Chương 4 – Cuộc sống thay đổi
Phần 5
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Sau ngày hỗ trợ làm công việc người mẫu, tôi trở về nhà và cảm thấy hối hận vì ngoài nhu yếu phẩm lẽ ra tôi cũng nên mua thêm cả những thứ như đồ gia dụng.
Dù sao thì TV ở nhà đã không thể dùng được nữa. Nó không phải là TV kỹ thuật số mà là loại analog. Vì không theo dõi báo chí nên tôi không thể nắm bắt được thông tin mới nhất nếu thiếu TV. Ngoài ra cũng có một số đồ gia dụng trong nhà đã quá cũ kĩ.
“Thất bại rồi … Nhưng hôm nay mình vẫn cần phải tới trường …”
Thật đen đủi vì trường học sẽ bắt đầu lại vào hôm nay.
“Mình cần tiền để trang trải cuộc sống, nếu thế thì mình cần qua thế giới khác … Haizz … Việc đánh bại lũ quái vật ở thế giới khác thực sự dễ dàng hơn tới trường …”
Ngay cả khi phàn nàn thì tôi vẫn phải đến trường, dẫu sao tôi cũng không muốn trở thành một kẻ vô tích sự. Thế nhưng điều này vẫn làm tôi cảm thấy chán nản khi nghĩ mình sẽ phải đến trường thêm 1 tuần nữa kể từ ngày hôm này. Khi đang rời nhà, đột nhiên có ai đó lên tiếng gọi tôi.
“Này, tên kia”
“Eh?”
Tôi quay về phía có giọng nói. Rõ ràng đó là em trai tôi, Tenjou Youta và đứa em gái song sinh Tenjou Sora, người đang nhìn tôi chằm chằm.
… Uwwa, gặp phải người mà mình không muốn thấy nhất rồi. Không, mình nghĩ cuối cùng rồi cũng sẽ gặp nhau thôi nhưng 2 đứa không cần phải xuất hiện lúc này …
Mặc dù miễn cưỡng nhưng trong trường hợp này, tôi vẫn hỏi chúng.
“Umm …cái gì … mấy đứa cần gì ở anh sao?”
“Anh vừa nói cái gì? Hành vi của anh y hệt tên anh trai vô dụng của tôi”
Không biết tại sao Youta lại nói những thứ như thế nhưng tôi thực sự bối rối đấy. Và rồi Sora lên tiếng như thể coi thường tôi.
“Gần đây, một người bạn của chúng tôi có nói về điều này. Người anh trai của chúng tôi đã trở nên siêu đẹp trai. Dù sao thì tôi đã bảo họ đó chỉ là lời đồn nhưng mấy người đó vẫn rất cố chấp nên chúng tôi đến đây để kiểm tra”
“Huh …?”
Lời đồn? Eh, mọi người đang nói đến mình sao?
“Vì chuyện đó nên chúng tôi đến để kiểm tra … anh, thằng anh trai khốn khiếp … Anh đã làm cái quái gì vậy?”
“Anh đã làm gì sao …?”
“Ngưng giả ngu đi! Anh thực sự đã thay đổi!”
Aah … yep. Chắc chắn là diện mạo của mình đã thay đổi rất nhiều. Cơ thể mình trở nên gầy hơn và khuôn mặt thì thay đổi một cách phi thường. Nhưng mình không thể giải thích sự thay đổi này là vì mình đã thăng cấp ở thế giới khác, liệu mình có thể không? … Và trên hết mình không muốn nói với 2 đứa này kể cả khi chúng có tin vào một thế giới khác.
Chúng không những lấy mình ra làm trò đùa mà cả ông nội nữa. Mình … mình không muốn kể về những thứ của ông với chúng.
Nghĩ thế, tôi bình tĩnh trở lại nhưng 2 đứa lại bắt đầu nói với giọng khinh thường.
“Hmm. Rốt cuộc thì anh đã phẫu thuật thẩm mĩ sao? Không thể tin nổi, anh nghĩ mình có thể thay đổi khuôn mặt chỉ bằng phẫu thuật thẩm mĩ? Sau tất cả nó chỉ là một sự thay đổi giả tạo. Thế anh lấy tiền từ đâu? Hay là anh đã bán căn nhà? Hahahaha!”
Nhưng, mọi người biết đấy, tôi không hề phẫu thuật thẩm mĩ … Tuy nhiên bằng cách nào đó mà bản năng mách bảo tôi rằng cơ thể tôi đã hoàn toàn thay đổi từ cấu trúc di truyền. Youta nói phẫu thuật thẩm mĩ chỉ là sự thay đổi giả tạo nhưng đó là nỗ lực của họ, những người đang cố gắng từng chút một để trở nên đẹp hơn, ít nhất là họ đã cố gắng thay vì từ bỏ.
Nhưng đây là Youta, nó phủ nhận tất cả và lấy đó ra làm trò đùa. Phải chăng rất nhiều người có suy nghĩ như Youta? Nếu thế thì … thật đáng thất vọng và mình có thể cảm thấy điều đó khi Youta chỉ muốn đánh bóng bản thân để trở nên tốt đẹp hơn.
Chúng tôi lời qua tiếng lại ở khu vực công cộng nên mọi người xung quanh đang quan sát với sự tò mò. Thật ngại …
“Dù sao thì, bằng cách nào đi chăng nữa, một phần của anh, thằng anh trai khốn khiếp, không thể nào thắng được chúng tôi”
“Yeah. Anh là một thằng ngu. Kể cả khi nghĩ về tương lai thì anh cũng chẳng có đâu”
“Học hành vớ vẩn, thể thao cũng dở tệ … Rốt cuộc, anh chỉ là một kẻ hèn kém!”
Hai đứa nó hoàn toàn lấy tôi ra làm trò tiêu khiển nhưng tôi cũng không thể vặn lại được vì những điều chúng nói đều là sự thật. Tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là im lặng. Ngay sau đó, những học sinh tò mò, những người đang im lặng quan sát chúng tôi cãi cọ từ đầu đến giờ đột nhiên trở nên ầm ĩ.
“Hmm? Cái gì vậy?”
Youta, Sora cũng để ý thấy sự hỗn loạn, cả 2 đều nghiêng đầu thắc mắc. Và rồi một chiếc limousine bất ngờ đỗ lại gần chúng tôi.
“Cá-!”
“Eh?”
Một chiếc limousine dài thường được sử dụng bởi giới thượng lưu đột nhiên xuất hiện. Ba người chúng tôi không nói nên lời khi nhìn vào nó. Và rồi cánh cửa xe mở ra, hai cô gái từ bên trong bước xuống. Một người trông rất xinh đẹp trong bộ đồ quản gia và người còn lại ---.
“Tenjou Yuuya-san … nhỉ?”
“Eh?”
Mình có cảm giác là đã từng nghe giọng nói này ở đâu đó.
Cô gái mặc đồng phục kiểu blazer có màu chủ đạo là trắng và phải nói sao nhỉ, lạ thật, một mái tóc đen mượt mà óng ả? kéo dài đến tận eo. Bằng cách nào đó từ cô tỏa ra một hào quang áp đảo, rất khác biệt so với người bình thường. Cô ấy làm tôi nhớ đến ngôn từ ngọt ngào của các loài hoa, giống như một người phụ nữ đức hạnh của Nhật Bản xa xưa.
Và tôi … tôi đã bị quấn hút.
Đó là một cô gái rất xinh đẹp và nét đẹp của cô hoàn toàn khác biệt so với người mẫu như Miwa-san. Cũng giống như ngoại hình của cô, tôi hoàn toàn bị thu hút bởi đôi mắt trong sáng cùng bầu không khí nhu mì khi cô nhìn thẳng vào tôi.
… Mà đó là đồng phục của trường nào?
Khi tôi đang lơ đãng trong vô thức thì Youta đột nhiên nói lớn làm tâm trí tôi quay trở lại.
“O-oh, đó là đồng phục của ‘Ousei Gakuen’!?”
“Eh?”
“Ousei Gakuen”
Tôi đã từng nghe thấy cái tên đó, đó là tên của một trường trung học nổi tiếng mà sau khi tốt nghiệp, bạn có thể lên thẳng “Đại học Ousei” mà không cần phải làm bài kiểm tra đầu vào.
Ousei Gakuen, nơi bạn có thể nhanh chóng trở thành người ưu tú, một thế giới hoàn toàn khác biệt so với chúng tôi. Một nghiên cứu độc lập cho thấy rất nhiều người đăng ký vào trường này để có thể đảm nhận một vai trò tích cực trong các mặt của cuộc sống và những học sinh đã tốt nghiệp nơi đây đều nắm giữ những vị trí thuộc hàng top ở mỗi lĩnh vực. Đó là trường trung học có thể bảo đảm cho tương lai của bạn nên ai cũng mong muốn và mơ ước được ghi danh vào.
…Vì là một trường học nên nếu suy nghĩ đôi chút bạn có thể hiểu đấy không phải là nơi dành cho người bình thường theo học. Thế sao một học sinh từ ngôi trường danh giá đó lại ở một nơi như thế này …? Cô gái đứng trước tôi nở một nụ cười thanh lịch như thể những suy nghĩ của tôi đều đã thể hiện qua biểu cảm trên khuôn mặt.
“Fufu. Cậu không nhớ sao? Tớ là người đã vướng vào nhóm côn đồ ở cửa hàng tiện lợi đó …”
“Eh? A… aaahhh, yeah!?”
Nhớ rồi. Chắc chắn hồi trước mình đã giúp đỡ một cô gái thoát khỏi lũ bất hảo … thay vào đó mình bị đập cho bầm dập. Lúc đó mình không nói chuyện nhiều với cô ấy lắm nên không thể nhớ được khuôn mặt …
“Cậu còn nhớ chứ?”
“V-Vâng. Hay đúng hơn sao cậu lại biết tên tớ …?”
“Tuy biết là bất lịch sự nhưng để có thể nói lời cảm ơn tới Yuuya-san, tớ đã điều tra một số thứ”
“Eeeh!?”
Điều tra … cô ấy đã điều tra những gì vậy? Mình không nghĩ mình có nhiều thông tin để cô ấy có thể điều tra.
Cô gái nghiêng nghiêng cái đầu như thể tò mò về thứ gì đó trong khi tôi đang lo lắng về những thứ đã bị điều tra.
“Hình như … Yuuya-san, cậu vừa giảm cân à?”
“Eh? Y-yeah”
Mình đã nghĩ sự thay đổi không quá rõ nhưng dựa vào phản ứng của cô gái đứng trước mặt thì, có lẽ, nó quả thực là rõ ràng. Không chắc chắn là như vậy.
Khi tôi còn đang bối rối, cô gái trông bộ đồ quản gia lặng lẽ thông báo.
“Tiểu thư. Tạm gác việc giới thiệu sang một bên và quay lại chủ đề chính đã …”
“Chị nói đúng!”
Với biểu cảm như thể nhớ ra gì đó, cô gái cất lời, nói ra một thứ rất vô lý với nụ cười tươi tắn trên môi.
“Yuuya-san --- Tại sao cậu không đến ‘Ousei Gakuen’?”