Volume 1: Trái Tim của Nhân vật Chính đã rung động.
Trans: Midzuki
Edit: Vẫn là trans
Chap 5: Dù ngươi là ai, thò cái mặt ra.
「Giờ thì, cuối cùng mình cũng được ra ngoài.」
Khi tôi đi vào vòng tròn ma thuật thay cho Alicia, tôi không nghĩ rằng mình sẽ còn sống sót mà trở về. Nhưng bây giờ tôi đã thoát ra khỏi lâu đài của Ma Thần, tôi bắt đầu từ từ cảm thấy rằng thật thần kì khi mình đã sống sót.
「Dù sao thì… Mình không biết mở cái hàng rào sắt này như thế nào.」
Từ việc nhìn xung quanh bao quát, không có lỗ tra chìa khóa. Hàng rào được cắm chặt xuống đất, vì vậy có lẽ tôi có thể bẻ nó bằng những dụng cụ chỉnh sửa hay gì đó…
「Khó quá nên bỏ ngay cái ý tưởng này đi thôi」
Một khi tôi ra được khỏi hàng rào, tôi chồng vô số thùng gỗ ngay sát tường bên cạnh hàng rào để trèo lên.
「Nó sẽ nhanh hơn nhiều để tìm một cách khác giúp mình thoát ra khỏi đây hơn là ép bản thân làm theo hướng khó hơn.」
Tôi có thể nhảy từ độ cao như thế này bởi vì Bảng Trạng Thái của tôi đã được nâng cao đáng kể. Tôi cố đi xuống tới phía bên kia của bức tường nhưng…
「Cái quái quỷ gì đây?Có một bức tường vô hình?」
Có một thứ gì đó chắn đường tôi và tôi không thể nào di chuyển về phía trước. Khi tôi chạm vào nó, tôi cảm thấy một thứ gì đó có một kết cấu vô cùng chắc chắn. Nó dường như rằng có một màn chắn vô hình ở đây.
「 Bây giờ hãy thử chém nó với thanh Thần Kiếm Borumunk xem có hiệu quả không .」
Tôi lấy thanh kiếm của mình ra và rút nó ra khỏi vỏ kiếm. Tôi giữ khoảng cách rộng với bức tường, và vung mạnh nó xuống với toàn bộ sức lực của mình.
——Ginーーーーーーーーーーーtsu―― (Âm thanh tường và kiếm đập vào nhau)
Bạn có thể nghe thấy âm thanh của Kim Loại đang va đập vào nhau.
「Cái gì!?」
Tôi cảm thấy được sự ảnh hưởng phản lại lên bàn tay mình và nó đang tê tái. Có vẻ như cái bức tường ngăn cản này không thể bị phá vỡ bởi thanh Kiếm Thần.
「Có lẽ nào rằng liệu ngay cả khi ma Thần đi ngắm gà khỏa thân, cái bức tường chắn này vẫn còn hoạt động đấy?」
Hình như, Nhà của Ma Thần có hệ thống an ninh vô cùng tốt. Nếu thanh kiếm với chỉ số tấn công cao nhất kết hợp với sức mạnh mà tôi đang có hiện tại cũng không ăn thua, vậy tôi đánh nó bằng những thứ khác đi chăng nữa cũng chả hề hấn gì hết.
Tôi đặt tay lên chống cằm rồi tôi bắt đầu suy nghĩ. Nếu thực sự có sự ảnh hưởng như vậy, có nghĩa là thực sự nó được cấu tạo từ một vật chất. Nhưng vấn đề ở đây là cái độ cứng của nó. Nếu tôi có thể làm thứ gì để khiến nó, Tôi có thể….
「Ồ Yeah, chắc nó sẽ có hữu dụng rồi đấy!」
Tôi xoay một vòng và cố gắng tấn công bức màn bảo vệ vô hình. Tôi đã có thể thoát ra ngoài một cách an toàn.
「Hm?」
Tôi thấy được một chút dấu tích lồi lõm méo mó trên bức màn chắn ở trước mặt tôi. Đúng cái nơi mà tôi đã tấn công nó bằng Evil Beam (Tia Hắc Ám).
「Mình hiểu rồi, nó có khả năng tự sửa lại những khu vực bị tấn công.」
Tôi đã nghĩ rằng nó sẽ nếu tôi để nó yên như vậy, tôi có thể sử dụng nó như một cách để vào lại nơi này lần nữa, nhưng có vẻ như tôi sẽ lại phải mất thêm một lần sử dụng Evil Beam (Tia Hắc Ám) để có thể vào nơi này một lần nữa.
Sau một lúc nào đó, tôi sẽ có thể phải quay trở lại nơi này, nhưng tôi sẽ suy nghĩ và xử lý vấn đề này sau khi chuyện ấy xảy ra.
Và đấy là cách mà tôi thoát khỏi được Lâu Đài của Ma Thần.
「Giờ thì, điều quan trọng hơn cả là cần phải biết được mình đang ở đâu.」
Tôi đi bộ xuyên qua cánh rừng. Tôi đã đi thẳng hướng về phía trước như thế này rất rất nhiều giờ kể từ lúc tôi rời khỏi lâu đài của Ma Thần.
「Nếu có một ngôi làng ở đây, tôi có thể hỏi ai đó để lấy thêm thông tin.」
Nhưng dù cho tôi đã đi được bao xa, chẳng có tí dấu hiệu nào cho thấy có người sống cả. Nếu thực sự là có ngôi làng nào đó, tôi phải hỏi ngay một ai đó nếu tôi nhìn thấy họ.
Chẳng lẽ lâu đài của Ma Thần lại nằm ở vị trí ở cái đảo khỉ ho cò gáy mà không có con người nào sinh sống ở đây nhé?
「Nếu trường hợp này xảy ra, ít nhất cũng cho tao tí dấu hiệu gì liên quan đi chứ!」
Tôi thậm chí còn chà thấy một con vật nhỏ nhất được hơn một lúc rồi đấy. Thật mong rằng tôi sẽ được nhìn thấy bất cứ thứ gì có thể chuyển động.
——gasagasagasagasagasa――
Tôi nghe thấy có tiếng động gì đó. Tôi nhanh chóng chạy nhanh về hướng có âm thanh ấy. Và rồi, sau khi đi xuyên qua khu rừng, tôi tìm thấy một nơi nhìn giống như cái đại sảnh và ở đó tôi thấy.
「AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!」
Một cơ thể khổng lồ đỏ như máu với chiều cao hơn vài chục mét. Một cái sừng dài mọc ra từ trán anh ta. Một cái cây gậy nặng và to được cầm bởi tay phải của cơ thể đỏ như máu ấy.
「Biết là tôi đã nói là nhìn thấy cái gì cũng được, nhưng đây không phải là cái thứ mà tôi muốn nhìn thấy!」
Tôi rất tức giận khi nhìn thấy một con Quái Vật ở trước mặt mình.
「Um, Tao chỉ định hỏi ngươi thôi rằng liệu ngươi có đang mất thứ gì hay gặp phải những chuyện tương tự thế không?」
Từ những gì tôi nghe được từ mọi người, cái chủng tộc gần với tộc Titan nhất đang ở trước mặt tôi có lẽ là một con Ogre.
Nhưng cái thứ khổng lồ này trước mắt tôi có cái kích cỡ to đến kì lạ so với những con Ogre thông thường và màu da của nó cũng lạ nữa.
「AEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE!!!」
Tao không hiểu mày định nói gì, nhưng tao biết là mày không mất thứ gì hết.」
Sau cùng thì, chúng giơ cao cây gậy của mình lên. Chúng đã sẵn sàng để nghiền nát tôi.
「Tao đã sống sót sau vụ hiến tế, nhưng tao sẽ không chết ở đây vào lúc này đâu..」
Đây là quái vật có cơ thể giống với con người mà tôi lần đầu tiên được gặp. thường thì, tôi sẽ vô cùng sợ hãi mà chạy mất, nhưng áp lực từ con Quái vật này trước mắt tôi chẳng thể so sánh nổi áp lực tỏa ra từ Ma Thần.
Khoảng cách giữa tôi cùng đám quái vật vẫn còn kha khá. Nếu bây giờ tôi chạy thẳng vào trong rừng, khả năng cao tôi có thể thoát khỏi sự tấn công của nó. Đấy là những gì tôi đang nghĩ đến…..
「Hmm. Kia là……?」
Tôi phát hiện ra một con người đằng sau con Orge.
Cô ấy đang mặc chiếc áo choàng trùm đầu, vì thế tôi không thể hình rõ cô ấy như thế nào, nhưng hình từ góc độ hình thể thì có vẻ như cô ấy là một cô gái khá trẻ.
「Liệu mình có thể để cô ấy chết hay không nhỉ?」
Cô ấy hình như đang bất tỉnh, nhưng nếu mình bỏ chạy đi bây giờ, cô ấy sẽ trở thành đồ ăn cho lũ Orge.
Mình cần phải kéo sự chú ý từ con Orge đấy và để cô ấy có thể trốn thoát an toàn.
「Mình không còn sự lựa chọn nào khác. Phải đấm nhau với nó thôi.」
Tôi phấn khích tới nỗi mà khi tôi lôi thanh kiếm thần ra và trực tiếp xông thẳng đến chỗ con Orge.