Sau đó, Yuuto để lại những vấn đề về Asahi, người đang nghỉ ngơi như thể đó là nhà cô ấy, biến mất khỏi tâm trí mình.
Từ trong tủ, cậu ấy lấy ra một chiếc máy chơi game cầm tay và bắt đầu chơi game.
"Yuuto ơi, cậu đang chơi game gì thế?" (Asahi)
"Pocket Creature." (Yuuto)
"Như thường lệ. Cậu có đi xe đạp theo vòng tròn ở cùng một vị trí không đấy? " (Asahi)
"Ừ. Vì nếu cậu không làm vậy và tạo ra 1 sinh vật mạnh thì, thậm chí cậu còn không thể đánh nhau được kìa." (Yuuto)
“Rắc rối thật mà. Nhưng, thực sự rất vui khi mà phiêu lưu đó. Tớ không chắc là tớ sẽ sẵn sàng làm vậy để đấu nhau đâu. " (Asahi)
"Chà, có lẽ đó là cách thông thường để nghĩ về điều đó đó. Việc chọn và đào tạo sẽ ngày càng dễ dàng hơn, nhưng vẫn mất rất nhiều thời gian. Nếu như cậu thua liên tục trong mọi trận đấu, cậu sẽ cảm thấy căng thẳng và không bao giờ muốn chơi nữa đó ”. (Yuuto)
"Làm sao mà cậu lại phàn nàn nhiều như vậy và không thoát đi?" (Asahi)
Asahi chết lặng. Yuuto thực sự nghĩ rằng cậu ấy không thường xuyên thoát game bao giờ cả.
Đối với nhưng thứ đáng giá thì, đây là trò chơi mà Yuuto và Asahi có một vị trí đặc biệt trong mối quan hệ của họ, và mặc dù họ có phàn nàn về khía cạnh cạnh tranh của trò chơi thì, bằng cách nào đó, họ vẫn nghĩ rằng nó rất vui.
Sau đó, họ dành toàn bộ thòi gian còn lại để chơi game, đọc tiểu thuyết, thỉnh thoảng tán gẫu hoặc lấy đồ ăn nhẹ và trò chơi mang theo khi thấy phù hợp.
Khoảng hai giờ sau, đã hơn 3 giờ chiều.
"Nói về vụ này, tớ tình cờ có một cốc kem ở nhà mà cậu thích đó, cậu có muốn không?” (Yuuto)
"Eh thật sao? Tớ sẽ ăn." (Asahi)
Ngay khi cô ấy nằm xuống, Asahi, người đang đọc tiểu thuyết 1 cách chậm rãi, bật dậy với vẻ mặt hạnh phúc. Thực ra là, hôm qua, Yuuto đã mua kem ở một cửa hàng tiện lợi trong khu phố, nhưng không nói vậy vì cậu có thể bị Asahi trêu chọc.
"Được rồi, tớ sẽ đi lấy nó. Tại sao cậu không đọc mớ tiểu thuyết này và đợi tại chỗ nhỉ?" (Yuuto)
"Đã rõ." (Asahi)
Yuuto xuống tầng một sau khi nói vậy với Asahi. Cậu lấy hai cốc kem từ tủ đông và hai cái thìa trong tủ ra. Sau đó, cậu quay trở lại phòng của mình.
"Yay! Nhanh lên và ăn thôi nào!" (Asahi)
Asahi nhảy khỏi giường khi cô ấy đang nói. Cô ngồi xuống sàn trải chiếu tatami và nhận lấy một cốc kem từ Yuuto trước khi mở nắp và bắt đầu ăn. Trong trường hợp bạn đang thắc mắc thì, của Asahi có vị vani và của Yuuto có vị sô cô la, đó chỉ đơn giản là hương vị của từng người thôi. Ăn được nửa ly kem, Asahi hỏi Yuuto một câu.
"Này, Yuuto ơi, tớ có thể ăn một miếng kem đó được không?" (Asahi)
"Gì? Như vầy không đủ hả? Cậu muốn bao nhiêu kem đấy? ” (Yuuto)
"Cậu đang đùa tớ à. Tớ chỉ muốn thử một cái gì đó khác biệt thôi à.. ” (Asahi)
“Tớ đùa mà. Được thôi. Đây." (Yuuto)
Yuuto đẩy cốc kem trước mắt Asahi. Yuuto nghĩ rằng cô ấy sẽ cầm cả cốc và lấy cho chính mình.
Tay của Asahi không hề di chuyển và im lặng nhìn chằm chằm vào cốc kem trước mặt mình.
"Này, Yuuto... cậu có thể cho tớ ăn cốc kem đó được hông?" (Asahi)
"..."
Đột nhiên Asahi nói vậy và Yuuto Yuuto bất giác im lặng trong giây lát.
“Tự dưng cậu bị sao vậy? Cậu bị cúm à?" (Yuuto)
Khi cậu ấy nói vậy, Yuuto chạm vào trán của Asahi bằng bàn tay kia của mình.
"Au." (Asahi)