“Wow. Nhiều người ghê!”
Kiriha kêu lên khi thấy được số lượng người đông đúc ở trên bãi biển.
Nhân tiện thì, ngoài cô nàng ra còn Aisa, Toshiki và tôi nữa.
Đang là kì nghỉ hè nên nhiều người cũng là điều dễ hiểu thôi.
(Đúng như mình đoán nhỉ...)
Ở kiếp trước thì tôi đã tới đây một lần hồi còn học đại học rồi.
“Này Tetsuhiko, đồ bơi của hai người họ tuyệt thật đấy.”
Câu này vừa được thốt ra từ miệng của Toshiki.
Kiriha đang mặc một bộ đồ bơi màu trắng với họa tiết chấm bi, nó tôn lên vẻ ngoài gọn gàng và sạch đẹp của cô.
Mặt khác thì người con gái còn lại trong nhóm chúng tôi, tức Aisa đấy, mặc một bộ đồ bơi màu đen và khá là ít vải.
Mà, nó cũng rất đẹp và phù hợp với hình tượng trưởng thành của Aisa.
“Tao đồng ý...Công nhận 2 người họ rất đẹp đấy.”
“Đúng chứ? Nhìn đã con mắt thật~~~ !”
À, nói thật này, người tôi đi lựa đồ bơi cùng không chỉ có Kiriha đâu.
Sau khi tôi chọn xong cho Kiriha một lúc thì Aisa cũng liên lạc với tôi luôn.
Tôi cũng đâu thể từ chối cổ được...
(Mừng là nó hợp sở thích của nhân vật chính nhỉ...)
Nội tâm tôi bỗng nhiên nhẹ nhóm được đôi chút.
Tôi lỡ quên rằng trong cốt truyện gốc thì Aisa và Kiriha mặc bộ nào mới đúng rồi...
Một phần cũng là vì phân cảnh chọn đồ bơi cho Aisa cũng không có trong cốt truyện.
...
...
...
“Chúng ta ăn trưa thôi nào!”
Aisa chỉ tay vào một căn nhà nhỏ ở trên bãi biển.
Chúng tôi đã thành công tham gia vào “Sự kiện bãi biển” lần này mà không gặp bất cứ rắc rồi nào.
Trước khi tới đây thì bọn tôi cũng đã chơi bóng chuyền và xây lâu đài bằng cát.
Cả Kiriha lẫn Aisa đều chưa có bất kì hành động nào cả.
(Tức là kịch bản vẫn chưa có gì xáo trộn cả nhỉ...?)
Vấn đề thực sự bây giờ mới bắt đầu.
Bọn tôi sẽ ngồi ăn Yakisoba ở trong một căn nhà trên bãi biển.
Và người ngồi một bên nam chính sẽ là nữ chính của route đấy.
Nói cách khác, nếu như bạn chọn route của Kiriha thì Kiriha sẽ ngồi một bên với Toshiki. Aisa cũng tương tự.
À, còn con em gái Yumemi của tôi nữa, nếu chọn route của con bé thì nó cũng sẽ tới đây.
(Mình cần phải sắp xếp sao cho Kiriha ngồi một bên Toshiki mới được...)
Căn nhà có bốn cái ghế và một chiếc bàn.
Hai người sẽ ngồi một bên và đối diện nhau.
Cùng lúc suy nghĩ vẫn vơ xong thì tôi cũng dẫn ba người họ tới nhà hàng, cũng là ngôi nhà lúc nãy luôn.
“Xin chào! Cho hỏi quý khách đi mấy người ạ?”
“Bốn người.”
“Vậy mọi người ngồi bàn này nhé!”
Người bà lớn tuổi chỉ tay vào một chiếc bàn còn trống.
Chiếc bàn này nằm gần ở cuối luôn, tức là kịch bản vẫn chưa có sai sót nào nhỉ.
“Được rồi... Vậy thì Kiriha và Toshiki ngồi đối diện Aisa và tớ nhé.”
Tôi nhanh chóng nói với 3 người họ.
Tôi nghĩ mình cần phải làm thế này thôi. Khi mà nhiều người cùng bước vào nhà hàng thì sẽ có chút phân vân không biết nên ngồi chỗ nào đúng chứ?
Nên là đơn giản nhất là nên ngồi theo chỉ dẫn của một ai đó.
(Điều này sẽ giúp mình duy trì route của Kiriha...!)
Hoặc chỉ là tôi tưởng tượng mà thôi.
“Eh? Tetsuhiko-kun, sao cậu không ngồi với tớ vậy?”
“Chơi thế là không đẹp đâu đấy, Kiri-chan. Tớ cũng muốn ngồi với Tetsu-kun mà.”
“Eh...?”