I Will Devote All My Energy to Spoiling My Childhood Friend, a Beautiful Kuudere Girl Who Can’t Be Honest

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 11

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 89

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7417

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 363

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 21

Vol 1 - Chương 02

Chương 2: Ngày đầu ở trường cao trung cùng bạn thuở nhỏ.

Tôi có thể nghe thấy tiếng những chú chim hót líu lo.

"... Sáng rồi à?"

Hiện tại là 6 giờ sáng. Mặc dù cảm thấy hơi thất vọng khi phải rời khỏi giường, nhưng tôi không thể nằm đó mãi được. Dù sao thì, hôm nay cũng là lễ nhập học của trường.

Hơn hết, ấn tượng đầu tiên là thứ rất quan trọng. Để có một cuộc sống học đường tuyệt vời nhất với Kotoba, buổi lễ nhập học là điểm quan trọng đầu tiên.

Chìa khóa ở đây là thể hiện sự thân thiết của tôi với Kotoba, và tạo ra một kiểu suy nghĩ: "Không có chỗ cho bất kỳ ai xen vào giữa chúng tôi đâu".

Chúng tôi không ở trong mối quan hệ đó nên tôi không nghĩ rằng chúng tôi có thể chỉ dựa vào hiệu quả của nó, ngay cả đó là ấn tượng đầu tiên. Nó có lẽ chỉ là một hành động nhằm kiểm tra và cân bằng, nhưng đó sẽ là một câu chuyện khác nếu làm nó hằng ngày.

Bên cạnh đó, nếu tôi thất bại, rất có thể sẽ tạo ra rắc rối sau này. Ví dụ, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi và Kotoba bị chia cắt tại lễ nhập học và không thể ở cùng nhau?

Những tên con trai không thể đọc bầu không khí và dễ hiểu lầm chắc hẳn sẽ suy nghĩ: "Này, cô gái đó thật dễ thương! Trông cô ấy có vẻ không có bạn trai nên có lẽ tao sẽ có cơ hội!"

Đó sẽ là một tình huống không thể tồi tệ hơn. Bạn biết đấy, một kẻ ngu ngốc nào đó có thể cố gắng để tiếp cận Kotoba.

Không, tôi chẳng lo lắng về phản ứng của cô ấy đối với họ, bởi vì tôi và Kotoba đã được sinh ra để ở bên nhau... chắc thế. Mối quan tâm thực sự của tôi là các mối quan hệ của mình, đó mới chính là điều mà tôi phải cẩn thận hơn cả.

Sau tất cả, một cơn ghen là thứ rất nghiêm trọng. Với tôi, tốt nhất là nên tránh tình huống đó.

Nhưng nếu Kotoba và tôi bị cô lập với môi trường xung quanh vì điều đó ..... Không, tôi có bị cô lập hay không đều không quan trọng. Quan trọng là vấn đề ở Kotoba kìa.

Cô ấy khá thẳng thắn với tôi, đó là một giả thuyết mạnh mẽ rằng cô ấy thích tôi, nhưng cổ rất rụt rè với người khác. Cô có xu hướng tự cô lập mình với họ, và khi xung đột nảy sinh, cổ có thể dễ dàng bị cô lập...

Điều đó có lẽ giúp tôi dễ dàng có một cuộc sống ngọt ngào với Kotoba hơn, nhưng tôi không muốn tạo ra kẻ thù nhiều nhất có thể. Tôi khá chắc kèo rằng nó sẽ khiến cuộc sống cao trung của chúng tôi trở nên bất tiện.

..... Tôi không muốn lặp lại những gì mình đã làm hồi sơ trung.

Bất chợt, tôi nhìn vào đồng hồ và thấy bây giờ đã là 6:30 sáng. Tôi đã lún quá sâu trong những suy nghĩ của mình đến mức trước khi tôi kịp nhận ra, nửa tiếng đã trôi qua. Buộc bản thân phá bỏ thói quen suy nghĩ theo hướng tiêu cực, tôi đi vào phòng vệ sinh.

____

"Chào buổi sáng, Kotoba."

Bây giờ là 7:30 sáng. Và tôi, đang ở trước cửa nhà Shirayuki, chuẩn bị đến trường cùng với Kotoba yêu quý của mình.

"Chào buổi sáng, Tsuzuri-kun"

Cô ấy trả lời bằng một giọng bình tĩnh, và dáng vẻ của cô ấy rất trang nhã. Mái tóc bạch kim vẫn đẹp như ngày nào, đôi mắt xanh ấy như một viên ngọc. Bộ đồng phục cao trung mới tinh trông hợp với cô ấy đến nỗi dường như nó được làm chỉ để dành riêng cho cô.

"Bộ đồng phục trông quá hợp với cậu luôn, Kotoba. Đặc biệt là mái tóc bạch kim xinh đẹp ấy, đó chắc chắn là một sự kết hợp hoàn hảo, cả làn da━"

"━Aah! Thôi nào! Hôm qua tớ đã bảo là trước khi khen làm ơn hãy nhắc tớ trước mà! Nhớ không?"

Khoảng khắc mà tôi ca ngợi Kotoba như vẫn thường làm, cô đã cắt ngang nó với một ánh nhìn hơi nóng nảy. Đành vậy, tôi phải giữ lời hứa của mình thôi.

"Được rồi! Mình, Sasaki Tsuzuri, xin tuyên bố rằng từ bây giờ, mình sẽ khen ngợi Shirayuki Kotoba bằng tất cả những gì mình có! Vậy nên, Kotoba, cậu trông thật xinh đẹp trong bộ đồng phục ấy, nó có sức xuyên phá trên cả tuyệt vời━"

"Không, dừng, dừng ngay! Đừng tuyên bố như thế, hay bất kì thứ gì tương tự!"

Kotoba hét lên, mặt cổ đỏ ửng. Sao vậy nhỉ? Rút cuộc thì tôi có nên ngừng lại hay không?

"Vậy thì tớ đành rút lại lời tuyên bố vậy."

"Tớ mừng vì điều đó. Tớ biết rằng cậu thường làm gì đó hơi điên nhưng chưa từng nghĩ rằng nó lại đi xa đến vậy..."

"Oof, Tớ hơi buồn khi nghe nó."

"Không, nó đúng mà, phải chứ? Tớ không thích những người khen mình một cách trắng trợn như vậy...ngoại trừ cậu..."

"Xin lỗi..."

Hự! Điều này có thể làm giảm độ đáng yêu của Kotoba! Cô ấy đã nói điều gì đó ở cuối, dù không nghe thấy nhưng tôi không nghĩ rằng nó là một lời nói xấu về tôi!

Những lời nói bất ngờ của Kotoba là quá sức với tôi, tôi có thể cảm nhận được con tim mình vỡ nát.

Với trái tim bị tổn thương sâu sắc, tôi gượng nở ra một nụ cười trên môi để không một ai xung quanh nhận ra, và tiếp tục cuộc trò chuyện với Kotoba cho đến khi chúng tôi đến trường.

...Nụ cười của tôi hình như đang co giật.