Hoan Nghênh Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

33 81

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

28 139

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

41 175

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

5 7

Trường Trung Học Lý Quang - Chương 61

Tại Uẩn cũng trơ mắt nhìn bên kia, nhưng Lương Thiên Dậu rất nhanh đã giải quyết ổn thỏa, cuối cùng không làm lớn chuyện.

Tại Uẩn quay đầu, thu lại ánh mắt, từ trên mặt bàn lật ra một tấm bảng nhỏ, chuẩn bị ghi lại vài thứ cho Ngân Tô.

Cậu kéo ghế, dịch sát về phía cô, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt Ngân Tô nhìn sang, lập tức ngoan ngoãn nói:

“Em đã điều tra được nguyên nhân thân thể chúng ta xảy ra vấn đề. Năm ngày trước, chúng ta bị người ta hạ độc.”

Ngân Tô xoay cây bút trong tay một vòng, hỏi:

“Hạ độc?”

Thấy cô có vẻ hứng thú, Tại Uẩn liên tục gật đầu:

“Đúng vậy, chính là bị hạ độc. Cụ thể nguyên nhân thì em còn chưa rõ. Nhưng em cảm giác mặt trái của trạng thái BUFF này không dễ gì giải quyết được. Theo thời gian, nó sẽ càng ảnh hưởng đến trạng thái thân thể của chúng ta, thậm chí cuối cùng nhân viên y tế của trường cũng không giúp ích được gì.”

“Cho nên… Rất có thể chúng ta cần tìm được giải dược trước, nếu không đến giai đoạn sau của trò chơi, năng lực hành động và khả năng phán đoán của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.”

Hiện tại, trạng thái thân thể của Ngân Tô vẫn ổn, chỉ hơi cảm thấy buồn nôn nhẹ, hoàn toàn không ảnh hưởng lớn.

Nhưng nhiều người chơi mới đã uể oải thấy rõ bằng mắt thường.

Cô suy đoán, mặt trái ô nhiễm này có lẽ liên quan đến thể chất từng người. Người nào thông qua nhiều trò chơi, sức đề kháng càng mạnh.

Những người chơi kỳ cựu trông vẫn ổn, tình trạng khá hơn nhiều so với người mới.

Ách…

Trò chơi quỷ quái này đúng là không chỉ ô nhiễm tinh thần, mà còn đồng thời ô nhiễm cả thể xác lẫn tinh thần.

Thật sự quá đáng!

Tại Uẩn rõ ràng đang cố lấy lòng cô, Ngân Tô liếc cậu một cái. Tại Uẩn bắt gặp ánh mắt của cô, lập tức cười ngoan ngoãn, ngượng ngùng hỏi:

“Chị, chị thấy em nói có đúng không?”

“Ừm.”

Được Ngân Tô công nhận, đáy mắt Tại Uẩn sáng bừng lên như nhảy cẫng vì vui mừng, càng thêm cố gắng nói:

“Chỉ cần tìm được kẻ đã hạ độc, có lẽ chúng ta sẽ tìm được giải dược.”

Ngân Tô đáp hờ hững:

“Có thể.”

Nói xong, coi không còn quan tâm đến chuyện tìm người hạ độc nữa, cúi đầu tiếp tục viết lách.

Tại Uẩn gãi đầu, hiếu kỳ muốn biết cô đang viết gì, nhưng không dám nhìn lén.

【09:00】

Giáo viên đột nhiên xuất hiện trong lớp như từ hư không, ánh mắt quét qua những người chơi còn chưa về chỗ, sắc mặt lập tức trầm xuống:

“Giờ lên lớp rồi còn chưa về chỗ ngồi, mấy em còn ra thể thống gì nữa hả?”

Các người chơi cảm nhận được sự giận dữ cùng áp lực âm trầm của giáo viên, lập tức ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi.

Đến lúc ngồi xuống, mọi người mới phát hiện hôm nay trong lớp thiếu mất ba chỗ ngồi.

Hai chỗ là của người chơi, nhưng chỗ còn lại… là của lớp trưởng!

Lớp trưởng cũng không đến?

Ngoại trừ đám người chơi kỳ cựu như Tống A Manh, phần lớn người chơi mới đều sửng sốt, không hiểu tại sao lớp trưởng lại vắng mặt.

Giáo viên đặt sách lên bàn, ánh mắt âm trầm quét khắp lớp:

“Có bạn học sức khỏe không tốt xin nghỉ vài ngày, trở lại mà chẳng có chút quy củ nào cả, ngay cả đồng phục cũng không thèm mặc! Hôm qua nể tình mấy em vừa trở lại trường, tôi còn chưa nhắc đến. Kết quả hôm nay vẫn như vậy!”

Giọng giáo viên càng lúc càng nghiêm khắc, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người.

Người chơi mới đồng loạt tái mặt.

Không ngờ thật sự yêu cầu mặc đồng phục.

Sau khi mắng chán, lão sư lạnh lùng tuyên bố:

“Những bạn học không mặc đồng phục, giờ nghỉ trưa quét dọn toàn bộ nhà vệ sinh trong tòa nhà này!”

Người chơi: “!!!”

“Vào học!”

Giáo viên không hỏi thêm gì về mấy học sinh vắng mặt, chỉ mở giáo án bắt đầu bài giảng.

Vị giáo viên này dạy toán, đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp họ.

Lớp toán xưa nay là ác mộng với không ít học sinh. Bọn họ còn tưởng tiết học hôm nay sẽ xảy ra chuyện, nhưng không ngờ một tiết trôi qua bình an.

Khi tiếng chuông tan học vang lên, giáo viên chủ nhiệm lưu lại một câu:

“Thành tích bài kiểm tra nhỏ hôm qua, nghỉ trưa sẽ có kết quả. Thầy rất mong chờ thành tích của các em.”

Giáo viên chủ nhiệm rời lớp, Ngân Tô lập tức đứng dậy đuổi theo.

Giáo viên chủ nhiệm bước nhanh như bốc cháy dưới chân. Ngân Tô đuổi theo mãi mới kịp ở trước văn phòng:

“Thầy ơi.”

“Bạn học có chuyện gì?”

Ngân Tô đưa tờ giấy trong tay lên:

“Lớp chúng ta không còn lớp trưởng, em muốn xin làm lớp trưởng.”

Đối với việc lớp trưởng biến mất, giáo viên chủ nhiệm cũng chẳng hỏi nhiều, chỉ nhíu mày:

“Tại sao em nghĩ mình có thể làm lớp trưởng?”

Ngân Tô mỉm cười tự tin:

“Em yêu quý tập thể, đoàn kết bạn bè, lễ phép văn minh, có lòng nhân ái, thường xuyên giúp đỡ bạn học. Một học sinh hoàn hảo như vậy mà không làm lớp trưởng thì thật đáng tiếc.”

“…”

Giáo viên chủ nhiệm dường như bị sự mặt dày của cô làm cạn lời:

“Lớp trưởng thành tích phải nằm trong top 10, em xem lại thành tích của mình đi?”

“…”

Ngân Tô suy nghĩ một chút, đưa ra phương án khác:

“Xem ra cần phải giảm bớt số lượng bạn học một chút.”

“…”

Giáo viên chủ nhiệm im lặng hai giây, cuối cùng nhận lấy tờ giấy trong tay cô, không biết là vì hài lòng với sự chủ động của cô, hay vì lo cô thật sự ra tay giảm số lượng học sinh.

“Thành tích lần này của em mà tăng lên, thầy sẽ cho em làm lớp trưởng.”

Ngân Tô nở nụ cười rực rỡ:

“Em sẽ không làm thầy thất vọng!”

“Hy vọng vậy.”

Giáo viên chủ nhiệm lạnh lùng nói thêm:

“Nếu thành tích tụt, đừng trách thầy không nể mặt.”

Nói đến đây, ánh mắt thầy lộ ra vài phần ác ý và chờ mong.

“Vâng, đúng là một người thầy tốt.”

Mang tâm trạng phơi phới của “lớp trưởng dự bị”, Ngân Tô trở về lớp.

Giờ nghỉ còn chưa kết thúc, các người chơi đều ở lại lớp, thấy cô trở về, bầu không khí lập tức yên tĩnh.

Một người chơi gan lớn thăm dò hỏi:

“Có phải cô phát hiện quy tắc gì không?”

Ngân Tô liếc họ một cái, lạnh nhạt nói:

“Không có.”

“Vậy sao cô lại mặc đồng phục?”

Ngân Tô mỉm cười:

“Tôi cảm thấy đồng phục rất đẹp.”

Dừng một chút, cô bồi thêm một câu trêu chọc:

“Làm sao vậy? Là đang trách tôi không nhắc nhở các người sao? Thật xin lỗi nhé, tôi không ngờ các người cũng thích mặc đồng phục như tôi.”

“…”

Người chơi bị cô nói cho cứng họng, động môi mấy lần cũng không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể nghẹn họng chịu trận.

Ngay lúc đó —

“Aaaaa!”

Một tiếng thét thê lương vang lên từ xa, hành lang hỗn loạn hẳn lên, tiếng bước chân chạy vội và tiếng la hét nối tiếp.

La Hân Xảo nhảy lầu.

Từ sân thượng ký túc xá nhảy xuống, đập thẳng xuống đất trống trước cửa ký túc, cả đầu nát bét, đỏ trắng lẫn lộn.

Lương Thiên Dậu chen lên kiểm tra thi thể, thừa dịp giáo viên còn chưa đến.

Người chơi mới lần đầu trực diện với tử vong, đều sợ hãi đến không dám tiến lên.

“Cô ấy… sao lại nhảy lầu?”

“Sáng nay không thấy cô ấy đến trường…”

“Tối qua sau khi chia tay nhau, đã không thấy đâu nữa, ai biết được đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có bọn họ biết thôi.”

Tống A Manh đứng bên nhóm người chơi kỳ cựu, bị những ánh mắt nghi ngờ chiếu tới, chỉ hơi nhíu mày.

Mà Ngân Tô, mặc đồng phục, rất tự nhiên hòa nhập vào đám học sinh NPC…