I Couldn't Afford to Buy Mana, so I Started Streaming

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

(Đang ra)

Frontier Alchemist - Giả kim thuật sư ở vùng biên ải

Oteteponta

Cảm thấy được giải thoát sau khi rời khỏi hiệp hội, Rust đã làm việc ở vùng biên giới với sự nhiệt tình và sức sống mới tìm thấy.

12 181

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

(Đang ra)

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

夏乃実

Chuyện tình học viện đầy hài hước và ngọt ngào, chính thức bắt đầu.

1 3

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

(Hoàn thành)

[Oneshot] Đã một tháng sau lời tỏ tình, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu ấy rằng đó chỉ là trò đùa thôi. Thay vào đó, tôi lại thật sự phải lòng cậu ấy mất rồi

そらどり

Đây là phần ngoại truyện của Oneshot:https://docln.net/truyen/20550-oneshot-sau-nam-sau-loi-to-tinh-toi-van-chua-noi-voi-anh-ay-rang-do-chi-la-tro-dua-va-gio-thi-chung-toi-da-nop-don-dang-ky-ket-hon

1 3

Dưới Tán Cây Anh Đào

(Đang ra)

Dưới Tán Cây Anh Đào

星光かける

Với cô, những giây phút bình dị thường nhật ngày trước giờ đã trở thành một điều quá đỗi đặc biệt.

2 4

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

15 27

I Couldn't Afford to Buy Mana, so I Started Streaming - Chapter 0: Mở Đầu

Mọi trẻ con khi sinh ra đều vô tội.

Ít nhất thì chúng nên được như vậy

Bạn sẽ phải ngồi tù ba năm nếu phạm tội nghiêm trọng khi lớn.

Bạn sẽ phải ngồi tù bảy năm nếu bạn phạm tội nặng hơn nữa.

Nếu là bạn, bạn có chấp nhận việc bị kết án dù không phạm tội gì không?

"Công chúa Estasha Latias de Kaizen."

Nhưng cái Thế Giới này dường như chỉ khắc nghiệt với mỗi tôi.

Tôi cảm thấy thật bất công khi đầu thai thành phụ nữ, nhưng bị kết án ở tù ngay từ khi sinh ra thì nực cười thật đấy.

Và bây giờ thì là tử hình, là sao?

"Ngươi có biết tội lỗi của ngươi không?"

Thật sự thì tôi cũng không biết.

Tội ác duy nhất mà tôi đã làm là sống một cách khổ sở ở kiếp trước.

Tôi đã đậu đại học dù bị liệt một nửa người mà không cần sự giúp đỡ từ những người được gọi là cha mẹ.

Tôi đã làm việc bán thời gian để kiếm tiền cho học phí và các chi phí sinh hoạt.

Tôi đã đi làm gia sư.

Dù thế nó vẫn chưa đủ để trả cho những chi phí cuộc sống của tôi, may mắn thay là tôi đã kiếm được công việc mà không cần sử dụng đến đôi chân của mình.

Bởi vì tôi đã sống một cuộc sống bận rộn nên tôi không có một chút sở thích thực sự nào cả.

Không có gì lạ nếu tôi không có thời gian để chơi game, không có thời gian để xem phim điện ảnh hay kịch diễn gì cả.

Dù vậy tôi vẫn thỉnh thoảng đọc tiểu thuyết.

Nghĩ lại thì tôi thấy hối tiếc khi không còn đọc nữa.

Nếu mà còn thì ít nhất tôi có thể biết mình đã tái sinh vào cái thế giới giả tưởng trong một cái tiểu thuyết vô nghĩa nào không.

"Ta vẫn không biết ngươi đang nghĩ gì"

Điều này thật không công bằng.

Ngay cả mười luật sư cũng không đủ để bày tỏ sự bất công của tôi.

Ở kiếp trước, tôi đã chết trong một công trường xây dựng không rõ lý do và bây giờ tôi đã được đầu thai vào một thế giới giả tưởng bí ẩn nào đó.

Dù trở thành phụ nữ có chút điểm bất lợi nhưng tôi đã được tái sinh với tay chân còn nguyên vẹn.

Hơn nữa, họ còn nói tôi là một Công Chúa Đế Quốc, nên tôi nghĩ cuộc sống của mình cuối cùng cũng đã có thể nở hoa.

Nhưng mà tôi có thể làm gì?

Họ nói định mệnh của tôi đã được xác định là sẽ trở thành Quỷ vương, người mà sẽ huỷ diệt cả thế giới.

Một lời tiên tri vô lý đã được lan truyền ra và mọi người đều muốn giết tôi.

"Ngươi vẫn sẽ không trả lời đến cuối sao?" 

Ngay cả bây giờ, người mà đang chĩa kiếm về phía tôi là một người anh trai cùng cha khác mẹ của tôi, một vị Hoàng Đế Kế Nhiệm.

Người anh hùng của Thế giới này đã chết nên người anh trai của tôi đã đảm nhiệm vại trò đó.

Dù sao thì tôi cũng cảm thấy ghê tởm với cuộc sống này rồi.

Tôi muốn từ bỏ cái cuộc sống phải liên tục chạy trốn và liên tục đấu tranh.

Tôi đã gần như phá huỷ thế giới nhưng cuối cùng tôi đã cứu nó.

Vì thế tôi đã nghĩ đã đến lúc tôi trả giá cho cái tội lỗi của mình rồi.

"Cứ giết em như này đi."

"Vậy là ngươi thực sự muốn như thế này đến cuối."

Anh ấy chém thanh kiếm của anh ấy mà không hề do dự.

Khi tôi nhận ra rằng tôi thực sự đã ở cuối cuộc đời.

Tôi nhắm mắt lại và tự hỏi liệu tôi có thể tái sinh nữa không.

Nếu như tôi có thể tái sinh nữa thì tôi hi vọng đó là một thời hiện đại hơn là cái thời trung cổ này.

Ở một nơi tôi có thể tắm trong nước sạch và có nhiều đồ ăn nhanh.

Sẽ tốt hơn nữa nếu tôi có thể dùng phép thuật vì dù gì thì đây là thứ duy nhất tôi thích ở kiếp này.

Miễn là nó không phải là một thế giới tăm tối tràn ngập đám quái vật.

Nếu là thế thì tôi sẽ cắn lưỡi và giết bản thân tôi ngay bây giờ, thật sự vậy.

Và...

Và...

Tôi sẽ đối xử tử tế với toàn bộ đứa trẻ mà không phân biệt đối xử.