「Này! Cậu định làm gì vậy hảa!!」
Eliza tiến đến gần Shion đang nằm ngửa bên tường đấu trường, bộc lộ cơn tức giận dữ dội.
Shion bị đánh bay mạnh vào tường đấu trường bởi đòn 「Groß Two Frieren」 của Eliza, sau đó ngã xuống đất rồi tuyên bố đầu hàng, chấp nhận thua cuộc.
Thoạt nhìn, đó có vẻ như một kết thúc hợp lý, nhưng Eliza không hề hài lòng chút nào. Cô không thể tin rằng nếu Shion nghiêm túc, cậu không thể nào không tránh được 「Groß Two Frieren」 trong tình huống lúc đó.
Cô không nghĩ rằng một chàng trai vừa thể hiện kỹ năng thần thánh bằng cách tránh được tất cả 「Windig Sturm Lanze」 phóng ra vô số mũi tên gió với tốc độ gần bằng tốc độ âm thanh lại không thể tránh được một ma thuật cỡ như 「Groß Two Frieren」, dù cho đó là một đòn tấn công bất ngờ.
Trước hết, đối với Eliza, 「Groß Two Frieren」 chỉ là một lời đe dọa. Như muốn nói rằng, 「trận đấu vẫn chưa kết thúc」 cho với Shion, người đã tự ý tuyên bố 「Tôi thắng rồi」, và cô ấy không có ý định thực sự sử dụng ma thuật chống lại Shion trong tình huống đó.
Hơn nữa, ngay cả khi 「Groß Two Frieren」 trúng mục tiêu, Eliza không nghĩ rằng một người có trình độ như vậy sẽ dễ dàng bị hạ gục đến thế.
「Windig Sturm Lanze」 là tuyệt kỹ mạnh nhất của Eliza Roulette, người đứng hạng thứ ba năm hai. Việc tránh được tất cả các đòn tấn công của cô là điều không thể đối với ngay cả những học sinh ma thuật cấp A.
Ít nhất thì trong số những học sinh thuộc lớp A của cô, không có ai có thể làm được điều đó.
Trong cuộc đấu tay đôi, chàng trai ấy đã bình tĩnh chiến đấu trước những đòn công kích ma thuật mạnh mẽ của Eliza Roulette. Thật không thể tin được rằng thực ra cậu chỉ đang cố gắng hết sức để tránh né các đòn công kích mà thôi. Cậu ắt hẳn phải không coi các ma thuật của Eliza là mối đe dọa gì thì mới có thể thoải mái đến thế.
Nếu vậy, dựa trên một phần sức mạnh mà đối thủ của Eliza đã thể hiện trong cuộc đấu tay đôi này, có thể ước đoán được rằng thực lực của cậu trai ấy ở cấp A hoặc thậm chí còn cao hơn.
Ma thuật sư có khả năng phòng thủ chống lại ma thuật, hay còn gọi là kháng ma lực, tỷ lệ thuận với lượng ma lực mà họ sở hữu. Chính vì vậy, việc Eliza không nghĩ rằng người chắc chắn có thực lực cấp A trở lên như Shion, lại kiệt sức chỉ vì trúng một đòn 「Groß Two Frieren」 là điều hoàn toàn tự nhiên.
Tuy nhiên, cậu trai ấy đã bị 「Groß Two Frieren」 đánh bay về phía bức tường đấu trường đằng xa, ngã xuống đất rồi tuyên bố thua cuộc một cách rất dễ dàng.
Giọng điệu bình thản ấy chỉ khiến người ta nghĩ rằng cậu vẫn còn dư sức.
Dựa trên những yếu tố đó, Eliza Roulette đã đi đến một kết luận.
Shion cố tình để bản thân bị trúng 「Groß Two Frieren」 và nhường chiến thắng cho Eliza trong khi vẫn còn sức tiếp tục chiến đâu.
Kết luận mà Eliza đi đến đã kích thích mạnh mẽ thần kinh của cô, một người có lòng tự trọng cao và luôn tự hào về việc mình là một người có thực lực đứng hạng ba trong năm hai.
Cô tiến đến gần Shion trong cơn thịnh nộ, bước qua cơ thể vẫn đang nằm ngửa, nắm lấy cổ áo cậu rồi hét lên giận dữ.
「Cậu đang coi tôi như con ngốc có phải không?!」
「Cô đang nói về chuyện gì vậy?」
Eliza nhìn chằm chằm vào Shion với vẻ mặt giận dữ, nhưng Shion không hề thay đổi biểu cảm.
Điều này càng khiến Eliza trở nên tức giận hơn.
「Đừng có giả ngu!! Cậu cố tình không tránh đòn vừa rồi đúng chứ?! Sau khi tránh được tất cả đòn công kích ma thuật của tôi một cách trực diện, đừng có nói với tôi rằng cậu không thể tránh được 「Groß Two Frieren」!!」
「…… Không, sao mà tránh được. Khoảng cách gần như bằng không, cô biết mà.」
Shion trả lời mà vẫn không thay đổi biểu cảm.
Thực tế, ma pháp trận của 「Groß Two Frieren」 và Shion gần như đã tiếp xúc với nhau, và Shion bị đánh trúng gần như cùng lúc với khi nắm đấm băng phóng ra từ ma pháp trận. Lời giải thích của cậu nghe cũng có vẻ hợp lý.
「Với khả năng di chuyển như thế, thời gian từ lúc tôi triển khai ma pháp trận đến lúc phóng thích ma thuật hẳn là đủ để cậu tránh được rồi……!」
「…… Đúng là nếu tôi đã kích hoạt ma thuật mà tôi đã sử dụng khi tránh những mũi tên gió của cô thì việc tránh được đòn tấn công đó là có thể. Tôi không phủ nhận.」
「Nhưng mà.」 Shion tiếp tục.
「Tôi đã nghĩ rằng trận đấu đã kết thúc nên đã ngừng kích hoạt ma thuật, và tôi hoàn toàn không nghĩ rằng cô sẽ phóng ra ma thuật từ vị trí sát tôi như vậy nên thật sự đã hoàn toàn bất ngờ. Tránh được đòn trực diện lúc ấy quả thực là không thể.」
「……!!」
Mặc dù đây có vẻ như một lời giải thích ngụy biện, nhưng Eliza buộc phải thừa nhận rằng nó quá hợp lý. Điều đó khiến cô thấy lúng túng.
…… Tuy nhiên, ngay sau đó.
「…… Vậy thì sao nào?」
Eliza hướng ánh mắt sắc bén về phía Shion.
「Cậu muốn nói rằng tôi đã sai khi không chịu thừa nhận thua cuộc một cách dứt khoát à……!?」
Eliza cất tiếng lên như thể đang nhất quyết phủ nhận lỗi lầm của mình. Tuy nhiên, cô ấy cũng hoàn toàn nhận thức được rằng đó là cái gọi là 「phản ứng ngược」.
Tất cả ma thuật mạnh mẽ nhất, tuyệt kỹ tối thượng của cô đều bị tránh né một cách trực diện, và khi Shion đưa bàn tay ra trước mặt cô trong khi vẫn còn dư sức, có thể nói rằng ma thuật của Eliza đã thua hoàn toàn Shion.
Nói cách khác, tất cả những kinh nghiệm mà cô đã tích lũy sau bao năm đã bị Shion đánh đổ một cách thảm hại.
Eliza tự mình hiểu rõ rằng cô đã vùng vẫy vì không thể chấp nhận sự thật đó. Mặc dù bản thân hiểu rất rõ, nhưng cô vẫn không chịu thừa nhận.
Cô không thể chấp nhận sự thật rằng trận đấu đã kết thúc theo cách không mong muốn này vì cô đã không chịu thừa nhận thất bại, và cô hét lên như thể đang mạnh mẽ phủ nhận nó.
「Có phải tại mình không chịu thua một cách dứt khoát không?」, hay là.
「Có phải tại mình đã không chịu thừa nhận thất bại không?」, cô liên tục tự chất vấn bản thân.
Để đáp lại, Shion trả lời.
「——— Không phải, tuyệt đối không phải vậy.」
「……!」
Shion cho đến giờ vẫn giữ vẻ bình tĩnh dù cho bị Eliza quát mắng, đột nhiên nhìn cô với ánh mắt mạnh mẽ rồi nói.
「Dù có bị đánh bại thảm hại, dù có nhận ra sự chênh lệch thực lực đến đâu, hay dù cho tình hình có trở nên tuyệt vọng đến mức nào đi chăng nữa——— Chỉ cần không bỏ cuộc, thì cô vẫn chưa thua.」
「……!」
Những lời cậu vừa nói ra không hiểu sao lại mang một sức nặng kỳ lạ.
Eliza không khỏi rùng mình trước áp lực của chàng trai đang nhìn lên cô từ phía dưới.
「Ngay cả khi tôi tiếp tục sử dụng ma thuật, có thể cô đã tránh được nó, hoặc có thể cô đã phòng thủ kịp thời. Hoặc, ngay cả khi trúng đòn, nó có thể cũng không có tác dụng…… Lúc đó, cô chắc chắn vẫn chưa thua.」
Dứt hơi, Shion tiếp tục.
「Dù tình huống có bất lợi đến mức nào, nếu cô vẫn chưa nghĩ rằng mình đã thua thì đó không phải là thua. Tôi đã tự cho rằng mình đã thắng và trở nên chủ quan, và rồi cô đã tấn công tôi vào khoảnh khắc đó——— Vì vậy, tôi mới là người thua.」
「!?」
Shion bình tĩnh giải thích về thất bại của mình và chiến thắng của Eliza.
「Nếu là cô, chắc chắn cô cũng sẽ làm điều tương tự. Mà, quả thật là lúc đó tôi đã hy vọng cô sẽ bỏ cuộc và đầu hàng,」 cậu nói thêm.
「Ý gì vậy……!! Tại sao miệng thì vừa nói những lời kiêu ngạo, rồi bản thân lại dễ dàng đầu hàng thế!! Cậu vẫn còn sức để chiến đấu tiếp mà, phải không!!」
Eliza nói với Shion như thể đang trách móc cậu ta.
「Đừng nói những điều vô lý thế chứ, tôi không thể đánh tiếp được nữa đâu.」
「Cái gì mà vô lý hả!! Cậu vẫn còn vẻ dư sức mà!!」
Eliza dường như không muốn nghe Shion thờ ơ trả lời nữa.
「…… Thay vì bằng lời nói, có lẽ cho cô thấy sẽ nhanh hơn.」
Nói xong, Shion bắt đầu cởi bỏ phần trên của bộ đồ chiến đấu trong khi vẫn bị Eliza ngồi đè lên.
「Hảa?! Khoan, khoan nào!! Sao, tại sao cậu lại cởi đồ nữa rồi……」
Eliza hoảng hốt, nhớ lại hành động quá đáng của Shion trong phòng dụng cụ.
「………… Ể?」
Tuy nhiên, mặc dù ban đầu Eliza đỏ mặt và cố ngăn cậulại, nhưng khi một phần thân trên của Shion lọt vào tầm mắt cô, sắc mặt cô từ đỏ nhanh chóng chuyển sang tái nhợt.
「Cái gì…… vậy……」
Điều hiện ra trong tầm nhìn của Eliza là làn da xung quanh vùng ngực phải của Shion đã chuyển sang màu xanh đen một cách bất thường.
「Này là xương sườn bị gãy đấy.」
Nói xong, Shion dùng ngón tay ấn vào vùng xương sườn bên phải đã đổi màu của mình.
「Nhìn nè,」 Shion nói trong khi ấn ngón tay vào, rắc…… ngón tay cậu dễ dàng lún sâu vào cơ thể một cách không thể tưởng tượng được.
「Kh – khôôôôôông!!」
Eliza hét lên trước hành động bất thường đó.
「Cậu!! Cậu đang làm cái gì vậy hả, dừng lại đi!! Khoan, khoan đã nào, cậu không thấy đau sao!?」
「Xương sườn gãy thì sao mà không đau cho được. Cô ấm đầu rồi à?」
「Câu đó tôi nói mới đúng!! Nếu đau thì mau dừng tay lại đi!! Cậu mới là người bị ấm đầu đó!?」
「Không phải, tôi chỉ nghĩ là làm thế này sẽ khiến cô dễ hiểu hơn thôi.」
「Tôi hiểu rồi, hiểu rồi mà!! Mau bỏ ngón tay ra đi!!」
Khi Eliza hốt hoảng nói, Shion đáp lại rằng, 「Nếu cô đã hiểu rồi thì tốt」, và bỏ ngón tay ra như yêu cầu. Khi vừa bỏ ngón tay ra, một vết lõm rõ ràng bất thường in lại trên người cậu.
「Cậu…… điên mất rồi……」
Đúng như Eliza nói, sự bất thường đó chính là bản chất của cậu ta.
Ngay cả khi tất cả xương trong cơ thể bị gãy cùng một lúc, nó cũng chẳng là gì so với cơn đau mà một Ma thuật sư phải chịu đựng khi bị 「cạn kiệt ma lực」.
Đối với Shion, người đã nhiều lần trải qua tình trạng 「cạn kiệt ma lực」 trong quá trình luyện tập hàng ngày, việc gãy vài cái xương sườn không phải là cơn đau không thể chịu đựng được.
Nếu không thể chịu đựng được mức độ đau đớn như vậy, cậu sẽ không thể thực hiện được những bài luyện tập như thế. Không phải là cậu bị tê liệt cảm giác đau, mà là cậu có thể chịu đựng được sau khi cảm nhận cơn đau tương tự.
Sử dụng khả năng chịu đựng đau đớn phi thường này, cậu đã có hành động bất thường như vừa rồi để có thể nhanh chóng chứng minh cho Eliza thấy rằng xương sườn của cậu đã bị gãy.
「Cô hiểu rồi chứ. Tôi không thể chiến đấu tiếp được nữa, và từ thời điểm tôi bị thương nặng như thế này, tôi đã thua cuộc trong trận đấu rồi.」
Cậu ta vẫn bình tĩnh khẳng định về thất bại của mình.
「Tôi đã nói rằng chừng nào chưa thừa nhận thua thì chưa phải là thua, nhưng tôi không có lý do gì để đặt cược mạng sống của mình vào cuộc đấu tay đôi này để giành chiến thắng cả, và thế này đã đủ để tôi chấp nhận đầu hàng rồi. Không lẽ, cô đã nói rằng cô thách đấu vì muốn đánh tôi tơi tả, cơ mà đến mức độ này vẫn chưa đủ hay gì?」
「……」
Nghe vậy, Eliza không nói nên lời. Mặc dù Eliza Roulette có phần hơi kiêu ngạo quá mức, nhưng cô vẫn có ý thức tối thiểu.
Cô không thể nào yêu cầu một chàng trai bị thương nặng do ma thuật của mình tiếp tục cuộc đấu tay đôi được. Thay vào đó.
「Tôi, tôi đâu định đánh cậu đến mức này……」
Cô bộc lộ sự bối rối trước dấu vết bạo lực quá mức của mình.
Mặc dù cô đã tức giận và nói, 「Tôi sẽ đánh cậu tơi tả vì dám nhìn trộm quần lót của tôi!」, nhưng khi một cô gái trẻ thực sự chứng kiến vết thương kinh khủng do chính mình gây ra, việc bối rối cũng là điều dễ hiểu.
「Không phải chứ, nếu một trong mấy mũi tên gió mà cô phóng ra trúng tôi thì tôi nghĩ tôi đã chết rồi ấy.」
「Đừng có nói xàm, tôi đã điều chỉnh mức xuyên thủng để nó không gây chết người khi trúng mục tiêu mà!」
Shion nhìn lên phía trên bên phải tầm nhìn của mình, nơi có những dấu vết phá hủy bất thường còn sót lại trên tường của đấu trường rồi nghĩ, 「(Ngay cả khi nó không xuyên thủng đi chăng nữa thì liệu người ta có còn sống hay không ấy chứ……?)」, nhưng không dám nói ra.
Trong khi Shion nghĩ rằng chẳng có ích lợi gì khi cãi lại rồi làm Eliza tức giận ngay lúc này thì.
「…… Healing.」
Eliza đột nhiên đưa tay lên vết thương của Shion và kích hoạt ma thuật hồi phục.
Cùng với ánh sáng màu xanh lá cây nhạt, cơn đau của Shion dần dần biến mất, và làn da xanh đen vừa nãy của cậu trở lại màu sắc khỏe mạnh ban đầu.
「……? Cô định làm gì vậy?」
「Ồn quáá. Im lặng chút đii.」
Eliza quát lên với Shion đang bối rối và tiếp tục trị liệu cho cậu.
「…… Đấy, giờ nó đã gần như lành hẳn rồi. Mau mặc đồ vào đi.」
Sau khi tiếp tục hồi phục một lúc, cô ấy nói vậy và ngừng kích hoạt ma thuật hồi phục. Làn da xanh đen của Shion đã hoàn toàn trở về màu sắc ban đầu.
「Đừng nói là cô định bắt tôi tiếp tục cuộc đấu tay đôi đấy nhé……?」
「Không, không phải vậyy!! Ý tôi là, tôi, tôi đã hơi quá tay, nên……」
Mặc dù cô ấy một mực phủ nhận, nhưng những lời tiếp theo hơi lại yếu dần đi. Khiến Shion không thể nghe rõ.
「……? Cô nói gì cơ?」
「Aaaa thiệt tìnhh!! Ồn ào quá nhé!! Sao hả!? Cậu có phàn nàn gì về việc tôi trị liệu cho cậu hả!?」
Eliza đang hơi cúi đầu, đột ngột ngẩng lên và nổi giận.
「…… Không…… Không có gì hết ạ.」
Bị mắng một cách vô lý, Shion áp lực trả lời.
Eliza đáp lại, 「Hưmm, thế là tốt.」
「Cuộc đấu tay đôi…… đến đây là xong. Tôi đã đánh cậu tơi tả và cảm thấy hài lòng rồi, kết thúc thôi.」
「Còn việc quỳ lạy và liếm giày thì sao?」
「Tôi chưa sa đọa đến mức bắt cậu làm những việc đó sau một kết thúc như vậy đâu.」
Eliza nói vậy rồi đứng dậy, rời khỏi người Shion.
「Nhưng tôi không thích thái độ tự mãn của cậu, nên một ngày nào đó tôi sẽ khiến cậu phải khuất phục.」
Cô chỉ tay về phía Shion trong khi nhìn xuống cậu ta.
「Khuất phục. Thế này được chưa?」
「Làm như dễ lắm ấy! Đồ ngốc!!」
「……Yare yare, tôi không muốn gặp rắc rối đâu.」
「Cách nói chuyện đó của cậu khó chịu lắm đấy, nên là dừng lại đi.」
「……Yare yare, tôi thua rồi.」
「Tôi đã bảo là nó khó chịu mà!! Mau dừng lại đi!!」
「…… Hà, thôi được rồi,」 Eliza kết luận rằng cứ tiếp tục tranh cãi với gã điên này chỉ khiến cô thêm mệt.
「…… Tôi về đây.」
Nói xong, cô ấy bước đi về phía cánh cửa ra vào của đấu trường.
Tưởng rằng cô ấy sẽ rời khỏi đấu trường như vậy, nhưng giữa chừng, cô ấy quay lại nhìn Shion.
「Một ngày nào đó tôi chắc chắn sẽ giải quyết cho ra nhẽ, nhớ đấy!!」
Nói xong, Eliza mở cửa.
「Đồồồồồồ ngốc!」
Cô nói vậy, sau đó đóng mạnh cửa lại rồi rời khỏi đấu trường.