Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 01
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (1)
Bởi vì hoàn toàn không có kẻ địch đuổi theo vì vậy đám người Thái Công Vọng cũng giảm tốc độ bay lại.Hơn nữa,thể lực của Tứ Bất Tượng cũng gần như đạt đến giới hạn.
Bọn họ thu hẹp đến mức có thể nói chuyện được.
“Được rồi,cho nên [ Nhiệm vụ đại tác chiến một hơi đánh tan Đát Kỷ hoàn toàn ] kết thúc trong thất bại.”
“Tôi không muốn sau khi kết thúc lại lấy cái tên kỳ quái như vậy ! Một chút khẩu vị đặt tên cũng không có ! Tôi lại đá ngài xuống bây giờ !”
“Lúc bay trên không trung mà cô nói như vậy,thật sự làm cho người khác rất sợ hãi đó…Tiếp theo,chúng ta cũng không thể vĩnh viễn ở trên trời bay vòng qua bay lại được.Tôi muốn quyết định điểm đến tiếp theo.”
Thái Công Vọng mở ra bản đồ nhà Ân khi đang ngồi ở trên người Tứ Bất Tượng.
“Nếu cách làm tắt đã thất bại.Chúng ta cũng chỉ có thể tấn công trực tiếp một lần nữa.Nói tóm lại,cứ tới nhà Chu trước đi đã.”
Nói chính xác hơn là đến nơi mà vương triều nhà Chu được dựng nên ——Một trong những nước phụ thuộc của nhà Ân là Tây Kỳ.
Bây giờ Tây Kỳ do một nhân vật được gọi là Cơ Xương cai quản.Hắn ta không phải là chư hầu bình thường mà là một trong 4 đại chư hầu được người ta gọi là Tây Bá Hầu.Về chính thức,người này có mấy trăm chư hầu dưới cờ của mình.
“Đúng,đúng vậy.Chúng ta phải bảo Cơ Xương khởi binh nhỉ…Ta chỉ cần tới xúc giục hắn ta,chắc chắn không thành vấn đề.”
Dương Tiễn dùng lòng tràn đầy tự tin khi cô ấy nói như vậy và luôn cảm thấy những lời này của cô ấy ít khí thế một chút.
Có lẽ đó là hậu quả do chạy trốn từ trong tay Đát Kỷ làm cho cô ấy không thể nào quên được.
“Nhưng mà cho dù muốn xúi giục hắn ta thì chúng ta cũng chỉ là một đám người có lai lịch không rõ ràng . Vì vậy cần phải cân nhắc phương pháp tiếp cận Cơ Xương trước mới được.Tôi muốn thanh mình trước một chút đề phòng ngộ nhỡ điều gì xảy ra ——Cho thấy rằng chúng ta là tiên nhân và chuyện này trái với quy tắc cho nên tôi muốn cố gắng hết sức tránh điều này.”
Nói cho loài người rằng là tồn tại vượt qua người bình thường và đồng thời lợi dụng thêm điều này thì loại chuyện này không được cho phép.Bởi vì nếu làm như vậy,bọn họ và tiên nhân phạm tôi chi phối loài người về bản chất cũng không có gì khác biệt.
Mặc dù bị đối phương phát hiện nhưng sau đó cũng không có cần thiết phải ẩn nấp.Nhưng tự xưng mình là tồn tại đặc biệt để tiếp cận đối phương là hành động không thể chấp nhận được.
“Luôn luôn,phải nhờ hắn.”
Na Tra lẩm bẩm nói.Mặc dù bình thường không nhìn ra được Na Tra đang suy nghĩ cái gì nhưng dường như cô ấy cũng chuyên tâm nghe cuộc nói chuyện của bọn họ .
“Tôi nói là…Chúng ta cũng không phải là trẻ con.Cho dù đi nhờ hắn cũng vô ích…”
“Nếu không thuận theo,thử uy hiếp hắn ta một chút xem.”
“À,à,như vậy cũng không tệ nhỉ.Không có ai làm trái được Na Tra kia mà── Chắc chắn không thể thực hiện được ! Đó là phạm tội đó !”
Na Tra ở trước mặt và ngay cả Dương Tiễn cũng nói ra lời đứng đắn ngay thẳng như vậy.
Có phải là cô ấy có tính cách dễ dàng nói ra sao ?
“Bởi vì sức mạnh mới là chính nghĩa phải không ?”
“Tại sao cô lại có thể dễ dàng nói ra giống như lời thoại của kẻ xấu vậy chứ ! Tuyệt đối không thể thực hiện được !”
“Na Tra kia là sự tồn tại giữa con người và pháp bảo.Luân lý và đạo đức đã không còn rõ ràng đối với cô ấy nữa.”
Thái Công Vọng nghĩ trong đầu rằng Na Tra kia là người thân thiện thì đây có lẽ sẽ trở thành một lỗ hổng chết người.
“Người thiết kế ra Na Tra là Thái Ất Chân Nhân.Tên đó nói không biết gì nên kêu ngài phụ trách dạy dỗ cô ấy.”
“Công việc không cần thiết lại tăng thêm hử…Tại sao tôi lại phải phụ trách bồi dưỡng người mới chứ…”
“Thái Công Vọng,xin hãy chỉ đạo nhiều hơn nghiêm khắc thúc giục ( để tiến bộ ) . Làm phiền ngài.”
“Nói cũng phải.Nghỉ phép có lương là quyền lợi của người lao động,cho nên có thể đường đường chính chính xin nghỉ.Đối với lần này có lời oán than mới là kỳ quái.”
Thái Công Vọng đang thật sự dạy dỗ cô ấy kiến thức về bất công.
“Lạc đề rồi,nói tóm lại là làm sao chúng ta có thể lấy được lòng tin của Cơ Xương ?”
Nhân tiện,Thái Công Vọng sẽ không chủ động đề xuất . Dẫu sao hắn ta luôn cảm thấy loại chuyện này nên do Dương Tiễn nói ra.
“Nói cũng phải,có phải ngài muốn tôi cống hiến một kế sách tuyệt vời nhỉ ? Nếu như mọi người không nghĩ ra được,tôi cũng có thể đưa ra một đề xuất ~”
Quả nhiên,vào thời điểm này có một người tràn đầy tự tin trong lòng thì thật sự là giúp rất nhiều.Nếu như kiểu người này hiểu rõ người khác thì sẽ trở thành ngòi nổ đối lập* . Nhưng chỉ có một người,chỉ cần tận tình để cho cô ấy phát huy là được.
[TL:Hình như là kiểu The Flashpoint Paradox – Ngòi nổ nghịch lý ??? ]
“Đầu tiên,muốn thay đổi một quốc gia,chúng ta nhất định phải tiền vào trung tâm quốc gia trước mới được.Cho nên chúng ta phải lấy thân phận loài người mà hành động và phải lấy được địa vị gia thần.”
“Nói cũng phải,gia nhập vào trong xã hội loài người hỗn tạp cũng không tệ ——Nhưng có hai vấn đề.”
“Tôi ghét nhất để cho người khác đưa ra ý kiến và loại người chuyên xoi mói khuyết điểm của người khác…Nếu như ở trên mặt đất,tôi đã sớm đạp ngài rồi.”
Dương Tiễn nói trong khi để cho Hao Thiên Khuyển đi đến gần Thái Công Vọng và cũng bắt đầu đánh hắn.Ý của câu nói kia là ——Bởi vì không ở trên mặt đất cho nên cô ấy mới không có đá hắn mà chỉ có đánh hắn thôi sao ?
“Đừng nói như vậy chứ.Ngược lại,chỉ có hai vấn đề trên cần phải giải quyết.Phương án này không có vấn đề nào cả.”
“Nếu là như vậy,mau nói cho tôi biết hai vấn đề kia là cái gì coi ! Tôi sẽ giải quyết ngay lập tức.”
“Vấn đề thứ nhất là dường như sẽ trở nên rất bận rộn khi trở thành gia thần.”
“Ha ha ha ,Neet rõ là khỏe ~ Buồn cười quá . Được,còn vấn đề khác là cái gì ? Nói mau .”
Thậm chí Dương Tiễn cũng không đánh hắn và chẳng qua cô ấy chỉ khịt mũi coi thường.
Làm như vậy cũng khiến cho người ta rất khó chịu.
“Tôi không nghĩ ra cách lên làm quan to với thân phận loài người mà không sử dụng sức mạnh của tiên nhân.”
Thái Công Vọng chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn ‘thăng quan tiến chức rất nhanh’ vì vậy độ khó cũng rất cao.Giống như chuột chũi không không suy nghĩ ra được cách bay trên không vậy.”
“Cái này rất đơn giản.Ngài chỉ cần sống ở trong thành trấn với thân phận loai người là sẽ lập tức được thừa nhận.”
“Nhân tiện hỏi một chút,căn cứ vào cái gì ?”
“Chỉ cần cảm thấy được tôi sau này thật sự lợi hại thì chắc chắn mọi người cũng sẽ tới nhờ tôi dốc sức vì quốc gia.”
“Wow…Khuyết điểm của người tràn đầy tự tin trong lòng xuất hiện…”
Bọn họ rõ ràng sẽ dựa vào kinh nghiệm thành công của họ trên cơ sở làm việc không phải là tiền đề cho sự thất bại.”
“Ít nhất tôi thật lòng cho là như vậy thì không thành vấn đề.À,phía trước có mỏm núi đá,chúng ta bay lên cao đi.”
Quả thật ngay phía trước bọn họ có một mỏm núi đá cao vút.So với dùng núi để hình dung,thứ kia dường như giống một bức tường hơn.
“Há,Tiểu Tứ,chiều cao —— ”
Nói như vậy,ngay từ vừa mới bắt đầu Tứ Bất Tượng cũng rất bình tĩnh và trông giống như cô ấy đang chuyên tâm bay vậy——
“Tiểu ~ Tứ ~ , Tiểu ~ Tứ ~ ”
Không phải cô ấy lặp lại tên mình,đó là tiếng ngáy của cô ấy.
“Chẳng lẽ cô có thể ngủ trong khi đang bay sao !?”
“Tiểu ~ Tứ ~ Tiểu ~ Tứ ~ Kỷ niệm khó quên ~ Hôm nay mọi người cùng nhau chè chán say sưa đi ~”
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 02
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (2)
“Thậm chí trong mơ cũng đòi mở tiệc ăn mừng,không tìm thấy mùi hôi ! A,thực sự đụng vào mỏm núi —— ”
“Đụng vào kìa —— ”
Thái Công Vọng với Tứ Bất Tượng hắng sức không đụng phải mỏm núi đá và suýt chút nữa được một vé đi Phong Thần.
Cuối cùng thì đoàn người cũng bình an vô sợ tới được thành thị là thủ đô của Tây Kỳ.Trong lịch sử,Tây Kỳ chắc chắn là vùng đất bắt đầu xây dựng lên triều đại nhà Chu.
Bắt đầu từ bây giờ,bọn họ phải lấy thân phận là người bình thường để hành động.Bởi vì Tứ Bất Tượng là loài vật không tồn tại ở cõi đời này vì vậy cô ấy cũng phải biến đổi thành hình dạng loài người trước khi đi vào cửa thành trấn ở đây.Ngoại hình Hao Thiên Khuyển của Dương Tiễn là chó vì vậy nó được coi như là vật nuôi mang theo.
Lúc tiến vào trong thành trấn,bọn họ bị hỏi “Muốn đắng ký làm dân ở đây không ?” ở nơi tương tự như chốt kiểm tra.
Có vẻ như là bởi vì tình hình thủ đô Triều Ca của nhà Ân hỗn loạn cho nên có rất nhiều người chạy trốn đến nơi này.Bọn họ không có lý do nào từ chối vì vậy tất cả nhân viên cũng ghi tên thẳng vào sổ.Sử dụng tên giả sẽ tạo thành rối loạn nhầm lẫn và hơn nữa nơi này lại cách Triều Ca rất xa vì vậy cho dù dùng cái tên “Thái Công Vọng”
“Vì vậy một mặt chúng ta thu thập thông tin tình báo và một mặt tìm cơ hội làm quan.”
Vì thế cuộc sống của bọn họ ở thành bắt đầu.
Dương Tiễn mở lớp dạy bổ túc cho trẻ con đọc sách.
Mặc dù cô ấy có thái độ phách lối, nhưng nếu là một giáo viên thì thái độ như vậy không phải là khuyết điểm nghiêm trọng ── Dường như cô ấy phán đoán như vậy.Hơn nữa,cá tính của cô ấy cũng khá thích dạy dỗ người khác.
Na Tra bên kia thì quyết định phải trở thành sư phụ võ thuật.
Bởi vì cô ấy không giỏi ăn nói vì vậy chỉ có thể nói mấy loại như “Hãy nhìn vào đây,võ thuật chính là lấy trộm kỹ năng của người khác.”.Na Tra rất ít nói và bất kể đó là gì nhưng lại cho người ta ấn tượng về đại sư ( bậc thầy ) võ thuật.
Trên thực tế,tài năng võ thuật của Na Tra cũng đã là loại giỏi ở trong Tiên Nhân giới nhưng xét về tiêu chuẩn loài người thì dĩ nhiên là mạnh đến kinh thiên động địa.Số lượng đệ tử học trò dưới quyền của cô ấy cũng rất nhanh chóng tăng lên và trở thành đứng đầu ở trong thành.
Theo đánh giá hai người kia thì muốn truyền tới tai Cơ Xương chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian.Trong hai tuần thì có lẽ mới có người tới mời bọn họ nhậm chức quan.
Đúng như dự liệu của Dương Tiễn vậy ——Cho dù chẳng qua chỉ là cuộc sống thuận theo tự nhiên,sức mạnh của tiên nhân sẽ được lan truyền ra và đương nhiên sẽ được nhiều người biết đến.Sau đó,thứ sức mạnh kia sẽ được người ta tôn sùng.
Hai người kia hành động nhanh nhất với đòn tấn công trực diện .
Mặt khác,Thái Công Vọng,hắn ta—— vẫn luôn luôn chơi game.
“Rất tốt ! Thu được thanh trường kiếm ! Vì vậy mà phạm vi công kích sẽ tăng thêm hơn nữa !”
“Thái Công Vọng,ngài yểm hộ nhân vật tôi một chút cái,ngài có thể sử dụng phép thuật chứ ?”
“Lý Đản,cô nghĩ biện pháp nào đó mà sử dụng nhân vật của mình đi.Cái nhân vật gọi là Lữ Nhạc này,vẫn luôn sử dụng đòn công kích AoE cho nên tôi rất khó sử dụng phép thuật ! Có thể ngay cả cô cũng sẽ bị cuốn vào đòn tấn công.”
Thái Công Vọng và Thái Thượng Lão Quân đang chơi một game RPG được gọi là [ Kim Ngao Luân Vũ Khúc ] .
Nhân vật xuất hiện dường như đều là tiên nhân của Kim Ngao.Mặc dù không có bản quyền nhưng bởi vì không có sử dụng làm hàng hóa để buôn bán cho nên có thể miễn cưỡng vượt qua vòng kiểm tra.
Ngoài ra game này lại là do Thái Ất Chân Nhân làm.Còn Thái Thượng Lão Quân lấy được game này từ đâu và lại làm thế nào mà mang tới được thì lại là một câu chuyện khác.
Bọn họ ở ngoại ô thành và dựng một căn lều vải ở trong núi được gọi là Bàn Khê trong khi sống một cuộc sống chết mê chết mệt với trò chơi.
Thái Công Vọng không có việc làm.Dĩ nhiên,cũng không có ai tới mời hắn ta đến nhậm chức quan.
Không có một quốc gia nào sẽ mời Neet làm việc cho họ cả.
Bên cạnh hai người đang chơi game,Tứ Bất Tượng đang uống trà khi lộ ra ánh mắt muốn nói rồi lại thôi.
Có lẽ cô ấy cảm thấy cho dù không nói ra khỏi miệng thì Thái Công Vọng cũng sẽ nhận ra được.Nhưng cho dù mà tự mình cảm thấy như vậy nhưng lại không có cách nào truyền đạt đến được trong lòng đối phương một lần nữa.Không bằng nói là cho dù truyền đạt được tới thì liệu hành động của đối phương có thể thay đổi hay không lại là một vấn đề khác.
Cuối cùng,rốt cuộc Tứ Bất Tượng cũng không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói ra.
“Học trưởng,ngài cũng không nên lại làm ra một chuyện đùa là dùng hết lương thực rồi kết quả là đói bất tỉnh được nữa.Không làm việc,lương thực sẽ lại giảm bớt.”
“Ừm,tôi sẽ không sơ suất điều này nữa.”
Thái Công Vọng trả lời không rõ ràng trong khi nhìn chằm chằm vào màn hình game.
“Dương Tiễn tiểu thư cũng sẽ không tốt bụng mà lấy tiền và thức ăn chia cho học trưởng không chịu làm việc đâu.”
“Tôi nói rồi,tôi sẽ không sơ suất nữa.”
Tứ Bất Tượng không nhìn nổi và đi ra khỏi lều vải.Ít nhất có thể tắm một ít ánh nắng và thay đổi tâm trạng một chút.
Lều vải được dựng ở một nơi được bao quanh bởi tự nhiên.Nơi đó ‘sơn minh thủy tú’ hay là một nơi tuyệt đẹp để nhìn phong cảnh ở đằng xa.Đặc biệt là ra phía sau lều vải liền có thể nghe thấy tiếng nước chảy nhẹ nhàng khoan khoái truyền tới từ phía bên tay phải và còn có thể trông thấy chỗ sâu của núi lửa nghiêng góc độ mỹ lệ thành tầng tầng lớp lớp.
[TL:sơn minh thủy tú:hoặc là Thủy tú sơn minh, hoặc Sơn thanh thủy tú, dùng để chỉ phong cảnh tươi đẹp ]
“Giống như Okutama vậy ! Nói cụ thể hơn một chút,giống như trạm ga Hatonosu gần kề khe suối vậy !”Ban đầu khi Thái Công Vọng thấy phong cảnh này,hắn ta liền hét to lên giống như thể đây là nơi hắn ta sinh ra vậy.Ngay cả sự nhiệt tình của hắn ta cũng bị đốt chay với các hoạt động ngoài trời và bắt đầu ngồi câu cá.
Suy nghĩ kỹ một chút,câu cá cũng là một môn thể thao làm cho người ta ngây người ra trong thời gian tương đối dài và đôi khi lại cực kỳ thích hợp đối với Thái Công Vọng.
“Tôi muốn câu cá coi như là làm việc !” Hắn ta thậm chí còn hăng hái nói ra lời như vậy.
Nhưng mà ngay cả câu cá thì hắn ta cũng chỉ có thể kéo dài được hai ngày.Thái Công Vọng chỉ nói câu “Tôi chán nó rồi.” và tiếp đó là ném đồ đi câu vào dòng suối bên cạnh.
Khi chủ nhân không có tinh thần hăng hái thì thú cưỡi cũng không có chuyện gì để làm cả.
Tứ Bất Tượng bó tay và không thể làm gì khác hơn ngoài thử hét to đối với đầu bên kia núi :
“Tôi luôn muốn có một trái tim kiên cường mạnh mẽ ── ~ Tôi sẽ không tự mình đánh mất đi trái tim kiên cường mạnh mẽ ── !”
Tứ Bất Tượng rất thích loại câu nói châm ngôn giống như khẩu hiệu về nhân sinh như thế này.
“Tôi muốn làm việc nhiều một chút ~ Bởi sau khi đến Bàn Khê chung ta thật sự không có làm chuyện gì cả ~”
Mặc dù sát thủ của Đát Kỷ chưa có tới là chuyện tốt nhưng phía Thái Công Vọng bên này cũng không có tiến triển gì cả.Như vậy thật sự tốt sao ? Không,nó làm sao có thể tốt được chứ.
Tứ Bất Tượng tiếp tục lẩm bẩm.Dù sao sẽ không có ai nghe và cũng không việc gì mà xấu hổ cả.
“Rõ ràng thiên nhiên ở trước mặt và ngay cả lều vải đều có nhưng lại chơi game ở chỗ này,quả thật quá kỳ quái ! Không hề tốt cho sức khỏe chút nào ! Ít nhất phải ra sông suối và bơi lội ở bên ngoài một chút ! Nếu không cũng sẽ không nghĩ ra được cách nào tốt cả !”
Nhân tiện,sở dĩ Thái Công Vọng dựng lều vải ở khe suối cũng không phải có lý do gì đặc biệt hơn người.
Chỉ là bởi vì mảnh đất này vừa vặn không thuộc về bất kỳ người nào mà thôi.
“Mặc dù Thái Thượng Lão Quân đại nhân thỉnh thoảng cũng sẽ nói với học trưởng rằng tốt nhất là đi làm việc nhưng kết quả cũng chỉ là nói một chút mà thôi.Hơn nữa,bản thân Thái Thượng Lão Quân đại nhân cũng không có công việc…”
Dù sao,so với Tứ Bất Tượng nói,chủ trương của Thái Công Vọng mới là ưu tiên hàng đầu đối với Thái Thượng Lão Quân . Từ phía đứng bên ngoài quan sát,xem ra bọn họ thật sự giống như một đôi tình nhân đang vượt qua thời kỳ chán chường và trở nên khá kiên định.
Vì thế cũng chỉ có thể nghĩ cách bảo Thái Thượng Lão Quân giúp Tứ bất Tượng . Nhưng nếu muốn ra được loại diệu kế thì phải mất rất nhiều thời gian công sức ──── Nghĩ ra.
“À,mình đột nhiên nghĩ đến !”
Chưa tới 15 giây liền nghĩ đây . Trong nháy mắt,Tứ Bất Tượng thậm chí tự cảm thấy mình chưa chắc chắn là một thiên tài.
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 03
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (3)
“Đúng rồi ! Như vậy thì có thể làm cho Thái Thượng Lão Quân đại nhân ra tay ! Điều này có nghĩa là mình nhất định phải mỗi ngày cố gắng không từ bỏ và cộng thêm thành quả của lòng không quên cám ơn !”
Ngày đó,Tứ Bất Tượng nhân lúc Thái Thượng Lão Quân một thân một mình ( Đang bọc mình vào [ Phong Hỏa Bồ Thảm ] trong lúc ngủ ) , cô ấy trình bày kế sách của mình.
“—— Kế hoạch chính là như vậy,tôi chỉ có thể mượn sức mạnh của Thái Thượng Lão Quân đại nhân.”
“Ừm,có lẽ như vậy cũng không tệ.Nói không chừng có thể khiến cho Thái Công Vọng nhận ra sự quyến rũ của ta.”
“Đúng vậy ! Làm như vậy thì học trưởng sẽ đi ra phía ngoài lều ! Ngài ấy sẽ cảm thấy đi ra bên ngoài cũng không tệ ! Chỉ cần tiến hành đến giai đoạn đó,khoảng cách làm cho ngài ấy chịu đi làm việc cũng chỉ ngắn hơn một chút !”
Thái Thượng Lão Quân cũng có tinh thần hăng hái và cuối cùng thì kế hoạch tác chiến cũng lên quỹ đạo.
Vì để cho kế hoạch càng hoàn hảo hơn,Tứ Bất Tượng còn liên lạc với Dương Tiễn và Na Tra.
Bởi vì cô ấy là một người tham gia hiện giờ nên cũng sẽ không sợ hãi rụt rè chút nào khi liên lạc với người khác.
Ngày hôm sau,rất may mắn là một ngày đầy nắng,lúc này là 8 giờ sáng.
Tứ Bất Tượng suy nghĩ kế hoạch tác chiến được vạch ra rốt cuộc phải thực hiện.
Dĩ nhiên Thái Công Vọng vẫn còn đang ngủ ở trong lều.Nếu không có ai gọi hắn ta dậy thì hắn ta sẽ rơi vào tình trạng ngủ nửa vĩnh viễn.
Tứ Bất Tượng cũng biết Thái Công Vọng sẽ không tự thức dậy vì vậy cô ấy thường dùng hình dạng loài người để lay động cơ thể hắn ta để dậy.
“Học trưởng,thời tiết hôm nay cũng rất đẹp ! Hãy phơi phơi nắng và tạo ra axit amin đi !”
Này này ~ So với cái đó, tôi phải lấy được những món đạo cụ hiếm mà ngày hôm qua không thể lấy mới được…”
“Hôm nay đừng chơi game nữa ~ Ngài đã chơi game 16 tiếng ngày hôm qua rồi ~”
Tứ Bất Tượng liền kéo nhấc chăn hắn ta lên rồi kéo ra.
“Đừng như vậy chứ…Tôi còn phải ngủ 3 tiếng ────── Ơ ?”
Cặp mắt Thái Công Vọng vốn là còn mang dấu hiệu buồn ngủ nhưng bởi vì trước mắt là thứ rất kỳ diệu cho nên mở thật to mắt ra.
“Tiểu Tứ,tại sao cô mặc đồ bơi ?”
Tứ Bất Tượng giỏi thể thao và mặc đồ bơi cho một cuộc thi.Nhưng mà bất kể là cô ấy mặc loại đồ bơi loại nào,cũng không có cách nào thay đổi rằng chuyện mặc đồ bơi vào giờ phút này thực sự rất là kỳ lạ.
“Đương nhiên là tôi muốn bơi rồi.Học trưởng,ngài thấy dáng người tôi không tệ chứ ?”
Quả thật,dáng người Tứ Bất Tượng cái gì nên có đều có.Cô ấy mềm mại khi ở trong hình dạng linh thú nhưng một khi biến thành hình dạng loài người thì cô ấy lại có cảm giác đáng yêu ngọt ngào và mượt mà.
Vẫn nhìn chằm chằm vào bộ đồ bơi của người khác đang diện cảm thấy không tốt lắm vì vậy Thái Công Vọng hơi đưa mắt nhìn đi chỗ khác.
“Tôi không phủ nhận điểm này…Nhưng tôi cũng không muốn bơi.Tôi muốn chơi game hoặc quay trở lại ngủ.”
“Là như vậy à,ngài xấu hổ à.Nói cũng phải nhỉ ~ Ngài không cần phải khách khí lịch sự đâu~”
“Tôi vẫn quay trở về đi ngủ trong chăn…”
Đối với đàn ông mà nói,có thể hình dáng cô gái mặc bộ đồ bơi có lẽ là chuyện hạnh phúc may mắn nhưng sự cám dỗ quay trở lại ngủ còn mãnh liệt hơn.Nhưng mà dường như Tứ Bất Tượng cũng không có ý định lùi bước lúc này.Ý tưởng của cô ấy là ngay cả khi chuyện này diễn ra không thuận lợi,chỉ cần luôn cố gắng thì sẽ luôn có cách.Hành động trước khi khi phiền não,đây chính là kiểu suy nghĩ của loại người thể thao.
“Cho nên tôi mới nói ~ Ngài không cần phải xấu hổ đâu à ~ ! Ngài có thể tha hồ thưởng thức đồ bơi ~ !”
“Vậy tôi quyết định nhìn ở trong mơ.”
Ham muốn buồn ngủ của hắn ta bao trùm tất cả những dục vọng khác.
“Thôi được,đi ra bên ngoài đi ! Phía bên ngoài lều có thế giới vui sướng đang chờ đón ngài đấy ~ Sau đó ra khỏi lều đi làm việc ! Thức ăn đã sắp không có nữa rồi !”
“Quả nhiên mục đích của cô là muốn tôi đi làm việc ! Cho nên tôi nói thức ăn sẽ không có vấn đề gì cả !”
“Làm sao mà có thể không có vấn đề gì chứ ! Không kiếm tiền thì không có cách nào có bữa ăn cả ! Ngài không có tiền ! Hơn nữa cũng không có kỹ năng sinh tồn bằng ăn trái cây,không phải sao !?”
Tứ Bất Tượng chỉ đơn giản là kéo Thái Công Vọng ra khỏi lều và lâu ngày không tiếp xúc với ánh mắt trời nên khá chói mắt.
“Oa a a … Tôi sắp bị Phong Thần rồi…”
“Thái Công Vọng,chỉ phơi dưới ánh mặt trời một chút cũng sẽ không bị Phong Thần đâu .”
Một giọng nói không thuộc về Tứ Bất Tượng truyền tới từ trên đỉnh đầu.
Thái Công Vọng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Thái Thượng Lão Quân đang cầm dưa hấu đứng ở nơi đó.
Cô ấy cũng diện một bộ đồ bơi và nói theo kiểu đồ bơi thì hẳn là thuộc áo tắm hai mảnh ( bikini ) nhỉ ? Màu hồng và màu đen phối hợp màu sắc với nhau tạo thành sự quyến rũ tinh tế cũng như cái váy loại vải nhẹ lâng lâng (như thiên tiên) cũng hết sức đáng yêu dễ thương khi trước ngực còn có thắt một cái nơ hình con bướm.
“Nhưng mà ngài có thể bị Phong Thần trước vẻ xinh đẹp của tôi.”
“Lý Đản,bộ đồ bơi của cô,chẳng lẽ chỉ cần kéo cái nơ hình con bớm ra thì cũng sẽ bị tuột xuống chứ…?”
Thái Công Vọng thử tin tưởng đây chẳng qua chỉ là một phần của thiết kế nhưng vẫn cảm thấy hơi không yên tâm.
“Thế thì,Thái Công Vọng có muốn thử không ?”
Có lẽ bởi vì bộ đồ bơi rất hợp với người nên Thái Thượng Lão Quân cũng trở nên hơi hoạt bát.
“Không thể thử nó được.Thực ra,tại sao ngay cả cô cũng mặc đồ bơi vậy ?”
“Hình như hôm nay là ngày nghỉ cho nên mọi người đều tới nghịch nước với nhau.”
Đối với người thất nghiệp như cô thì ngày nghỉ căn bản không có ý nghĩa gì cả——Thái Công Vọng nghĩ như vậy nhưng lại rất để ý đối với cái từ “Mọi người.” .
Hắn ta nhìn về phía dòng suối —— Dương Tiễn dùng bơi vòng tròn để nhẹ nhàng nổi trên mặt nước và cũng khéo léo dừng lại ở trong khu vực nước chảy chậm yếu .
So với ham muốn sắc đẹp,game hay ngủ mới là cách sinh tồn của Thái Công Vọng.Cho dù là như vậy,hắn ta vẫn không khỏi ngây người nhìn.
Thiếu nữ thực sự xinh đẹp khi mặc áo tắm hai mảnh ( bikini ) , hóa ra sẽ có hiệu quả như vậy.Làn da cô ấy để lộ ra bên ngoài hoàn toàn có kết cấu khác với đàn ông,cô ấy gần như là một tác phẩm nghệ thuật.
Nếu như Dương Tiễn không bạo lực như vậy mà là một cô gái có tính cách bình thường thì lúc đó sẽ như thế nào đây ? Nói không chừng so với game,hắn ta sẽ chọn để dành thời gian cùng với Dương Tiễn . Thật là nguy hiểm.
A,biết cảm thấy ham muốn sắc đẹp,trại lại càng thực sự giống với loài người hơn.
Nhưng mà Thái Công Vọng vẫn luôn luôn nhìn chằm chằm vào Dương Tiễn thì lại chú ý tới một điểm kỳ lạ ——
“Quái lạ,chẳng lẽ cô không biết bơi sao ?”
Mực dù Dương Tiễn là người sẽ cho người ta ấn tượng mạnh mẽ đến mức có thể sử dụng kiểu bơi bướm đuổi theo những con cá mập.
“Đúng vậy,không được sao ? Không biết bơi chính là không biết bơi ! Tôi từ chối để cho cơ thể nổi ở trên mặt nước !”
Hóa ra cô ấy chẳng qua chỉ là sợ nước.Dương Tiễn hắt nước *sha sha- tiếng hắt nước* về phía Thái Công Vọng và mặc dù rất lạnh nhưng lại không gây ra tổn thương vật lý vì vậy có thể đối phó vô cùng thoải mái ung dung.
“Đúng rồi,còn có ──Ế ~”
Thái Công Vọng vội vàng nuốt xuống những lời định nói ra khỏi miệng.
Hắn ta suýt chút nữa nói ra chuyện Dương Tiễn không có ngực.Lời này tuyệt đối không thể nói ra và đây cũng không phải là chuyện có thể giải quyết bằng việc bị hắt nước.
Cô ấy chắc chắn sẽ lên trên bờ và hơn nữa còn đặc biệt đi giầy vào để tới đạp hắn.Hơn nữa,không biết cô ấy có sử dụng pháp bảo để hồi phục tổn thương cho hắn không nữa.
Sau khi mặc vào bộ đồ bơi,hoàn toàn thể hiện rõ ngực cô ấy nhỏ như thế nào.
Dĩ nhiên,đồ bơi thực sự che rất tốt ngực cô ấy nhưng liếc mắt nhìn qua liền thấy ngay được kích thước lớn nhỏ ra sao.Từ đầu tới cuối cái thế giới này quả thực luôn duy trỳ chủ nghĩa thực lực,cái gì không có chính là không có,cái gì có chính là có.
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 04
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (4)
Mặc dù là như vậy,Dương Tiễn vẫn mặc bộ áo tắm hai mảnh ( bikini ) nhẹ lâng lâng (như thiên tiên) rất thoái mái hoặc có lẽ đang giận dỗi.
Một chút cũng không phù hợp ——Mặc dù muốn nói như vậy nhưng người ngực phẳng lại mặc bộ đồ bơi nhấn mạnh bộ ngực và luôn có cảm giác đặc biệt trái với lòng rồi sinh ra sự quyến rũ khác với phụ nữ ngực to.
Nếu Thái Công Vọng nói ra những lời này,sợ rằng Dương Tiễn sẽ tưởng thật và cho phép Hao Thiên Khuyển tới cắn hắn ta.Vì vậy cho dù có đánh chết thì hắn ta cũng sẽ không nói lời này ra khỏi miệng.
“Cái gì ? Tại sao nói được một nửa lại không nói nữa ?”
“Cô đó,không ngờ lại nhạy bén về phần này ! Cô không nên phát huy thông minh lanh lợi của mình ở những chỗ không cần thiết vậy chứ !”
Vốn là Thái Công Vọng hy vọng Dương Tiễn có thể cứ như vậy mà quên mất nhưng nguyện vọng này lập tức bị đánh tan.
“Cho nên,là chuyện gì ?”
Mặc dù hắn ta muốn ngu ngốc lấp liếm cho qua chuyện nhưng lại không nghĩ ra được cách nào tốt cả.
“Không có gì,cô quả thật rất xinh đẹp nhỉ,Dương Tiễn ~”
“Tôi đẹp là chuyện đương nhiên rồi.”
Dù sao cô cũng nên ngượng ngùng một chút chứ hay nói rằng tôi rất vui mừng chẳng hạn.
“Không phải mới vừa rồi ngài chỉ muốn nói những lời này chứ ? Nếu là những lời này,không thể nào giải thích rõ được tại sao ngài chỉ nói được một nửa liền ngừng lại.”
Thật đúng là năng lực quan sát không tệ nhỉ.Tôi thật sự có thể hy vọng cô đừng nhìn ra.
“Nếu ngài nói dối một lần nữa , tôi sẽ Phong Thần ngài luôn.”
Cô ấy tuyên bố một thông báo sẽ thực sự giết người.
Quả thực quá đáng sợ.Tốt nhất là nên truyền đạt sự thật một cách khéo léo.
“Tôi cho là xinh xắn cũng là một loại vẻ đẹp.”
Cột nước của Dương Tiễn tấn công không chút nể nang bay vào mặt Thái Công Vọng và sức mạnh giống như bị một cột trụ đầy nước đánh trúng vào người thì Thái Công Vọng cứ như vậy mà ngã xuống.
“Làm sao cô chỉ dùng tay mà bắn ra cột nước như vậy được…? So với cảm giác lạnh như băng,đau đớn do áp lực nước đánh trúng còn mạnh hơn nữa !”
“Đó chính là thực lực của thiên tài . Đối với thiên tài thì không có chuyện nào là bất khả cả.”
Dương Tiễn cũng bắt đầu đi lên bờ ngay lập tức khi cô ấy nói như vậy.Trong đầu Thái Công Vọng mới nghĩ lần này nguy rồi và cú đá tiếp theo của Dương Tiễn cũng đã đánh trúng hắn.
“Này ! Đừng đá,đừng đá tôi !”
“Đá trước khi đối thủ bò dậy,đây là điều cơ bản ! Cái gì mà xinh xắn cơ chứ ! Ngài muốn nói tôi ngực phẳng,đúng không ! Cho dù nói vòng vo cũng tuyệt đối không được nói về nó ! Ngực tôi cũng phải là sinh ra để cho ngài nhìn,không cần ngài quan tâm ! Baka,baka,baka !”
Hơn nữa,chỗ bị ăn đòn dần dần chuyển từ chân tới bụng và cũng đi gần đến mặt.Đang lúc Thái Công Vọng cảm thấy xương cổ mình gặp nguy hiểm thì mấy cú đá mới tạm thời ngừng lại.Nhưng hắn ta cũng không nghĩ rằng chuyện này sẽ kết thúc .
“Hao Thiên Khuyển,mang pháp bảo [ Lãnh Khối Hàm ] tới đây .”
Hao Thiên Khuyển biến thành cô gái tai chó mặc áo tắm hai mảnh ( bikini ) và luống cuống chạy tới.Cô ấy cầm trong tay một món đồ giống như đạo cụ có thể tạo ra thạch vậy.
“Cô thật đúng là có rất nhiều pháp bảo ——”
“Được rồi,bắt đầu !”
Dương Tiễn cầm lấy tay cầm cái hộp rồi trượt qua trượt lại và những viên đá được thêm vào cốc rơi ra từng viên một.Những viên đá cứ như vậy mà rơi lên mặt Thái Công Vọng và dường như đó là pháp bảo tạo ra đá ( băng ) vậy.
“Đau quá ! Lạnh quá ! Loại công kích này thật sự làm cho người ta chán ghét !”
“Tôi sẽ làm cho ngài rét đến tận xương tủy luôn.”
Số lượng đá cục càng ngày càng nhiều.Sau đó,tiết mục cuối cùng là——
“Hao Thiên Khuyển,động thủ đi !”
Chẳng biết tại sao,đầu gối Dương Tiễn chạm đất và cũng quay mặt đi.
Không có gì lộ vẻ Hao Thiên Khuyển lên tiếng đáp lại tiếng hét của cô ấy và cũng cầm lấy đồ ngủ rồi quần lót của Thái Công Vọng mà xé ra.Khe hở sinh ra giữa vải và cơ thể làm cho người ta cảm thấy xấu hổ.
Chẳng lẽ,đây là,đây là…
“Đây là hình phạt vì ngài bình luận ngực của tôi !”
“Chờ một chút ! Xin đừng dùng tới chiêu đó ——”
Dương Tiễn chắc chắn sẽ thả từng viên đá xuống Thái Công Vọng đang lúc nằm dưới đất .Cho dù hắn ta muốn nhảy bật dậy ngay lập tức nhưng lại bị Hao Thiên Khuyển đè xuống đất nên không có cách nào di chuyển được.Sau khi đá cục được đổ vào hoàn toàn,Hao Thiên Khuyển kéo tiếp quần ra. Căn phòng băng lạnh lẽo cứ như vậy mà hoàn thành.
“────! ────! ! !”
Cảm giác kia quá đáng sợ làm cho Thái Công Vọng thậm chí không kêu thành tiếng .Mặc dù hắn ta muốn không quan tâm đến tất cả mọi thứ mà cởi hết quần để giải thoát trong mình nhưng ánh mắt của Thái Thượng Lão Quân đang nhìn chằm chằm vào hắn cho nên muốn cởi cũng cởi không được.
Hắn ta vừa khóc lóc vừa chạy đến phía sau mỏm núi đá mặc kệ đá cục.
Ngay cả bộ phận quan trọng nhất đối đàn ông mà cũng hạ loại độc thủ này.
“Lối sống này của ngài,một ngày nào đó sẽ bị đâm nữa…”
Dưới hông đến bây giờ vẫn còn đau nhói.Trong khi Thái Công Vọng đau đơn không chịu nổi thì Dương Tiễn đã trở lại chỗ cũ và ngồi ở trên phao bơi đang nổi trên nước.
“Làm như vậy đã là thủ hạ lưu tình.Lần sau ngài còn dám nói lại làn nữa,tôi sẽ chìm xuống đáy sông cả ngày và sau đó đặt tên cho vùng lân cận là [ Tiên Nhân Chi Uyên ] .”
“Xin đừng tạo ra truyền thuyết nhuốm máu trong phong cảnh tình thơ ý họa…”
“Hơn nữa,cũng không có nhỏ quá mức…! Ngài nhìn đi,nhìn kỹ đi,cũng không có nhỏ mà…Cái này,cái này rất bình thường thì phải…? Ở,ở trong phạm vi bình thường thì phải…?”
Luôn luôn cảm thấy giọng nói của Dương Tiễn càng lúc càng nhỏ.
“Tôi thấy rồi,tôi thấy rồi…”
Mặt Thái Công Vọng lại bị tạt nước lần nữa.
“Đừng cứ nhìn chằm chằm vào ngực tôi ! Thật là không tinh tế !”
“Điều này cũng quá bất hợp lý…”
Đồ ngủ của Thái Công Vọng đã ướt đến mức không thể phơi khô trên mặt đất được.
“Hôm nay lớp bổ túc nghỉ,đúng không ?”
“Không sao,không sao,Na Tra cũng nghỉ.Nhưng mà chuyện làm quan cho Tây Kỳ đã được quyết định và lớp bổ túc với võ đường cũng sẽ sớm được đóng cửa.”
Dương Tiễn tự hào nói như vậy.Không biết có phải là ảo giác hay không nhưng cũng cảm thấy ngay cả đôi đuôi ngựa của cô ấy cũng tỏ ra hăng hái.Mặc dù cách biểu đạt làm cho người ta khó hiểu nhưng nếu là Fan yêu thích đuôi ngựa thì hẳn là sẽ hiểu được.Mặc dù Thái Công Vọng không phải là Fan yêu thích nhưng cũng có thể hiểu được đại khái.
Dường như hai người bọn họ đã xâm nhập an toàn vào Tây Kỳ thành công.Có thể nói sự thành công của cấp dưới cũng là sự thành công của người lãnh đạo và hãy cố gắng một chút nữa đi.
“Na Tra cũng ở đây đó.”
Vì không để cho phao mất đi thăng bằng cho nên Dương Tiễn cẩn thận giơ ngón tay lên.Na Tra đang đứng ở trên mặt nước . Nhưng mà mặt nước không phải là nơi có thể đứng được nhưng quả thật là cô ấy đang đứng ở phía trên nó.
“Đây là cái tình huống gì vậy ? Là gần như bay ở phía trên mặt nước sao ?”
“Không phải.Tôi dùng [ Hỗn Thiên Lăng ] để chấn động mặt nước và cũng để cho nó ‘hoàn lưu khí quyển’ giống như khiến mỏm núi đá to lớn trong nước bình thường dưới chân vậy.Tiến tới gần sẽ bị nước cuốn vào mà chết.”
[TL:Hoàn lưu khí quyển là sự tuần hoàn của không khí trên diện rộng, và cùng với hải lưu là cách thức mà nhiệt năng được tái phân phối trên bề mặt Trái Đất. ]
Thái Công Vọng nhìn thấy thứ giống như khăn quàng bằng tơ lụa đang bay nhè nhẹ vung vẩy trên cổ Na Tra .Đó chính là [ Hỗn Thiên Lăng ] . Có lẽ là bởi vì pháp bảo đó cho nên nước dưới chân Na Tra đều biến thành màu hồng.
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 05
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (5)
“Cố gắng không ảnh hưởng đến môi trường tự nhiên khi sử dụng .Nhưng mà,ngay cả khi đó là chuyện này,cô…Có thể không ăn mặc quá hở hang được không …?”
Đồ bơi của Na Tra chắc được gọi là áo tắm ba mảnh ( bikini) và là thứ có diện tích vải nhỏ nhất trong đồ bơi của tất cả mọi người.Nhưng [ Hỗn Thiên Lăng ] quấn quanh cổ cô ấy lại làm nổi bật và trông rất hấp dẫn quyến rũ ( sexy ) .
Bất luận nghĩ như thế nào,đều không phải cô ấy mặc đồ bơi để bơi.Hơn nữa,bộ đồ cô ấy diện quá khoa trương và quá nguy hiểm khi bơi lội.Mặc dù trên thực tế cô ấy không có bơi mà là đứng ở trên mặt nước.
Nhưng có lẽ bởi vì Na Tra là pháp bảo hình người và trên lưng cô ấy còn cõng một vật thể có hình dạng cái hòm to lớn trông giống như một cục pin vậy.Từ đằng xa nhìn vào thì trông như một món đồ có chức năng giống máy bay chiến đấu vậy và cũng khiến cho cô ấy treo lơ lửng ở trên không trung.
“Mặc bộ trang phục khác ngoài bộ trang phục chiến đấu sẽ làm cho tôi không thể nào tỉnh táo được.Vì vậy tôi chọn bộ đồ bơi gần như khỏe thân – nude nhất.”
Nếu bản thân cô ấy tự ý thức như vậy thì cũng không có cách nào cả.
“Dù gì nơi này cũng có đàn ông,cô nên suy xét đến ánh mắt của người khác đi.”
“Tôi vẫn không muốn ngài nhìn chằm chằm vào Na Tra nhá.”
Dương Tiễn bày tỏ thái độ bất mãn.Cô ấy bĩu môi và lộ ra vẻ mặt không vui giống như khi cô ấy thấy ánh mắt Thái Công Vọng nhìn vào váy cực ngắn của nữ sinh tung bay vậy.Để lộ y phục cũng tốt,trang phục Muppet cũng tốt,chỉ cần là trang phục kỳ quái là ánh mắt của mọi người cũng sẽ tự nhiên bị hấp dẫn theo.
“Thái Công Vọng,ngài cũng muốn thay đồ bơi hay không ?”
Tiếng của Thái Thượng Lão Quân truyền đến từ phía sau lưng và trên tay cô ấy treo mấy loại đồ bơi mà nam giới dùng.
“Cô chuẩn bị thật là chu đáo ha…”
“Bởi vì ngài có thể dùng lý do không có đồ bơi mà chạy trở lại rồi nhốt mình ở trong lều.”
Đã bị nhìn thấu.Nếu như việc đã đến nước này,cũng không thể không đổi đồ bơi.Hơn nữa,bị Dương Tiễn tạt nước,ngã xuống đống đá cục,mặc đồ ngủ ầm ướt cũng rất khó chịu.
“Thái Công Vọng đàng hoàng quay trở vào trong lều và cởi bỏ quần áo.
Trên đường đi,Thái Thượng Lão Quân đi vào lều trong khi vẫn mang vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra .
“Hôm nay,ngay cả nửa người dưới tôi cũng phải cởi bỏ.Vì vậy xin hãy đi ra ngoài.”
“Tôi không ngại.”
“Tôi để ý tới điều đó !”
Thái Công Vọng thành công đuổi Thái Thượng Lão Quân ra ngoài và cũng đổi lại thành đồ bơi.Sau đó,── hắn ta mang máy chơi game và màn hình ra khỏi lều.
“Chơi game dưới bầu trời xanh cũng không tệ chút nào !”
“Chờ một chút ! Nói thế nào đi chăng nữa thế này cũng quá kỳ quái thì phải !”
Cột nước của Dương Tiễn tấn công chính xác ngắm trúng phía sau màn hình.Ban đầu Thái Công Vọng định đặt màn hình ở nơi mà cô ấy tấn công không tới nhưng không ngờ tới tầm bắn lại cách xa so với tưởng tượng.
“Dừng tay ! Thật sự sẽ hỏng đó ! Nếu như màn hình hỏng mất,thế giới này cũng không có bán mà mua đâu !”
“Tại sao lại phải chơi game trong khi đang dã ngoại chứ ! Hơn nữa còn có nhiều chuyện khác nên làm cơ mà !”
“Baka.Nhiệt độ nước ở sông suối chẳng những rất thấp mà nước chảy mỗi nơi cũng không giống nhau và nguy hiểm hơn nhiều so với biển.Người không quen thì không nên xuống nước.”
“Tôi không muốn nghe loại lý lẽ này,sẽ thật sự quá kỳ lạ nếu chúng ta không chơi trong dịp này ! Chúng ta nên bơi !”
“Bị người không biết bơi nói như vậy,luôn cảm thấy không có cách nào quên được…”
“Được rồi,được rồi.Vui chơi ở bờ sông cũng có cách chơi riêng.Cũng không quan trọng nếu không bơi mà.”
Thái Thượng Lão Quân đi ra hòa giải và cầm một xiên cá nước trong tay.Cô ấy nướng lúc nào vậy ?
“Nói đến sông,ngài liền sẽ nghĩ tới hoạt động ngoài trời chứ ?”
Thái Công Vọng không tính phủ nhận giá trị quan của người khác nhưng bản thân hắn ta không có hứng thú với hoạt động ngoài trời vì vậy không đưa ra lời bình luận.
[TL:giá trị quan:các giá trị khi xem xét, quan sát đánh giá sự vật, sự việc ]
“Thái Công Vọng cũng muốn ăn cá nướng sao ?”
Thái Thượng Lão Quân đưa xiên cá nướng cho Thái Công Vọng.
“Loại cá nước ngọt đó rất đắng,tôi không muốn.”
“Đắng một chút lại không sao cả.”
Thái Thượng Lão Quân có chút tiếc nuối giống như cắn một miếng cá nhỏ.
“Như đã nói quá,Thái Công Vọng,ngài thấy đồ bơi tôi diện.Không biết ngài có cảm thấy bối rối không ?”
Thái Thượng Lão Quân cố ý dùng ngón trỏ tay phải chạm nhẹ vào giữa hai ngọn núi đôi của mình.
“Ừm,thật xinh đẹp.Ừm,rất đẹp.Đẹp lắm.”
“Ồ…Thái độ này là sao,cảm tưởng không có chút cảm xúc này là sao…?”
“Bởi vì tôi là tiên nhân và đã sớm không có cảm giác đối với loại chuyện này rồi.”
Những lời này một nửa là thật và một nửa là đang chém.
Đột nhiên bị một đám con gái mặc đồ bơi bao vây,Thái Công Vọng quả thật cảm thấy tâm trạng không yên.Mặc dù hắn ta không có biểu hiện ra thái độ nhưng quả thực hắn ta cảm thấy Dương Tiễn và Thái Thượng Lão Quân thật sự rất dễ thương đáng yêu.
Nếu như gặp phải các nàng ấy lúc mình đang là học sinh cao trung bình thường thì chắc chắn không có cách nào giữ cho lòng bình thường được.
Ở trong Tiên Nhân giới,tỷ lệ trai gái khá cực đoan và cũng vì vậy mà gần như không có cách nào phát triển tình yêu.Mặc dù cũng có những cặp đôi đồng tình nữ trở thành tình nhân của nhau nhưng số lượng cũng không nhiều.Hơn nữa, tiên nhân dưới hoàn cảnh bình thường ( ít nhất ngoài mặt là ) vượt qua sự tồn tại của yêu ghét.
Vì vậy phải nói là suy nghĩ này của Thái Công Vọng rất bình thường và trái lại cũng thật là rất bình thường.
“Tôi thật sự hy vọng ngài có thể lúng túng một chút bởi vì đồ bơi ~”
“Rất đáng tiếc.Mặc dù không có nghiêm trọng giống như cô nhưng tôi cũng không phải loại sẽ biểu hiện cảm xúc lên trên mặt.”
“Luôn cảm thấy có chút không thú vị.Tôi đi nướng thịt nai đây.”
Dường như Thái Thượng Lão Quân có chút phát cáu và chạy đi chỗ khác.Theo lý thuyết thì tiên nhân tốt nhất không nên ăn thịt nhưng với tính cách của Thái Thượng Lão Quân thì cô ấy cũng sẽ không quan tâm đến chuyện đó.
“Vậy thì,bắt đầu chơi game đi.”
Thái Công Vọng lại lộ vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra và cầm tay cầm chơi game.Tứ bất Tượng đợi ở phía sau màn hình và lộ vẻ mặt giống như muốn nói là ” Kẻ địch mạnh đáng ghét như thế này.Thật là lợi hại !”
Như thế nào đây,nhận thua sao ?
“Cô cho rằng là con gái mặc đồ bơi có thể làm hầu hết đàn ông cắn câu,đúng không ? Quá ngây thơ rồi,Tiểu Tứ.Chỉ có những loại người trong thời đại con người bị nhục dục chi phối mới có thể bị cắn câu bởi đồ bơi thôi.Tôi đã trở thành tiên nhân lúc còn là một học sinh cao trung đọc thân không biết gì cả đối với tình yêu cho nên chiêu này của cô không hiệu quả đối với tôi.”
“Nhân sinh của ngài quá không đầy đủ ! Thật là giống như tiên nhân vậy !”
“Không,tôi chính là tiên nhân,cái này không sai.Đừng tưởng rằng cô có thể vận dụng trình độ kiến thức nông cạn của thể thao công cộng là có thể điều khiển được tôi.”
Nhưng mà Thái Công Vọng lại khinh thường kiểu người thể thao.
Cho dù đám người kia xuất hiện nói lý lẽ phá đám thì cũng sẽ cưỡng chế hành động.
“Đủ rồi ! Tôi muốn cưỡng chế thi hành,dùng sức mạnh giải quyết !”
Tứ Bất Tượng dần dần ép tới gần từ phía sau.Thái Công Vọng cảm giác được nguy hiểm và buông tay cầm chơi game ra.Đó là hành động chính xác.
Trong nháy mắt kế tiếp,Thái Công Vọng và Tứ Bất Tượng cũng nhau rơi xuống nước.
“Yeah ~ Lạnh quá thật thoải mái !”
“Cô làm cái gì vậy ! Nước chảy vào trong lỗ mũi rồi kìa ! Chuyện nước chảy vào lỗ mũi này,nhưng lại xếp trong Top 20 [ Hiện tượng làm cho người khác có chút không vui trong nhân sinh ] !”
Tứ Bất Tượng đi theo sát phía sau và nắm lấy Thái Công Vọng . Mặc dù hắn ta định tránh thoát nhưng chân không chạm tới đất vì vậy cũng không có cách nào dùng lực đạp được.
“Tôi sẽ không buông tha cho ngài cho đén khi ngài nói muốn làm việc ! Nói đi,hãy thành thật và trở thành người làm việc chăm chỉ đi !”
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 06
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (6)
“Tôi nói là không làm việc cũng không liên quan rồi mà ! Dường như cô đã hiểu lầm,cho nên tôi có thể nói rõ trước.Không phải tôi quyết tâm tuyệt đối không làm việc mà chẳng qua chỉ là ghét làm chuyện không cần thiết.Hơn nữa…Xin cô bây giờ đừng dựa vào tôi gần như vậy…”
Đáng ghét ! Rõ ràng kế hoạch của Tứ Bất Tượng đã thất bại nhưng khong thừa nhận thất bại và lợi dụng bắp thịt ép buộc người khác…Hành vi này đơn giản là của lưu manh !
Hơn nữa,hôm nay cũng khác ngày thường và Tứ Bất Tượng mặc đồ bơi . Bộ ngực đầy đặn hoàn mỹ của cô ấy đề chặt lên lưng Thái Công Vọng và cảm xúc khá không ổn.
“Tôi sẽ không nghe lời ngài đâu ! Nếu không,học trưởng sẽ lại quay trở về trò chơi người vô dụng một lần nữa !”
“Không,bây giờ không phải là lúc thảo luận trò chơi…Xin cô đó ! Như thế này quá xấu hổ !”
Bình tĩnh nào.Bị Tứ Bất Tượng ôm,cùng cái chào hỏi không phải không có gì khác biệt sao ? Mình sẽ không vì vậy mà dao động —— Thái Công Vọng từng nghĩ như vậy.
Nhưng mà bây giờ hắn ta không thể nghĩ được như vậy.
Giống như phạm vi đối tượng yêu hơi mở rộng vậy…
Đây chính là uy lực của việc mặc một bộ đồ bơi hợp với làn da sao ?
Chẳng lẽ pháo đài của tâm tư bình thường được tạo ra trong thời kỳ độc thân phải sụp đổ sao…!?
“Giống như nắm bắt được người khác,cũng thực sự không vui chút nào ~”
Giọng nói tràn đầy khiêu kích và ác ý vang lên ở phía sau.
Lúc này Tứ Bất Tượng đi vòng qua phía trước Thái Công Vọng.Ngực cô ấy đè lên ngực Thái Công Vọng.
“Cô đang làm quá trớn rồi đó…”
“Đây chính là chiến pháp Synchronised swimming !”
[Chú thích :Synchronised swimming : múa bale trên nước.Bơi nghệ thuât. ]
[TL:chiến pháp:sách lược và phương pháp tác chiến ]
“Phát âm chính xác từ khó hiểu thật sự làm cho người khác nổi giận !”
Dương Tiễn ngồi ở trên phao vẫn nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Không biết tại sao,cô ấy lại lộ vẻ mặt không chút vui mừng.
Mặc dù Thái Công Vọng muốn nói tất cả những thứ này đều là lỗi của Tứ Bất Tượng . Nhưng có lẽ đối tượng mà Dương Tiễn tức giận vẫn là Thái Công Vọng thì phải ? Đây căn bản là nam nữ bất bình đẳng.
“Chỉ,chỉ cần có ngực…Ngài,ai,ai cũng có thể sao…?”
À,hóa ra là có chuyện như vậy à.Thái Công Vọng bị bộ ngực lớn của Tứ Bất Tượng ôm lấy nên mới hốt hoảng như vậy ── Cô ấy nghĩ như vậy.
Đây là một sự hiểu lầm.Bất kể là có ngực hay không thì làm sao có thể bình tĩnh lại được khi bị cô gái mặc đồ bơi ép thật chặt chứ ? Cho dù là tiên nhân thờ ơ với ham muốn,tình yêu thì cũng nhất định sẽ hoảng hốt lúng túng.
“Đây có phải là ngài đang cười hạo tôi không có ngực sao…? Diện tích da thịt tôi lộ ra…Không phải là nhiều hơn sao…”
Đó là nạn nhân của chứng ảo tưởng——Nhưng mà bất luận nói cái gì dường như cũng là tự chuốc lấy phiền toái.Hơn nữa,Dương Tiễn nhỏ giọng lẩm bẩm nói ra đoạn văn này.Nếu không phải cô ấy nói thẳng ra khỏi miệng đối với Thái Công Vọng thì hắn cũng không thể tùy tiện trả lời.Đáng ghét là lên tiếng mà không chỉ đích danh !
Dương Tiễn dùng tay di chuyển phao và đến gần phía Thái Công Vọng.
Sẽ bị đạp,vẫn bị đánh,hai người một lúc sao ? Thôi,cũng được.Nếu như làm như vậy có thể giải phóng khỏi áp lực này thì hãy để cô ấy vui mừng đi.
Nhưng mà cả hai lựa chọn đều không phải là câu trả lời chính xác.
“Oh…Oh !”
Dương Tiễn nhảy bật lên từ phao và cứ ôm chặt lấy lưng Thái Công Vọng .
“Oa a ! Cô đang làm gì vậy ! Tôi thật sự sẽ chết chìm đó !”
Thái Công Vọng lộ ra tình trạng kẹp bánh sandwich giữa Tứ Bất Tượng cùng với Dương Tiễn.Hắn ta duy trì thăng bằng vì để cho cơ thể không nghiêng về bất kỳ một bên nào .
“Tôi ngoài ngực ra,còn có những thứ khác…Có sức hấp dẫn quyến rũ…Những điều này…Ngài không hiểu điều này…Tôi,tôi rất không cam tâm…”
“Rốt cuộc cô đang nói cái quỷ gì vậy…? Rất nguy hiểm đó,sẽ chết chìm đó !”
Không được,đã không còn cách nào giữ được thăng bằng…Trọng tâm bắt đầu nghiêng về phía sau lưng.
“Oa oa oa ! Tôi mất thăng bằng rồi !”
“Oa a…Sẽ chìm mất ! Tôi không biết bơi !”
Không phải tôi đã cảnh báo cô rồi sao !? Bởi vì Dương Tiễn sợ mà vì vậy càng dính chặt vào hơn.
Thái Công Vọng bị nắm chặt cũng thực sự bắt đầu hoảng loạn.
Nước sông lạnh như băng,cơ thể của Dương Tiễn phát ra nhiệt đã kết hợp với nhau mà tạo thành một nhiệt độ không thể tưởng tượng nổi sau đó.Nhiệt độ da thịt cơ thể con người,thoải mái làm cho người ta sợ.Nhân tiện,lý do tại sao bị ôm sẽ làm người ta yên tâm có lẽ một phần lý do là bởi vì nhiệt độ cơ thể.
Không đúng,giờ không phải lúc yên tâm.Sắp chết chìm rồi !
“Oa…Thật,thật là đáng sợ…Cứu,cứu mạng !”
Hai tay Dương Tiễn vùng vẫy như muốn làm cho mặt ngoi lên khỏi mặt nước.Lần này nguy rồi,sau khi uống nước,trái lại sẽ càng chết chìm.Dường như Tứ Bất Tượng cũng chưa hiểu rõ tình hình và vẫn dính thật chặt lấy Thái Công Vọng.
“Tiểu Tứ,buông tay ra ngay lập tức ! Tính mạng còn quan trọng hơn so với làm việc ! Mặc dù linh hồn bất lão bất tử nhưng thể xác chết chìm thì sẽ chết !”
“Vâng,vâng…”
Tứ Bất Tượng cũng bị khí thế của Thái Công Vọng áp đảo và người tách ra.Nhờ có như vậy,cuối cùng thì hắn ta cũng có thể thoải mái hơn một chút.
Nếu như phải cứu người chết chìm,ít nhất phải tuân thủ nghiêm ngặt điều kiện cơ bản là đừng để cho mình chết chìm.Hắn ta thật vất vả mới trở lại trạng thái có thể cử động được.
“Dương Tiễn,nghe cho kỹ.Nếu cô muốn được cứu,hãy tạm thời buông tay tôi ra !”
“Cho dù ngài nói như vậy nhưng nếu tôi buông ra…Thật quá khủng khiếp,tôi không thể…”
“Đây là vì cứu mạng cô ! Không có thời gian đâu !”
Thái Công Vọng nói lời lẽ cương quyết và cuối cùng cũng làm cho Dương Tiễn buông tay hắn ta ra.
Hắn ta lập tức ôm lấy cơ thể Dương Tiễn và đẩy cô ấy lên khi nghĩ ra cách để giữ cho cơ thể cô ấy ở trên mặt nước.Thái Công Vọng biết bơi và chìm xuống một chút xíu cũng không sao cả.
“Umm ! Huh,huh…!”
Nghe tiếng thở dốc của Dương Tiễn thì xem ra cô ấy có thể thở được và như vậy thì cô ấy đã thoát khỏi nguy hiểm.Tuy nhiên Dương Tiễn không biết bơi dường như còn đang bối rối.
Thái Công Vọng nổi lên ngay phía dưới Dương Tiễn và dùng tay trái mình nắm lấy tay phải cô ấy để cho Dương Tiễn ngồi ở trên lưng mình.
“A ủa ! Ngài đang làm gì thế ?”
“Tôi muốn bơi một mạch sang tới bờ bên kia ! Hãy thư giãn đi !”
“Ngực chạm phải người tôi …”
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 07
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (7)
“Cô cũng đã chạm vào tôi khi vừa mới ôm tôi lúc nãy đấy thôi ! À,nhưng mà liên quan tới điểm này,tôi phải người nói lời xin lỗi.”
Thái Công Vọng bơi trong khi một mặt chú ý không phải uống vào nước và một mặt nói.
“Dương Tiễn,cô cũng có ngực đấy.Thành thực xin lỗi vì lời nói vô căn cứ mới vừa rồi.”
“Tôi,tôi không muốn để cho ngài xác nhận loại chuyện này ! Bây giờ cũng không phải là lúc nói đến chuyện này ! Có ngu ngốc đi nữa cũng phải có mức độ thôi chứ ! Baka ! Baka !”
“Được rồi,cô có thể một mức mắng chửi người khác ngu ngốc giống như thế này hẳn là sẽ không sao.”
Thái Công Vọng kéo tay Dương Tiễn và đưa cô ây tới khu vực mỏm núi đá gần đó.
Sau khi xác nhận Dương Tiễn không sao,hắn ta cũng ngồi xuống tảng đá ở đây.
Ánh mặt trời sáng sớm rất chói mắt.Trong thế giới khác,mặt trời cũng có kích thước to nhỏ không giống nhau và nhiều nơi còn thậm chí không có mặt trời.Nhưng mặt trời ở đây rất giống như những gì chúng ta nhìn thấy trên Trái Đất.
“Không khí rất tốt đẹp,quả thật tốt đẹp hơn so với mây ngũ sắc .”
Nhưng mà tình trạng của Dương Tiễn bây giờ còn không cười nổi.Đôi mắt cô ấy ướt át và xem ra cũng không phải bởi vì nước suối gây ra.Trải qua sự kiện mới vừa rồi kia,cho dù cô ấy sợ đến mức muốn khóc thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Dưới tình huống như thế này,bất kể là người hay tiên nhân đều sẽ có phản ứng giống nhau.
Và ngược lại,Thái Công Vọng chủ động ôm lấy Dương Tiễn.
“Cô không cần phải lo lắng nữa,thở từ từ đi.”
Hắn ta vỗ lưng Dương Tiễn và định tạo ra nhịp điệu có thể làm cho cô ấy thả lỏng.
“Ừm,ừm.”
Nhịp đập từ trong cơ thể Dương Tiễn truyền đến.Vốn là nhịp tim của cô ấy đập với tốc độ quá nhanh nhưng dường như đã được giảm xuống từ từ.
“Chuyện đá cục…Tôi đã làm hơi thái quá…Thành thật xin lỗi…”
“Nếu cô tự giác được thì cũng đừng làm,tôi còn tưởng rằng sẽ bị Phong Thần rồi đó.”
Dương Tiễn hít một hơi thật sâu và quả thật cô ấy hít thở thật sâu với ý chí của mình.Cứ làm như vậy một lúc thì cô ấy sẽ sớm bình thường trở lại.
Một khi yên tâm trở lại,bắt đầu cảm thấy đói bụng và cũng chưa có ăn sáng.
“Lý Đản và tôi muốn một con cá quân.”
[TL:cá quân:rockfish ]
“Xin lỗi…Rõ ràng tôi không biết bơi,tại sao phải làm loại chuyện đó chứ…”
Sau khi bình tĩnh trở lại,Dương Tiễn cảm thấy khá mất mát.Đôi đuôi ngựa màu hồng của cô ấy cũng bị ướt đẫm nước và rũ xuống vai cô ấy.
“Phải cẩn thận với các tai nạn do nước gây ra.Nếu làm không tốt thì đối với người không biết bơi như cô thì nước là kẻ thù mạnh hơn so với tiên nhân phe địch.”
“Ừm,cám ơn…”
Nếu trạng thái tinh thần của cô ấy đã khôi phục trở lại và có thể nói lời cám ơn,vậy thì hẳn là không sao nữa.Lời cám ơn là bằng chứng cho thấy sức lực có thừa để suy nghĩ đến những người khác.
“Ngài có khí phách rất đàn ông nhỉ.”
“Bất kể là nam hay nữ,dưới tình huống đó đều sẽ phản ứng giống như vậy.”
“Vào thời điểm này ngài thành thật nói [ Không có gì ] là được rồi mà…”
Dương Tiễn sử dụng nắm đấm hoàn toàn không có chút sức mạnh nào đánh vào cánh tay Thái Công Vọng.Có thể là là quá bướng bỉnh và luôn cảm thấy mặt cô ấy ửng đỏ.
“Tôi,cảm thấy rất nhàm chán.”
Thái Thượng Lão Quân ở một bên vừa cắn thịt nai trên đĩa vừa nhìn tình huống của bọn họ và luôn cảm thấy cô ấy hơi tức giận.Mặc dù ngoài mặt Thái Thượng Lão Quân không biểu hiện ra nhưng sau khi quá am hiểu thì cũng có thể nhìn ra được cảm xúc của cô ấy.
“Tôi quyết định không nên tin tưởng vào sách lược của Tiểu Tứ.”
“Dường như tôi làm cho bầu không khí trở nên rất khó xử.Thành thật xin lỗi…”
Tứ Bất Tượng vốn là người đưa ra kế hoạch này dường như cảm thấy mình không còn mặt mũi nào.
Lúc này,bọn họ đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân.
Ban đầu là Thái Công Vọng cho rằng là Na Tra lên bờ nhưng bây giờ cô ấy vẫn còn đang đứng nổi lơ lửng ở trên mặt nước.Biểu cảm của Na Tra cũng không có gì thay đổi cho nên rất khó hiểu được tâm trạng của cô ấy nhưng không ngờ dường như cô ấy rất vui vẻ .
Nếu đã là như vậy,tiếng bước chân kia là của ai cơ chứ ? Nhìn qua một chút thì thấy lối ăn mặc của người đàn ông trông giống như một quan chức của Tây Kỳ và đi tới từ phía thành trấn Phong Ấp.
“Xin lỗi,tôi là người thuộc bộ đời sống Tây Kỳ.Xin hỏi nơi này là chỗ ở của Thái Công Vọng tiên sinh không ?”
“Vâng,chính là tôi.”
Tứ Bất Tượng không biết rõ rốt cuộc đối phương có chuyện gì và ngây người nhìn cuộc đối thoại của bọn họ nhưng trong lòng Thái Công Vọng đã có thứ để nói rồi.
“Ngài là người làm nghề câu cá ,không sai chứ ?”
“Đúng vậy,câu cá ở chỗ đó,đúng không ?”
Thái Công Vọng chỉ vào phía bộ dụng cụ được đặt ở bờ sông.
“Kết quả là tôi không câu được con cá nào,thành ra hại tôi không kiếm được đồng nào.Tiền cũng đã thấy đáy và tôi vẫn nghĩ lần này thảm rồi…”
“Thế thì,đây là tiền trợ cấp để sống ổn đinh.”
Quan chức kia nói và cũng giao số tiền trợ cấp sinh hoạt cho Thái Công Vọng.Tứ Bất Tượng ở đằng xa nhìn thấy kinh ngạc đến mức ngã té lộn nhào.
“Đúng vậy,tôi sẽ cố gắng làm việc ! Vô cùng cảm ơn ngài !”
Quan chức kia sau khi chắp tay hành lễ và cứ như quay trở về.
“Được rồi ! Có được một khoản tiền trợ cấp sinh hoạt !”
“Umm,học trưởng…Ngài nói không làm việc cũng không quan trong,chính là chỉ chuyện này sao…?”
“Không sai,tôi đã xác nhận qua hệ thống luật pháp của Tây Kỳ.Đây là hệ thống hỗ trợ cho người bắt đầu xây dựng sự nghiệp với quy ước theo 10 năm.Người ít thu nhập,kinh doanh không thuận lợi,muốn gây dựng sự nghiệp có thể có được số tiền trợ cấp nhất định.Nếu người gây dựng sự nghiệp gặp khó khăn trong kinh doanh thì sẽ đuổi việc lao động làm cho số lượng người thất nghiệp gia tăng và khiến cho xã hội bất ổn.Bởi vì như vậy,sẽ dùng tiền trợ cấp để bảo vệ người gây dựng sự nghiệp để cho người thất nghiệp không xuất hiện.Từ gốc độ lâu dài,tiền trợ cấp chỉ cần dựa vào quốc khó công cộng chi ra là có thể giải quyết được.”
Thái Công Vọng ‘thao thao bất tuyệt’ giải thích tiếp:
[TL:thao thao bất tuyệt:nói không ngớt ]
“Lần này tôi liền lợi dụng hệ thống này.Tôi nhìn vào hạng mục của hệ thống và thấy cho dù là mình cũng có thể trở thành người gây dựng sự nghiệp để xin trợ cấp.Như thế nào ? Như vậy là tạm thời không phải lo lắng đến việc ăn.”
“Nhân tiện,ngài nói qua là lấy câu cá làm nghề nghiệp…Hóa ra đây chẳng qua chỉ là lạm dụng pháp luật sao ! Đây là lừa đảo ! Ngài chưa làm việc một giây nào cả !”
“Cô nói tôi lừa đảo thật sự nghe không tốt chút nào.Tôi chẳng qua chỉ đang dựa vào thật tốt thủ tục chính thức để đưa ra [ Xin Trợ Cấp ] mà thôi.Bất luận chấp nhận nghề nghiệp của tôi là người câu cá hay là không được và sau đó bác bỏ đơn xin trợ cấp của tôi thì đây cũng là quyết định của quốc gia.Nếu kết quả OK thì dĩ nhiên là tôi cứ vui vẻ chấp nhận nó thôi.”
Thái Công Vọng nói mà không cảm thấy áy náy một chút nào.
Hắn ta khoanh tay trước ngực và vẫn ngồi xếp bằng ở chỗ cũ.
“Xem ra cô không thể nào chấp nhận được,vậy thì tôi sẽ nói rõ hơn một chút ──Tôi phải dùng sức lao động tối thiểu nhất để đạt tới hiệu quả lớn nhất và lúc này mới là lúc cần người phụ trách phải có tư chất.Sau khi trải qua một phen khó khăn và nỗ lực thì tôi đã thu được kết quả tốt . Về mặt ý nghĩa nào đó nói lên đây là chuyện đương nhiên và cũng không có gì nghiêm trọng cả.Mặc dù nỗ lực để được đánh giá cao nhưng người phụ trách phải suy xét cân nhắc và trái lại đó cũng là một con đường không cần cố gắng nỗ lực cũng có thể đạt thành công.Người chỉ cố gắng không thôi,một khi bị mắc kẹt trong tình huống khó khăn mà cố gắng thôi thì không thể nào xử lý được sẽ trở nên bất lực ngay lập tức.Vì vậy khi đối mặt trực tiếp với khó khăn,người phụ trách nói ra câu [ Hãy cố gắng vượt qua nó ] thì căn bản là vô dụng.Đây chẳng qua chỉ là thức thời và thậm chí không được gọi là sách lược.Người phụ trách là người có thể tìm ra cách vượt qua khó khăn và sau đó tốt nhất là có thể dễ dàng thực hiện ý tưởng đó.Hơn nữa,nếu như không muốn thay đổi ý định,kỹ thuật cách tân sẽ không bao giờ ra đời và phát triển.Chính là bởi vì không muốn đi bộ cho nên mới xuất hiện xe,xe điện,máy bay.Nếu chưa từng nghĩ qua phải giảm bớt lượng công việc nhà thì máy giặt,máy hút bụi,máy rửa bát,máy sấy,máy pha cafe tự động cũng sẽ không bao giờ được tạo ra và các nghành nghề dịch vụ cũng sẽ không xuất hiện theo.Vì dễ kiếm tiền,đương nhiên là hành vi phạm tội của kẻ trộm hay kẻ lừa đảo sẽ không thể cho phép nhưng lựa chọn sách lược tốt nhất ở trong phạm vị luật pháp thì một chút cũng không sai.Không bằng nói là lựa chọn hoàn toàn chính xác . Ở phía trên.”
Houshin Engi Tập 01 Chương 04 Part 08
Chương 04 : Thái Công Vọng quay lại,câu cá ở đất Tây Kỳ (8)
“Quả,quả thực không có vi phạm pháp luật…Mà cũng lấy được tiền…”
“Nếu đã là như vậy,không có vấn đề gì cả.”
“Nhưng bây giờ giống như thế này,chuyện làm quan ——”
“Đúng như cô nói.”
Một giọng nói truyền tới từ nơi nào đó.
——Lúc này,quan chức bộ Đời Sống mới vừa rồi đi ra khỏi nơi ẩn nấp.
Tứ Bất Tượng còn tưởng rằng người này đang khẳng định lời nói của mình nhưng cũng không phải là như vậy.
Hắn ta đang khẳng định những gì Thái Công Vọng nói.
“Thái Công Vọng đại nhân,đứng như theo lời ngài nói,chỉ dựa vào cố gắng mà muốn thay đổi sự vật thì nhất định sẽ gặp trở ngại.Đặc biệt là liên quan đến bức tranh kế hoạch lớn với số lượng người đông đảo,càng sẽ bị dừng lại giữa chừng.Dưới trường hợp cá nhân,dựa vào nỗ lực của chính mình thì có thể giải quyết được.Nhưng ngoài chính mình ra còn muốn cho mọi người cùng cố gắng thì cực kỳ khó khăn.”
“A,tệ thật.Tiền trợ cấp sẽ bị thu lại sao ?”
——Nhưng mà dường như hắn ta đã câu được thứ gì đó tốt hơn so với tiền trợ cấp thì phải.
“Ngài có thể dừng lại sự nghiệp câu cá ngay lập tức và đến làm việc bên tôi thì sao ?”
“Có thể cho tôi được biết tên ngài không ?”
Tứ Bất Tượng đứng ngây ngốc tại chỗ.
Dương Tiễn lộ vẻ mặt đầy rõ ràng trong lòng và như thế nói là “À,hóa ra là như vậy.” .
Dường như Na Tra cũng đang suy nghĩ cái gì đó và thậm chí không có nhìn về phía bên này mà chỉ đang đứng ở trên mặt nước.
“Mặc dù bây giờ xưng là Tây Kỳ nhưng tương lai tôi định lập quốc hiệu là Chu.Tôi là đại diện của Tây Kỳ,được gọi là Cơ Xương.”
Sau khi nghe được cái tên này,Tứ Bất Tượng cũng bừng tỉnh hiểu ra.
Người đàn ông này,không phải là một quan chức bộ Đời Sống bình thường.
“Tiên nhân hành động vì chinh phạt Đát Kỷ mà xuất hiện tại Triều Ca ── Tin đồn này cũng được truyền tới Tây Kỳ.Hơn nữa,có bao nhiêu dự đoán rằng vị tiên nhân kia sẽ tới ghé thăm đất nước chúng tôi.Bởi vì Dương Tiễn đại nhân và Na Tra đại nhân đều ở đây,tôi nghĩ là mình sẽ không nhận lầm người.”
“Nói cách khác,ngài luôn theo dõi chúng tôi sao ? Không hổ là minh quân,năng lực dự đoán của ngài thật là cao siêu.”
“Mặc dù tôi không xứng được gọi là minh quân nhưng tôi rất tự tin đối với việc tìm kiếm nhân tài ưu tú.”
“Thế mới gọi là minh quân.Nếu như ngài chỉ là chân khập khiễng trên ghế ở đại chư hầu thì tất cả những chuyện này đều không có ý nghĩa gì cả.”
Tôi có thể mời ngài trở thành quân sư nước tôi được không ? Thái Công Vọng đại nhân ?”
Cơ Xương cung kính cúi đầu xuống.
Cũng không phải là hắn ta đặc biệt khiêm nhường mà đây là lễ nghi nghên đón quân sư.
Người gọi là quân sư là người có thể ảnh hưởng đến tồn vong của quốc gia.Dựa theo sách lược của hắn,có thể giảm thiểu số người chết trận thành một con số.Theo các điều kiện khác nhau,thậm chí có thể làm cho quốc gia đang đối mặt với diệt vong được tái sinh.
Vì vậy,cho dù là quân vương,lúc chiêu nạp quân sư cũng phải dùng lễ nghi cao nhất đối đãi tôn kính đối với đối phương.
Hơn nữa,nếu như quân vương không thể tín nhiệm quân sư thì sách lược của quân sư sẽ không thể nào thi hành được.
“Nếu như ngài đang suy nghĩ đến cách giành thắng lợi dễ dàng,vậy thì tôi cũng có thể làm được.”
Cho tới nay Thái Công Vọng cũng chỉ suy xét làm như thế nào để giảm bớt vất vả vì vậy không có ứng cử viên nào thích hợp hơn so với hắn ta.
“Xin hãy cho tôi nhậm chức với tư cách là một quân sư.Trước hết,xin hãy ngẩng đầu lên,tôi không nghĩ tới là ngài sẽ đặc biệt đi tới đây một chuyến.”
“Tôi không tới thì sẽ không thể nào truyền đạt chính xác tâm tư của mình.Giả sử phải chiến đấu với nhà Ân,bất luận như thế nào cũng sẽ xuất hiện rất nhiều người hy sinh.Cho dù là một người cũng được,tôi muốn cố gắng hết sức để giảm bớt số lượng người hy sinh.Vì vậy,chỉ có tướng quân ham tranh đấu là không thích hợp.”
Đây rốt cuộc là tình cờ hay là vận mệnh hay là Thái Công Vọng nhìn thấu minh quân trong lòng đây ?
Dường như hắn ta đạt đủ điều kiện của hình tượng quân sư mà Cơ Xương đang tìm kiếm.
“Vậy thì ngài sẽ dùng đãi ngộ gì để nghênh tiếp tôi cơ chứ ? Ngài có hy vọng gì ?”
“Nếu là như vậy,tôi có một yêu cầu bất hợp lý,hy vọng ngài có thể đáp ứng ——Tuần ‧ Nghỉ ‧ Bảy ‧ Ngày.”
Dĩ nhiên là bị Cơ Xương từ chối.