Quân đoàn Rose tiến tới làng Ale mà không gặp bất cứ khó khăn nào
Họ hạ trại ở gần lối vào của ngôi làng và bắt đầu dựng trại
Và Roan lại một lần nữa trở thành trung tâm của sự chú ý
“Wow. Nhìn kĩ năng của cậu ta kìa”
“Có vẻ như ở trại huấn luyện bọn họ đã chỉ tập trung dạy cách dựng trại nhỉ?”
“ờ…. Không phải như vậy đâu. Nhìn những tên lính mới khác đi. Chỉ một mình cậu ta mới tỏ ra lành nghề như vậy thôi”
Binh lính của trung đội 13 xì xào trong khi nhìn vào Roan là một người có tay nghề nhất trong tụi lính mới
“Cậu phải kéo mạnh hơn như thế này”
Roan giúp đỡ Piecre và Glen đồng thời dạy cho bọn họ cách để dựng trại
“Cảm ơn cậu”
Hai người họ cười ngượng và gãi đầu
Roan không đáp lại và tập trung vào công việc của mình
Bang!
Khi tiếng búa cuối cùng vang lên thì một ngôi trại lớn cũng đã được hoàn thành
“Roan! Cậu là đỉnh của đỉnh rồi đấy”
“Một cá nhân cực kỳ xuất sắc đã gia nhập trung đội chúng ta”
“Cậu có nhìn thấy biểu hiện của các trung đội khác không? Bọn họ tỏ ra đố kỵ đấy. Kukuku”
Những người lính đi vào trong doanh trại với hành lý của mình và giơ ngón tay cái với cậu
Roan cúi đầu mà không đáp trả lại bất cứ câu nào và tiến tới cầm lấy thanh giáo của mình
“Cậu định đi đâu à?”
Tane tiến về phía cậu và cau mày
“Thưa, tôi đi luyện tập bổ sung”
“À…”
Ông kêu nhẹ và gật đầu
Đó là hình phạt của Dosen, cho nên ắt hẳn ông ta có thể đang quan sát cậu ta ở đâu đó
Nếu mà cậu ta bỏ qua dù chỉ một ngày, thì chắc hẳn cậu ta sẽ nhận một số mệnh cực kì khó khăn
Tane nhìn về phía cây giáo và lắc đầu
“Lòng bàn tay của cậu là một mớ hỗn độn, cậu sẽ ổn chứ?”
“Tôi ổn. Kĩ năng băng bó của Glenn là quá xuất sắc”
Roan đưa hai tay của mình lên và nở một nụ cười
“Dù cho vậy thì, hãy tập trung vào việc luyện tập sức bền của mình thay vì kỹ năng dùng giáo,và hãy cẩn thận với phụ tá Dosen”
“Vâng. Đã hiểu”
“Và đưa hành lý của cậu đây”
“Cảm ơn ngài”
Roan cúi đầu
Tane vỗ nhẹ vào lưng của cậu và tiến vào bên trong doanh trại
“Mình nên bắt đầu chạy nhỉ?”
Roan vươn vai và bắt đầu chạy bộ trong khi vẫn giữ chiếc giáo của mình
Cạch! Cạch!
Bộ áo giáp va đập vào nhau và gây ra những tiếng ồn
Bộ áo giáp của cậu chỉ che chắn những khu vực quan trọng và đã bị han gỉ và thủng ở một vài chỗ
“Có vẻ như mình bị để ý rất kỹ nhỉ”, Roan nghĩ
Dosen tiếp cận cậu trong khi cưỡi ngựa
“Ngươi chỉ tính chạy bộ không như thế này thôi à?”
“Thưa, sau khi chạy một vài vòng nữa, tôi sẽ rèn luyện kỹ năng dùng giáo của mình và rèn luyện thể chất của mình với một số bài tập nữa”
Roan đáp lời trong khi vẫn đang chạy
Dosen gật đầu và kéo dây cương
Híiiiii
Ngựa của ông ta chầm chậm dừng lại
“Luyện tập như vậy hai giờ mỗi ngày”
“Vâng. Đã rõ”
Roan hét lên khi mà hình bóng của Dosen đang xa dần
“Phù!”
Cậu đã bị mất hơi, lý do là bởi cậu đã nói chuyện trong lúc chạy
“Sức bền của mình quá yếu”
Mất hơi ngay chỉ khi mới chạy được tưng đây
Roan nghiến răng
“Nhưng mà ít nhất, từ đây tới đồng bằng Pedian sẽ không gặp bất cứ khó khăn gì
Trong ký ức của mình, cậu không nhớ có bất kì chuyện gì đặc biệt ngay sau khi quân đoàn Rose bị tiêu diệt ở hẻm núi Ale
Chính vì vậy, đây là thời điểm thích hợp cho cậu rèn luyện sức mạnh và sức bền của mình
Cạch! Cạch!
Roan tăng tốc của mình lên
*********
Quân đoàn Rose nghỉ chân tại làng Ale trong vòng một ngày và bắt đầu hành quân
Roan không hề bỏ bất cứ một ngày luyện tập nào kể từ ngày đó
Không chỉ vậy, cậu còn tham dự vào những buổi tập luyện nhóm nữa
“Cậu sẽ kiệt sức nếu cứ như vậy”
Đến mức mà Pete phải thuyết phục cậu nghỉ ngơi
Nhưng Roan lại đang cố gắng đẩy mình tới giới hạn
Cậu ta biết được khả năng của bản thân mình qua 20 năm kinh nghiệm của mình
“Nếu như mình đạt được mức đó càng sớm thì mình có thể sớm đạt được một vị trí cao hơn”
Hai mươi năm bắt đầu từ bây giờ sẽ hoàn toàn thay đổi
Trong đó có cả việc tập luyện về sức mạnh, sức bền, độ nhanh nhạy và kỹ năng dùng giáo
“Kỹ thuật luyện tập của 20 năm hiệu quả hơn nhiều lần so với kỹ thuật luyện tập hiện tại”
Roan tránh khỏi tầm mắt của Dosen và bắt đầu luyện tập sức bền và sức mạnh theo những phương pháp của 20 năm sau
Chính vì vậy, chỉ trong 15 ngày ngắn ngủi, tay và chân của cậu đã trở nên cứng cáp hơn một chút
Nhưng cũng chính vì đó chỉ là những thay đổi nhỏ, nên không có bất cứ ai trong trung đội 13 để ý đến hết cả
Không, chỉ có một người để ý đến những thay đổi nhỏ này của cậu
“Roan. Tôi nghĩ cơ thể của cậu trở nên tốt hơn rồi đấy”
Người mà đang chớp mắt với một biểu hiện thật thà đó chính là Piecre
Roan chậm rãi nhìn vào gương mặt của Piecre và thầm nghĩ
“Cậu ta quan sát tốt thật”
Một trong những tài năng mà Piecre sở hữu
Cậu ta quan sát rất tốt. Không, nói đúng hơn, cậu ta có khả năng nhìn thấy được nhiều thứ
Chính vì vậy, nếu xét trong cùng một trường hợp, một nơi chốn và nhìn thấy cùng những người giống nhau, lượng thông tin mà cậu ta nắm bắt được luôn lớn hơn so với người khác
Tài năng để nhìn thấy những thứ mà người khác không thể
Đó cũng là một lý do cho kỹ năng sử dụng giáo ma chê quỷ hờn của cậu ta
“Chỉ còn một ngày nữa là chúng ta sẽ tiến tới đồng bằng Pedian đúng không?”
Hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc luyện tập cá nhân của cậu
Roan báo cáo với Dosen và rời khỏi trại
Bời vì Dosen đã cấm cậu không được luyện tập bên trong khu trại
Vì việc đó sẽ gây nên những tin đồn và sẽ nhanh chóng tới tai của Gale
Chính vì vậy, Roan chỉ có thể luyện tập phía bên ngoài doanh trại và trong ngày đầu tiên, Dosen đã đến để kiểm tra
Nhưng ngay sau khi ông thấy cậu không có bất cứ dấu hiệu nào của việc chống đối, ông để cho cậu luyện tập một mình
Roan đi ra phía bên ngoài của doanh trại và duỗi lưng
“Phèee”
Có lẽ đây chính là lối vào của đồng bằng Pedian, một vùng đất lớn đang rộng mở trước mắt cậu
“Đầu tiên là chạy bộ”
Nếu như cậu không muốn bị thương, việc quan trọng nhất là phải làm nóng người đầu tiên
Roan bắt đầu chạy về phía trước
Những đám cỏ ngang thắt lưng của cậu đang lay động vì cơn gió đến từ phía tây
Âm thanh khi mà cây cỏ chạm vào da làm cho cậu cảm thấy rất vui tai
Roan tận hưởng cảm giác lạ kì này và chạy xa hơn cậu nghĩ
“Mình chạy hơi quá rồi à?”
Lối vào của doanh trại đã quá xa và trông bé xíu lại
Cậu quay ngược lại và chạy về phía doanh trại
Nhưng cọng cỏ đong đưa bởi cơn gió
Chuyển động và âm thanh đều không khác trước
Nhưng Roan bỗng cau mày
“Có thứ gì đó kì lạ”
Đôi mắt của cậu trở nên sắc bén
Chuyển động của đám cỏ phía bên trái của cậu hơi mạnh
Roan siết lấy cây giáo của mình
“Có thứ gì đó”
Cậu nhìn chằm chằm về phía đám cỏ đang bắt đầu rung lắc dữ dội
Vù.
Ngay lúc mà đám cỏ tách ra về hai phía
Roan dừng thanh giáo đang đâm về phía trước theo bản năng và cau mày
“Tại sạo tụi nhóc này lại ở đây?”