Học sinh ma thuật cấp C nhưng lại nghĩ mình cấp SSS

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Web Novel Quyển 1 - Chương 10 : Cô gái trong chiếc áo choàng <2>

Khoảng 5 phút trôi qua kể từ khi Shion bắt đầu nhìn lên bầu trời đêm trong im lặng, cuối cùng cô gái cũng đứng dậy được. Cô phủi bụi cát trên áo choàng rồi nói với Shion bằng giọng điệu ngán ngẩm và có phần kiêu kỳ.

「Anh đứng đó với vẻ mặt ngốc nghếch làm gì vậy? Nhanh lên và dẫn tôi đến khu chợ đi. Tôi không quan tâm đâu, nhưng vì anh cứ khăng khăng muốn hộ tống tôi nên tôi cho phép đấy? Đừng quên cảm ơn tôi nhé.」

「…… Ừm, chúng ta đi thôi.」

Nhận ra rằng nói gì cũng vô ích, Shion bắt đầu bước đi mà không phản đối gì thêm.

「Khoan, khoan đã, có phải…… anh giận rồi phải không? Ừm, không lẽ tại……」

Khi Shion bắt đầu bước đi một cách thản nhiên, cô gái chạy lại gần cậu và nói với vẻ hơi lo lắng và bối rối.

「Không, tôi không giận đâu. Tôi chỉ thấy nhẹ nhõm vì có vẻ cô đã hoàn toàn bình phục rồi.」

「Đương, đương nhiên rồi! Chuyện như thế chẳng là gì đối với tôi cả! Mà nếu anh không giận thì phải nói ngay từ đầu chứ!」

Giọng điệu của cô ấy vừa mới trở nên yếu ớt một chút, nhưng giờ đã lấy lại được vẻ kiêu ngạo như cũ.

「Aa, xin lỗi nha. Tôi sẽ chú ý hơn.」

「Vậy là được rồi. Hưmm.」

Cô gái cười một cách hài lòng.

「Có lẽ cô ấy không phải là người xấu」, Shion nghĩ vậy.

…… Với Shion là người dẫn đầu, cả hai cùng nhau đi trên con đường đêm.

「Chúng ta vẫn chưa đến sao?」

「Anh có chắc là đúng đường không?」

「Tôi chán quá. Nói gì đó thú vị đi. Anh thật là một tên vô dụng mà.」

「…… Thôi đủ rồi. Đừng nói thêm về 〝bóng tối〟, 〝bóng đêm〟 hay 〝tội lỗi〟 gì nữa. Tôi bắt đầu thấy đau đầu rồi……」

Trong khi họ trò chuyện và đi bộ, ánh sáng của thành phố và âm thanh của người qua lại bắt đầu xuất hiện ở phía cuối con đường tối.

「Nhìn kìa, chúng ta sắp đến nơi rồi.」

「Dĩ nhiên là tôi thấy rồi!! Anh đang coi thường tôi à!?」

「…… Ừ nhỉ.」

Hai người đã đi bộ và trò chuyện trong khoảng 15 phút, nhưng thái độ của cô gái vẫn không thay đổi cho đến phút cuối cùng.

「À, phải rồi」, cô gái trong áo choàng đột nhiên dừng lại.

「Dù sao tôi cũng được anh giúp đỡ, nhưng tôi vẫn chưa cảm ơn. Dù chỉ là hình thức thôi.」

「Sao đột nhiên lại nói vậy? Không cần phải bận tâm đâu.」

「Không thể như vậy được. Mặc dù tôi không yêu cầu hay cần sự giúp đỡ, nhưng nếu không nói lời cảm ơn thì nó sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tôi mất.」

「……?」

Khi cô ấy nói về 「ảnh hưởng đến danh dự」 như vậy, điều đó khiến Shion cảm thấy chút bối rối.

———Cách nói chuyện trông giống như các tiểu thư, thái độ kiêu ngạo quá mức, và nói rằng không nói lời cảm ơn sẽ ảnh hưởng đến danh dự.

Và chiếc mũ trùm đầu của chiếc áo choàng che kín mặt như thể cô ta sợ bản thân bị phát hiện danh tính.

「(Không lẽ nào…… Cô ta nghĩ mình là 『Công chúa tinh nghịch trốn khỏi lâu đài để đi tham quan thành phố』 sao……? Quả là một người kỳ lạ……)」

Shion cảm thấy hơi khó hiểu.

「Không biết tôi có gì để tặng làm quà cảm ơn không nhỉ……」

「…… Nếu không có gì thì đừng cố. Tôi không mong đợi được đền đáp khi giúp cô đâu, đừng bận tâm.」

Shion trả lời, cố gắng không làm cô gái phải lo lắng khi cô ta đang lục lọi dưới áo choàng của mình.

「Nhưng nếu vậy thì danh dự của tôi sẽ…… Aa! Phải rồi!」

Như thể vừa nhớ ra điều gì đó, cô ta kéo mũ trùm xuống.

「———」

…… Trong khoảnh khắc như thể thời gian vừa ngừng lại, tạo nên một cảnh tượng huyền ảo.

Dưới ánh trăng là mái tóc cùng với đôi mắt màu hồng đào xinh đẹp.

Làn da trắng muốt mềm mịn, là một tuyệt thế mỹ thiếu nữ khoảng chừng 18 tuổi.

Cô ấy đẹp đến mức nếu đi trên phố, mọi người đều sẽ ngoái nhìn, và sau khi đi qua, họ sẽ đờ đẫn nhìn theo bóng lưng của cô.

「(…… Ì yá, cô ta cởi mũ trùm ra thật à.)」

Đứng trước một tuyệt thế mỹ thiếu nữ như vậy, Shion chỉ thầm nghĩ thế trong lòng. Nhưng điều đó cũng không có gì là lạ, vì cậu không có vẻ gì là phát triển về mặt cảm xúc giới tính đối lập trong thời kỳ tuổi dậy thì.

Sau khi cởi mũ trùm, cô gái đưa tay ra sau cổ, tháo một sợi dây chuyền và lấy ra khỏi áo choàng.

Ở đầu sợi dây chuyền lấp lánh là một viên đá quý hình bầu dục dài khoảng 4cm. Trong bóng tối, viên đá có màu tím sâu thẳm, gần như đen tuyền.

「Tôi tặng cái này cho anh làm quà cảm ơn đấy!」

「…… Không, tôi không thể nhận được. Nó trông rất đắt tiền, và chắc là vật quan trọng của cô phải không?」

Shion từ chối chiếc mặt dây chuyền được đưa ra trước mặt mình.

「Đúng là nó rất đắt, nhưng ở nhà tôi có rất nhiều thứ như thế này! Vì vậy, anh không cần phải ngại đâu!」

「Không, ừmm……」

「Tôi đã nói là tôi muốn tặng nó cho anh rồi đấy!? Anh là ai mà dám từ chối chứ!? Hay là anh nghĩ cái mặt dây chuyền dính mồ hôi cổ của tôi quá bẩn nên không muốn nhận!? Tôi giết anh đấy!?」

「Không, không, không, bình tĩnh nào! Đừng có giết tôi chứ!」

Shion trả lời với vẻ có phần hoảng hốt.

「Vậy anh sẽ nhận chứ!?」

「…… Tôi xin nhận với lòng biết ơn.」

Khi Shion nói như thể đã đầu hàng, cô gái nói 「Thế mới phải chứ」, rồi trao mặt dây chuyền cho cậu với vẻ rất hài lòng.

「Anh có lẽ sẽ không đeo mặt dây chuyền đâu, nhưng có thể bán nó với giá cao và dùng tiền đó để cải thiện cuộc sống nghèo khổ đó của mình.」

「Không, đây là món quà tôi nhận được từ cô. Tôi sẽ trân trọng nó.」

Mặc dù Shion đôi khi thể hiện những hành động khiến người ta nghi ngờ về tính cách của cậu, nhưng có vẻ cậu vẫn cảm thấy vui khi nhận được lời cảm ơn từ người khác. Một nụ cười nhẹ hiện lên trên môi.

「…… Biết, biết vậy là tốt.」

Cô gái nói với giọng nhỏ hơn một chút trong khi kéo mũ trùm xuống che kín mặt lần nữa, rồi nói 「Nào, chúng ta đi thôi」, rồi nhanh chóng đi cùng Shion về phía khu chợ.

Khi họ đến chợ và đi qua những gian hàng một lúc, 「Tôi đã thấy người quen rồi. Anh không còn cần thiết nữa. Giờ thì kiếm nơi khác đi được rồi đó.」

Cô gái nói với Shion.

「Vậy thì tốt rồi. Lần sau hãy cẩn thận đừng để bị lạc nhé.」

「Khỏi cần anh bận tâm!!」

Cô gái nói với vẻ tức giận và bắt đầu đi về phía cuối con phố. Tuy nhiên, cô nhanh chóng dừng lại và quay về phía Shion.

「Mà, nhắc mới nhớ, tên anh là gì?」

「Hửm? Aa, tôi là Shion. Ichinose Shion.」

「Shion…… Shion à. Mặc dù anh tự giới thiệu với vẻ mặt đầy toan tính khiến tôi thấy khó chịu, nhưng nếu thích thì có thể tôi sẽ nhớ tên anh.」

「…… Cảm ơn nhé.」

「Và còn nữa…… Shion rốt cuộc là ai vậy……? Anh có thực sự là người đáng sợ thuộc tổ chức Red gì đó, hay Revnat gì đó không……?」

Đối với cô gái đang tỏ ra hơi sợ hãi, Shion mỉm cười có chút tự hào rồi nói rằng, 「Không phải đâu.」

「Thực ra, tôi chỉ là một học sinh ma thuật cấp C thôi.」

「Hể……? Học, học sinh á? Chỉ là học sinh á……?」

「Àa, đúng vậy.」

「Hừmm…… Mà, cũng chả có vấn đề gì.」

Cô hơi bối rối trước câu trả lời của Shion, nhưng rồi nhanh chóng chuyển sang thái độ 「Nếu anh nói vậy thì cứ cho là thế đi.」

「Vậy thì…… Shion. Cảm ơn vì hôm nay…… Tôi sẽ biết ơn anh một chút đó.」

Sau khi nói vậy, cô gái nhanh chóng quay gót và bước đi về phía cuối con phố mà không quay đầu lại.

Sau khi tận mắt thấy cô gặp được người quen, Shion cũng bắt đầu đi về phía ga tàu của Vương đô.

Sau khi chia tay cô, Shion lên tàu ma lực, cậu trở về ký túc xá của Ma thuật Học viện, rồi ăn bữa tối muộn.

Sau khi ăn xong và dọn dẹp bát đĩa, cậu mang theo sách ma thuật và thuốc từ phòng mình đến khu vực luyện tập thực hành của học viện.

Mục đích chỉ có một, đó là rèn luyện ma thuật.

Xem như chuyện xảy ra vừa rồi không hề tồn tại, cậu tập trung vào việc luyện tập.

Cậu không hề có những suy nghĩ như là, 「Hôm nay mệt rồi, nghỉ ngơi thôi」. Bởi vì nếu cơ thể mệt mỏi, uống thuốc vào là có thể hoạt động như thường.

「Hàa…… hàa……」

Shion thở hổn hển dữ dội, hai tay chống xuống đất, với vẻ mặt căng thẳng.

Các mạch máu trên toàn thân cậu sưng tấy lên bất thường, mồ hôi chảy ròng ròng xuống đất.

Cậu trở về nhà sau 8 giờ tối và luyện tập ma thuật cho đến 2 giờ sáng. Khi cơ thể đã kiệt quệ đến mức khó có thể đứng dậy, cậu mới cho kết thúc buổi luyện tập đêm.

Sau khi tắm rửa để gột sạch mồ hôi, cậu sử dụng ma thuật 「Promotion Recovery」 lên bản thân rồi đi ngủ.

Và một giờ sau, cậu thức dậy và bắt đầu tiếp tục luyện tập ma thuật.

Đây là cuộc sống hằng ngày của Ichinose Shion, một chàng trai không đơn thuần sống qua ngày, mà đúng hơn là tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc.