Trans: Naofumi Iwatani
Edit: Scorpius
Memories reference :v
________________________
“C-cái, Eh...?”
Khoảnh khắc những từ ngữ đó rời khỏi miệng tôi, Yuina tròn mắt. Cô ta cứ thế mà vùng vẫy một cách khó hiểu.
“Ha. Sao lại ngạc nhiên thế? Cô nghĩ tôi thích cô sao? Bộ cô nghĩ tôi sẽ nói gì khác à?”
“B-bởi vì...! Rika-chan và Jury đã nói thế...”
Rika? Jury? ...Ah, là mấy cô nàng nói mấy thứ linh tinh mà tôi nghe được từ Asahi giờ nghỉ trưa à?
“Nhắc mới nhớ, thấy mấy người đó đang phởn lắm vì tưởng tôi gọi cô ra để tỏ tình đây mà. Nhưng họ không nhận ra rằng sẽ không có khả năng đó hay sao?”
Yuina còn đang rối bời, vẫn cố lắp bắp để khẳng định câu chuyện từ trên trời rơi xuống ấy.
“Đầu tiên, tôi có Koharu và cô có Sawada. Không đời nào tôi lại đi tỏ tình với cô trong khi đã có bạn gái rồi cả.”
“Đúng thế nhưng...ý tớ là...nó có thể mà...!!”
“Tôi đã nói là không thể rồi...Haaa...trước tức giận, giờ tôi còn cảm thấy ghê tởm cô nữa.”
“Cậu lại lừa tớ...!!!”
“Im đi, đừng có lên cơn nữa. Nghe đây, hôm nay tôi không gọi cô ra để thổ lộ hay gì cả. Mà bởi vì tôi có chuyện muốn nói với cô.”
Khó chịu vì cô ta tiếp tục làm loạn, tôi trừng mắt để khiến cô ta im lặng rồi mới tiếp tục.
“Sawada đã nhờ tôi giúp, để khiến cô hối hận vì những gì cô đã cố làm với Koharu và hứa rằng sẽ không làm điều đó một lần nào nữa. Nhưng nghe cô nói nãy giờ tôi cũng đủ hiểu, rằng cô vẫn giữ ham muốn Koharu phải chịu đau khổ. Nếu trong hôm nay cô không thực hiện lời hứa đó, thì tôi sẽ phải làm cô sáng mắt ra.”
Tôi cảm thấy như mình phải làm cho cô ta hiểu rõ hơn về những hành vi của cô vừa rồi. Trong trường hợp xấu nhất, có lẽ tôi phải để lại cho Isuzu-san.
“Và thứ hai. Để kết thúc hoàn toàn mối quan hệ của chúng ta, mối quan hệ giữa những người bạn thuở nhỏ. Tôi tin chắc rằng cô quá gắn bó với một Saeki Ryouma khi xưa rồi. Hãy thay đổi đi. Đã hiể-?”
“Ha!? Không đời nào tớ làm thế được, không đời nào tớ có thể hiểu khi cậu nói một cách lãng xẹt như thế được!!! Quá đủ rồi!”
Cô ta cắt lời tôi, mặc dù tôi đã cố gắng giữ tông giọng mình sao cho nhẹ nhàng nhất có thể.
‘’Đủ rồi” là sao? Đó mới là lời của tôi chứ?
“Tôi đoán đó là lí do tại sao tôi phải nói chuyện với từng người một như thế này. Nếu cứ theo chân cô thì còn lâu tôi mới tiến lên được.”
“Cậu vừa nói gì cơ?”
“B-bình tĩnh lại đi, Yuina.”
Sawada đang cố gắng kiềm lại một Yuina đang phát cáu, nhưng tôi phớt lờ cô ta và tiếp tục.
“Tôi đã nói trước đó rồi đấy. Tôi sẽ không tha thứ cho những ai dám nhắm tới Koharu và làm tổn thương cô ấy. Nghe đây, cô thừa biết việc thể hiện cảm xúc và lôi kéo những người xung quanh không giúp cô có được kết quả mà mình muốn đâu mà?. Đừng có lôi kéo họ vào những mơ tưởng hão huyền đến ngu ngốc đó nữa.”
“Haaa!? Lần này nó không phải là tớ muốn dính dáng đến cậu!! Chẳng có gì sai cả!!! Và tớ không có ảo tưởng!!! Tớ với Ryouma là-”
“Không, lỗi là ở chính cô. Và lần này Sawada đã can thiệp trước khi nó có thể xảy ra... Hay đúng hơn, cô có biết ai đang ở đây và cô định nói điều gì với tôi không? Cô dường như không hiểu rằng tôi đang cố bảo cô dừng cách nói mà chẳng thèm để ý đến xung quanh đi. Này, Sawada?”
Tôi ngắt lời cô ta và lên tiếng gọi Sawada, cậu ta dường như cũng nhận ra điều Yuina sắp nói.
“Yuina...”
“Ah, không, cậu nhầm rồi Kenji-kun!! Tớ chỉ muốn nói chúng tớ là bạn thuở nhỏ chứ không phải là tớ yêu cậu ấy...không phải như thế đâu!”
Cô ta cố gắng bào chữa một cách tuyệt vọng, nhưng dường như nó đang mang nghĩa ngược lại.
“Phát ngôn thiếu suy nghĩ là như vậy đấy. Hiểu chưa? Hứa với tôi là cô sẽ không làm điều đó một lần nào nữa đi. Không chỉ với btôi mà còn tất cả mọi người nữa.”
Tôi lên giọng yêu cầu Yuina đang quay lưng lại phía tiếng nói của tôi, rằng cô ta chính là người đã khơi mào cái tình huống thiếu suy nghĩ này.
“Đ-được...Tớ sẽ không bao giờ làm như thế nữa...”
Cô ta hối lỗi đáp lại, nhưng trong đó vẫn có phần tiếc nuối.
Yuina đã thực sự trả lời tôi rồi.
“Được rồi, tôi mừng vì cô đã hiểu. Vậy thì đi thẳng tớ vấn đề thứ hai. Về mối quan hệ của chúng ta.”
Đúng thế, lần này mới là vấn đề chính.
“Tôi muốn kết thúc mối quan hệ bạn thuở nhỏ với cô. Lần nói chuyện nào trên sân thượng đó, tôi cứ tưởng chúng ta đã kết thúc rồi.”
“Ừm. Tớ nhớ những gì cậu nói ngày hôm đó. Tớ thừa nhận rằng mình đã sai, nhưng không đời nào tớ bị thuyết phục rằng chúng ta sẽ không còn là bạn thuở nhỏ nữa đâu!”
Xong rồi, à?
“Tôi biết...vậy hãy thử nhớ những gì chúng ta đã có xem.”
“Có ích lợi gì đâu chứ!”
“Vấn đề là vậy đấy.”
Nếu ta không tự nhận thức được, ta sẽ không thể bước tiếp.
Yuina tựa hộ muốn nói điều gì đó, nhưng đành im bặt trước ánh nhìn nghiêm túc của tôi.
“Asahi. Hãy nói cho tụi tao biết điều gì tụi tao nói không phải sự thật.”
Biết rằng Asahi vẫn đang dõi theo cuộc trò chuyện của cả hai, tôi cất lời, cậu ấy bước gần đến chỗ tôi và Yuina.
“Đã hiểu. Tôi về phe của Ryouma nên từ những gì cậu nói Yuina, tôi không thể hiểu được gì, nhưng về phần đám con gái đó nói thì tôi vẫn nhớ như in. Xin phép được mở lời.”
Tôi hít sâu và bước lên một bước.
Cả Yuina và Sawada đều ngạc nhiên trước sự thay đổi của tôi.
Trong khi nắm chặt tay Yuina bằng cả hai tay, tôi bắt đầu nói.
“Giải quyết chuyện này thôi. Cùng nghĩ về những ngày vui buồn mà chúng ta đã ở bên nhau.”
____________________________
(K: Cuối cùng chúng ta cũng kết thúc cuộc hành trình đầu tay....)
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage