Thời gian chầm chậm trôi qua.
Khi cô đang chìm vào một thứ có vẻ như thời gian được pha loãng và giãn nở gần như vô tận, Yumi trống rỗng nhìn lên trần phòng mình.
“… Chỉ có duy nhất một cách giải thích mà thôi”
“Đó cũng tương tự như việc Sheltis bị từ chối bước qua cánh cửa lớn của đại sảnh đường. Yumi à, trong số năm nữ tư tế thì lượng shinryoku của chị lớn nhất. Lý do chính để chị là người duy nhất bị đẩy khỏi Sheltis… vì shinryoku của chị quá mạnh”.
AI giải thích lý do của cộng hưởng Albert.
Khi một mateki quá mạnh tiếp xúc với shinryoku có sức mạnh tương đương thì các định luật vật lý sẽ bị thay đổi, dẫn đến sự tạo thành dòng điện.
“…”
Sau khi bị bỏng bởi những ngọn lửa sinh ra từ cộng hưởng Elbert, các đầu ngón tay của cô giờ đây hơi trắng, và chạm vào thì đau.
“Yumi, sóng shinryoku của em đẹp và lớn thật đấy”.
“Với tư cách nữ tư tế duy trì kết giới băng kính thì đó là một điều rất đáng tự hào”.
Cô vẫn nhớ mang máng những lời khen tặng ấy của một nữ tư tế đàn chị vào cái ngày cô được tấn phong thành nữ tư tế.
Sự khuếch đại sóng là dấu hiệu cho sức mạnh cực hạn của shinryoku.
Thật mỉa mai.
Điều kiện tiên quyết và bắt buộc để trở thành một nữ tư tế giờ đây đã chuyển thành lý do chính khiến cô mất quyền tiếp xúc với người cô thân nhất.
“… Yumi, nghĩ gì à?”
Với hai tay cầm một chiếc khay đỏ, cô gái tóc đen trong bộ trang phục ren rua lặng lẽ bước ra.
“Uống chút trà nhé… đây”.
“Cảm ơn Syun-rei”.
Sau khi cầm cốc trà thì Yumi nhẹ nhàng ôm trọn cái cốc.
“… Yumi rất muốn đi với họ, đúng không?”
“Hì… Nhưng sau khi bình tĩnh lại và nghĩ về điều đó thì mình đã thu xếp tu luyện sau mà”.
Ngày mai, ngày mốt, ngày tiếp sau.
Một quá trình tu luyện yêu cầu cô phải chìm vào trong một bể nước sâu hơn mười mét chứa đầy băng trôi, cột những vật nặng vào cơ thể – đó là một kiểu tu luyện thúc đẩy tinh thần của cô đến cực hạn. Ngoài ra còn có những bài tập kinh hoàng khác yêu cầu cô phải cầu nguyện trong cát bỏng đến khi hoàn toàn kiệt sức.
Từ ngày cô trở thành nữ tư tế tập sự thì kiểu tập luyện gần như hành hạ ấy là điều họ phải trải qua.
Đó là những kiểu tu luyện để chắc rằng dù trong bất kỳ điều kiện nào – hay nói cách khác, dù tâm lý của họ có hoàn toàn sụp đổ thì họ vẫn có thể tiếp tục cầu nguyện cho kết giới băng kính. Kiểu tu luyện <<Trấn định tinh thần>>.
Cô biết quá rõ những kiểu tu luyện như vậy hoàn toàn cần thiết cho các nữ tư tế. Tuy nhiên chẳng phải sẽ rất tuyệt nếu có một ai đó bên cô hiểu rõ những nỗi đau mà cô phải trải qua ư?
Tất cả những gì cô cần chỉ là một ai đó nói rằng “Cực khổ quá nhỉ” – và một nữ tư tế vẫn chưa có Sennenshi thì chẳng có ai làm chỗ dựa tinh thần cho cô cả.
“Chịu, mình vẫn ổn với hiện tại mà”.
Trông Syun-rei khá hoang mang.
Sau khi mỉm cười nhẹ với Syun-rei, Yumi ngước nhìn lên trần phòng.
“Bởi vì mình rất vui khi thấy cậu ấy trở về Thiên kết cung ”.
Mateki và Shinryoku đẩy nhau, và hai đầu ngón tay của họ tổn hại lẫn nhau. Mọi thứ có vẻ như chẳng hề thay đổi, nhưng có một điều khác biệt so với hai năm về trước – chàng trai trẻ ấy đã trở về Thiên kết cung .
Dù rằng thế giới này không chấp nhận điều đó…
Dù rằng chúng tôi không thể chạm vào nhau, chúng tôi vẫn có thể truyền tải cảm xúc của mình qua ngôn từ.
“Mình biết Sheltis đã cố hết sức để trở thành lính chính quy. Thành ra những gì mình có thể làm là hoàn thiện vai trò của mình với tư cách nữ tư tế. Mình ổn với việc giải quyết vấn đề mateki của cậu ấy sau mà”.
Với tư cách nữ tư tế thì cô ở tầng tháp cao nhất, đợi chàng trai trẻ đến.
Đó là niềm tin vượt trên mọi ngôn từ.
“… Hì”.
Syun-rei cười nhẹ và cẩn thận lấy đi khay trà đỏ.
“… Một cốc nữa không?”
“À được chứ. Thêm chút đường nhé, được không?”
“… Không đâu”.