Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 1-Bông hồng đế quốc và sự cắt đứt ân tình - 19-Anh hiểu Kỵ sĩ Bình minh hay không?

Trên con phố nhộn nhịp cùng dòng người đi lại đông đúc, bận rộn và vội vã. Họ không dành thời gian cho những cuộc trò chuyện dài dòng, chỉ những cái gật đầu chào hỏi nhanh chóng khi gặp người quen rồi lại tiếp tục công việc của mình.

Thành Batis, mặc dù là một lãnh thổ của quý tộc nơi xa xôi, không thể sánh bằng sự thịnh vượng của khu vực trung tâm của đế quốc. Tuy nhiên, sau khi nền kinh tế của đế quốc hồi phục, thành phố này đã có sự cải thiện đáng kể so với hai mươi năm trước. Dân cư sống đã tốt hơn, ít nhất ai cũng có đủ cơm ăn áo mặc.

Dù không phải là một nơi phát triển mạnh mẽ, thành Batis đã có những thay đổi lớn. Khi Fite nhìn ngắm khung cảnh của thành phố, anh cảm thấy bất ngờ bởi sự phát triển cùng khung cảnh hiện tại. Các tòa nhà mới mọc lên và thành phố giờ đây tràn đầy sức sống.

Đường phố nhộn nhịp với người và xe cộ qua lại. Khi đi qua khu chợ sầm uất ở phía Nam thành, Fite thấy một công trình đặc biệt mang tính biểu tượng. Một tháp chuông trắng với chiếc chuông vàng treo giữa.

Tháp chuông này cao khoảng ba tầng, bao quanh bởi hàng rào sắt và hoa hồng trắng, trông giống như một nhà thờ yên bình.

Fite tiến lại gần với sự tò mò. Anh không biết ai được thờ phụng trong công trình này.

Có thể là Torrenia, tổ tiên của đế quốc, là thần của chiến tranh và quyền lực? Nhưng hình dáng của nhà thờ này không giống như vậy. Nhà thờ của Torrenia thường được xây dựng bao quanh bởi hoa tím, đại sảnh màu đen tuyền trang trí bằng thạch anh tím.

Nhà thờ này không chỉ dùng màu trắng chủ đạo mà còn được trang trí với hoa hồng trắng. Khi nhìn từ xa nó trông giống như mũ giáp của kỵ sĩ.

Nhìn vào thiết kế kỳ lạ này khiến Fite bối rối. Dù nhà thờ được thiết kế rất đẹp nhưng nó trông không giống nhà thờ của bất cứ vị thần nào anh biết.

Fite nghi ngờ đây có thể là nhà thờ của ngoại thần nào đó được một nhóm người tự thành lập hay không. Nhưng nó đã được chính quyền địa phương chấp thuận nên có vẻ như đây là một phần của văn hóa địa phương.

Hơn nữa…

Có điều khác khiến Fite ngạc nhiên hơn là mùi hương trong nhà thờ này. Dù thành phố bận rộn, người dân vẫn thường đến thăm nhà thờ này để cầu nguyện. Nó khiến Fite tò mò muốn biết có gì bên trong nhà thờ. Sau khi trả phí tín đồ Fite đi vào trong nhà thờ.

Nhà thờ có cấu trúc hình thoi cùng với năm cột chống đỡ trần màu trắng. Các bức tường treo nhiều bức tranh sơn dầu liên quan đến kiếm và giáp.

Ánh sáng chiếu qua cửa kính rọi vào nhà thờ, tạo ra những sắc thái màu sắc khác nhau trên các bức tượng đá tay cầm trường kiếm.

Fite đứng đối diện với một bức tượng kỵ sĩ trên bục cao, anh cảm thấy nó trông khá quen thuộc.

Nó trông thật giống bộ giáp Thiên huy của anh.

Đây là sự trùng hợp à?

“Chào buổi chiều, cầu xin ánh sáng Bình minh bảo vệ anh” giọng nói trong trẻo và dễ nghe vang lên khiến Fite chú ý.

Khi quay lại, anh thấy một nữ tu sĩ đứng bên cạnh, chắp tay và cầm cây thánh giá với vẻ mặt thật ấm áp và dịu dàng.

“Chào buổi chiều cô tu sĩ” Fite trả lời, anh cảm thấy cô gái tu sĩ này có gì đó quen nhưng không nghĩ ra.

"Anh là khách lạ. Anh đến đây để cầu nguyện cho Kỵ sĩ bình minh hay vì lý do gì khác?"

“...Kỵ sĩ bình minh?” Fite nhìn bức tượng đá kỵ sĩ trên bục và đứng hình một vài giây “Kỵ sĩ bình minh nào?”

“Anh đang đùa phải không? Làm gì có Kỵ sĩ bình minh nào khác trên khắp đại lục này?” nữ tu sĩ cười khúc khích.

“Ngài ấy là niềm tự hào của đế quốc, là anh hùng vĩ đại nhất vượt qua mọi nguy hiểm để cứu đại lục Arlen và cuối cùng trở thành thần với danh hiệu Kỵ sĩ bình minh”

“...Hả?” Fite ngạc nhiên.

“Anh muốn hỏi gì không?”

“…Không” chắc chắn là có, muốn hỏi nhiều thứ.

“Cô nói anh ấy đã chết?”

“Này anh, anh không được chỉ tay vào tượng của Đại kỵ sĩ trưởng. Điều đó thật bất lịch sự”

“...Xin lỗi” Fite bỏ tay xuống dù anh không hiểu tại sao lại như vậy.

Dù sao ở đây cũng là địa bàn của người khác, nên làm theo quy định của nơi này.

“Phải, sau khi hoàn thành sứ mệnh, Kỵ sĩ trưởng trở về thiên quốc và được xếp vào hàng các vị thần. Ngài là thần công lý và sự nhân từ, ngang hàng với thần chiến tranh Torrenia...”

Hả, cái gì?

Thế này là thế nào?

Thấy nữ tu sĩ đang thao thao bất tuyệt, Fite không biết nên nói gì.

Rốt cuộc là ai đã nghĩ ra câu chuyện này? Sau khi anh chết lại được tôn thờ như một vị thần. Ý nghĩa của việc làm này là như thế nào?

Fite nhìn bức tượng với vẻ mặt kỳ lạ.

Sao anh không biết mình trở thành thần nhỉ?

“Kỵ sĩ bình minh là bất bại, là biểu tượng của công lý và chiến thắng. Do đó nhiều người cho rằng ngài xứng đáng là thần chiến tranh hơn là Torrenia...”

“À” khi Fite nghe tu sĩ nói về Kỵ sĩ bình minh như một vị thần, anh cảm thấy khó hiểu.

“Nhưng mà anh ấy đã thua trận trước đó đúng không?” Fite cảm thấy bối rối hỏi lại.

“...Khi nào?”

“Không phải anh ấy đã thua trận trước Nữ hoàng Huyết linh sao? Không thì tại sao anh ấy chết được?”

Fite cảm thấy điều đó thật bình thường. Kỵ sĩ bình minh cũng chỉ là một trong hàng vạn sinh linh, việc anh ấy thất bại là điều hoàn toàn có thể hiểu được.

“...”nữ tu sĩ bỗng im lặng, vẻ mặt trở nên không thoải mái.

“Ồ, đó là do tên vampire xảo quyệt, Đại kỵ sĩ trưởng chưa hồi phục hoàn toàn sau khi đánh bại ma long. Tên vampire đó đã lợi dụng tình thế nếu không Kỵ sĩ đã thắng” nữ tu sĩ nói với giọng kiên quyết.

“...Thật hả?” Fite cảm thấy khó tin với những gì nghe được. Anh còn không biết mình mạnh đến vậy.

“Đương nhiên! Ngài ấy là Đại kỵ sĩ trưởng mạnh nhất!”

Không đúng. Nhưng ngay cả ở thời kỳ hoàng kim, anh cũng không thể đối đầu trực diện với Christine.

“...” Fite cảm thấy không nên tranh luận thêm với nữ tu sĩ về vấn đề này, đặc biệt khi cô ấy có sự ngưỡng mộ mãnh liệt như vậy.

Từ lúc này họ đã là đồng nghiệp, tốt nhất không nên gây xích mích.

“Vậy anh có hiểu người tóc vàng này đang hỏi gì về ánh sáng của cả đại lục không?” nữ tu sĩ hơi bực bội hỏi tiếp.

“...Tôi hiểu” nếu nói ‘hiểu’ thì đồng nghĩa với việc không phủ nhận.

(Để giải thích một chút, tính cách của Feitao và Fite là khác nhau. Tương tự như Công chúa Bạch cơ, Fite là một kỵ sĩ trung niên còn Feitao chỉ là một con hồ ly nhỏ)

Cái này là chú thích của tác giả