lại, những người như cậu chính là những người mà hoàng tử chúng ta cần nhất.”
"…Không cần lo cho tôi. Thay vào đó, nhớ nâng cao cảnh giác mọi lúc mọi nơi. Hầu tước Maxwell là một người thẳng thắn giống như hoàng tử của chúng ta, vì vậy có thể ông ta sẽ không chú ý đến kế hoạch của chúng ta. Nhưng có khả năng ông ta cũng đang nuôi dạy những tài năng trẻ đầy triển vọng.”
“Kể cả vậy thì chúng cũng sẽ gục ngã trước tôi ấy mà! Bảo đảm rằng Điện hạ luôn được bảo vệ mọi lúc nhé!”
“Tôi xin thề, bằng mọi giá.”
Hai vị tướng quân yên lặng chạm hai nắm đấm vào nhau, sau đó lên đường thực thi nhiệm vụ.
Mà không hề biết rằng đấy là những lời cuối cùng mà họ được nghe từ người đồng đội đáng tin cậy nhất của mình—