Nửa thế kỷ trước, một tảng thiên thạch băng màu xanh bí ẩn rơi từ trên trời xuống.
Cùng lúc đó, một tai họa ập xuống. Một đội quân ma tộc khổng lồ, dẫn đầu bởi hấp huyết chủng tấn công. Như Satan bước ra từ địa ngục, chúng bắt đầu tàn sát, đốt phá và cướp bóc, dẫm đạp lên thành tựu mà toàn bộ nhân loại đạt được trong hàng nghìn năm. Chính phủ trên toàn thế giới đã thành lập quân đồng minh như một biện pháp khẩn cấp. Tuy nhiên, họ đã bị nghiền nát hoàn toàn dưới sự hung bạo của những con quỷ. Nền văn minh nhân loại lâm vào bờ vực diệt vong
Máu tươi nhuộm đỏ cả hệ thống cống rãnh và nguồn nước của thành phố, khi mà máu và lửa phủ lên vùng đất hoang tàn với những xác chết thối rữa và mưng mủ.
Trên bờ vực của sự tuyệt vọng, loài người đã tìm thấy một kỳ tích. Thiên thạch không chỉ mang xuống những con ác quỷ từ địa ngục, nó cũng đi cùng với hy vọng và bình minh mới.
Hiện tại, thế giới đã bị ác ma chủng chia thành hai nửa. Tuy nhiên nhân tộc đã không còn lực bất tòng tâm như trước. Đó là vì sự xuất hiện của lực lượng đặc biệt chuyên đối đầu với những tai ương và bất ổn -những thánh kỵ sĩ.
Thánh võ học viện mọc lên khắp nơi trên xã hội loài người cùng hướng tới việc thuần thục cơ chế thánh võ nhằm đưa sức mạnh nhân loại ngang hàng với quỷ tộc
Một trong số ít anh hùng tiên phong trên chiến tuyến, “Thiên Huy kỵ sĩ”, Cơ Bạch luôn xung phong ra trận cùng với những bằng hữu của mình và là tuyến phòng thủ đầu tiên chống lại quỷ tộc. Tuy nhiên, anh đã bị đánh bại trong trận chiến với hấp huyết chủng và bị bắt giam bởi kẻ thù.………… ..
Tại lâu đài huyết tộc, trong một phòng giam dưới lòng đất nhuốm màu xám đen và đỏ.
Những vết máu đã khô trên những sợi xích sắt đen.
Có một chàng trai với vẻ ngoài thanh tú bị trói chặt bên trên cây thánh giá ngược màu xám đen. Rất nhiều sợi xích sắt, nặng nề và phục tạp quấn ba tầng quanh tay chân và cơ thể anh ta. Anh ta đóng chặt hai con ngươi, khoác trên người trang phục còn không thể coi là quần áo. Thay vào đó chúng là một vài mảnh vải rách nát. Những vết thương và vết sẹo bao phủ khắp mọi nơi trên cơ thể anh.
Cơ Bạch đã quên mất mình đã ở nơi này bao lâu, bị giam cầm như một quan tài sống. Anh cảm thấy tinh thần mình như sắp sụp đổ. Ý thức của anh ngày càng mơ hồ và mờ ảo. Mùi cơ thể của anh, mùi máu từ vết thương của anh, và mùi mồ hôi của anh hòa vào nhau và tạo thành một thứ mùi khó chịu. Cơ Bạch cảm thấy chán chết đi được; đối với anh bây giờ nhấc nổi một ngón tay cũng chỉ là hy vọng xa vời. Do tình trạng mệt nhọc và ốm yếu như bây giờ anh cảm giác ngay cả việc ngẩng đầu lên cũng vô cùng tốn sức.
Bên cạnh đó, Cơ Bạch cũng chưa hiểu tại sao lũ quỷ hấp huyết này vẫn chưa lấy mạng mình, thay vào đó là cho lượng thức ăn tối thiểu chỉ đủ để duy trì sự sống.
“Cốp cốp cốp…” Một loạt tiếng bước chân vang lên trong nhà tù yên tĩnh, đánh thức ý thức yếu ớt của Cơ Bạch. Anh căng hai mắt nhìn về phía trước. Ngạc nhiên thay, những cánh cửa lớn của địa lao đã mở toang. Một vài tia sáng chiếu vào nhà lao tối tăm giống như bình minh giữa ban ngày, làm chói mắt anh khi đã quen với ngục tù tối tăm.
“Bang!” Cánh cửa kim loại màu xám đầy vết máu đóng lại một lần nữa, nhưng có cảm giác như ai đó đã bước vào.
Cơ Bạch khôi phục tầm nhìn vài giây sau đó, nheo mắt nhìn về phía trước, nhưng anh không thể thấy bất cứ thứ gì.
"Rất vui được gặp ngươi~ 'Thiên Huy kỵ sĩ' đáng kính của ta, ta đã nghe danh của ngươi đã lâu." Một giọng nói nhẹ nhàng, đầy quyến rũ cất lên.
Cơ Bạch hơi choáng váng. Anh không thể không nheo mắt khi chuyển tầm mắt của mình xuống phía dưới.
Đó là một loli tóc bạch kim mặc một bộ váy theo phong cách gothic. Làn da phơi ra một nước da trắng nõn, và nụ cười của cô ta lộ ra cặp răng nanh sắc nhọn. Cặp tóc hình con dơi được buộc vào mái tóc bạc mềm mượt của cô, biến nó thành những bím tóc kéo lê trên sàn như nước chảy.
Một đôi đồng tử màu đỏ tươi, dường như ẩn chứa thứ gì đằng sau nó, đang đánh giá Cơ Bạch. Khuôn mặt thanh tú và nhỏ nhắn của cô ta giống như một con búp bê sứ.
“Tên ta là Lilias Lasombra, huyết tộc tinh hồng nữ vương thứ 26. Hân hạnh được gặp anh ~ ”Loli tóc bạch kim trước mặt anh nâng chiếc váy dài của mình lên và chào một cách nghiêm trang.
“… Là ngươi! Khụ, khụ, khụ… Huyết tộc nữ vương!” Đôi mắt của Cơ Bạch giờ đã mở to, tia sáng bên trong để lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Chính xác. Vâng, Kỵ sĩ đáng kính của ta, ta đã tự giới thiệu bản thân mình rồi. Vậy anh có nên giới thiệu bản thân anh bây giờ?”
"Haha!" Cơ Bạch cười khẩy hai lần và nhắm mắt lại, im lặng.
“Chà, dù anh chọn không nói cũng không sao ~ Ta cũng biết tên anh rồi, là Cơ Bạch. Ta nói đúng chứ? ”Lilias bước tới với một nụ cười bí ẩn, hai tay chắp sau lưng.
" Hmmmm ??!" Cơ Bạch cảm thấy một cảm giác lạnh như băng, như chạm vào một viên ngọc bích lạnh lẽo, như truyền lên mặt anh. Anh vô thức mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt là loli tóc bạch kim, dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại của cô nhẹ nhàng vuốt ve gò má anh.
“Tch ... Bỏ cái tay bẩn thỉu của ngươi ra, không ...đừng trách ta không khách khí!”
"Oh? Không khách khí? Vậy anh sẽ không khách khí với ta như thế nào?” Sau khi nghe những tiếng gầm gừ phát lên từ Cơ Bạch, như thể Lilias đã phát hiện ra một món đồ chơi thú vị. Khóe mắt trong veo của cô tò mò nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Cơ Bạch.
“Anh sẽ lao về phía trước và đâm một nhát kiếm vào tim ta? ~ hay anh sẽ chặt tay chân của ta và giam cầm hành hạ ta?” Lilias nở một nụ cười vô cùng ngây thơ, tựa như cô ấy hoàn toàn vô hại đối với cả con người và quái thú. Cô hoàn toàn không có cảm giác xấu hổ khi nói những lời đó.
“Không, nó sẽ làm bẩn tay ta.” Cơ Bạch mím môi, và cố ý thể hiện vẻ khinh thường.
“Hmm, khi mà anh vẫn còn khuyết đi 1 vài kỹ năng, miệng lưỡi anh vẫn có chút sắc bén đấy.” Lilias liếm đôi môi nhỏ của cô. Không một nét tức giận nào trong biểu hiện của cô ấy.
“Tch…” Thấy Lilias không hề tức giận mà hành hạ anh như anh đã nghĩ, Cơ Bạch quyết định quay đầu đi chỗ khác, nhưng cô gái nhỏ trước mặt anh đã giữ lấy cằm anh và đưa nó về vị trí cũ.
“Này này, thật thô lỗ khi quay đầu đi khi ai đó đang nói chuyện với anh đấy. Có vẻ như ta sẽ phải mất nhiều thời gian để huấn luyện anh.” Lilias lặng lẽ thở dài.
"Ta cũng chỉ là tù binh, chẳng có gì để nói cả".
“Ồ? Ngại vì không có chủ đề, phải không? Vâng, ta có một cái bây giờ đây. Ví dụ, việc anh giết đại công tước của Huyết tộc.
“Hmm? Hả, ta vẫn thắc mắc không biết ngươi sẽ nói gì. Về việc đó hửm. Vậy thì sao? Chính ta là kẻ đã chém đôi tên hấp huyết quỷ biến thái kia xuống đấy. Và ngươi định trả thù cho hắn? ”Cơ Bạch nheo mắt, khóe miệng hơi nhếch lên tạo thành nụ cười.
"Không, không hề. Đó chẳng phải là việc của ta ngay cả khi anh băm xác hắn ta thành trăm mảnh. Ngược lại, ta sẽ vỗ tay và cổ vũ anh nếu ta có mặt tại đó”.
Có vẻ như nội bộ huyết tộc cũng không bền chắc như ta nghĩ. Cơ Bạch nghĩ thầm.
"Tuy nhiên…"
Nụ cười của Lilias dần dần mang dấu vết của sự khát máu.
"Bụp!"
“Urg!…” Cơ Bạch cảm thấy bên trong bụng mình đột nhiên sôi trào. Sức tàn yếu ớt phun ra một ngụm máu tươi.
“Người hầu gái của tên huyết tộc đại công mà anh đã giết, cô ta là người thú vị duy nhất mà có thể nói chuyện cùng ta.” Trong giọng nói của cô phát ra vài tia lạnh lùng. Cô từ từ rút lại nắm đấm mà cô đã hạ xuống bụng của Cơ Bạch.
“Khụ, khụ, khụ…K-kẻ sát nhân cũng phải chuẩn bị tâm lí để bị giết” Cơ Bạch nghiến răng nói. Phải mất khá nhiều thời gian anh mới có thể lấy lại được hơi thở của mình.
“Pft! Thật ngây thơ, đúng là chỉ có mạnh được yếu thua! Con người hay bất cứ thứ gì đi nữa, sẽ chẳng có nghĩa lí gì khi chúng chết cả! "
"Ngươi nói đúng đấy! Đó là lý do tại sao cô ta đáng bị như vậy! ”Cơ Bạch tiếp tục khiêu khích Lilias một cách độc địa bằng miệng lưỡi của mình.
“He, heheh… Nếu ngươi muốn làm gì đó, hãy làm ngay đi! Đến đây! Ngươi muốn giết ta hay róc da thịt ta tùy ngươi? ”Cơ Bạch không còn nghi ngờ gì ngay lúc đó, anh đã biết trước kết cục gì đang đợi anh. Miệng anh quát lên như không quan tâm đến thứ gì nữa. Cơ Bạch biết rằng anh sẽ không còn cơ hội sau này nếu anh không làm điều đó ngay bây giờ. Dù thế nào đi nữa, anh phải tận hưởng cái cảm giác này!
"Huh! Ngực ngươi phẳng như cái tấm sắt ấy. Có phải đã sự cố nào đó trong tuổi dậy thì khiến lượng hormone tiết ra của ngươi quá thấp không? Chỉ chút nhan sắc này không đủ để quyến rũ ta đâu.” Lúc đó Cơ Bạch đã trở nên thích việc mắng chửi.
“Ara ara~ Mắng chửi đi, cứ tiếp tục mắng chửi ta đi? Chừng nào mà anh vẫn còn quên đi nỗi đau đớn”. Lilias nhìn phần trên cơ thể Cơ Bạch với một ý niệm sâu xa hiện lên trong khóe mắt.
"Đau đớn? Thật là hề hước! Chẳng phải vết thương của ta sẽ lớn hơn cái bát khi đầu ta rơi ra sao? Ai lại sợ 1 con hấp huyết quỷ nhỏ bé chứ?!”
"Chết? Haha, nghĩ hay lắm~ Ta tin anh đã hiểu sai ý ta. Ta không~hề có ý định giết anh. Đúng hơn, nếu ai đó đặt tay lên người anh bây giờ, ta sẽ chém chúng thành nhiều mảnh." Lilias nhẹ nhàng thắt bím tóc.
"Oh? Ngươi nghĩ có thể lấy được thông tin gì từ miệng ta? "
“Từ trong miệng anh có thể cạy ra cái gì không? Ta không có nhàm chán như vậy đâu~”
Cơ Bạch hơi nhíu mày và cảm thấy mình không thể hiểu được con hấp huyết quỷ này đang nghĩ gì.
“Bây giờ ta vào câu hỏi chính. Nói xem, ngài Kỵ sĩ đây đã bao giờ nghe nói về cách hấp huyết quỷ tạo ra thế hệ tiếp theo chưa? ”Nụ cười của Lilias ẩn chứa vài tia sâu xa.
“Còn có thế nào nữa? Không phải cũng giống như con người sao? ”Cơ Bạch rõ ràng đã trả lời cô ấy với một giọng điệu thiếu kiên nhẫn.
“Điều đó chỉ áp dụng cho những hấp huyết quỷ còn lại. Anh có muốn biết hấp huyết quỷ hoàng thất chọn người kế thừa như thế nào không?”
“Không, cảm ơn.” Cơ Bạch thẳng thừng từ chối cô ấy...
“Này? Đừng cho ta thấy thái độ đó chứ. Mà không sao, ta làm điều này là vì lợi ích của anh. Bởi vì…” Lilias liếm chiếc răng nanh sắc nhọn của mình.
“Anh như là một kẻ chỉ biết mọi thứ qua sách vở ấy. Vậy tại sao anh lại không tận dụng cơ hội này để thực hành những thứ đã học từ trước? ”
“?? Ý ngươi là gì?” Nhìn nụ cười của Lilias, Cơ Bạch đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Anh thấy có linh cảm xấu.
“Hehe, anh có chịu nghe không?” Lilias chạm nhẹ vào mũi Cơ Bạch, sau đó bắt đầu bước nhẹ với hai bàn tay chắp sau lưng, như thể cô đang đi dạo. “Mọi thế hệ hấp huyết nữ vương đều có cơ hội tạo ra hậu duệ bằng ‘Virgin embrace'. Hấp huyết nữ vương cũng có thể tiến hành sinh sản theo cách của con người, tuy nhiên huyết thông sẽ không thuần khiết… Trong khi việc sử dụng 'Virgin embrace' để truyền lại cho người thừa kế toàn bộ gen mà họ có. Vì mỗi thế hệ nữ hoàng ma cà rồng chỉ có một cơ hội, nên việc lựa chọn người thừa kế của họ là đặc biệt quan trọng…”
“Ngươi có mục đích gì khi nói chuyện này với ta?” Cơ Bạch nhíu mày.
“Tất nhiên có là mục đích, bởi vì...” nụ cười Lilias của dần dần trở nên khó chịu. “Con, từ nay sẽ trở thành người kế vị của mẹ ~ Con gái, con gái dễ thương của mẹ?” (Trans: ơ, cua gắt)
“Cái quái gì vậy ?!...” Cơ Bạch hoàn toàn chết lặng khi nghe nó.
“Ồ, ta quên chưa nói với con. “Virgin embrace là một loại nghi lễ biến con người thành hấp huyết chủng”
“ … !! ?? Chờ đã!! Ngươi định!? ”Cơ Bạch hiểu ra mọi thứ ngay lập tức. Tại sao hấp huyết quỷ không giết anh thay vì giam anh ở đây.
“Ôi trời, thật xấu hổ~ Kỹ sĩ dễ thương sắp trở thành chủng tộc mà anh ta ghét…” Nụ cười của Lilias rất đẹp, giống như một bông hoa huệ đang nở. Nhưng trong mắt Cơ Bạch, nụ cười đó thực chất là nụ cười của một con ác quỷ.
"…Không! Không thể nào! Biến con người thành những thứ như hấp huyết quỷ, h-haha…“
“Vẫn còn hoài nghi sao? Được thôi, Ta sẽ. Chứng. Minh. Nó. Cho. Anh. Ngay. Đây~. “Trước khi Cơ Bạch có cơ hội phản ứng lại lời nói của cô ấy, một bóng người nhỏ nhắn đã bay về phía anh ấy. Cảm giác đau ngứa và lạnh bắt đầu lan ra khắp vùng cổ anh.
"Ahhhhh !!" Loli tóc bạch kim hiện đang ôm anh. Hàm răng sắc nhọn của cô đã đâm thủng da của anh, và đâm sâu vào bên trong da thịt anh. Cảm giác tê giống như hang vạn con kiến đang gặm nhấm anh.
Cơ Bạch dùng hết sức cố gắng vùng vẫy, nhưng sợi xích sắt đã xích chặt lấy anh trong khi hình bóng tóc bạc dính vào người anh giống như một viên kẹo dính - không thể nào bỏ ra được.
“Ahhhhh !! Đồ khốn! Đợi đấy. Chờ cho đến khi ta thoát ra được! Ta chắc chắn sẽ XX ngươi rồi XXX!!“ Cơ Bạch, người bị dày vò bởi nỗi đau sắp phát điên, đã gầm lên với tất cả sức lực của mình. Vậy mà anh không nhận ra rằng giọng của mình đang dần trở nên sắc sảo và tinh tế.
Chắc chắn rồi, miễn là con có thể sau này.
Lilias nghĩ một cách tinh nghịch.