Giờ thì tôi đã xong với việc chuẩn bị thức ăn và lắng nghe các yêu cầu của người dân, tôi phải chuẩn bị đèn, nước, và vật liệu cho việc làm thủ công.
Trong ngôi làng này, chúng tôi dùng nến.
Chúng tôi làm chúng từ mỡ động vật, với các loại thảo dược để khử mùi.
“Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra rằng chúng ta sẽ tự làm nến đấy.”
“À, thì tại vì chúng ta phải tự cung tự cấp. Các mặt hàng hóa mà các thương nhân mang tới có gồm cả tiền vận chuyển nên chúng khá là phung phí.”
Hôm nay chúng tôi cùng nhau làm nến.
Bởi vì Sieg đã vào rừng với Miruporon vào những ngày gần đây, nên cũng được một khoảng thời gian từ khi chúng tôi làm việc với nhau.
“……”
“Hm?”
Sieg nhìn tôi một cách lạ kì.
“Không, cậu nhìn khá là hạnh phúc,nên tôi đang nghĩ rằng có lẽ cậu thích làm nến.”
Có vẻ như tôi dễ đoán đến vậy nhỉ. Tôi có thể nói với cô ấy rằng tôi vui vì được làm việc chung với cô ấy, nhưng nó sẽ khá tệ nếu cô ấy thấy phiền nên tôi chỉ cười cho qua.
Để làm nến, chúng tôi dùng mỡ từ ruột heo . Heo rừng, mỡ của chúng có mùi rất nặng và khó có thể bị khử đi chỉ với thảo dược.
Mỡ của chúng, thứ mà được để sang một bên trong quá trình giết mổ, được cắt thành các phần bằng nhau và ném nó vào một nồi nước sôi. Sau đó bột thảo dược được thả vào để khử mùi.
Khi chúng tôi luộc thứ này, bọt trắng của mỡ được hình thành. Khi quá trình lặp đi lặp lại nhiều lần và nước được đổ sạch, chúng ta có dầu mỡ lợn.
Từ thứ dầu này, một khi chúng ta thêm một ít thảo dược, chúng ta có thể làm được thuốc mỡ hoặc xà phòng từ nó. Kiến thức của người xưa thật là tốt, tôi nói khi tiếp tục làm việc với Sieg.
Bây giờ, khi mà mỡ đã đông một nửa rồi, bấc nến, làm từ cách xoắn một số sợi dây lại, được treo trên một cây gậy dài. Sau đó nó được nhúng vào trong mỡ và để cho ráo. Một khi chúng tôi lặp đi lăp lại quá trình này, một cây nến được hình thành. Tốn rất nhiều thời gian để làm một cây, nhưng bởi vì nó là nguồn sáng duy nhất ngoại trừ lò sưởi trong đêm Bắc Cực nên tôi không thể cắt xén quá trình được.
Về nguồn nước, chúng tôi lấy nó từ khu rừng phía sau làng.
Vì một lý do kỳ lạ nào đó, con suối không hề đóng băng dù là vào mùa đông. Dân làng nói rằng đó là vì phép màu của thần linh. Vì con sông trong khu rừng bị đóng băng, ngay cả Sieg cũng bị ngạc nhiên.
Trong việc chuẩn bị cho đêm Bắc Cực sắp tới, chúng tôi đổ đầy các bình chứa với nước và mang nó về nhà. Đương nhiên, chúng tôi cũng cần phải ra ngoài khi trời tối vì nước không để quá lâu được. Dù vậy quanh khu vực đó hầu như không có một con thú nào cả nên nó rất an toàn. Tôi chỉ cần một chiếc đèn dầu là được.
Và với các nguồn nước khác, ngoài việc dùng để uống thì chúng tôi có thể dùng nước ngầm hay nước từ tuyết tan chảy. Có rất nhiều nước, nên không có vấn đề gì với việc đó cả.
Cuối cùng, chúng tôi ra ngoài để lấy vật liệu cho việc thủ công. Chúng tôi lấy chúng để cho việc thủ công trong thời gian đêm Bắc Cực dài dằng dặc.
Một vật thủ công nổi tiếng của làng là loại cốc gỗ có tên kuksa.
Được làm từ cây bạch dương, được tạo ra bởi cây để che lại khi một động vật làm hư thân cây.
Các phần gỗ được phơi khô dần dần trong hai tháng trước khi được dùng để làm thủ công.
Mặc dù tôi đã có một ít chuẩn bị trước, tôi phải đi ra ngoài lấy thêm một ít vì chúng tôi không thể vào rừng vào thời điểm đêm Bắc Cực.
Ngoại trừ làm các cốc gỗ, chúng tôi còn làm các túi da và vòng tay từ da hươu, các giỏ làm từ rễ cây mềm, chuôi kiếm từ gạc hươu, và nhiều thành phẩm khác.
Vì tất cả chúng được làm thủ công, nên giá của chúng thường khá là đắt, nhưng sau thời điểm đêm Bắc Cực thì các món đồ được bán với giá chấp nhận được ở các thị trấn. Vì các dân làng có nhiều món của một loại thành phẩm, giá cả thường sẽ giảm.
Sau khi đêm Bắc Cực kết thúc, ở một cảng gần đây , sẽ có một con tàu phá băng đi qua vùng biển đông cứng này.
Vào mùa đó, cảng sẽ đầy ắp người, và một khu chợ chuyên bán hàng second-hand đươc mở ra mỗi ngày.
Vậy nên đêm Bắc Cực là thời điểm thích hợp để làm đồ thủ công.
◇◇◇
“——Và đây là nó”
Nhà kho đã chứa đầy đồ ăn được bảo quản và các hộp đựng chứa đầy nước. Còn có cả thịt đang lên men dưới lớp tuyết và lông thú chưa được xử lí.
Tôi báo với Sieg rằng chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ cả.
Thật vậy, động lực nó sẽ khác nhau khi có dính tới gia đình. Tôi có thể cảm thấy nó mỗi ngày.
◇◇◇
Một buổi chiều, Sieg mang tới một chiếc hộp gỗ cô ấy mang từ nhà.
“Cái gì vậy.”
“Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể bán nó để lấy phí trang trải cuộc sống.”
Khi cô ấy tháo lớp vải, và mở chiếc hộp ra, bên trong là các chiếc khăn tay được thêu dệt. Có khá là nhiều khăn tay.
“Sieg, đây là gì vậy?”
“Đây là những thứ mà tôi làm ở nhà để giết thời gian.”
“Chậm lại một chút, cô nói là cô làm tất cả những thứ này à.”
Tôi đã có một linh cảm rằng cô ấy sẽ không có giỏi làm những việc nội trợ, nên tôi bất ngờ trước tài thủ công của cô ấy.
“A~, nhưng thế này là quá nhiều rồi.”
“?”
“Các thương nhân gần đây sẽ không mua chúng trừ khi chúng rẻ. Người dân ở đây không có dùng những chiếc khăn lụa đẹp như thế này.”
Tôi nghĩ rằng nó có thể bán với giá cao ở các thành phố.
Dù vậy, nó tốn vài ngày để đến đó ngay cả bằng tuần lộc. Nó tốn tiền để đến các thành phố nên nó không có hợp lí cho lắm.
“Có thể nó là ý kiến hay nếu cô đặt nó trong các cửa hàng lưu niệm vào mùa xuân hay sớm thu. Khách du lịch thường là quý tộc hay là những người có tiền.”
“Vậy à. Tôi sẽ để nó cho cậu.”
“Cảm ơn.”
“À thì, nó thực sự không có giúp được bao nhiêu cả.”
“Nhưng tôi thật sự rất vui.”
“……”
Khi tôi nói vậy, Sieg có một biểu hiện bối rối. Gần đây, cô ấy thường xuyên có những biểu hiện giống như vậy, nên tôi phải đảm bảo rằng tôi không nói những gì dư thừa.
Thời điểm đêm Bắc Cực đã tới. Với một cơn bão tuyết
“Đó là một lượng tuyết lớn đến đáng kinh ngạc nhỉ.”
“Cứ đà này, thì không biết bao giờ nó mới bớt được.”
Cửa sổ rung lên, và các cơn gió đập vào ngôi nhà với một âm thanh dữ dội.
Tuy bên ngoài rất dữ dội nhưng bên trong thì rất ấm và yên bình.
Vì gia đình Teoporon đang nghỉ ngơi vào ngày hôm nay, chúng tôi phải làm tất cả một mình.
Tôi đặt một cái nồi trên lửa.
Tôi lấy một số nguyên liệu thích hợp từ trong tủ và bắt đầu nấu nướng.
Hôm nay là một món súp từ quê nhà của Sieg. Tôi đang kiểu như ứng biến với món súp này.
Mặc dù nói rằng, cô ấy không nấu ăn được nhưng cô ấy gọt vỏ rau củ với một kĩ năng đáng nể, cô ấy đúng là một trợ thủ đáng tin cậy.
Nguyên liệu: Một lượng lớn khoai tây, rễ cây, và thịt heo hun khói. Súp được làm từ cách thêm gia vị và đun sôi súp cho đến khi các nguyên liệu nhừ ra. Khi đun, các nguyên liệu được nghiền ra bằng một cái muỗng.
Ở đất nước của Sieg, khoai tây chiếm phần lớn các bữa ăn của họ.
Ở đất nước cô ấy, một người phụ nữ không thể cưới được nếu như họ không nấu đươc hai trăm món khoai tây khác nhau. Đương nhiên, không chắc chắn rằng phụ nữ nấu ăn được thì sẽ có thể cưới. Nhưng đây là một cách nói để nhấn mạnh việc phụ nữ cần phải biết nấu nhiều món như vậy mới cưới được.
Tôi xiên một cây xúc xích làm từ thịt tuần lộc, nêm nó và nướng nó quanh lò sưởi. Một khi mỡ bắt đầu tràn ra trên bề mặt và bắt đầu chảy ra, thì nó ăn được.
Bao gồm bánh mì đen mà Ruruporon nướng từ ngày hôm qua, một ít phô mai, xúc xích và súp, bữa sáng đã hoàn thành
Tôi được khen về món súp tôi đã làm. Vì tôi muốn nấu nhiều món ăn hơn từ đất nước của Sieg nên tôi hỏi cô ấy về chúng.
“À đúng rồi, tôi rất thích món bánh khoai tây nghiền. Nó dai và ăn rất hợp với thịt.”
“Wow, nghe ngon thật.”
“Còn một món ăn với xúc xich, khoai tây chiên với gia vị, xúc xích làm từ thịt băm với ô mai, bánh mì với quả dại bên trong chúng…..”
Dù vậy, công thức của món ăn là một điều bí ẩn nên chúng sẽ được nấu theo khẩu vị của Sieg.
Sau khi chúng tôi ăn xong, như mọi khi, đến thời gian cho bao tử tiêu hóa.
“Cho tôi hỏi một chút, nhà Teoporon đã chuẩn bị xong chưa?”
“Họ sẽ ổn thôi. Teoporon vẫn ra ngoài đi săn ngay cả khi trời tối, và cả Ruruporon và Miruporon đều hiểu về đêm Bắc Cực và đã chuẩn bị đủ.”
“Thế à, vậy thì tốt rồi.”
Gần đây khi tôi kiểm tra thực phẩm trong kho của họ, và họ có nhiều hơn ở nhà kho của tôi.
Khi tôi cưới Sieg, tôi đã tặng họ một ngôi nhà khá gần làng.
Teoporon xử lí thịt các động vật tại nhà chòi gần nhà tôi, nhưng những việc khác thì ông ta làm tại nhà.
Họ cũng đang chuẩn bị cho đêm Bắc Cực sắp tới.
Sau việc này, chúng tôi sẽ bắt đầu làm thủ công tại xưởng.
Khi tôi biết được rằng, khả năng thủ công của Sieg rất là tốt, tôi hỏi cô ấy làm một số ít vì tôi sẽ dạy cô ấy cách làm.
Trong mùa này, chẳng có lí do gì mà phải hấp tấp cả, nên tốt nhất là nên thư giãn. Khi nói về những điều như vậy, thời gian của chúng tôi trôi qua một cách yên bình.