I Became A Flashing Genius At The Magic Academy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 0

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 0

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 57

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 1

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4298

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

90 11340

Chương 1 - 105 - Chương 52: Thương hội Tinh Vân (1)

“Rốt cuộc thì cũng chẳng thu được gì cả~”

Đáp lại lời của Hyejin, Kaen khẽ gật đầu. Nếu cảm xúc bùng nổ dữ dội đến vậy thì chắc chắn phải có ‘dấu hiệu’ gì đó, vậy mà cảm biến phản ứng với sự xâm thực của Hắc ma vẫn hoàn toàn im lặng.

“Mà, ‘Tâm cảm Thuật của Sắc Nguyệt Tháp cũng đâu phải hoàn hảo, nhỉ? Cho tới giờ chúng ta đã hụt đến mấy lần rồi còn gì! Tôi chán đến mức muốn chết luôn ấy! Mà, có lẽ đoàn trưởng thấy vui thì phải?”

Nghe Hyejin nói, Kaen lại lặng lẽ gật đầu.

Nhiệm vụ này quả thật rất thú vị. Với vốn kiến thức sâu sắc về lĩnh vực giả kim thuật, thậm chí từng học đến bậc thạc sĩ, Kaen có thể đánh giá được Giả kim thuật sư tên Alterisha kia vĩ đại đến mức nào.

Nhiệm vụ của họ đã kết thúc trong vô ích, nhưng dư âm vẫn chưa hoàn toàn tan đi. Kaen dõi theo bóng dáng Alterisha từ xa một hồi lâu.

“À, đằng kia chính là cậu học sinh cấp ba mà người ta bảo là đồng tác giả phải không? Trông cũng khá dễ thương đấy? Nhỉ?”

“…”

Kaen hướng ánh mắt về phía cậu thiếu niên tên Baek Yu-seol. Chắc chắn việc một học sinh cao trung lại có thể góp phần giải quyết bài toán nan giải tồn tại suốt 300 năm quả thực là điều vĩ đại. Một người có đam mê với giả kim thuật như Kaen cũng cảm thấy có chút hứng thú với cậu ta, nhưng vẫn chưa đến mức phải đặc biệt chú ý.

Thế nhưng, hành động tiếp theo của cậu lại rất đáng ngờ.

Xin hãy bỏ tên tôi khỏi bài luận văn.

Ngay sau buổi hội thảo, trong không khí hỗn loạn của các học giả, Baek Yu-seol đã nói rằng cậu không muốn trở nên nổi tiếng. Vì thế, tác giả của bài luận sẽ chỉ được biết đến là ‘Alterisha cùng một giả kim thuật sư giấu tên khác.’

Tất nhiên, chỉ là cái tên của cậu sẽ không xuất hiện trên bài luận, nhưng những ai muốn đào sâu hơn vào vấn đề này rồi cũng sẽ tìm ra sự thật. Toàn bộ sự chú ý của công chúng sẽ đổ dồn hết về Alterisha, và vì Baek Yu-seol không tiết lộ thân phận, nên mọi tài trợ từ các Ma Tháp hay các tập đoàn cũng sẽ chỉ mình Alterisha nhận được.

Sao cậu nhóc lại hành động như vậy?

Kaen cảm thấy vô cùng tò mò.

“Đã điều tra thử chưa?”

Khi Kaen hỏi Hyejin, cô nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay rồi đáp.

“Ừ. Vừa mới nhận được tin, chẳng có gì đặc biệt cả. Ngoài việc quê nhà cậu bé bị hắc nhân tàn phá ngay trước khi nhập học thì chẳng có gì nổi bật. Chỉ là dân thường, thành tích học tập thì thấp nhất. Nhưng lạ ở một chỗ, cậu ta lại thuộc lớp S đấy? Tôi chưa từng học ở Học viện nên không rõ, nhưng để vào được lớp đó khó lắm đúng không?”

“...Đúng thế.”

“Hơn nữa, nghe nói cậu ta đang theo học ở Học viện Ma pháp danh giá nhất thế giới, vậy mà lại không thể dùng ma pháp. Cậu nhóc quả thật kỳ lạ ở nhiều mặt.”

‘Kỳ lạ’. Nhưng chỉ với từ ấy thì dường như vẫn chưa đủ để miêu tả cậu thiếu niên đó.

“Nhưng ngoài chuyện này ra thì thật sự chẳng còn gì. Vì chính ‘Matra’ đã nói như thế nên chắc chắn không sai đâu, phải không?”

“Được, tôi hiểu rồi.”

Dù thực hư thế nào đi nữa, Diệt Ám đoàn của Sắc Nguyệt Tháp cũng không rảnh rỗi đến mức phải bận tâm đến một học sinh cấp ba.

Với suy nghĩ như vậy, Kaen dõi theo bóng lưng của Baek Yu-seol thì bất ngờ cậu ta quay đầu lại nhìn về phía anh.

“…!”

Trong khoảnh khắc mà Kaen cảm tưởng còn chưa tới một giây.

Ánh mắt cả hai chạm nhau.

Nhưng rồi Baek Yu-seol lập tức quay đi, như thể hành động vừa rồi chỉ là vu vơ. Kaen khẽ nhíu mày trong chốc lát, nhưng phép ‘Cảm tri hạ’ của anh và kết giới ‘Ảnh chướng’ của Hyejin vẫn đang hoạt động bình thường.

Một học sinh cao trung sẽ không thể nào nhìn thấu được bọn họ.

Chắc chỉ là ảo giác thôi.

Tự nhủ như vậy, Kaen quay đầu lại và nói.

“Đi thôi. Chúng ta xong việc ở đây rồi.”

“Ừ ừ! Tôi cũng chán ngấy cái chỗ buồn tẻ này rồi!”

Họ rời khỏi chỗ đó nhanh như cơn gió, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

***

Trong khi Alterisha đang bị hàng tá phóng viên và doanh nhân vây quanh, Giáo sư Maizen lén chuồn ra cửa sau.

Quả là một hành động đáng tủi hổ.

Lúc bước vào, Maizen đi cửa chính, còn Alterisha đi cửa sau.

Thế mà khi bước ra thì Alterisha đi cửa trước, còn Maizen lại phải ra cửa sau.

Chết tiệt…

Ngồi lên cỗ xe tự động của mình, Maizen cắn móng tay liên tục. Mái tóc vốn được chải chuốt gọn gàng của bà giờ rối bù như một kẻ ăn mày.

"Ugh...!"

Bịch, bịch!

Khi Maizen đập đầu vào cửa kính để trút cơn giận trong im lặng, một giọng nói trầm thấp vang lên bên cạnh.

“Bình tĩnh đi, Maizen.”

“...Ngươi!”

Một người đàn ông đeo kính gọng ngoài đang yên vị ở hàng ghế bên cạnh. Mái tóc đen ánh lục của gã được chải ngược ra sau, trông như thể gã đã ngồi đó từ trước, bắt chéo chân trong khi đọc cuốn sổ tay.

Đó là Raiden, Giáo sư khoa Tân Nguyệt tại Học viện Stella. Hắn dùng giọng điệu sắc lạnh nói thẳng vào mặt Maizen.

“Ngươi đã gây chuyện rồi đấy.”

“Đ-Đây, đây không phải là gây chuyện, mà là...”

Maizen hoảng hốt, mồ hôi lạnh túa ra. Chẳng lẽ hắn ta đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng đó sao?

“Suýt nữa thì ngươi phát điên rồi, may mà còn có ‘ức chế’ trên người ngươi để kìm hãm lại. Nếu cảm xúc bị khuếch đại thêm chút nữa và ngươi thật sự phát cuồng, thì toàn bộ kế hoạch của chúng ta đã tan tành rồi.”

“...Tôi xin lỗi.”

“Hah, xin lỗi ư?”

Raiden cười khẩy.

“Ngươi nghĩ một lời xin lỗi là xong sao? Giáo chủ vô cùng thất vọng đấy. Ngươi đã đánh mất cả hai giá trị mà ngươi có.”

Giá trị thứ nhất: ả là giáo sư của Học viện Stella.

Giá trị thứ hai: Với tư cách là một giả kim thuật sư, bà ta có khả năng giải được ‘Thuật thức Giao thoa Hỗn loạn Ma công’.

Thế nhưng, giá trị thứ nhất sắp mất đi vì ả đã đạo văn luận văn của trợ lý, còn giá trị thứ hai thì cũng trở nên vô nghĩa vì đã có người khác hoàn thành thuật thức đó trước.

“Kh-không! Vẫn chưa, vẫn chưa đâu. Ta còn nhiều mối quan hệ trong hội đồng thẩm tra đạo văn. Chuyện này, ta hoàn toàn có thể ém nhẹm được. Ta… ta vẫn chưa bị đuổi đâu!”

Lập tức, Raiden đập cuốn sổ lại, quay đầu nhìn thẳng vào mắt Maizen. Ánh mắt lạnh lẽo của gã như nhìn một con sâu bọ chứ chẳng phải con người, khiến Maizen vô thức nuốt nước bọt.

“Ngậm miệng lại và ngồi yên một chỗ đi. Hiện giờ, cúi đầu lẩn trốn là hành động có ích nhất mà ngươi có thể làm. Hiểu chưa?”

Dù bị sỉ nhục như thế, Maizen cũng không thể thốt ra được một lời phản bác.

“Cho đến khi có chỉ thị của Giáo chủ, đừng hành động hấp tấp.”

Nói xong, Raiden biến mất như một làn sương khói.

Chỉ còn lại một mình, Maizen dùng móng tay cấu xé mái tóc của ả.

‘Baek Yu-Seol, Baek Yu-Seol...!’

Bà ta cố hết sức để đè nén cơn phẫn nộ sắp sửa bùng phát. Cắn móng tay, giật tóc, cấu rách cả da thịt,… Maizen làm tất cả trong khả năng, gồng mình kiềm chế thứ cảm xúc đang sục sôi trong lòng.

Chưa phải lúc!’

Bà không thể để cơn giận bộc phát vào lúc này. Maizen phải đợi đến khi có cơ hội dồn thằng nhãi đó vào đường cùng, rồi mới cho nổ tung tất cả cùng một lúc.

Vì thế, Maizen nhẫn nhịn, rồi lại nhẫn nhịn thêm nữa.

Đợi đấy, Baek Yu-seol!Chỉ một chút nữa thôi…!

 

* * *

[Mức độ xâm thực Hắc Ma: 49%]

Trong suốt buổi hội thảo, Baek Yu-seol không ngừng theo dõi tiến độ xâm thực của Giáo sư Maizen qua cặp kính tri giác.

Chỉ cần bà ta vượt qua ngưỡng 50% thì việc chứng minh bằng ma pháp sẽ trở nên khả thi, vậy mà nó lại dừng ngay tại ranh giới mong manh đó.

…Rốt cuộc, có lẽ số phận đã định đoạt rằng mọi thứ phải diễn ra theo đúng mạch truyện gốc. Tôi phải ngoan ngoãn chờ đợi cho đến khi thảm kịch xảy ra sao?’

Dù tôi có cố gắng đến đâu, những chương truyện định sẵn sẽ diễn ra rốt cuộc vẫn không thay đổi. Tôi từng nghĩ rằng, chỉ cần cưỡng ép đưa mức xâm thực của Maizen lên 50% thì có lẽ sẽ ngăn được thảm họa khủng khiếp diễn ra tại chương thứ tám.

Dù vậy, mọi sự chuẩn bị vẫn đang tiến triển ổn định.

Sự kiện học thuật lần này đã kết thúc theo hướng tích cực. Tôi cũng đã thành công trong việc kích hoạt ‘Cành cây oán hận’.

Thứ vật phẩm “gian lận” này sẽ giúp tôi vượt qua chương 8 một cách dễ dàng.

Hơn nữa, từ giờ trở đi, giới Giả kim thuật sẽ vận hành xoay quanh Alterisha. Vì thế tôi không cần phải lo cho sự an nguy của cô ấy nữa.

Sau vụ việc chấn động vừa rồi, Học viện Stella chắc chắn sẽ xem Alterisha là một nhân tố cực kỳ quý giá. Họ sẽ âm thầm cử người bảo vệ cô.

Cảm thấy yên tâm phần nào, tôi khẽ thở phào.

Nếu theo đúng mạch truyện, thì phải một năm sau các pháp sư mới bắt đầu sở hữu những thứ gọi là “vật phẩm”.

Thế nhưng, nhờ việc Alterisha ‘giác ngộ’ sớm hơn rất nhiều so với cốt truyện gốc, con đường phát triển của tôi giờ đây đã mở ra thênh thang.

Tất nhiên, bọn Hắc nhân cũng sẽ có được thông tin về ‘Thuật thức Giao thoa Hỗn loạn Ma công’.

Thế nhưng, kỹ thuật của chúng không thể nào đuổi kịp trình độ của Alterisha. Ngay trong bản gốc trò chơi, công nghệ của cô đã vượt lên trước tận một năm, dễ dàng bỏ xa toàn bộ kỹ thuật của bè lũ Hắc nhân.

Chưa hết, phần thưởng mà tôi có được từ sự kiện này không chỉ có vậy.

[Chương truyện chính đã có sự thay đổi đáng kể.]

[Năng lực tường thuật của bạn được tăng cường.]

[Bạn có thể khôi phục lại chức năng của các vật phẩm đã bị hạ cấp, hoặc kế thừa một phần chỉ số và kỹ năng mà nhân vật Baek Yu-seoltừng sở hữu.]

Dù chương này còn chưa kết thúc, phần thưởng tôi đạt được lại tương đương với việc hoàn thành trọn vẹn một chương.

Tuy không nhận được điểm kinh nghiệm, nhưng chỉ thế này thôi cũng đã quá đủ để khiến tôi hài lòng.

Dù phần thưởng vẫn đang tạm hoãn, nhưng thực ra trong lòng tôi đã sớm quyết định mình muốn nhận được gì.

“Haaa.......”

Alterisha khẽ rên rỉ, thả người xuống ghế ngồi trong toa tàu. Các toa tàu thường có khoang hạng nhất, hạng VIP, và đây là lần đầu tiên trong đời họ được đối đãi như các vị khách quý, hơn nữa còn được ngồi vào chỗ đắt đỏ ấy miễn phí.

“Cứ như là một giấc mơ vậy...”

“Sau này sẽ còn có nhiều chuyện như mơ nữa đấy. Không chừng, những điều trước kia chỉ có trong mơ, giờ cũng có thể trở thành hiện thực.”

Có lẽ vì cho đến giờ mới chỉ công bố lý thuyết của Thuật thức, nên lượng tài trợ và sự quan tâm mà họ nhận được ít hơn những gì Alterisha nghĩ. Dù công chúng đều biết rằng việc giải được nan đề này là điều phi thường, nhưng họ lại chẳng thực sự hiểu vì sao nó phi thường.

Chẳng bao lâu nữa, khi phát minh đầu tiên ra đời và được công bố rộng rãi, vô số lời mời gọi và đề nghị hợp tác sẽ đổ xô về với Alterisha như thác lũ. Sức ảnh hưởng của cô sẽ chẳng thua kém gì so với cả một quốc gia.

Alterisha mỉm cười rạng rỡ, chân đạp nhẹ xuống sàn như thể đang mơ màng trong niềm hạnh phúc. Nhìn cô như thế, Baek Yu-seol tựa đầu vào cửa sổ, nhớ lại người mà cậu vừa chạm mặt không lâu trước đó.

‘Không nghi ngờ gì nữa. Đó chắc chắn là Kaen.’

Trong thế giới này, tồn tại hai tòa “Ma tháp” mạnh nhất.

Ở ngoài sáng là ‘Mãn Nguyệt Tháp’.

Còn trong tối là ‘Sắc Nguyệt Tháp’.

Mãn Nguyệt Tháp được biết đến như là Ma Tháp cao nhất và nổi danh nhất thế giới, và là tháp duy nhất được ban danh hiệu “Đại Tháp”.

Đối trọng duy nhất đủ sức kìm hãm thế lực áp đảo của Mãn Nguyệt Tháp cùng Hội Nguyên Lão Ma Pháp chính là Sắc Nguyệt Tháp.

Sắc Nguyệt Tháp là một quân đoàn tinh anh gồm số ít các pháp sư tinh nhuệ nhất, đồng thời cũng là lực lượng sử dụng Hắc Ma pháp mạnh nhất.

Ngay trong Sắc Nguyệt Tháp, có những kẻ hành tung như ma quỷ, thành thục trong việc săn lùng và tiêu diệt Hắc Ma Nhân và các pháp sư phản bội. Trong đó, tinh nhuệ nhất chính là Diệt Ám Đoàn’ số 13, do Kaen làm đoàn trưởng.

Khả năng ẩn thân của họ mạnh mẽ đến mức, dù ở ngay gần, nếu không nhờ ‘Giác quan thứ sáu’ cảm nhận được một tia “ma pháp truyền tín” phát ra, cậu cũng chẳng hề hay biết sự hiện diện của họ.

‘Sao những kẻ tai to mặt lớn đó lại có mặt ở nơi này?’

Chẳng lẽ họ đã nhận ra sự xâm thực Hắc ma của Giáo sư Maizen?

Nhưng theo như trí nhớ của Baek Yu-seol, trong vô vàn tuyến truyện có thể xảy ra, họ chưa từng trực tiếp can thiệp vào sự kiện này.

‘Nếu mình có thể tạo mối quan hệ tích cực với họ thì tốt biết bao.’

Họ nắm rõ mọi động thái và thông tin trên thế giới, lại sở hữu lực lượng tác chiến mạnh nhất. Nếu trở thành đồng minh thì không ai đáng tin hơn họ; nhưng nếu phải đối đầu, họ sẽ là kẻ thù đáng sợ nhất.

Dĩ nhiên, khả năng khiến họ trở thành đồng minh hay kẻ thù của Baek Yu-seol là vô cùng thấp. Để đạt được điều đó, người chơi phải hoàn thành vô số nhiệm vụ phụ và tích đủ độ thiện cảm. Trong cộng đồng người chơi, nghe nói chỉ có một số rất ít người từng thành công trong việc tiếp xúc với ‘Diệt Ám Đoàn’.

Dù sao thì... mình vẫn nên cẩn trọng.

Cốc! Cốc!

Trong lúc Baek Yu-seol còn đang sắp xếp lại suy nghĩ, ai đó gõ nhẹ lên cánh cửa. Khoang VIP có cấu trúc ngăn riêng, nên nếu không được người bên trong mở, chẳng ai có thể vào.

“Ai đó…?”

Cậu định cất tiếng hỏi xem là ai.

Nhưng ngay khoảnh khắc quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Baek Yu-seol bỗng giật mình, đôi mắt mở to tròn.

Lạch cạch, lạch cạch!

Dù con tàu vẫn đang rung lắc theo đường ray, việc nhận ra người đó không hề khó.

‘Người đó là…?’

Một người đàn ông đội mũ phớt, mái tóc nâu nhạt, đôi tai nhọn đặc trưng của Tiên tộc, vận âu phục lịch lãm, phía sau cặp kính gọng vàng là đôi mắt vàng kim sắc lạnh.

Ông mỉm cười nhã nhặn, nhưng ẩn sau nét hiền hòa ấy là điều gì đó khó đoán. Người đàn ông ấy đang đứng ngay ngoài cửa, giữ một khoảng cách vừa phải.

Hội trưởng Thương hội Tinh Vân, Melian.’

Khi các chương truyện dần diễn ra, thế giới quan trong game sẽ mở rộng vượt ra khỏi phạm vi Học viện. Lúc nhân vật chính Flame trưởng thành, số lượng nhân vật mà người chơi có thể “chinh phục” cũng sẽ gia tăng.

Khi ấy, người chơi được phép tiếp cận hầu như mọi nhân vật trong thế giới - bất kể nam nữ, già trẻ - tùy theo lựa chọn. Thế nhưng, vẫn có “Tứ Đại Nhân Vật” mà game thủ đặc biệt say mê hơn cả.

Hộ vệ của Dãy Băng Bạch ở phương Bắc, Đại Công Tước Selpharm.

Trái tim của Bình Nguyên Hạ Nguyệt từ phương Nam, Hội trưởng Thương hội Tinh Vân, Melian.

Tư lệnh Hạm đội ‘Long Dâng Sóng’ ở Đông Hải, Đô đốc Halicevale.

Chủ nhân của Mãn Nguyệt Tháp nơi sa mạc Tây Vực, Hae Seong-Wol.

Trong số đó, Melian, Hội trưởng Thương hội Tinh Vân đồng thời được mệnh danh là “Trái tim của Bình Nguyên Hạ Nguyệt”, trở thành “người giàu nhất thế giới” nhờ sở hữu đặc tính [Quy Tắc Hoàng Kim của Định Mệnh].

“Đ-đừng nói là...!”

Alterisha cũng nhanh chóng nhận ra ông ta, há hốc miệng vì kinh ngạc, còn Melian thì chỉ mỉm cười nhẹ.

“Thật thất lễ, nhưng liệu hai vị có thể dành cho ta một chút thời gian không?”

“V-vâng! Ngài... có việc gì sao?”

“Ta có chút việc muốn bàn cùng hai vị, nên mạn phép đến tận đây.”

Baek Yu-seol cố giữ bình tĩnh, đứng dậy mở cửa.

“Xin mời vào.”

“Cảm ơn.”

Người đàn ông ấy cao hơn 190cm, nếu không khẽ cúi đầu, e rằng mái tóc đã chạm trần toa tàu.

“Rất hân hạnh được gặp. Giả kim thuật sư Alterisha, và… vị Giả kim thuật sư giấu tên, có phải không? Cả hai trông thật xứng đôi, đến mức khiến ta cảm thấy mắt mình như được gột rửa vậy. À, nếu không bất tiện, có thể cho ta biết danh tính của cậu không?”

“Tôi là Baek Yu-seol, học viên năm nhất của lớp S, khoa Thực Chiến tại Học viện Stella.”

“Ồ, học viên của Stella sao? Thật hân hạnh.”

Dù rõ ràng đã biết hết thông tin về đối phương, Melian vẫn cố tình hỏi tên cậu, rồi giả vờ tỏ ra ngạc nhiên lịch sự như thể lần đầu nghe thấy.

“Ngài... đến vì chuyện gì vậy?”

Alterisha hỏi, nửa mong đợi, nửa bàng hoàng. Thực ra, cô cũng đã mường tượng chuyện này sẽ xảy ra.

Cô biết rằng phát hiện của mình sẽ làm chấn động cả thế giới. Nhưng cô chưa từng nghĩ rằng, người đầu tiên tìm đến lại là nhân vật tầm cỡ như Melian.

Các tập đoàn lớn hay Ma Tháp đều có xu hướng chờ xem kết quả thực nghiệm ra sao trước khi chủ động tiếp cận cô.

Vậy mà Thương hội Tinh Vân lại mở lời trước? Lại còn đích thân Melian tiếp cận họ nữa!

Cô hít sâu một hơi, cố dằn nhịp tim đang đập loạn.

“Hẳn là cô cũng đoán được rồi, Giả kim thuật sư Alterisha. Thương hội Tinh Vân của chúng tôi muốn ký hợp đồng độc quyền với công nghệ của cô.”

Đây rồi!’ – Alterisha nghĩ thầm, cố kìm nụ cười phấn khích đang chực hiện ra trên mặt.

“Tất nhiên, nếu cô từng nghe về ta, hẳn cũng biết điều kiện bên ta luôn vô cùng hào phóng. Mời cô xem qua bản hợp đồng này.”

Alterisha gật đầu liên tục. Melian liền lấy ra vài tờ hợp đồng từ ngực áo, đưa cho cô. Cô đọc chúng với đôi tay run rẩy.

‘Trời đất ơi!’

Những điều khoản ghi trong này vượt quá sức tưởng tượng đối với một người luôn sống trong nghèo khó như cô. Người đàn ông trước mặt quả không hổ danh là “Giao dịch sòng phẳng”, mọi do dự của cô đều tan biến trước con số khiến đầu óc choáng váng kia.

Cô cố trấn tĩnh trái tim đang đập thình thịch, đọc hết bản hợp đồng.

Trong đó còn có điều khoản rằng họ sẽ tài trợ vô hạn nguyên liệu và kỹ thuật viên, cùng một khoản tiền hợp đồng khổng lồ. Dĩ nhiên, cũng có một số ràng buộc đi kèm, nhưng…

‘Với nguồn tài trợ này, mình có thể chế tạo những phát minh mà mình hằng mơ ước!’

Một chiếc đệm làm bằng vàng? Một thác nước tuôn ra kim cương? Một ngôi nhà trang hoàng bằng ngọc quý? Tất cả sẽ không còn là giấc mơ nữa. Thậm chí, cô có lẽ còn hiện thực hóa được những điều hơn thế nữa.

‘Yu-seol chắc chắn cũng sẽ hài lòng cho mà xem!’

Cô mỉm cười hớn hở, nhìn về phía Baek Yu-seol như thể sắp đặt dấu vân tay ký liền vào hợp đồng.

‘Ơ...?’

Không hiểu sao, Baek Yu-seol lại không cười.

‘Có vấn đề gì sao?’

Ký hợp đồng độc quyền với Thương hội Tinh Vân rõ ràng là chuyện đáng mừng, vậy mà sao cậu ấy lại nhìn cô với vẻ nghiêm trọng đến thế?

‘...Chắc chắn là có lý do gì đó.’

Cô chưa từng thấy cậu thiếu niên ấy nghiêm túc đến vậy. Ngay cả khi tìm ra lời giải cho “Thuật thức Giao thoa Hỗn loạn Ma công” hay đối mặt trực tiếp với giáo sư Maizen, Baek Yu-seol vẫn luôn mỉm cười.

‘Bình tĩnh lại nào.’

Alterisha hít sâu một hơi, cẩn thận đặt bản hợp đồng xuống rồi nói với Melian.

“Xin lỗi, ngài có thể cho tôi thêm chút thời gian để suy nghĩ không?”

“...Ừm, vậy sao?”

Nghe vậy, Melian thoáng bất ngờ.

“Có phải cô không hài lòng với những điều khoản trong hợp đồng? Nếu có gì thiếu sót, xin cứ nói. Ta có thể đáp ứng.”

“Không, không phải thế! Điều kiện đã quá đủ, thậm chí còn vượt cả mong đợi của tôi. Chỉ là...”

Cô quay sang nhìn Baek Yu-seol và nói.

“Tôi cần thời gian để bàn bạc với đồng tác giả của công nghệ này.

“À, ra vậy...”

Đồng tác giả à... Melian vốn nghĩ đó chỉ là cách nói hình thức, hóa ra không phải vậy. Ông gạt bỏ nghi ngờ, mỉm cười thân thiện hướng về phía Baek Yu-seol.

“Cậu có muốn xem qua bản hợp đồng không?”

Quả thật, chỉ riêng việc trợ giúp tìm ra lời giải cho bài toán đã tồn tại suốt 300 năm ở độ tuổi thiếu niên thôi cũng đủ để chứng minh cậu là một thiên tài hiếm có.

Nhưng dẫu sao cậu ta cũng chỉ là một học sinh cao trung.

Theo kinh nghiệm của Melian, dù có là thiên tài ma pháp hay giả kim, khi nói đến thương lượng và giao dịch, bọn họ vẫn còn vụng về và non nớt.

Hơn nữa, theo điều tra trước đó, Baek Yu-seol chỉ là dân thường. Với đãi ngộ như thế này, không đời nào cậu ta có thể từ chối.

Ít nhất thì Melian đã nghĩ như thế.

‘...Hửm?’

Khi chạm mặt Baek Yu-seol, biểu cảm của Melian đông cứng lại.

Cậu ta đang suy nghĩ điều gì đó.

‘Suy nghĩ’. Một hành động ai cũng có thể làm, nhưng trước đề nghị của Melian, hiếm ai dám thật sự suy nghĩ.

Khi mà ông đang đề nghị một khối tài sản khổng lồ, đủ để con cháu ba đời cũng sống sung túc, vậy mà Baek Yu-seol vẫn im lặng suy tính.

‘Cậu bé này…’

Melian thay đổi nhận định của bản thân.

Ông đã từng gặp vô số người, và những do dự của hầu hết bọn họ đều tan biến khi đứng trước quyền lực và tài sản của ông.

Nhưng đôi khi, vẫn có những ngoại lệ.

Và phần lớn, chính những người đó lại đưa ra đề nghị ngược lại với Melian.

Đôi khi chúng khiến ông cay đắng, khó chịu, nhưng cũng có lúc lại khiến ông bừng tỉnh, như được khai sáng.

Sau một hồi lâu, Baek Yu-seol khẽ mở miệng.

“Tôi xin từ chối.”

“Hả? Cậu nói sao?”

Khi nghe thấy chính những từ mà bản thân đã dự đoán trước, khóe miệng Melian nhếch lên thành nụ cười.

“Ra vậy. Thế thì...”

Ông thu bản hợp đồng trước đó lại, đan hai tay vào nhau rồi nói.

“Chúng ta thương lượng lại từ đầu nhé.”

Giảm nhận thức Màn Bóng tối Tháp Trăng Tròn Tháp Trăng Khuyết