Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

(Đang ra)

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

Mê Mang Tiểu Trùng

Vô số kỷ nguyên sau, không một thần ma hùng mạnh nào có thể ngăn cản Weir đoạt lại quyền năng vốn thuộc về mình.

100 306

Tôi là live action anim ở thế giới khác

(Đang ra)

Tôi là live action anim ở thế giới khác

红的西岸

Khi những kẻ mạo hiểm trong quán rượu cười nghiêng ngả khi xem Lời Chúc Phúc Cho Thế Giới Tuyệt Vời,Khi tỷ lệ tử vong của lũ mạo hiểm tân binh giảm đáng kể nhờ Sát Thủ Goblin,Khi bản dị giới của Fate/

10 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

52 1006

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

Katarina

Từ cuộc hành trình này, khái niệm về game và thực tại đối với cậu thay đổi từng chút một.

9 1

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

80 199

Arc 1: Tẩu Thoát - Chương 8: Ma Vương Thành (8) - Kế Hoạch B

“Cậu…! Tuyệt vời!"

Lần này tôi rút Cuộn Mê Hoặc ra.

Loại ma thuật thậm chí không thành vấn đề. Dù sao đi nữa, bất kỳ ma thuật nào có thể ảnh hưởng đến ngựa của họ đều được. Không có lý do nào khác khiến tôi tham gia vào canh bạc mạo hiểm này.

Ngay khi tôi niệm phép lên ngựa của chúng, chúng có thể niệm phép lên ngựa của chúng tôi.

Tuy nhiên, Dyrus nói rõ ràng rằng Liên Minh đã sử dụng gần như toàn bộ cuộn giấy của họ trong cuộc chiến này.

Và không ai trong số chúng là Ma Pháp Sư.

Tôi nghĩ rằng ngay cả khi chúng có Sách Cuộn, chúng sẽ không còn ma thuật nào trong đó nữa và hóa ra đó là sự thật. Chiến tranh đã kết thúc và chúng không thể tìm được cuộn giấy thay thế cho những cuộn giấy đã sử dụng và rõ ràng là chúng không còn cuộn giấy nào trong kho nữa.

Hầu hết trong số đó có lẽ đã có những ma pháp tấn công và chúng sẽ có tác dụng trực quan ngay lập tức và có lẽ chúng đã sử dụng hết. Tôi bắt đầu canh bạc này với niềm tin đó.

-Híiiiii!

-Bùm!

Suy đoán của tôi đã đúng.

Những con ngựa ngã nhào sau khi bị ảnh hưởng bởi Hạ Cấp Thuật, khiến các Hiệp Sĩ cưỡi trên chúng lăn xuống đất. Những người không hạ cánh đúng cách có nguy cơ tử vong cao do bị gãy cổ.

Một số có thể đã chết.

Tôi không chủ động nghĩ đến việc tôi có thể đã giết chúng vì chúng đang cố giết tôi.

Cảm giác tội lỗi, hối hận hay biện minh cho hành động của mình thậm chí còn không xảy ra với tôi vào thời điểm đó.

Tôi phải làm mọi thứ có thể. Tôi không có suy nghĩ nào khác ngoài điều đó. Tình thế cấp bách đến mức mọi phán đoán của tôi dường như chỉ tập trung vào một điểm duy nhất này.

Mọi lo lắng về đạo đức và giá trị đều bị gác lại sau này. Không phải có ý thức, mà là vô thức.

"Chết tiệt!"

Tuy nhiên, tôi không còn ma pháp tinh thần nào có thể sử dụng để hạ gục tất cả.

Có hai kẻ truy đuổi vẫn đang đuổi theo chúng tôi với ánh mắt giận dữ.

Con ngựa chúng tôi cưỡi đã vượt xa giới hạn của nó. Bây giờ nó chậm hơn so với trước khi tôi dùng Tăng Tốc.

“Chúng sẽ đuổi kịp chúng ta.”

Dyrus hét lên với giọng tuyệt vọng. Con ngựa đã kiệt sức và có hai Hiệp Sĩ, chứng kiến đồng đội của mình ngã xuống, vẫn đuổi theo chúng tôi từ xa với sát khí sắc bén chĩa thẳng vào chúng tôi đến nỗi tôi thực sự có cảm giác như bị chém.

Con ngựa bây giờ bắt đầu lê bước, trong khi ngựa của các Hiệp Sĩ đuổi theo chúng tôi với tốc độ đáng sợ. Dyrus nghiến răng và rút kiếm ra, tuy nhiên có vẻ như anh ấy không nghĩ mình có thể thắng.

Đây có phải là kết thúc?

Và sau đó, tôi nhìn thấy một hàng dài xe ngựa và binh lính đang theo dõi cuộc rượt đuổi này.

Và.

Ngoài ra còn có một hàng những tù nhân Ma Tộc tưởng như kéo dài vô tận.

Và tôi nhìn thấy ánh mắt của những Ma Tộc đó đang nhìn tôi.

“……”

Từ Goblin đến Troll và Ogre không có vũ khí, Orc và vô số loại Ma Tộc chưa biết khác.

Tất cả những Ma Tộc này đang theo dõi vụ náo động này.

Họ đang nhìn tôi.

Thậm chí không một lời nào được trao đổi giữa chúng tôi.

Tôi không nói gì với họ.

Họ chỉ nhìn tôi mà không nói một lời.

Họ là những Ma Tộc của Ma Giới đã đầu hàng sau khi mất tinh thần chiến đấu khi biết rằng Vua của họ đã chết.

Là Ác Quỷ và quái vật, họ phải trả giá sự thất bại bằng mạng sống của mình. Vì không ai trả tiền chuộc nên thứ duy nhất họ có thể trả là mạng sống của mình.

Họ đang nhìn tôi.

Bởi vì Ma Vương đã chết.

Và tôi chắc chắn là cá nhân cuối cùng.

Nhìn cách tôi đã phản bội họ.

Tôi không biết làm thế nào họ có thể nhận ra tôi, nhưng tôi có cảm giác như họ biết tôi là ai hoặc họ có thể đọc được cảm xúc của tôi chỉ bằng cách nhìn tôi trong hoàn cảnh tuyệt vọng này?

Hay sức mạnh đang ngủ yên bên trong tôi 'Thống Trị Ma Tộc' đã kích hoạt vì tình huống này?

Quá trình và kết quả tôi không hề biết.

Tuy nhiên, sau khi từ bỏ tất cả, họ nhìn tôi với ánh mắt như đã tìm thấy niềm hy vọng cuối cùng.

-Crank!

Một con Ogre phá vỡ xiềng xích trói buộc mình và bắt đầu lao vào các Hiệp Sĩ đang lao về phía tôi.

-Kuoooooooooooo!

Với một tiếng gầm dường như rung chuyển trời đất, những Ma Tộc vốn bị trói và lặng lẽ để mình bị kéo đi trước đó lập tức bắt đầu phản kháng.

“T, th, thật điên rồ!”

Cuối cùng, hai Hiệp Sĩ đi theo chúng tôi đã bị con Ogre lao tới tấn công.

Một lần nữa mọi thứ lại trở nên hỗn loạn khi các tù nhân chiến tranh bắt đầu nổi loạn.

Đây là sự kháng cự cuối cùng của Ma Tộc còn lại nhằm cứu vị Vua cuối cùng của chúng.

✦✧✦✧

Chúng không dùng dây thừng để trói Ác Quỷ. Không kẻ nào có thể phá vỡ chúng trừ khi chúng là những con quái vật to lớn như Ogre. Hầu hết lũ Ma Tộc chỉ đang vật lộn để gây náo động.

Vì vậy, tù nhân bắt đầu bị khuất phục và cuộc đàn áp đó cuối cùng chỉ trở thành một cuộc tàn sát đẫm máu. Điều duy nhất thay đổi là họ bị quân đội giết ở đây chứ không phải ở bãi hành quyết.

Vì sự xáo trộn do Ma Tộc gây ra và sự đàn áp của những kẻ truy đuổi cuối cùng nên không còn ai đuổi theo chúng tôi nữa.

Dyrus dường như thấy tình huống vô lý này khó chấp nhận được.

"Cái quái gì đây…"

Gargoyle được kích hoạt để giết một số Hiệp Sĩ vào đúng thời điểm và ngay khi chúng tôi rơi vào tình thế tuyệt vọng, lũ Ma Tộc quyết định nổi loạn và tấn công các Hiệp Sĩ.

Dyrus biết rằng điều này là bất thường. Anh ấy chỉ không thể hiểu chính xác chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên mục tiêu chính của họ là trốn thoát cùng Charlotte vẫn chưa hoàn thành.

Dyrus dường như đang kìm nén những nghi ngờ của mình. Anh ấy vẫn im lặng cho đến khi chúng tôi đến gần đồn.

Bầu không khí ở đồn trú chắc chắn rất phấn khởi.

-Công chúa thật sự còn sống sao?

-Ừm, ngài ấy vừa bước ra và bắt tay những người lính và nói với họ rằng mình ổn.

-Ngài ấy vừa về doanh trại nghỉ ngơi…

-Thật là nhẹ nhõm, thật là nhẹ nhõm.

-Ma Vương chết tiệt đó đã chết và Công chúa vẫn còn sống. Chúng ta có thể may mắn đến mức nào nữa?

-Này anh bạn, Hoàng hậu đã chết rồi, vậy nên gọi đó là một điều may mắn thì……

-Đúng vậy, tôi mong rằng Công chúa sẽ sớm bình phục trở lại…

Đúng như Charlotte mong đợi, tin tức về Công chúa vẫn còn sống đã lan truyền khắp đồn trú. Có vẻ như họ vẫn chưa nhận được báo cáo về vụ bạo loạn của tù binh chiến tranh.

Ở đây có nhiều tai mắt hơn.

Nhưng còn quá sớm để cảm thấy yên tâm. Các Hiệp Sĩ của Công Tước Salerian đã cố giết Dyrus và tôi, bất chấp sự hiện diện của tất cả những toa xe và đoàn xe đó. Chỉ có Công chúa là khó chạm tới thôi.

Ngay cả khi có tin Dyrus và tôi giết các Hiệp Sĩ của chúng, thì cũng sẽ không có chuyện chúng cố giết chúng tôi, nên sẽ không ai quan tâm.

Chúng có sẵn rất nhiều lý do để hành quyết chúng tôi ngay lập tức.

Chẳng bao lâu nữa, tin tức về những gì đã xảy ra gần Ma Vương Thành sẽ truyền đến nơi này. Trước khi chuyện đó xảy ra, chúng tôi phải rời khỏi đây.

May mắn thay, ánh mắt của những người lính đều dán chặt vào doanh trại của Tổng Chỉ Huy, nơi được cho là Công chúa đang nghỉ ngơi.

Họ dường như tự hỏi liệu họ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Công chúa, người được cho là vẫn còn sống hay không. Tuy nhiên, vì thế mà doanh trại đã bị bao vây hoàn toàn. Chúng tôi không có cách nào để lẻn vào.

Không có cách nào xung quanh nó.

Dyrus và tôi sải bước thẳng về phía doanh trại.

Người bảo vệ nhìn tôi và lắc đầu trước khi tôi kịp nói gì.

“Công chúa đang nghỉ ngơi. Quay lại đi.”

“Tôi đã mang hàng hóa mà Công chúa yêu cầu.”

Dường như không gì có thể lay chuyển được người lính canh này.

“Có lệnh từ Tổng Chỉ Huy rằng ngài ấy cần được nghỉ ngơi tuyệt đối. Hãy quay lại sau."

Thời điểm chúng tôi cố gắng quay trở lại, hắn sẽ cố gắng giết chúng tôi một cách bí mật.

Ngay cả khi điều đó không xảy ra, nó cũng sẽ kết thúc ngay khi tin tức từ Ma Vương Thành đến đây.

Chúng tôi phải vào đó bằng cách nào đó.

“Việc này rất khẩn cấp.”

Nghe những lời đó, vẻ mặt của người bảo vệ cứng lại.

“Ngay cả khi cậu được cứu cùng với Công Chúa Đế Quốc, chúng tôi cũng không thể để một người có danh tính không rõ ràng như cậu ở bên cạnh ngài ấy. Đừng nói với tôi là cậu đang âm mưu gì nhé?”

Nhưng các ngươi nguy hiểm hơn với cô ấy phải không?

Người bảo vệ đó chắc chắn thà chết chứ không cho tôi vào. Hắn nhìn chằm chằm vào tôi và chĩa mũi giáo vào tôi như thể đang nói với tôi rằng hắn sẽ buộc phải sử dụng bạo lực nếu chúng tôi cố gắng xông vào.

Tôi không biết tình trạng của Charlotte bên trong ra sao, nhưng có vẻ như cô không thể ra gặp tôi, ngay cả khi cô biết rằng chúng tôi đã đến.

Chúng sẽ không biết tôi đang cố gắng làm gì.

Tuy nhiên, biết rằng tôi đã nhận được một số chỉ thị từ Công chúa, chúng cố ngăn cản tôi gặp cô một cách tế nhị.

Vấn đề là tôi không còn đủ sức mạnh cũng như lý do để vượt qua những hành động mơ hồ của chúng.

“Này cậu.”

Vào lúc đó, Dyrus gọi tôi.

"Trung úy."

Anh ấy hít một hơi thật sâu, thở dài như thể không còn lựa chọn nào khác.

“Thực hiện kế hoạch B.”

-Hàa!

“Kuek!”

Như thể đó là một dấu hiệu, anh ấy rút kiếm ra và đâm thẳng vào cổ tên lính canh, trước khi đối thủ kịp làm gì.

“Ngươi điên rồi!”

Những người bảo vệ khác chỉ biết chửi thề, hoàn toàn bàng hoàng khi thấy đồng đội của mình bất ngờ bị đâm như thế này.

"Đi mau!”

Trong khi Dyrus chém hết người bảo vệ đang tấn công này đến người khác, tôi chỉ ngừng suy nghĩ và chạy vào doanh trại.

Khi xuyên qua nhiều lớp lều, tôi có thể nhìn thấy Charlotte đang lặng lẽ ngồi vào chỗ ngồi bên trong và vô số người khác đứng xung quanh, không chạm vào cô nhưng dường như chúng đang theo dõi cô.

“!”

Charlotte nhìn tôi, mở to mắt đến nỗi mí mắt cô như sắp rách ra.

Một lão già mặc áo choàng linh mục màu trắng hét lên với giọng cộc cằn.

“Ta tin rằng mình đã nói rõ rằng không được phép cho bất kỳ ai vào……!”

Không có thời gian để trò chuyện.

[Phát Sáng]

“Kuerk!”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?!”

“Hắn đang sử dụng ma thuật!”

-Loé!

Trong khoảnh khắc, một tia sáng bùng nổ bên trong lều. Trong khi mọi người bị ánh sáng làm chói mắt, tôi mở mắt ra và nắm lấy tay Charlotte, người cũng bị ảnh hưởng bởi ánh sáng bất ngờ.

Charlotte cũng bối rối không kém những người khác. Charlotte bảo tôi đi gọi Francis và đừng đột nhập vào đây rồi bắn pháo sáng.

[Dịch Chuyển Hàng Loạt]

[Vui lòng chỉ định điểm đến.]

Tôi thực hiện dịch chuyển tức thời hàng loạt.

“Tới Gardium!”

Điểm đến của chúng tôi là Vương Đô Đế Quốc.

Chúng tôi sẽ tới Đế Đô Gardium!

[Bạn đã vượt qua phần Mở Đầu.]

[Thành Tựu Đặc Biệt – Điểm Uốn Lịch Sử]

[Một nhân vật chủ chốt (Charlotte de Gardias) lẽ ra không nên xuất hiện trong mạch truyện gốc đã sống sót.]

[Tương lai đã thay đổi đáng kể.]

[Nhận được 1000 Điểm Thành Tích.]

Cuối cùng tôi cũng đã xong phần Mở Đầu kinh khủng đó.