Houkago, Famiresu de, Kurasu no Ano Ko to

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thâm hải dư tẫn

(Đang ra)

Thâm hải dư tẫn

Viễn Đồng

Nhưng đối với thuyền trưởng mới của con tàu ma Lost Home, chỉ có một câu hỏi cấp bách cần giải đáp trước tiên: “Làm sao để lái con tàu này đây?!”

5 12

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

245 1168

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

6 26

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

117 1720

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

76 947

Phần 2 - Kỳ nghỉ hè - Chương 35 - Kotomi hóa thú

(Góc nhìn của Kazemiya)

Kể từ ngày tôi sống chung với gia đình Narumi (hay nói đúng hơn là nhà Tsujikawa) vào mùa hè này, tôi đã quyết tâm phụ giúp các công việc nhà. Mặc dù Narumi đã bảo tôi là đừng khách sáo quá, nhưng tôi không thoải mái lắm nếu để người khác hầu hạ mình mãi. Vì vậy, mặc dù đang hè nhưng tôi vẫn dậy từ khá sớm. 

“Chào buổi sáng, chị Kazemiya.”

“Chào buổi sáng em, Kotomi.”

Khi tôi xuống tới tầng dưới đã thấy Kotomi đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp rồi.

“Chị có thể giúp em chuẩn bị bữa sáng được không?”

“Tất nhiên rồi, được như thế thì tốt quá.”

Thành thật thì, tôi không biết mình có thực sự giúp được gì không. Kotomi làm quá tốt đến mức tôi phải nghiêng đầu bối rối. Nhưng giờ mọi chuyện đã thành ra thế này rồi nên tôi không thể chỉ đứng nhìn được.

“Hôm nay em nấu món gì đấy?”

“Katsudon.”

“Okay, Katsudon à… hả, katsudon á?”

“Vâng, là Katsudon. Có chuyện gì vậy ạ?”

“À không…chỉ là bữa sáng này có hơi thịnh soạn quá. Không lẽ nào…bữa sáng từ trước đến giờ của nhà Tsujikawa đều như thế này hả?”

“Không đâu. Em ăn nhiêu đây thì được, nhưng bố mẹ không ăn nhiều đến thế đâu ạ.”

Em ấy có thể ăn… Mà điều này tôi cũng không còn thấy lạ nữa.

Điều làm tôi bất ngờ nhất kể từ khi ở ngôi nhà này đó chính là khả năng ăn uống của Kotomi. Em ấy ăn ít nhất là 3 tô cơm vào bữa tối. Trước kỳ nghỉ hè, em ấy phải hạn chế lại do bầu không khí của gia đình. Nhưng giờ thì vấn đề đã phần nào được giải quyết, em ấy lại có thể ăn bao nhiêu tùy thích rồi.

“Bữa sáng em ăn bao nhiêu đây là ổn, nhưng em không thể áp thói quen này lên cả nhà được và…trên hết thì cân bằng dinh dưỡng phải được đảm bảo cho tất cả mọi người.”

“Vậy thì…tại sao lại là Katsudon?”

“Nó là một lời chúc may mắn.”

Tôi thắc mắc em ấy có đang nói tới thứ gì đó kiểu như thắng trận. Tôi nghĩ có lẽ nào em ấy đang sắp tham gia một cuộc thi nào đó và phải thắng. Kotomi trong khi đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh đã giải thích cho tôi.

“Chị Kazemiya, hôm nay chị đi hồ bơi với anh hai, chủ tịch và một người nữa phải chứ?”

“Đúng, nhưng…eh? Có liên quan gì sao? Tại sao lại là Katsudon?”

“Khi nhắc đến hồ bơi, người ta sẽ nghĩ ngay đến đồ bơi. Và đây là cơ hội hoàn hảo để cưa đổ ảnh với bộ đồ bơi của chị. Đó chính là một trận chiến, vì vậy em làm món Katsudon này để cầu may.”

“C-cưa đổ cậu ấy à?!”

Kotomi biết tôi thích Narumi. Bản thân tôi tự nhận thức được tình cảm của mình là cũng nhờ có Kotomi. Và đó là cách mà em ấy cố gắng giúp tôi.

“Em chỉ mới ở được với anh ấy vài tháng. Nhưng em có thể đảo bảo chắc chắn rằng anh ấy là đồ đần.”

“À thì…”

“Mặc cho sự thật anh ấy đang sống chung một mái nhà với một mỹ nhân xinh đẹp nhưng anh ấy không trở thành một con sói và chén những quả trái cây thơm ngon theo bản năng…”

“Đợi đã.”

Ừm. Dừng lại đã, chờ vài giây. Hình như tôi nghe nhầm thì phải.

“Xin lỗi. Chị đoán chị đang ngái ngủ, không nghe rõ lắm. Em nói lại lần nữa được không?”

“Mặc dù đang sống chung một mái nhà với chị Kazemiya, hai anh chị không tan chảy vào nhau, nuốt lấy nhau, hòa vào làm một trên chiếc giường đầy ánh trăng…”

“Kotomi à, bình tĩnh lại đi em.”

“...ha. Xin lỗi chị em hơi mất bình tĩnh.”

“”Hơi” á… chị thấy chữ “hơi” bị dùng sai rồi.”

Chữ “hơi” này đã sai định nghĩa hoàn toàn rồi.

“Xin lỗi. Có lẽ đây là kết quả sau khi em cố gắng nhồi nội dung của cuốn sách tham khảo em mượn được của một người bạn.”

“Sách tham khảo?”

“Vâng. Em không quen mấy câu chuyện tình cảm lắm, nên hỏi ý kiến của bạn. Sau khi em xin giúp đỡ thì cậu ấy đưa em mượn một vài cuốn sách tham khảo. Em nghĩ nó sẽ có ích. Chị Kazemiya, chị có muốn đọc thử không?”

“...Vậy thì, chị nhận lòng tốt này của em vậy.”

“À thì…thông tin trong cuốn sách rất thú vị và hữu ích.”

Giọng nói của Kotomi chan chứa cảm xúc… Có lẽ tôi đã nhận ra rằng bộ não của nữ sinh đứng đầu năm nhất đã ngập tràn màu hồng rồi… nhưng tôi không nói gì cả. Tránh voi chả xấu mặt nào.

“... Cảm ơn vì sự giúp đỡ của em.”

“...không, chị không cần phải bận tâm về chuyện đó. Chỉ là em muốn chuộc lại lỗi lầm của mình với anh và chị. Ngoài ra thì vì còn lợi ích của em nữa.”

“Lợi ích gì cơ?”

“Người yêu của anh hai em sẽ trở thành chị dâu của em. Sẽ là một vấn đề lớn nếu người đó là một người phụ nữ độc ác sẵn sàng phá hủy cả một vương quốc hay một cô công chúa xấu xa dùng mọi thủ đoạn để hãm hại nhân vật chính rồi cướp lấy hoàng tử.”

“................Ra là thế?”

Có quá nhiều thông tin không liên quan xuất hiện cùng một lúc làm tôi mất một lát mới có thể xử lý được. Tôi cũng đã hiểu đại loại em ấy muốn gì.

Em ấy không muốn bạn gái anh trai mình là một người xấu.

Và tôi cũng đoán đại khái phần nào nội dung của những “cuốn sách tham khảo” mà Kotomi đã đọc.

“Ở điểm này thì em yên tâm giao anh hai cho chị rồi. Với cả ở đây trong suốt kỳ nghỉ hè là một trải nghiệm tuyệt vời. Cứ như là sống thử vậy.”

“S-sống cùng với nhau á?”

“Em nghĩ nếu đã là người yêu, chuyện đó sẽ sớm tới thôi.”

Trong khi tôi vẫn đang loay hoay với tình hình hiện tại, Kotomi đã nghĩ tới một tương lai xa xôi rồi. Đúng là học sinh đứng đầu khối có khác. Em ấy có khả năng nhìn xa trông rộng.

“Một mái ấm dành riêng cho hai người, không ai làm phiền cả. …nơi hai người có thể hóa thú, ăn thịt lẫn nhau một cách không ngừng nghỉ cho tới tận sáng…”

Chắc chắn rồi, mọi thứ đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

“Kotomi à, quay trở lại thực tế đi em.”

Nên làm gì đây? Có nên nói với Narumi không nhỉ? Rõ ràng em gái cậu ấy đang mang một bộ não đầy màu hồng đã vậy còn giai đoạn cuối mất rồi.

“...khụ. Em xin lỗi. Có vẻ em hơi quá khích rồi. Hình như vì dạo gần đây em bắt đầu công việc viết lách cùng với bạn, bị bệnh nghề nghiệp ấy mà.”

“Viết lách?”

“Vâng, một người bạn trong câu lạc bộ văn học đã đề xuất em viết… cái gì đó hình như gọi là Doujinshi hay Usuihon gì gì đó. Thôi, bỏ qua việc tên nó là gì đi. Tụi em đã quyết định cùng nhau viết một cuốn sách tham khảo mỏng. Em không rành mấy vụ này lắm nhưng nghe chúng nói là… “Chúng ta sẽ không kịp cho mùa hè này đâu, nên là sẽ chuyển sang Big Sight mùa đông nhé”. Big Sight là một lễ hội nơi nhiều tựa sách tự sáng tác được bày bán vào mùa hè và mùa đông.

“À, thế hả.”

Không may thay, tôi cũng không phải là chuyên gia trong lĩnh vực văn học nữa. …Nhưng khi nghĩ tới nội dung những cuốn sách tham khảo của Kotomi, tôi dừng lại việc suy nghĩ luôn.

“Dù sao thì, hồ bơi ngày hôm nay cũng là một cơ hội rất lớn. Hãy hấp dẫn anh hai bằng đồ bơi của chị. Em sẽ ủng hộ hết lòng.”

Hấp dẫn…á? Tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ đi xa tới mức ấy nhưng tôi sẽ cố gắng vậy.

Năm sau chúng tôi sẽ là học sinh năm ba. Sẽ không còn nhiều cơ hội để vui chơi nữa. Vì vậy tôi phải cố gắng hết mình trong kỳ nghỉ hè này mới được.

“Cảm ơn em, chị sẽ cố gắng.”

“Em mong sẽ nhận được tin tốt từ chị.”

Phải cố gắng mới được. Để đáp lại kỳ vọng to lớn của Kotomi và trên hết là còn vì chính tôi nữa. 

“Anh trai tôi sẽ kéo chị ấy vào góc khuất tầm nhìn của mọi người. … Không thể kiềm chế được ham muốn chiếm hữu, bàn tay anh ấy kéo sợi dây buộc đồ bơi, để lộ ra làn da trắng trẻo lấp ló sau những miếng vải đầy mê hoặc.”

“Xin lỗi em Kotomi. Điều đó vượt quá giới hạn của chị rồi.”

Katsudon là món ăn bao gồm cơm và một miếng thịt heo chiên xù. Katsudon là món ăn mà người Nhật dùng để chúc nhau do nó đồng âm với chữ chiến thắng. (thông tin có thể sai do không có trình, anh em thông cảm.) Doujinshi là sách tự xuất bản do các nhà văn tự do viết. Họ tự in ấn và tự bày bán mà không thông qua nhà xuất bản hay các bên kiểm duyệt. Nội dung khá đa dạng. Rất nhiều các bộ manga, novel mà các bạn đọc có xuất phát từ doujinshi đấy. Usuihon là hentai doujinshi. Tức là các cuốn doujinshi có nội dung khiêu dâm, thường không có cốt truyện rõ ràng và dung lượng khá ít, một cuốn thường khá mòng. Big Sight theo tôi gemini ra thì nó là một từ lóng viết tắt của Toukyou Big Sight, nơi tổ chức sự kiện Comiket nức tiếng toàn thế giới ấy. Mọi người để lại hiểu biết của mình dưới phần comment để giải ngố hộ tôi với