“Các cậu nói rằng là số lượng của bọn quái vật lên tới trên năm ngàn ư?”
Gale, người vừa trở về sau cuộc báo cáo của mình, cau mày khi nghe được báo cáo của đội trinh sát
“Đúng thế và chúng chắc chắn sẽ tấn công chúng ta vào tối nay”
Benson thuật lại y hệt những lời hắn đã nghe được từ Roan
Thậm chí làm những cử chỉ ngón tay y chang cậu nữa
Roan nhìn hắn ta và nở một nụ cười khổ
‘Luôn có những tên khốn luôn muốn cướp đi công trạng của người khác’
Ở kiếp trước của mình, Roan đã luôn phải chịu đựng những tên khốn kiếp này
Nhưng bây giờ, mọi chuyện sẽ thay đổi hoàn toàn
‘Mình sẽ giành lấy những công trạng của mình’
Trong lúc đó, Benson đã nói xong và hạ mình xuống
“Đó chính là lý do chúng ta phải chuẩn bị phòng thủ cho cuộc tấn công bất ngờ từ bọn chúng”
“Hừm..”
Gale cau mày và rơi vào trong những suy tính của mình
Ngay lúc đó, Roan bước về phía trước
“Thưa Tổng chỉ huy”
“Hử?”
“Theo tôi, chúng ta không nên chuẩn bị phòng thủ cho cuộc tấn công của bọn chúng mà tấn công bọn chúng ngay lập tức”
“Ý cậu là?”
Khi mà Gale hỏi lại, Roan tiếp tục nói với khuôn mặt tràn đầy sự tự tin
“Bọn chúng đang trong tình trạng cực kì kiệt sức, chúng ta không nên để cho chúng thời gian để hồi phục thể lực. Và số lượng của bọn chúng sẽ tăng lên nhiều hơn nữa vì chúng đang tức tốc hành quân từ phía bắc về đây với một tốc độ không ngừng nghỉ. Hơn thế nữa…”
Roan đưa mắt về phía Benson và làm ra hình dạng hình móng ngựa với ngón tay của mình
“Chúng ta đang tập trung tại đồng bằng Pedian. Chính vì vậy, phần hậu phương là phía nam vẫn đang trống trải”
Hình móng ngựa chầm chậm đóng lại
“Nếu như chúng ta cứ để yên lũ quái vật tàn đến như vậy thì..”
Ngón tay cậu chạm vào lòng bàn tay
Hình dáng móng ngựa bỗng thay đổi thành một hình tròn
Roan miêu tả cho Gale bằng cách đó và tiếp tục nói
“Chúng ta sẽ bị bao vây hoàn toàn”
“Hừm..”
Một tiếng kêu thoát ra từ Gale, người đang trầm tư suy nghĩ
‘Cậu ta không chỉ thấy được những diễn biến của trận chiến sẽ xảy ra vào hiện tại, mà cả những chuyện tiếp theo sẽ xảy ra ở tương lai nữa’
Ông gật đầu và đứng dậy khỏi chiếc ghế của mình
“Roan”
“Vâng?”
“Những lời mà cậu vừa nói ban nãy, cậu sẽ nói với vị chỉ huy của toàn bộ đội quân chứ?”
Một cơ hội cho Roan
Cậu cố gắng nén cảm xúc vui sướng của mình lại
“Tất nhiên rồi ạ”
“Tốt! Vậy hãy theo ta đến trại trung tâm”
Sau đó, Gale tiến về phía trước và bước đi trong khi Roan theo sát ông ấy
Khuôn mặt của Benson vặn vẹo lại như thể hắn ta vừa mới đớp c** xong vậy
‘Nếu như bạn muốn tranh công trạng của người khác, thì phải làm thật hoàn hảo’
Khi Gale và Roan bước ra khỏi lều, những vị phụ tá bỗng đưa ra những tiếng thở dài
“Một tên lính mới mà đã được đi gặp chỉ huy của toàn bộ đội quân ư?”
“Ờ. Thậm chí tôi còn chưa được gặp ngài ấy bao giờ nữa mà”
“Nếu như cứ tiếp tục như thế này thì tên khốn đó sẽ được thăng quân hàm với một tốc độ chóng mặt hay sao?”
Họ cảm thấy không thoải mái chút nào
Sau đó, họ bỗng đưa mắt về phía Benson, người đang đứng ngơ ngáo ở đó
“Benson. Ngươi có phải đang hợp tác để diễn trò với tên khốn kiếp Roan đó à?”
“Ngươi có bị ngu không? Biết rằng bọn quái vật đã chuận bị tấn công chúng ta theo chiến thuật móng ngựa mà còn đề ra ý kiến phòng thủ?”
“Não của những tên lính thời nay có vấn đề à?”
Benson chỉ biết cúi đầu trước những lời quở trách đầy bực bội của các phụ tá
‘Chó thật, đáng lẽ mình nên ngậm cái mồm của mình lại’
Dù cho hắn ta có ân hận về điều đó nhưng cũng đã quá muộn
Mỗi người đều phải có trách nhiệm đối với những lựa chọn mà mình đưa ra
Lựa chọn mà Benson đã làm là cố gắng để tranh cướp công trạng của người khác và kết quả là một sự thất bại
******
“Rất hợp lý”
Aaron Tate, một người xuất thân từ giai cấp quý tộc và hiện tại đang là người có trách nhiệm chỉ huy của đội quân số 7 xoa cằm của mình và gật đầu
“Một tên lính mới tuyệt vời”
Khi mà Gale đưa một tên lính mới tới đây, ông ta khá là thờ ơ với chuyện đó
Nhưng khi mà nghe được câu chuyện của Roan, ông ta không thể giấu nổi vẻ kinh ngạc của mình
Một tiên lính mới mà có thể quan sát được diễn biến của một trận chiến
Nhưng vì là một quý tộc, ông không biểu hiện quá ra cảm xúc của mình và tiếp tục nói với một khuôn mặt hờ hững
“Đúng là chúng ta nên quét sạch bọn chúng vào lúc này”
Aaron triệu tập toàn bộ các chỉ huy của binh đoàn lại
“Quái vật xuất hiện ở phía tây của đồng bằng”
Ông truyền đạt toàn bộ những điều mình đã nghe từ Roan và bắt đầu đề ra chiến lược
“Đưa thông tin này đến các binh đoàn khác và chuẩn bị tấn công nhanh nhất có thể”
“Vâng! Đã hiểu”
Những chỉ huy của từng binh đoàn đồng thanh kêu lên
Aaron chỉ thẳng về phía Roan
“Và ngươi”
“Vâng”
Roan đáp lời với biểu hiện có tính kỷ luật quân sự cao
Aaron gật đầu với một biểu hiện vừa lòng và nói
“Khi mà trận chiến này kết thúc, ngươi sẽ nhận được những phần thưởng xứng đáng với công trạng của mình”
“Vâng, đã hiểu”
Mọi chuyện diễn ra đúng như cậu mong muốn
Roan đi theo Gale ra khỏi trại
“Cậu cũng nên chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến đi”
“Vâng, đã hiểu”
Roan trả lời và quay trở về khu trại của binh đoàn Rose cùng với Gale
“Cậu làm gì mà về trễ vậy?”
Khi Roan vừa bước vào trại, Tane bước tới và hỏi cậu
Roan nở một nụ cười khổ và nói
“Mọi người nên chuẩn bị chiến đấu thôi”
“Chuẩn bị chiến đấu?”
Tane cau mày
Tất cả những người lính đang nghỉ ngơi cũng nhìn chằm chằm vào Roan
Ngay sau đó, một giọng nói to rõ bỗng phát ra ở bên ngoài
“Toàn bộn các đội trưởng tập trung! Toàn bộ các đội trưởng tập trung!”
Sau khi nghe giọng nói bên ngoài, Tane cau mày lại và hỏi
“Cậu lại tìm thấy thứ gì ư?”
Roan cười một cách ngượng nghịu và trả lời
“Quái vật”
*****
Phù!!!!
Những chấn động nhẹ làm hững cây cỏ đung đưa
Hàng ngàn binh lính đang di chuyển với trọng tâm hạ thấp
Xoạt!
Những bông cỏ chạm vào người họ
Phụ tá Jack, người đang dẫn đầu đội Thương binh giơ nắm đấm của mình lên
Ngay lúc đó, những thương binh phía sau cũng nín thở và dừng lại
Vù!
Cơn gió tây nổi lên
Đồng bằng trải ra tới tận vùng núi ở phía xa
Giữa những hàng cỏ đung đưa, họ có thể nhìn thấy những con quái vật đang say trong giấc ngủ
Ực!
Mọi người đều nuốt lấy nước bọt của mình
Một giây phút căng thẳng
Sự im lặng đến đáng sợ đè lên vai của mỗi người
Phụ tá Jones, người dẫn đầu đội Cung thủ giơ tay của mình lên
Kịch!!
Tiếng động của gỗ bị bẻ cong vang lên
Jones nhìn về phía các phụ tá ở các trung đội khác
Sau đó, ông hạ tay xuống về phía trước
Vụt!
Tiếng xé gió phát ra
20 binh đoàn, những mũi tên được bắn ra từ hơn 100 trung đội cùng một lúc
Hơn hai ngàn mũi tên phủ kín lấy bầu trời
Éccccc!
Những tiếng kêu đinh tai vang lên
Cơn mưa mũi tên rơi thẳng xuống phía dưới
Phập! Phập! Phập!
“Khéc!”
“Hự!!”
“Khục!”
Những con quái vật đang nằm ngủ bỗng kêu lên
Vèoooo!
Cơn mưa tên lại rơi xuống một lần nữa
Ầm! Ầm!
Cùng lúc đó, mặt đất bỗng rung chuyển
Roan ngoái đầu về phía sau trong tư thế nằm sấp
Những kỵ binh đang lao tới với lớp cát bụi mịt mờ sau lưng họ
PUUU!
Kèn Trompet nổi lên, đưa ra dấu hiệu bắt đầu cho một trận chiến
Cộp! Cộp! Cộp!
Những kỵ binh vượt lên trên và lao về phía trước
Họ xé gió lao lên
Bùm!
Họ lao tới như thể phá hủy tất cả những gì trên đường đi của họ, băng qua khu vực mà mưa tên vừa rơi xuống
“Kéc!!”
“Éc!!”
Những con quái vật bật dậy ở khắp mọi hướng và kêu lên
“Tấn công!!”
Jack, người đang trừng mắt nhìn về phía trước đứng dậy và hét lên
“Tấn công!!”
“Tấn công!!”
Những Thương binh đang chờ đợi bật dậy và hét to
Roan cũng nằm ở trong số họ
“Tấn công!!”
Cậu hét lên với tất cả sức của mình và lao về phía trước
Xuyên qua đám bụi mù, họ có thể nhìn thấy số lượng còn lại của đám quái vật
Siết!
Roan nắm chặt lấy cây thương của mình
Những Thương binh, bao gồm cả Roan, vượt qua khỏi bụi mù và lao lên