I Was a Good Person, and Then a Lot of Things Betrayed Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

3 6

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

147 454

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

228 1948

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

9 51

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

5 10

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

67 719

WN - Chương 02 Chàng trai ấy đã không nhận ra

Ngày hôm sau khi mà tôi đã hẹn hò với Shiraki. 

“Yusei!” 

“Hửh? Có chuyện gì sao?” 

Himari gọi tôi ngay khi tôi vừa đến lớp. 

“Hôm qua, tớ đã chờ cậu để chúng ta cùng đi về nhà, nhưng cậu đã không có ở đó.” 

Ah, ra là vậy. 

“Cậu đã ở đâu?” 

Chà, tôi có thể kể cho Himari biết được không? 

“Thật ra, Shiraki đã tỏ tình với tớ ngày hôm qua.” 

“Ểh, t-thật sao?” 

Ngay lập tức, mặt Himari tối sầm lại. 

“Tớ xin lỗi.” 

Vừa khi tôi thấy vẻ mặt của cô ấy, Himari lập tức bỏ chạy. 

“Ểh, chờ đã, Himari?” 

Tôi cố ngăn cậu ấy lại, nhưng Himari đã chạy rất nhanh mà không thèm nhìn lấy tôi một cái. 

Cô ấy bị sao thế? 

Tôi không thể tin được rằng Himari, người rất hiếm khi trưng ra bộ mặt u ám, bây giờ lại như thế. 

Có phải tôi vừa nói điều gì đó xúc phạm tới cậu ấy hay không? 

Tôi ngồi xuống chỗ của mình trong khi nghĩ về điều đó. 

Tôi muốn hòa đồng với tất cả mọi người. 

Năm phút đã trôi qua rồi phải không? 

------------------------------------------------------------------------

Giáo viên chủ nhiệm của tôi, Satosaki-sensi, đã đến lớp. 

“Này, các em mau về chỗ của mình đi!” 

Chỉ với một câu, mọi người đều nhanh chóng đi về chỗ của mình. 

Himari đã về chỗ của mình và cô ấy đang liếc nhìn tôi. 

Tôi tò mò về ánh mắt đó, nên tôi đã nhìn về phía Himari.

Mắt chúng tôi chạm nhau. Rồi Himari nhanh chóng rời mắt khỏi tôi và quay lưng đi. 

Có phải tôi đã làm gì sai không? 

Chuông báo hết tiết bốn vang lên. 

Tôi thường ăn trưa với Himari, nhưng bây giờ cô ấy đang ăn cùng với bạn gần bàn của mình. 

Sẽ rất khó để vào chung với cô ấy mặc dù tôi có quan hệ tốt với mọi người trong lớp. 

Không còn lựa chọn nào khác, tôi sẽ ăn một mình. 

Khi tôi vừa định mở phần cơm bento của mình, có một giọng nói kế bên đã gọi tôi. 

“Shinsaki-kun, cậu có muốn ăn trưa cùng tớ không?” 

Người đã gọi tôi chính là Shiraki. 

“Ểh! V-vâng!” 

Khi tôi đáp lại, Shiraki mỉm cười hạnh phúc. 

Uwa, cô ấy thật dễ thương. 

“Lên sân thượng thôi nào.” 

Nói xong, tôi và Shiraki rời khỏi lớp học. 

Tôi nghĩ là mình cảm thấy Himari đang dõi theo tôi, chắc đó chỉ là tưởng tượng thôi. 

Chúng tôi đã đến sân thượng, tìm một chỗ ngồi thích hợp và ngồi xuống cùng với Shiraki. 

Tôi đang thật sự lo lắng. 

“Vậy thì, hãy ăn thôi nào.” 

“Vâng.” 

Hộp cơm bento được mở ra với tiếng kêu *cạch*. 

Hộp cơm bento của tôi chỉ có 4 miếng gà rán và một ít ra. 

Nhưng hộp bento của Shiraki thì rất ư là tuyệt vời. 

Món tamagoyaki được cắt rất là đẹp mắt, thịt xông khói kèm một ít cải xào bơ, và món xúc xích bạch tuộc rất xinh xắn và đẹp mắt.

“Uwa, hộp bento của cậu thật sự rất tuyệt vời đó, Shiraki.” 

“Vậy sao?” 

“Uhm, trong nó rất ngon.” 

“Tớ rất vui khi cậu nói thế.” 

Vui? Cậu đã tự chuẩn bị nó sao?? 

“Ểh! Cậu đã tự làm nó sao!?” 

“Vâng, mặc dù tớ nghĩ mình còn hơi kém.” 

Shiraki nói với một chút xấu hổ. 

“Thật đáng ngạc nhiên!” 

“Cậu có muốn niếm thử một ít chứ?” 

“Cậu không phiền chứ?” 

“K-không đâu.” 

Sau đó, Shiraki gắp cho tôi một miếng tamagoyaki và đưa lên miệng tôi. 

“Tớ có thể tự ăn được mà.” 

“Chúng ta là người yêu mà phải không?” 

Có vẻ như cô ấy không chịu lùi bước thì phải. 

“Ừm, tớ hiểu rồi.” 

Shiraki mỉm cười hài lòng khi tôi nói vậy. 

“Ahhh...” 

Cô đang muốn tôi há miệng ra. 

Tôi mở miệng và ăn món tamagoyaki của cô ấy trong khi đang xấu hổ. 

!!!! 

Nó tan chảy ngay khi vào miệng tôi, một hương vị ngọt ngào trào ra khắp miệng. 

“Ngon quá!” 

Tôi tự hỏi đây liệu có đúng khi mà tôi chỉ nhận xét ngắn gọn cho một món ngon như thế này không. 

“Thật chứ?” 

“Vâng, nó thật sự rất ngon, tớ không đùa đâu.” 

“Cậu quá khen rồi.” 

Shiraki có hơi đỏ mặt, ngượng ngùng nói. 

Sau khi ăn xong bữa trưa, chúng tôi quay trở về lớp học, 

Khi tôi mở cửa phòng, tôi khá chắc rằng mình đã nhìn thấy ánh mắt của Himari nhìn vào tôi. 

Nhưng khi tôi chớp mắt, cô ấy rõ là đang nói chuyện với bạn của mình. 

Hẳn là do tôi tưởng tượng chăng? 

Buổi học đã kết thúc, khi tôi chuẩn bị về nhà, có một giọng nói đã gọi tôi. 

“Yu-Yusei, chúng ta hãy về nhà cùng nhau nào.” 

Đó là chính Himari. 

Giọng của cô ấy đang rất vui vẻ. 

“Tớ xin lỗi, Himari, tớ phải đi về nhà cùng với Shiraki mất rồi.” 

Phải, đúng thế, hôm nay tôi cũng sẽ về nhà chung với Shiraki. 

Tôi đã hứa với cô ấy vào bữa trưa. 

Himari mỉm cười, nhưng nó lạ lắm. 

“Shiraki-kun, về nhà thôi nào.” 

“Vâng.” 

Shiraki, người đang đến gần, gọi tên tôi. 

“Vậy thì, Himari, hẹn gặp cậu ngày mai nhé.” 

“V-vâng, gặp lại cậu sau.” 

Shiraki và tôi rời khỏi lớp học. 

Tôi đã không biết rằng Himari trông vô cùng buồn bã lúc đó. 

-------------------------------------------------------------------

(K: Tội em nó quá...)

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại