Click, clack. Tiếng giày vang lên khi gót đập xuống sàn.
Đó là âm thanh duy nhất lấp đầy căn phòng họp tĩnh lặng. Một người phụ nữ mặc bộ vest đen thản nhiên ngồi vào chỗ quan trọng nhất, như thể đó là vị trí vốn thuộc về cô ta.
Mái tóc trắng của cô buông xoã, ánh mắt lướt qua mọi người xung quanh.
Dù tất cả ngồi ngang tầm, nhưng áp lực từ người phụ nữ toả ra như thể cô ta đang nhìn xuống từ trên cao. Những ai chạm phải ánh mắt cô đều không khỏi rùng mình.
“Rất hân hạnh được gặp mọi người. Tên tôi là Carisia.”
Arabella, đang quan sát Carisia, thầm nghĩ.
‘Không, chẳng có gì hân hạnh khi gặp cô cả.’
Người phụ nữ bí ẩn này đã xuất hiện bất ngờ trong vài tháng gần đây, phá vỡ cân bằng của thế giới ngầm và nghiền nát hàng loạt tổ chức tội phạm.
Một số kẻ ngu dốt đã thì thầm gọi cô ta là ‘thánh nữ’ khi nhìn thấy ma thuật của cô chiếu sáng khu ổ chuột, nhưng Arabella biết sự thật.
Dù cô ta có điều khiển ánh sáng, bản chất của ả còn tàn nhẫn hơn rất nhiều.
Ai có thể gọi cô ta là thánh nữ sau khi chứng kiến một người bốc hơi thành tia sáng ngay trước mắt mình?
“Một số người trong các vị lần đầu gặp tôi, và một số thì không.”
Arabella hạ ánh mắt xuống, để lời nói của Carisia lọt từ tai này và ra tai kia.
Dù là biểu cảm lịch sự hay giọng điệu tôn trọng, thông điệp đã quá rõ ràng.
‘Vùng lãnh thổ này là của ta. Đừng gây rối và hãy cúi đầu.’
Nhưng không ai có cách nào phản bác lại. Những kẻ đã thử đều ra đi trong nháy mắt.
“Người ta nói, một tổ chức có nhiều thế lực sẽ chia rẽ. Nhưng chúng ta không như vậy.”
Giống như Arabella, tám tổ chức khác đã chọn quy phục Carisia. Bao gồm Carisia, ở đây có chín thủ lĩnh.
“Chúng ta có nên mượn một cái tên từ thần thoại cổ đại? Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ được biết đến với cái tên Hydra.”
Arabella cắn môi. Hydra, con mãng xà có chín cái đầu khác biệt.
Trong số các đầu đó, có một cái đặc biệt hơn tất thảy, cái ở giữa là bất tử.
Đó là một phép ẩn dụ, một lời đe dọa về sự khác biệt trong cấp bậc giữa Carisia và tám thủ lĩnh còn lại.
“Vậy thì, chính thức, tôi tuyên bố số phận của chúng ta giờ đây đã gắn kết dưới cái tên Tập đoàn Hydra.”
Cúi đầu đầy nhục nhã, Arabella suy nghĩ đến khả năng ám sát nhưng rồi lắc đầu.
Đó là vì người đàn ông đã đứng im lặng phía sau Carisia suốt thời gian qua.
Hắn ta lu mờ đến mức gần như không thể nhận ra, một người hoàn toàn phù hợp với từ ‘mờ nhạt.’
Nếu Carisia là cái đầu bất tử của Hydra, thì người đàn ông này chính là nọc độc bên trong con quái xà ấy.
‘Orthes.’
Có kẻ gọi hắn ta là vệ sĩ của Carisia.
Có kẻ gọi hắn là chiến lược gia của Carisia.
Arabella vừa phủ nhận, vừa khẳng định cả hai.
Vì vệ sĩ hay chiến lược gia cũng không đủ để miêu tả y. Nói cách khác…
***
"Bạn tâm giao."
Hắn ta là người duy nhất mà Carisia bí mật chia sẻ những suy nghĩ thầm kín của mình.
Khi Arabella ký vào bản hợp đồng, cô liếm môi.
Nếu cô muốn loại bỏ Carisia, cô sẽ phải xử lý hắn ta trước.
***
Tôi thầm nghĩ.
"Chết rồi."
Sau hơn một thập kỷ sống dưới cái tên Orthes, tôi nhận ra thân phận thật sự của bà chủ mình.
Và, tình cờ biết được bản chất thật sự của thế giới này.
Carisia là kẻ thù của nhân vật chính, và thế giới này nằm trong một cuốn tiểu thuyết.
Khi tôi nhìn vào khung cảnh giống như lễ đăng quang hơn là lễ nhậm chức, tôi bắt đầu lên kế hoạch trốn thoát.
***
"Bà chủ."
Sau khi tám người lãnh đạo đã bò đến để quy phục Carisia rời đi, tôi thì thầm với cô ấy.
Cô khẽ nghiêng đầu.
"Tôi có thể xin phép ngài cho tôi từ chức được không?"
Một tia sáng trắng lướt qua cổ tôi. Đó là phép thuật được phóng đi với tốc độ ánh sáng, theo đúng nghĩa đen.
Quá tàn nhẫn. Tôi liếc nhìn bức tường nơi ánh sáng vừa đập vào. Chỉ hơi cháy xém một chút, nên cô ấy không thực sự nghiêm túc.
Ngay từ lần đầu tiên gặp cô, tôi đã nghĩ cô ấy có tính cách vặn vẹo, và có vẻ điều đó không hề thay đổi.
Cô luôn phản ứng thái quá với những từ như rời đi hay từ chức.
"Bây giờ có vấn đề gì nữa?"
"Trái lại thì vấn đề gì khiến anh muốn rời đi?"
Một khuôn mặt đang mỉm cười. Ai nhìn lần đầu có thể nghĩ là đẹp.
Nhưng tôi đã lăn lộn dưới trướng Carisia suốt nhiều năm nay. Đã bao nhiêu lần tôi thực sự vui mừng vì nụ cười của cấp trên mình?
"Tôi còn giúp gì được cho cô nữa đây? Cô đã kiểm soát tất cả tổ chức trong thành phố này, và những tổ chức còn lại thì chẳng đáng để bận tâm. Ngay cả khi không có tôi—"
Tôi không thể nói hết câu. Carisia dùng cả hai tay bịt tai lại.
Một hành động rõ ràng là ‘Tôi không muốn nghe nữa.’ Đó là một hành động trẻ con, khó tưởng tượng nổi từ phong thái lạnh lùng thường ngày của cô.
Tôi không thể không thở dài. Tôi nghĩ mình đã làm tròn vai của một trong những người sáng lập, nhưng Carisia có vẻ muốn nhiều hơn.
"Thực sự, tại sao cô lại làm như vậy?"
"Cậu gọi nhầm danh xưng rồi."
Danh xưng.
Ban đầu cô còn không nói cho tôi biết tên mình, nên tôi cứ gọi là ‘bà chủ. Đến giờ cô ta vẫn chưa từng phàn nàn về việc đó.
Khuôn mặt của những người vừa rời đi hiện lên trong tâm trí tôi.
À.
Carisia giờ đã chính thức trở thành chủ tịch. Dù Tập đoàn Hydra là một doanh nghiệp bán hợp pháp, được thành lập bằng cách tập hợp các tổ chức phi pháp của thế giới ngầm, nhưng danh hiệu đó vẫn không thay đổi.
Xét đến thân phận quý tộc của cô ta, dễ hiểu vì sao cô lại nhạy cảm với những danh xưng như vậy.
“Vâng, thưa Chủ tịch.”
Tôi thì thầm chắc nịch.
Sắc mặt Carisia khẽ biến dạng khi nghe những lời của tôi. Tôi có làm gì sai không? Chắc không phải thế.
“Đủ rồi, lui đi.”
Bàn tay Carisia vẫy nhẹ. Tôi biết rõ hơn ai hết rằng, chỉ vì cử chỉ của cô ta nhẹ nhàng không có nghĩa là lòng dạ cô cũng vậy.
Tôi cúi đầu, rời khỏi nơi giờ sẽ trở thành văn phòng của chủ tịch.
Bây giờ tôi nên làm gì đây? Tôi bước đi trong khi mơ hồ nhớ lại những ký ức về nguyên tác.
***
Carisia thở dài. Thật sự, đúng là một con người khó đoán.
Liệu anh ta có biết giọng của mình chỉ dịu dàng trước mặt anh ta không? Carisia chớp mắt vài lần rồi vuốt nhẹ cây bút máy trong túi áo vest.
Đó là thứ mà Orthes đã kiếm được từ đâu đó. Những ngón tay trắng muốt của cô lướt dọc theo thân bút.
Còn nhiều việc phải làm. Việc thành lập Tập đoàn Hydra chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù gia tộc của cô.
Tòa tháp pháp thuật vô danh dưới lòng đất mà Carisia đã tiêu diệt. Trước tiên, cô cần phải cải cách tòa tháp đó dưới tên mình.
Xem xét lại đống tài liệu cần nộp cho Liên minh Pháp sư, Carisia ngước nhìn cánh cửa mà Orthes vừa rời khỏi.
Dù đã bên nhau một thời gian, lời yêu cầu từ chức đùa cợt của người đàn ông ấy vẫn vang vọng trong đầu cô.
Carisia vô thức lẩm bẩm lời than thở.
“…Mình đã bảo anh ta gọi tên mình mà.”
Đến cuối cùng, anh ta vẫn không chịu gọi mình như vậy.
***
Trở về phòng, việc đầu tiên tôi làm là kiểm tra xung quanh. Trong thế giới này, lĩnh vực ma thuật cơ khí được phát triển, miễn là có tiền, bạn có thể sở hữu những vật phẩm tương đương hoặc thậm chí vượt qua trình độ công nghệ của nền văn minh hiện đại mà tôi từng sống.
Điều đó có nghĩa rằng không thể lơ là nguy cơ bị nghe lén.
Mặc dù chúng tôi đã quét sạch toàn bộ tòa nhà này một lần khi nghiền nát tổ chức từng chiếm đóng nó, nhưng cẩn thận vẫn không thừa.
Một trong tám lãnh đạo của Tập đoàn Hydra có thể đã rải các vật phẩm được phù phép để nghe lén nhằm thu thập thông tin.
‘Mình lại khá vụng về với phép thuật.’
Đối với những người như tôi, luôn có những kẻ rao bán những lá bùa được yểm sẵn. Tôi cắm một chiếc USB trên găng tay vào cổng.
Tên chính thức là ‘ổ khắc ma thuật’, nhưng với một người hoài niệm về cuộc sống trên Trái Đất, từ "USB" vẫn quen thuộc hơn.
Kèm theo âm thanh xẹt xẹt, một ánh sáng ma thuật màu xanh lục quét qua căn phòng. Một vài đồ trang trí trong phòng, như chậu cây và đồng hồ, cũng bị nhuộm xanh.
“Nhanh đấy nhỉ?”
Tôi tìm ra và phá hủy các thiết bị nghe lén. Một pháp sư tài năng có thể lần theo ma thuật để truy về thủ phạm, nhưng tôi không phải pháp sư.
“Tôi sẽ bỏ qua sự việc hôm nay. Nếu điều này xảy ra lần nữa, tôi sẽ cho các người cơ hội trực tiếp gặp chủ tịch.”
Một điều tốt khi làm việc dưới trướng một người quyền thế: bạn có thể dùng tên của họ.
Những kẻ đã bị đánh bại và ký vào hợp đồng chắc chắn sẽ không muốn một thân đi gặp Carisia.
Giờ thì, ta nên sắp xếp lại nguyên tác thôi.
Tôi cầm lấy cây bút.
***
Ẩn mình lặng lẽ trong góc phòng của Orthes, Arabella cảm thấy thực sự dao động. Sử dụng bộ đồ ngụy trang mới nhất và ma thuật độc đáo của mình, cô có thể ẩn thân đến mức ngay cả có truy vết rung động không khí hay phản ứng thở thì cũng không bị phát hiện.
Đây là ma thuật ẩn thân tột đỉnh mà cô đã rèn luyện một cách tuyệt vọng để sinh tồn trong khi thu thập thông tin ở những con hẻm tối tăm của thành phố.
Vậy mà, hắn ta đã nhìn thấu một cách dễ dàng, còn nói rằng y sẽ bỏ qua. Quả là một kỹ năng áp đảo.
Orthes đã nói rằng hắn sẽ cho cô một “cơ hội gặp mặt chủ tịch.” Điều này có nghĩa là hắn đang cảnh báo với các lãnh đạo đang tìm cách liên hệ với Orthes.
Kế hoạch âm mưu với người thân tín của chủ tịch để dựng lên một cuộc phản loạn đã bị loại bỏ. Arabella cẩn thận thu nhỏ kích thước cơ thể thêm chút nữa, rồi lách qua khe cửa.
‘Chắc chắn là hắn ta không cảnh cáo những kẻ đã cài thiết bị nghe lén, nhỉ?’
Arabella lắc đầu.
Orthes chỉ lên tiếng sau khi tìm ra và phá hủy từng thiết bị ẩn. Rõ ràng, lời nói của hắn ta nhắm đến chính cô, người đã ẩn mình trong phòng.
Cắn môi, Arabella chấp nhận rằng cô phải khuất phục trước quyền lực của Carisia và Orthes trong thời gian tới.