Chap 74:Quay trở lại làng Elf
「Oh, Serena, con đã trở về rồi!」
「Ba ơi, con về nhà rồi này.」
Trước mặt tôi, Serena đang ôm lấy Yomi-san.
「Elt,cậu không khiến cho Serena phải khóc đấy chứ?」
Tôi đang xem cảnh tượng cảm động đó thì Phil goi tôi. Tôi đang tự hỏi liệu có phải do trí tưởng tượng của tôi mà tại sao ánh mắt của anh ấy nhìn khả nghi quá.
Chúng tôi chỉ vừa mới quay lại làng Elf sau khi dành vài ngày đi lại trong Lạc Lâm.
Khi mà chúng tôi đang ở trong Lạc Lâm, chúng tôi nghĩ rằng sẽ tận dụng cơ hội này ghé qua và đưa Serena về nhà.
「Dĩ nhiên, tôi nghĩ chúng tôi khá hòa hợp với nhau.」
Tôi nghĩ cô ấy sẽ thay đổi khi cô ấy gặp gỡ nhiều người hơn, nhưng Serena lại khá hòa hợp với Alice và Alicia, và họ tãn gấu với nhau thâu đêm.
「Có rất nhiều phụ nữ đẹp ở đây. Tớ đoán họ đều là Elf cả.」
Khi mà tôi đang nói chuyện với Phil, Alice và Alicia đang quan sát xung quanh ngôi làng với sự tò mò.
「Tôi có mang quà lưu niệm cho anh này. Anh có phiền nếu chúng tôi mượn quảng trường chứ?」
「Un?Không thành vấn đề.」
-------------------------------
Chúng tôi di chuyển tới quảng trường. Đây chính là nơi mà họ đã tổ chức tiệc chào đón tôi và bữa tiệc chia tay, nhưng hiện tại bàn ghế đã được dọn và nơi này trở nên khá rộng rãi.
「Tôi chắc là nó sẽ khá bẩn, trải một cái thảm ở đây là hợp lý.」
「Được luôn, đợi một tí.」
Sau đó một vài người đã xếp gọn bàn ghế lên, và tôi mang ra xác của con Ngân Xà.
「Ra đây chính là Ngân Xà. Quả là một vết cắt tuyệt vời để hạ ngục nó.Đúng như mong đợi từ Elt」
Khi Phil nhìn thấy Ngân Xà với cái đầu của nó được chém một nhát dứt khoát, anh ta lên tiếng tỏ vẻ ấn tượng.
「Ah, nó không phải là do tôi giết. Người giết nó là Alice ở đằng kia kìa.」
「Cậu nói cái gì cơ? Còn có một con người khác ngoài Elt có thể làm được việc này á?」
Mắt của anh ấy mở căng ra và nhìn sang Alice. Alice dường như chú ý đến cái nhìn của Phil và cúi đầu đáp lại cho phải phép.
「Hỡi mọi người, con Ngân Xà này được giết bởi Serena và hai người ở đằng kia. Làm ơn hãy chấp nhận nó như là một món quà tượng trưng cho tình bạn giữa chúng ta.」
Tộc Elf không có tư tưởng tốt lắm đối với con người.
Tôi được chấp nhận bởi tộc Elf bởi vì tôi đã cứu Serena, nhưng tôi không biết việc liệu Alice và Alicia có được chấp nhận thông qua chuyện này không.
Tôi nói chuyện với Serena về vấn đề này, và cô ấy đưa ra một gợi ý.
「Đã khá lâu rồi kể từ khi chúng ta tổ chức một bữa tiệc linh đình vào buổi tối.」
「Xem ra tôi sẽ phải lấy con dao ra và xẻ thịt con này ra thành nhiều miếng rồi. Cũng khá lâu rồi tôi chưa được thấy một con Ngân Xà có độ tuổi khoảng 10 năm tuổi rồi nhỉ?」
Những elf khác đều đang có tinh thần rất phấn khởi và bắt đầu thảo luật về việc lọc xác của con Ngân Xà. Có vẻ như, nhiệm vụ lần này là một thành công, và một vài nàng Elf khác cũng tiếp cận Alice và Alicia và bắt đầu bắt chuyện với họ.
Đang ngắm cảnh thì…..
「Hai người đó là ai? Mối quan hệ của cậu với họ như thế nào?」
Tôi vừa mới rời đi khỏi làng cùng Serena vào khoảng thời gian trước đây, và giờ trở lại với nhiều bạn đồng hành hơn, vì thế nó khá dễ hiểu khi mà anh ấy lại thắc mắc như vậy.
「Người còn lại là Alicia, thanh mai trúc mã của tôi. Cô ấy đến đây để tìm tôi khi mà tôi mất tích, ôm hy vọng với lời tiên tri đã được tiên đoán.」
「Tôi hiểu rồi, ra là kiểu quan hệ đó」
「Cái gì cơ?」
Tôi nhướn mày lên nhìn Phil, người mà vừa mới thốt ra một lời kết luận kỳ cục.
「Không, không, tôi tưởng là nếu cậu đến với cô ấy, có lẽ Serena sẽ từ bỏ và trở về làng.」
Có vẻ như, anh ấy vẫn chưa từ bỏ chuyện này. Tôi để lộ ra một tiếng thở dài, biết rằng điều mà Phil mong muốn sẽ không bao giờ trở thành hiện thực.
「Tốt thôi. Bây giờ tôi muốn tổ chức một bữa tiệc chúc mừng Serena và Elt quay trở về làng và cả với Alice cùng Alicia đến thăm làng của chúng ta!」
「「「「「Kanpa-i!」」」」」
Vào buổi tối, một bữa tiệc được tổ chức như thường lệ. Món chính của bữa tối hôm nay chính là Ngân Xà mà ba người bọn họ đã giết được.
「Nó ngon thật đấy. Nó còn ngậy hơn ta tưởng và miếng thịt chui vào bụng một cách dễ dàng.」
「Tinh Linh Vương. Ngài làm ơn hãy ăn cả cái này nữa.」
Tại chiếc bàn nơi mà đồ ăn được bày biện, Marie đã ăn những đồ ăn được dọn sẵn cho cô ấy.
「Ta sẽ thưởng thức nó.」
Tộc Elf quan niệm rằng các Tinh Linh là hàng xóm tốt của họ. Marie lại là Tinh Linh Vương của Gió và vì vậy cô ấy có một số tín đồ của mình.
「Hee,hương vị này còn tao nhã hơn những gì ta nghĩ.」
「Nó có lẽ sẽ trở nên ngon hơn nếu người phủ lên một lớp sốt đậm đà trên nó và dùng bánh mì làm bánh kẹp kẹp nó vào trong giữa.」
Alice và Alicia nhìn trông rất thỏa mãn, và tôi cũng đang tò mò hương vị của nó sẽ như thế nào nên tôi đã nếm thử.
「Nó thực sự ngon đấy.」
Có vẻ như chỉ có mỗi lớp vảy là cứng, trong khi miếng thịt lại rất mềm đến nỗi chỉ cần cắn một miếng dễ dàng, Khi mà tôi nhai, phần béo ngậy của Ngân Xà lan tỏa trong miệng tôi và tôi có thể cảm nhận được vị ngon của nó.
Nó có hương vị giống như nó sẽ trở nên tuyệt vời hơn khi uống cùng với rượu sake. Tôi muốn uống một chút, vì thế tôi đến chỗ bàn đang đựng đồ uống.
Đó là nơi có một chai rượu vang được đặt trên bàn mà tôi đã mang đến từ thủ đô của vương quốc Erivan.
Rượu mà làng Elf ủ rất ngon, nhưng tôi muốn cho họ có thể được thưởng thức loại rượu ủ nên bởi con người nữa.
Serena dường như đang thưởng thức rượu một cách từ tốn, như thể cô ấy đã học được bài học kinh nghiệm sương máu từ lần uống rượu trước, và Alicia đang rất vui vẻ trò chuyện với những cô nàng Elf khác.
Họ đều có vẻ như rất thích thú với nơi này, và tôi đang đi dạo xung quanh, tận hưởng bầu không khí ở nơi đây…….
「Không được!Phil」
「Cái quái gì! Tôi không thể thua,cái cô nhóc thích nhảy nhót này!」
Tôi nghe thấy âm thanh cổ vũ, nên tôi đi đến chỗ của họ….
「Haa haa.Anh đang làm khá tốt đấy!」
「Cả,cả cô nữa!」
Phil và Alice đang có một trận so tài với nhau.
「Tôi được nghe điều này từ Elt, nhưng nó không có điều gì phải ngạc nhiên khi cô đánh bại được Ngân Xà. Tôi chưa từng bị đẩy lùi đến mức này kể từ lần đấu với Elt.」
「Chà, khá là lạ lùng đấy. Người duy nhất mà đánh bại được tôi cũng chính là Elt.」
Alice nói như vậy, khiêu khích Phil.
「Đừng có mà nói như thế. Tôi chưa bao giờ để bản thân mình thư giãn kể từ khi Elt rời đi, cô nên biết thế. Người em gái yêu quý của tôi đã bị cướp đi khỏi tôi, và tôi đã luôn luôn tập luyện để mài rũa kĩ năng của mình để có thể báo thù cậu ấy một ngày nào đó.」
「Tôi khá tiếc về chuyện đó. Nhưng tôi cũng không thể để thua được!」
「Nani!」
Alice chiếm được lợi thế so với Phil và rút ngắn khoảng cách giữa bọn họ.
「Mẹ khiếp!」
Thanh kiếm sắc bén của Phil chặn lại đòn tấn công của Alice.
「Nó sẽ không có tác dụng gì đâu.」
Alice né tất cả những đòn tấn công của Phil như thể cô ấy biết chúng sẽ xuất hiện ở đâu. Và…….
「Được rồi. Tôi chấm dứt nhé.」
Cô ấy quay xuống đài, và thở gấp trong sự nhẹ nhõm.
「Oh, ra là anh, Elt. Anh đang theo dõi trận đấu phải không」
「Rất ấn tượng. Phil chính là kiếm sĩ giỏi nhất ở trong làng.」
Anh ấy cũng là người thầy của tôi, vì thế tôi hiểu kỹ năng của Phil hơn bất cứ ai khác.Alice cười nhạt rồi nói…….
「Đúng vậy, đó là lý do tại sao em thắng được anh ấy.」
Khi mà tôi nói điều này, Alice nói ra một lý do hết sức hàm ý.
「Ý cô là sao?」
「Anh ấy di chuyển giống hệ như anh. Em biết tốc độ của anh, nên nó khá dễ cho em để có thể đọc được đường kiếm của ai đó di chuyển giống với anh. Nếu em chưa từng thấy anh chiến đấu trước đây, chưa chắc em đã đến được với chiến thắng lần này.」
「Nó khá giống một sự thất bại đấy.」
Sự thật rằng cô ấy ghi nhớ cách mà tôi chiến đấu là một việc, nhưng kế cạnh đó sự thật mà cô ấy có đủ cam đảm để thử sức mình trong một trận chiến thực thụ lại càng khiến cô ấy trở nên tuyệt vời hơn.
「Em bảo với anh rồi. Em sẽ không để thua bất cứ ai khác ngoài anh.」
Alice mỉm cười với sự thỏa mãn trước lời khen của tôi.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại