I Was Reincarnated as a Man Who Cuckolds Erotic Heroines, but I Will Never Cuckold Them

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sankaku no Asterism - Ore wo Oite Otona ni Natta Osananajimi no Kawari ni, Tonari ni Iru no wa Onaidoshi ni Natta Imoutobun.

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

38 1500

Thâm hải dư tẫn

(Đang ra)

Thâm hải dư tẫn

Viễn Đồng

Nhưng đối với thuyền trưởng mới của con tàu ma Lost Home, chỉ có một câu hỏi cấp bách cần giải đáp trước tiên: “Làm sao để lái con tàu này đây?!”

3 8

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

238 1154

Vol 1 - Chương 3.3

"Vậy là chỉ còn lại Uchida Mamari và mẹ của Shuu, Sasaki Hatsune... Ừ, chả có gì cả."

Tôi vò đầu bứt tai và kêu lớn.

Rất may, có vẻ mẹ tôi không nghe thấy, tuy cảm giác khá là nhẹ nhõm nhưng tôi cũng không còn tí năng lượng nào để tiếp tục việc này.

Quyết định thế, tôi gấp tờ giấy lại và cất đi.

Đã đủ rồi. Tôi không cho rằng mình muốn nhìn lại nó lần nữa.

Vừa nói trong khi nở nụ cười gượng gạo, tôi vô thức đưa tay vào ngăn bàn.

Cơ thể tôi như có ý thức riêng vậy, nó muốn lấy cuốn Album này ra.

"Album à?"

Tập ảnh này là về tuổi thơ của tôi, tôi thấy những tấm ảnh về chính mình thời còn nhỏ, Shuu và cả Ayana.

Lần đầu tiên tôi thấy tấm ảnh này, nó chưa từng xuất hiện trong game.

Khi kể về thời thơ ấu của Shuu và Ayana, đã có những hồi tưởng về quá khứ, nhưng không hề có bức ảnh nào. Chỉ có những đoạn hội thoại, vì vậy tôi chắc rằng mình chưa từng thấy những ảnh chụp này. Như tìm thấy tân đại lục, tôi hào hứng lật từng trang Album.

"Ahaha, tấm này hiếm đây."

Thứ khiến tôi chú ý là ảnh về ba chúng tôi đang chơi bóng đá.

Ayana cố đá quả bóng, nhưng có vẻ cô ấy đã sút hụt và ngã lăn quay.

Đừng cười nữa, hai người!

...?

Tôi như sống lại khoảnh khắc đó và nghe giọng nói non nớt của cô ấy, trong một tíc tắc.

Như một phản xạ, tôi liếc xung quanh để chắc rằng đó chỉ là tưởng tượng. Nhưng có lẽ đó là những dấu vết ký ức đã ăn sâu vào cơ thể Towa.

... Ayana...?

Tôi không có tí tẹo ký ức thơ ấu nào về Ayana.

Kể cả vậy, khi nhìn những tấm ảnh khắc lại quá khứ ấy, tôi không thể tránh khỏi cảm thấy hoài niệm, và có lẽ, nó khiến tôi muốn nghe giọng của em ấy. 

Như được ám chỉ, tôi mở điện thoại lên và ấn vào tên Ayana.

Này!?