I Aim to Be an Adventurer with the Jobclass of “Jobless”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 178

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7547

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 35

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 269

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 192

Tập 1:Học viện đào tạo nhà thám hiểm [Học viện Hoàng gia Jupiter] - Chương 13

First Day of Lessons – VS Elisha

* Elisha’s POV *

(Chỉ một đòn mà Sail đã ….)

Tôi không thể tin nổi vào mắt của mình.

Mặc dù Sail cũng không phải là một người có số điểm gì đó suất xắc cho lắm nhưng cậu ta vẫn tốt hơn rất nhiều người trong nhóm về khả năng chiến đấu.

Sử dụng những đòn tấn công liên tiếp cộng thêm khả năng vật lý của người sói có thể khiến cậu ta đạt đến mức độ khiến những học viên năm cuối phải chịu thua nếu học chiến đấu không đúng cách.

Người bình thường trừ khi sử dụng phép thuật để tăng cường cơ bắp của mình,thì thường sẽ không thể nào bắt kịp được chuyển động của cậu ta cả.

Ở một mức độ nào đó thì ta đã có thể thấy rõ sự khác biệt về khả năng thể chất giữa con người và người sói ngay từ lúc sinh ra.Hơn nữa,đòn tấn công cuối cùng mà Sail đã sử dụng là một đòn tấn công mà cơ thể còn được bao bọc bởi phép thuật.

(Vậy mà…..)

Mars còn không hề tấn công lấy một lần,và chỉ một đòn duy nhất đã đánh bại được Sail.

(Nếu là tôi chiến đấu,….)

,Elisha chỉ có thể chết lặng mà nhìn chằm chằm Mars,người hiện tại đang phải nhận lấy một đống câu hỏi

Dần dần,một cảm giác khó chịu dần xuất hiện bên trong ngực.

Nếu đó là Elisha,thì cậu sẽ bị hạ gục ngay lập tức.

Khả năng chiến đấu của Elisha hiện tại còn dưới cả Sail.

Sẽ nhanh hơn nếu như bạn tìm từ dưới lên ở bảng xếp hạng trong học viện.

Không,dù…dù cho mình có lấy lại được toàn bộ sức mạnh của mình đi chăng nữa,rất có thể tôi vẫn không đánh lại cậu ấy.

(Có lẽ là so với tất cả những người ở trong học viện này,Mars chính là….)

Tôi từ bỏ về việc muốn biết được về nguồn gốc sức mạnh ấy.

(Bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa tôi cũng phải trở nên mạnh hơn nữa…)

Elisha có một mục tiêu.

Và để thực hiện được nó,cần phải sở hữu một sức mạnh áp đảo giống như cậu ấy.

(Tí nữa về phòng mình sẽ hỏi cậu ta sau vậy.Rốt cuộc cậu ta đã phải trải qua huấn luyện như thế nào nhỉ?....Nếu như sức mạnh ấy là do tài năng thiên bẩm,thì….)

Quan sát Mars người hiện đang là trung tấm của những lời cổ vũ,Elisha càng thêm củng cố quyết tâm của mình.

* Mars’s POV *

Trong lúc tôi đang bị bao quanh bởi hàng đống tiếng cổ vũ,tôi liền bị vây quanh ngay lập tức bởi hàng tá các câu hỏi.

“Có phải cậu đã cường hóa khả năng vật lý của mình bằng ma thuật đúng không?”

“Cậu có đúng là con người không vậy? Sao cậu có thể vượt qua sự khác biệt của chủng tộc vậy?”

“Tại sao cậu có thể né đòn tấn công chính xác thế?”

“Mặc dù không sử dụng magic gem,cậu không sử dụng vũ khí à?”(chắc ý muốn bảo không sử dụng vk mà tay không đánh bại hơi khó tin ý mà :v)

Trước khi cậu chuyển tới,rốt cuộc cậu đã làm những gì thế?”

Và những câu hỏi cứ dồn dập ập đến hết câu này đến câu khác,làm tôi trở nên bối rối đến mức không trả lời được câu hỏi nào cả.

“Tất cả dừng lại,Mars đang cảm thấy khó chịu đấy.”

Từ giữa đám đông,một giọng nói vô tư lự có thể nghe thấy rõ ràng từ những tiếng ồn ào.

Tất cả mọi người xung quanh đều hướng về phía giọng nói ấy,chủ nhân của giọng nói ấy chính là một cô gái tộc thỏ.

Cô gái tộc thỏ với vóc dáng nhỏ đang run rẩy với đôi tai dài trắng của mình,*piku piku*.

Và khi cô ấy sử dụng đôi mắt đỏ như màu đá quý của mình để nhìn tôi,cô ấy mỉm cười và rồi,

“Uhm.. Mars-san”

“Huh?”

“Mình đã đổ cậu từ ánh nhìn đầu tiên mất rồi.Cậu có thể đi chơi cùng với Raphie không!”

Như thể những lời nói của cô gái tên là Raphie giống như một ngòi nổ vậy,sự ồn ào nãy giờ nay còn trở nên tệ hơn trước.

Tất cả những người xung quanh,

“C..Cái giiiiiiiiiiiiiiiiiiì!!!!!!?”

“Raphie-chan của chúng ta!!!!!!!!!!!”

“Chết tiệt!Tên học sinh mới chuyển vô lại,chúng ta sẽ phục kích hắn!”

From such improper audacious scream,

 Cũng có cả những lời nói khiếm nhã trong đó,

“Cuối cùng lớp A đã có một cặp đôi được thành lập rồi nhỉ!?”

“There hasn’t been such frivolous talks after all.”

“Cuộc nói chuyện như thế này chưa bao giờ xảy ra cả.”

“It can’t be helped in a competitive society.”

“Không thể còn có chuyện như thế này thời nay được.”(ai giúp mình với chả hiểu gì)

To the females’ yellowish shrieks and many more.

 Cùng với những tiếng hét từ bên cánh nữ và nhiều hơn nữa.

“Đi chơi,ý cậu là đi chơi như những cặp đôi á?”

 “Uhm.Điều đó không được sao?”

Tôi quan sát sự hiện diện của cô gái đang nhìn tôi bằng đôi mắt ngước lên.

Cô gái nhỏ nhắn nhìn trông khá mảnh mai này nhìn thế nào đi nữa cũng không hề giống một người muốn trở hành một nhà thám hiểm.

Sử hữu một mái tóc trắng dài lượn sóng và làn da trắng như tuyết,cô ấy xem ra có một thể chất khá yếu ớt.

Đôi mắt đỏ của cô ấy đang lấp lánh *Kira Kira* như thể cô ấy đang mong chờ câu trả lời của tôi vậy.

“Uhm...Vậy câu trả lời của cậu là gì?”

Cô ấy hỏi lại lần nữa.

Câu trả lời của tôi là――

“Này lũ nhóc kia!Các cậu tốt nhất là nên nhớ vẫn còn đang giữa tiết học đấy,nhớ chứ?”

Câu trả lời của tôi đã bị ngăn lại bởi tiếng thét từ Lania.

“Có ai ở đây còn muốn đấu với Mars nữa không?”

Lania nhìn khắp cả phòng,không ai dám trả lời.

“Vậy thì,sẽ tốt hơn nếu tiết học kết thúc tại đây,được không?”

Mặc dù không có ai dám lên tiếng phản tiếng phản đối,nhưng tôi vẫn thấy sự không hài lòng từ một người.

Đó chính là Elisha.Kể từ nãy đến giờ,Elisha cứ liên tục nhìn chằm chằm vào tôi.

Chả lẽ cậu ấy đang hậm hực vì không được đấu với tôi chăng?

“Elisha,nếu như cậu thấy được,thì có ổn không nếu chúng ta bắt đầu lại lần nữa,được chứ?”

“….hn? Ah…”

Cho đến khi câu hỏi kết thúc,Elisha có vẻ dường như không hề nhận ra cho đến khi được người khác gọi.

Cái nhìn đó,xem ra cậu ấy đang cảm thấy khá cay đắng khi nhận ra sự thật là không thể nào đánh bại tôi.

“Mình đã rõ về sức mạnh của Mars.Có lẽ mình sẽ không thể nào đánh bại được cậu…Nhưng….cho mình một cơ hội như vậy,liệu có ổn không?”

“Yep”

 Vậy thì mình có một yêu cầu.trong trận đánh này,mình muốn cậu không hạn chế khả năng của mình nữa.Mà hãy chiến đấu với mình bằng toàn bộ sức mạnh….!”

 Nhận thấy cái nhìn chân thành đến thế từ Elisha,tôi không thể nói không thế nên,

“Mình hiểu rồi.tớ sẽ chiến đấu với cậu bằng toàn bộ sức mạnh của mình nhiều nhất có thể,dĩ nhiên là nếu cậu cảm thấy ổn với điều đó.”

Mặc dù lời đề nghị của tôi đưa ra khá mơ hồ,nhưng bởi lẽ đây chỉ là một cuộc đấu tập mà không phải một cuộc chiến sinh tử,vậy nên tôi chỉ có thể hứa đến mức đó mà thôi.

“Mình ổn với điều đó”

Vào lúc viên magic gem trong tay sáng lên,Elisha chuyển vào tư thế chuẩn bị với một thanh kiếm ngắn.

Mặc dù đã được bảo vệ bởi một bộ giáp nhẹ,đấy là những vũ khí rất thích hợp đối với một hiệp sĩ,một bộ áo giáp bạc với vẻ đẹp thu hút ánh nhìn,cùng với những chiếc giáp tay đã xuất hiện ở trên tay cùng với những chiếc giày ở chân.

Như dự kiến,cậu ấy không bất ngờ tấn công như Sail,

“Chúng ta có thể bắt đầu lại chứ?”

Trước lời nói của tôi,Elisha gật đầu và đó đã trở thành tín hiệu để bắt đầu trận đấu.

* Elisha’s POV *

Ngay lập tức――

“….!?”

Ngay trước mặt tôi,Mars đột nhiên biến mất.

Ít nhất,cậu ta có vẻ biến mất khỏi tầm nhìn của tôi mà thôi.

Tôi không hề rời mắt khỏi cậu ta.

(Ở đâu――)

Vào lúc tôi đang tìm kiếm sự hiện diện của Mars thì đột nhiên――Gakku――tầm nhìn của tôi bị dịch chuyển.

(Ah!?…..)

Rồi ý thức của tôi dần chìm vào bóng tối.

(Mình đúng là yếu thật mà….)

Tôi cảm thấy chán ghét sự yếu đuối của chính mình.

* Mars’s POV *

I supported Elisha’s body firmly which was bending down as it falls.

Tôi đỡ cơ thể của Elisha ngay khi nó vừa đổ xuống.

Trận chiến kết thúc gần như ngay lập tức.

Không còn những lời khuyên như trận lúc nãy với Sail nữa,tôi kết thúc trận đấu bằng tốc độ di chuyển nhanh nhất chỉ nhằm mục đích hạ gục đối phương.

 Động tác mà tôi đã làm chỉ là vòng ra đằng sau sau đó cho một cú chặt vào cổ khi mà tôi tiếp cận thành công chỉ với những điều đó thôi,cũng đủ làm mọi người chết lặng.

 “Well,vậy là đủ rồi.”

Tôi có thể nghe thấy giọng nói của Lania giống như đang lẩm bẩm vậy.

“Được rồi,tiết học đặc biệt kết thúc ở đây.Thời gian còn lại dành cho việc tự học.Còn giờ,tất cả mau quay trở về lớp và chuẩn bị cho tiết học tiếp theo đi.”

Thông báo kết thúc tiết học,Laina tiến về phía Sail người vẫn còn đang bất tỉnh,và rồi

“Uhm,tôi tin rằng đã đến lúc cậu dậy được rồi đấy….”

Cô ấy lắc mạnh cơ thể của Sail.

Đó là một cách điều trụ mà bạn sẽ không thể nào tin được một giáo viên của học viện này sẽ làm thế .

Nhưng vì lí do nào đó,

“――!?”

Như thể nhảy lên ,Sail nâng cơ thể mình dậy.

Dường như vẫn chưa hiểu được tình hình hiện tại,cậu ta cố xác định tình hình bằng cách xoay đầu sang trái và phải.

“I… I…”

Hướng giọng nói tới vẻ mặt còn đang hoang mang của Sail,

“Tiết học đặc biệt kết thúc rồi.Cho đến tiết tiếp theo,sẽ là giờ tự học.Nếu như cậu cảm thấy không khỏe,thì hãy phòng y tế và nghỉ ngơi ở đấy đi.”

Lania thông báo tiết học đã kết thúc.

“Mars,tiện thể cậu mang Elisha tới phòng y tế luôn đi.”

“Nó ở đâu thế?”

“Nếu được thì để cho Ralphie dẫn đường nhé?”

 Và cô gái người thỏ đề nghị như thế,

“Ah,vậy thì làm phiền cậu rồi.” 

Tôi vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của cậu ấy.

“Okay,vậy thì chúng ta đi chứ?”

Như thể,chúng tôi rời khỏi phòng thực chiến.