“Mình phải làm gì bây giờ...”
Ở trung tâm của một hồ nước nhỏ nép mình ở phía đông nam của khu rừng là một hòn đảo , nơi có 'Cây Hộ Vệ của Merilda' hùng vĩ.
Đang chìm trong suy ngẫm, tôi tình cờ bắt gặp Tinh Linh sư Yenika đang mải mê suy nghĩ khi dựa vào thân cây.
* * *
Trước khi tôi kịp nhận ra thì ngày mai đã bắt đầu năm học mới rồi.
Tôi cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ, bắt đầu từ vẻ ngoài luộm thuộm của mình.
Sau mười ngày ở trong rừng, tôi trông giống một kẻ ăn mày hơn là một quý tộc. Dù tắm suối hàng ngày nhưng tôi vẫn phải cạo đi bộ râu thưa thớt của mình.
Tôi cẩn thận mài giũa cạnh của bản lề mà tôi lấy ra khỏi vali, lo lắng về việc sử dụng nó. Tôi có thể bị nhiễm trùng nếu tôi vô tình tự cắt bản thân bằng thứ rỉ sét ấy.
Tuy nhiên, để duy trì một cuộc sống học tập bình thường ở Silvenia, việc giữ gìn phẩm giá của mình là nền tảng của những nguyên tắc cơ bản. Mục tiêu của tôi là tốt nghiệp trong khi thu hút càng ít sự chú ý càng tốt. Không gì có thể tệ hơn việc thu hút ánh nhìn của các giảng viên vì vẻ ngoài giống một kẻ ăn xin của tôi.
Tôi cần tìm cách để có được một lưỡi dao cạo sạch.
Sau khi mặc quần áo và hoàn thành các công việc chuẩn bị khác ở trường, cuối cùng tôi cũng cầm được cây cung của mình.
[Chi tiết về kỹ năng chiến đấu]
Cấp bậc: Sơ cấp
Lĩnh vực chuyên môn: Cung
Mức độ thành thạo: Cấp 1
Không do dự, tôi quyết định chuyên sử dụng cung cho mảng Kỹ năng Chiến đấu của mình.
Tại Silvenia, có bốn loại kỹ năng chính: Chiến đấu, Phép thuật, Kỹ năng sống và Giả kim thuật.
Nghề nghiệp của học sinh được xác định bằng cách kết hợp hai trong số 4 loại kỹ năng trên.
Chuyên về chiến đấu và phép thuật sẽ trở thành một kiếm sĩ ma thuật hoặc một chiến binh ma thuật.
Chuyên về phép thuật và thuật giả kim sẽ giúp một người trở thành giả kim thuật sư hoặc nhà tâm linh.
Đối với một người chơi bình thường, họ hoàn toàn có tư cách để lựa chọn nghề nghiệp tương lai của mình. Tuy nhiên, trong trường hợp của tôi, tôi không có lựa chọn nào khác trong việc lựa chọn hai loại kỹ năng của mình. Để sinh tồn cần phải rèn luyện Kỹ năng sống. Ngoài ra, việc sống trong cơ thể của một học sinh Khoa Phép thuật khiến việc rèn luyện phép thuật là điều không thể tránh khỏi.
Nói cách khác, chuyên về Phép thuật và Kỹ năng sống không phải là một sự lựa chọn mà là một điều bắt buộc.
Mặc dù hai loại này không tương thích với nhau cho lắm nhưng tôi vẫn có khả năng trở thành một kỹ sư ma thuật hoặc một pháp sư.
Như tôi đã đề cập, không có vũ khí nào phù hợp với tôi hơn cây cung.
Việc cận chiến sẽ rất khó do tôi thiếu sức bền, sức mạnh cơ bắp và phản xạ nhanh. Tấn công kẻ thù từ xa sẽ là chiến lược lý tưởng nhất.
Khi trình độ kỹ năng sản xuất của tôi được cải thiện, tôi sẽ có thể tạo ra những mũi tên chất lượng cao và cường hóa chúng bằng phép thuật.
Do đó, chuyên dùng cung tên cho Kỹ năng chiến đấu và chuyên dùng nguyên tố cho Kỹ năng giả kim thuật của tôi là hành động khôn ngoan nhất.
“Tinh linh học…”
Dù rất muốn nhưng các Tinh linh sư sở hữu một khả năng bẩm sinh được gọi là cộng hưởng tinh thần. Nói cách khác, đây là một bộ môn năng khiếu đúng nghĩa.
Khả năng tương tác với các linh hồn chỉ có thể được phát triển ở một mức độ nhất định thông qua quá trình luyện tập. Trong lịch sử, các Tinh linh sư vĩ đại đều được sinh ra với khả năng bẩm sinh này.
“Mình biết điều này là không thể tránh khỏi nhưng đáng thất vọng.”
Kỹ năng giả kim không cung cấp nhiều chuyên ngành hứa hẹn. Vì vậy tôi đoán là mình nên hướng đến thảo dược học.
Tôi không thể thúc đẩy khả năng Cộng hưởng tinh thần, một thứ mà tôi không hề có. Vậy nên tôi sẽ tìm một phương án khác thay vì ngồi thất vọng ở đây.
“Dù thế nào đi nữa, tôi nên thử chiếc cung này mà tôi đã chế tạo cả đêm.”
Việc hoàn thiện chiếc cung có độ khó sản xuất ở cấp 2, khiến tôi rất vui mừng. Tuy nhiên, tôi vẫn hoài nghi về hiệu quả của nó.
Tôi mài bản lề của vali và dán chúng vào những thanh gỗ để tạo thành những mũi tên tạm thời. Tôi đã tạo được bốn mũi tên bằng cách sử dụng tất cả các bản lề. Tuy nhiên, trong thâm tâm, tôi tự hỏi liệu mình có thể săn được con mồi nào không.
Mặc dù chúng có thể tỏ ra vô ích trước những loài thú lớn như lợn rừng, nhưng chúng vẫn có thể có hiệu quả trước những loài động vật nhỏ hơn như sóc và thỏ.
Với chiếc cung đeo sau lưng, tôi bắt đầu chuyến săn.
Hai giờ sau, sau khi đã thành công trong việc săn được hai con sóc, tôi tình cờ gặp Yenika cạnh 'Cây Hộ Vệ của Merilda'.
Yenika, một Tinh linh sư thiên tài, sở hữu tài năng phi thường khi ký hợp đồng với Takan, một hỏa tinh linh cấp cao. Hiện đang học năm thứ hai tại Học viện Silvenia, sau này cô bị mất kiểm soát khi cố kí khế ước với Velosper, một linh tinh bóng tối cấp cao và là cánh tay phải của linh tinh bóng tối cấp cao nhất, Glaskan. Cuối cùng, cô biến tòa nhà trung tâm của học sinh thành một bãi chiến trường và trở thành trùm cuối của 'Kiếm sĩ thất bại của Silvenia' trong màn đầu tiên.
* * *
Nguyện vọng duy nhất của tôi là tốt nghiệp học viện này mà không có bất kỳ tham vọng lớn lao nào. Đó là con đường hợp lý nhất để đi.
Tuy nhiên, tôi phải thừa nhận, không phải là tôi thiếu ước mơ. Không phải là tôi không khao khát trở thành anh hùng của thế giới này, bước đi trên con đường được mọi người khen ngợi.
Tuy nhiên, cuộc đời của người anh hùng thường trải đầy chông gai.
Họ nhận được lời khen ngợi là có lý do. Đó là vì họ đã lặng lẽ tiến về phía trước dọc theo con đường đầy chông gai, khó khăn mà nếu không có "Plot armor" thì gần như chẳng ai sống sót nổi.
Điều tương tự cũng đúng với nhân vật chính của thế giới này, Taylor. Vẫn chưa có ai biết anh ta là ai, ở đâu, làm gì.
Đã từng đóng vai Taylor vô số lần nên tôi hiểu rất rõ điều đó.
Trải dài năm màn và bốn mươi ba chương, câu chuyện giống như một cuốn tiểu thuyết sử thi. Những thử thách và đau khổ mà Taylee phải đối mặt không dành cho kẻ nhược trí.
Điều chờ đợi anh ở cuộc sống học đường lãng mạn là vô số nguy hiểm, cái chết và những kẻ thù đáng gờm.
Đặc biệt, sau học kì đầu tiên sẽ là sự leo thang mạnh mẽ về mức độ thử thách mà anh ta phải đối mặt, với những mối đe dọa liên tục và áp lực ngày càng gia tăng đối với sự an toàn của Taylor.
Mặc dù niềm vui và chiến thắng khi vượt qua những thử thách này có thể rất ngọt ngào nhưng tôi không muốn chịu đựng tất cả. Trên hết, chiến thắng không phải lúc nào cũng đảm bảo một phần thưởng lớn.
Danh dự và vinh quang là những món hàng quý giá nhưng không bao giờ có được mà không phải trả giá. Sự hy sinh phải được thực hiện trên đường đi.
Biết rằng con đường phía trước đầy chông gai, sẽ là ngu ngốc nếu sẵn lòng giẫm lên nó.
Đó là kết luận của tôi.
Bất kể hoàn cảnh nào, tôi cũng sẽ đi theo con đường mà tôi đã chọn.
Theo con đường của "Kiếm sĩ thất bại của Silvenia", bằng cách này hay cách khác, Taylrr, người đã trải qua đủ loại khó khăn và thử thách, sẽ tự mình giải quyết mọi khủng hoảng. Tôi sẽ chỉ nói với anh ấy rằng anh ấy đang làm rất tốt và vỗ tay cho anh ấy trong khi tôi tập trung chăm sóc bản thân và lấy bằng tốt nghiệp.
Dù sao thì tôi cũng đã học nhiều hơn Taylor một năm.
Theo cốt truyện của 'Kiếm sĩ thất bại của Silvenia' mà tôi biết thì mọi thứ sẽ trở lên khốc liệt nhất năm cuối của Taylor, ngay khi anh chuẩn bị tốt nghiệp. Đó là khúc cao trào của toàn bộ câu chuyện.
Vào thời điểm đó, các thế lực bên ngoài học viện sẽ phát huy tác dụng, đe dọa học sinh và tạo ra bầu không khí hoang tàn. Tất cả học sinh sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn khác nhau.
Còn tôi, một năm trước, tôi chỉ cần lấy bằng tốt nghiệp và ra ngoài kia sống một cuộc đời bình yên.
Chiến lược của tôi là gặt hái mọi lợi ích và tạo dựng cuộc sống của riêng mình, để nhân vật chính đối đầu với những khó khăn.
Đó chẳng phải là kế hoạch hoàn hảo sao?
Bây giờ, trong tình huống này…
Một trong những nhân vật quan trọng của trò chơi và là con trùm đầu tiên Taylor phải đánh bại, Yenika Palerover.
Lờ đi, giả vờ chưa thấy gì và ra khỏi đó ngay lập tức. Đó là một hành động hợp lý, tôi không hề muốn bản thân can thiệp vào cốt truyện tí nào.
Nhưng ngay khi tôi chuẩn bị rời đi.
“Ôi trời, đó không phải là người bạn thú vị mà Merilda hay nhắc tới đó sao?”
Yenika mở mắt và nói với tôi.
Tất nhiên, trong cuộc sống của tôi, hiếm khi mọi chuyện diễn ra theo ý muốn của tôi.
* * *
“Toàn bộ khu rừng này thuộc về Merilda. Cô ấy nói nhiều một cách bất thường đối với một tinh linh cấp cao.”
Yennekar nói như thể phong tinh linh cấp cao cổ đại đã bảo vệ khu rừng này từ trước khi thành lập Học viện Silvenia là bạn thân của cô.
Mái tóc hồng nhạt quyến rũ của cô xõa xuống một cách hoàn hảo, được tết gọn gàng sang hai bên, mang đến cho cô vẻ ấm áp và lôi cuốn.
Mặc bộ đồng phục tiêu chuẩn của Học viện Silvenia: áo khoác đỏ và váy xanh nước biển, cô quàng một chiếc khăn choàng mềm mại qua vai, có vẻ như để tránh cái lạnh.
Rải rác xung quanh cô là những một quyển sách ma thuật. Chắc hẳn cô ấy đã mải mê đọc sách trong khi đắm mình trong vòng tay của khu rừng.
“Tôi vừa trở về ký túc xá sau kỳ nghỉ, nhưng tôi thấy mình có rất nhiều điều để nói… Tôi được ngưỡng mộ vì đã ký khế ước với một tinh linh cấp cao, nhưng phải thú nhận rằng, tôi cảm thấy khá cô đơn khi không có ai để trò chuyện. Tôi không biết làm thế nào mà tôi có thể sống sót sau giờ nghỉ với sự buồn chán như vậy.”
Cô ấy mỉm cười và tiếp tục trò chuyện, nhưng theo quan điểm của tôi, điều đó đưa ra một tình thế khó xử.
Bởi vì tôi không hề có ý định dây dưa với cô ấy.
Tôi chỉ cần hành động khi nó liên quan đến Công chúa Penia, vì cô ấy đã trực tiếp ảnh hưởng đến tình hình của tôi. Tuy nhiên, đây là một kịch bản hoàn toàn khác.
“Có vẻ như Merilda biết về một vị khách không mời mà đến, xét trên tình cảm của cô ấy dành cho khu rừng này.”
“Merilda có thể khá rắc rối. Dù sao thì cô ấy cũng có một tình yêu mãnh liệt với khu rừng này.”
Nụ cười của cô giống như những bông hoa nở rộ, tỏa ra sự ấm áp. Cô ấy luôn tỏ ra tích cực, bất kể hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu.
Sự tương phản giữa tính cách hiện tại của cô ấy và việc cô ấy sẽ nắm quyền kiểm soát hội trường sinh viên, mang dấu ấn bị nguyền rủa của Glaskan, khiến tôi lo lắng.
“Cô ấy có một tình yêu sâu sắc với khu rừng này. Không phải cô ấy sẽ biết có vị khách không mời mà đến sao?”
"Ừmmmm…"
Tôi không khỏi lo lắng về xác hai con sóc treo lủng lẳng trên lưng. Tôi cũng đã chặt rất nhiều cây.
“Đừng bận tâm đến những vấn đề bình thường như vậy. Đó là quy luật tự nhiên khi các sinh vật sống ăn và bị ăn. Liệu Merilda có thấy phiền lòng vì chuyện cỏn con như vậy không?”
“Tôi đoán ngay cả một con sói khổng lồ đáng sợ cũng có một trái tim dịu dàng.”
“Thật bất ngờ phải không? Hahaha!”
Merilda, người bảo vệ khu rừng, là một phong tinh linh cấp cao mang hình dạng một con sói khổng lồ. Theo những gì tôi có thể nhớ lại, cô ấy hiếm khi bộc lộ bản thân với con người. Tôi đoán rằng cô ấy có lòng khoan dung lớn hơn tôi nghĩ ban đầu.
Vì vậy, không có gì lạ khi tôi dựng trại, săn bắn và kiếm ăn trong rừng của cô ấy.
“Cậu đã trải qua một sự thay đổi khá lớn về ngoại hình. Hmm… Năm ngoái, Ed có vẻ… Chúng ta không trò chuyện nhiều, nhưng tôi biết nói sao đây… Giọng của bạn có vẻ hơi 'nhõng nhẽo', trong khi bây giờ nó lại toát lên vẻ nghiêm túc hơn. Cậu đã thay đổi phong cách rồi à?
“Đại khái là như vậy.”
“A ha! Tôi cũng cảm thấy như vậy. Người giúp việc ở Ophelis Hall đã tết tóc hai bên cho tôi. Cậu nghĩ sao? Nó có mang lại cho tôi cảm giác tomboy hơn không?”
Tóc cô ấy xoắn lại khi cô ấy hỏi ý kiến của tôi.
Mặc dù tôi muốn khen ngợi cô ấy vì đã trò chuyện vui vẻ với Ed Rothstaylor, người được mệnh danh là người đáng ghét nhất trên thế giới, nhưng tôi không thể. Việc biết về tương lai của cô ấy khiến tôi không thể đáp lại bằng một nụ cười vui vẻ.
Chà, việc giữ khoảng cách với cô ấy sẽ không khó chút nào.
Tôi sở hữu một 'thần chú' có khả năng gây bất an và khơi dậy sự khó chịu ở bất kỳ ai, bất kể họ có tốt bụng hay dễ tính đến đâu.
“Yenika, có vẻ như định mệnh đã đưa chúng ta đến với nhau vào đêm trước khai giảng. Tôi có thể nhờ cậu một chuyện này được chứ?"
"Chuyện gì vậy?"
“Gần đây tôi đang cần tiền gấp và đang tìm nơi để vay.”
Đây chính là câu 'thần chú' của tôi
"Cậu có thể cho tôi vay một khoản được không?"
Xong.
Tinh linh cấp cao nhất: cấp cao hơn tinh linh cấp cao, nên để tinh linh cấp cao nhất hay tinh linh vương thì nghe hay hơn nhỉ. Dùng tinh linh vương thì không quá sát nghĩa nhưng ae thấy hay hơn thì sát nghĩa hay không cũng chẳng phải vấn đề xd