Ngày thứ ba.
Tôi đã suy nghĩ về việc sạc ắc quy cho chiếc xe.
Thông thường, một chiếc xe cắm trại sẽ tự động tích điện trong lúc chạy (sạc khi lái). Lượng điện đó sẽ được dùng để cung cấp cho các thiết bị gia dụng bên trong xe.
Thế nhưng, giờ chúng tôi đang đỗ xe chứ không lái.
Không lái xe thì điện không được sạc. Cứ thế này điện chỉ có vơi đi thôi.
Vì vậy, tôi cần phải sạc điện bằng một phương pháp nào đó khác ngoài việc sạc khi lái.
Nghĩ tới nghĩ lui, máy phát điện chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.
Thế là tôi chế tạo một cái máy phát điện và lắp hai cái dưới gầm xe.
Như vậy là hết lo về chuyện điện đóm.
Và vào ngày thứ sáu của cuộc sống an nhàn.
Hôm nay là sinh nhật tôi.
Tôi tròn 20 tuổi.
Mà, nói vậy chứ tôi cũng chẳng mấy khi tổ chức sinh nhật. Ở thế giới này, có rất nhiều người sống hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm, nên chúng tôi không thể năm nào cũng tổ chức sinh nhật được.
Vì thế, nếu có tổ chức thì cũng chỉ vào những dịp như lễ trưởng thành mà thôi.
Tuy nhiên...
(Vì mình 20 rồi, mình có thể uống rượu bia!)
Tôi đã nghĩ vậy.
Tôi bắt đầu nghiêm túc cân nhắc xem có nên bắt tay vào làm rượu bia ngay ngày mai không.
Ngày thứ bảy của cuộc sống an nhàn.
Tôi đã định làm rượu bia nhưng...
Có một vấn đề mà tôi muốn giải quyết hơn cả chuyện đó.
Bồn tắm.
"Mình muốn được ngâm mình trong bồn tắm...!"
Ngồi trong phòng khách của chiếc xe cắm trại, tôi lẩm bẩm.
Phòng tắm của chiếc xe này chỉ có vòi hoa sen. Vì vậy, kể từ khi bắt đầu cuộc sống trên xe, tôi chỉ toàn tắm bằng vòi sen.
Tôi chưa được ngâm mình trong bồn tắm. Dù chỉ một lần!
Thế nên, khao khát được tắm bồn của tôi ngày một dâng cao.
Vậy là tôi quyết định sẽ cải tạo chiếc xe và làm một cái bồn tắm.
"Vậy nên... tôi đi làm bồn tắm đây."
"...Hả?"
Nghe tôi nói, Aristy trông có vẻ khó hiểu.
Tôi liền đi thẳng đến phòng tắm và bắt đầu chuẩn bị.