Trao Đổi
⠀
⠀
「Nh-nhưng tại sao chứ?」
La hét xong xuôi, cô nàng người đẹp mới quay sang hỏi tôi.
「Ây dà, có người nào bị nói “Vé một chiều đó, đi rồi không trở về được nữa đâu nha” mà lại chịu không chứ? Trước hết thì hãy ngồi xuống đã. Mục đích của cô thì tôi đã rõ rồi, nhưng sự thể thế nào thì vẫn còn mơ hồ quá」
Thật đấy, có người nào không hề được cho biết rõ mục tiêu lẫn diễn biến mà vẫn cầm lấy chiếc vé một chiều và vui vẻ ra đi không chứ hả?
Chắc chỉ có những kẻ ăn bám xã hội hiện tại mới muốn làm những điều tưởng chỉ có trong light novel hay manga như thế thôi.
À, những người nào chỉ mới nghe mục đích, không rõ đầu đuôi mà vẫn bị cuốn theo câu chuyện thì thuộc loại dễ bị lừa lắm đấy nên xin hãy cảnh giác giúp cho.
「Đ-đúng là vậy ha, đầu tiên thì phải làm quen với nhau chứ nhỉ. Xin lỗi vì đã giới thiệu chậm trễ, ta chính là Luna đó nha」
Không không, làm gì có ai muốn nghe tên của má đâu chứ.
「Số đo ba vòng là 91 – 58 – 85, ở Địa Cầu ta còn được biết đến với nhiều cái tên khác như Athena hay Freyja đó」
Những thông tin kỳ quặc tự dưng ở đâu ra bay đến, số đo ba vòng lẽ ra phải để nói sau chứ, nhìn thế nào thì cũng thật dị hợm.
Mà quả nhiên là như thế thật sao ta, chuyện thần thoại khi được ca truyền lại trong dân gian đúng là thường bị trộn lẫn với nhau thật rồi. Đó là nếu như tôi tin trọn những lời của cô ta nói.
「Gì đây, sao lại nhìn ta đắm đuối thế? Mà biết làm sao được ha, ta còn được ca tụng là Nữ thần của sắc đẹp cơ mà」
「Không hề, chuyện đó thì sao cũng được. Mau kể chi tiết cái chuyện quản lý hầm ngục gì đó giùm cái đi」
Cô ta rộn chuyện quá nên trước tiên là phải đánh phủ đầu cái đã.
Mà nhân tiện thì dung mạo của cô nàng tự nhận là nữ thần Luna này là mái tóc vàng chấm ngang vai được cắt đều ở cả hai bên.
Đồng tử thì một bên màu đỏ một bên màu xanh trông rất là dị thường, cái này gọi là Loạn sắc tố mống mắt hay sao ấy?
Chiều cao thì chắc tầm 170cm gì đó, so với tiêu chuẩn người nước ngoài thì sao không biết chứ ở Nhật như vầy đã được gọi là cao rồi.
「… Không “dễ xương” chút nào hết nha. Mà thôi được rồi, chuyện sẽ khá là dông dài đấy. Hơn nữa, việc gửi cậu sang thế giới bên kia đã được ấn định sẵn rồi nhé. Có nghe chuyện hay là không thì kết quả cũng chỉ như vậy thôi」
「Thôi cho xin, nếu được thì cô nói ngắn gọn, xúc tích, kể liền một mạch luôn giùm cho」
「Ứ thích」
Mẹ trẻ này, muốn oánh quá…
⠀
Sau đó, phải mất khoảng một tiếng rưỡi gì đó phần giải thích mới kết thúc. Trước hết cứ tổng hợp tư liệu lại đã.
Là thế này, nói cho ngắn gọn lại thì:
⠀
Mục tiêu: Giữ gìn sự cân bằng (năng lượng = ma lực) cho một thế giới khác tên là Aroulite thông qua việc quản lý hầm ngục
⠀
Lý do: Ở thế giới tên là Aroulite này, môi trường được tạo thành do sự tuần hoàn của ma lực. Các định luật tự nhiên ở bên này thì vẫn cứ như thế, nhưng có thể xem là thêm vào một định luật thứ 3 tên là Ma Pháp, và ở Aroulite hiện tại thì lượng ma lực đó đang tích tụ lại quá nhiều tại một điểm cố định. Nói tóm lại, đối với quái vật và con người (và có vẻ như còn có nhiều chủng tộc khác nữa) nơi đó, việc môi trường ở toàn bộ hành tinh đó xấu đi sẽ tương tự như hiện tượng Trái Đất nóng lên vậy.
Cứ theo cái đà này thì nền văn minh dựa trên nền tảng là ma lực sớm muộn gì cũng sụp đổ và cùng với đó là sự tuyệt chủng của những giống loài tồn tại nhờ ma lực. Mà thôi, đó là câu chuyện của hàng ngàn năm nữa cơ.
⠀
Giải pháp thứ nhất: Thần linh không muốn nền văn minh cũng như các sinh vật sống trên hành tinh này bị hủy diệt, vậy là đã lợi dụng hầm ngục để tiến hành quá trình tuần hoàn!! Hầm ngục sẽ được dùng làm mồi nhử để tiến hành thu gom ma lực. Hay nói cách khác, hầm ngục này sẽ không chỉ dành riêng cho các sinh vật có trí tuệ như anh hùng hay ma vương giống trong game mà còn nhắm tới các loài quái vật hoang dã nữa.
⠀
Kết quả của giải pháp thứ nhất: Ủa, như thế không phải là đang nói đến tôi đấy sao? Nhưng mà không phải đâu. Giải pháp đầu tiên này vốn được giao phó cho dân bản xứ, tức là những sinh vật có trí tuệ của Aroulite cơ, ấy vậy mà… Các bạn biết đấy, nền văn minh ở Aroulite chỉ ngang với châu Âu thời Trung Cổ, thế nên vừa quản lý hầm ngục mà lại cứ mang trong mình những dục vọng, những kẻ được giao cho quản lý hầm ngục không thất bại trong nháy mắt thì cũng sẽ dùng nó làm công cụ để tiến hành công cuộc thống trị thế giới. Thành ra muốn tuần hoàn gì đó thì cũng chẳng thành.
⠀
Giải pháp thứ hai: Bây giờ mới đến lượt của tôi đây này. Tóm lại là giao phó cho những kẻ ngu muội cũng không được thì cứ nhờ đến những người có đầu óc là xong chứ gì? Vấn đề là cái thế giới đó chẳng hề có lấy một ai như thế cả… À đúng rồi, vậy thì lôi kéo người của thế giới khác qua đây thôi!! Có vẻ là mọi chuyện đã diễn ra như thế đó.
⠀
Và đây là những gì mà tôi đã nghĩ. Nếu dùng ai cũng không được thì Luna (thần linh) sao không làm đi, mất công phó thác lại cho con người chi cho mệt… Nhưng theo như Luna nói thì:
「Nếu chỉ là tạm thời thôi thì không thành vấn đề, nhưng thần linh thì không thể nào mà cứ ở yên một chỗ chờ cho đến khi hành tinh đó lụi tàn được. Chính cậu cũng không biết bao nhiêu lần phải rời xa khỏi nơi mình sinh ra đấy thôi」
Lý do nghe thuyết phục đấy, tôi bị cuốn theo bởi tính quy mô của vấn đề nên hoàn toàn không nhận ra được điều đó.
Nói theo cách của con người thì ví như bạn nuôi chó hay mèo gì đi, bạn đâu thể nào bỏ mặc công việc để mà suốt ngày chăm bẵm con thú cưng của bạn cho đến khi sinh mạng của nó kết thúc được, vì rõ ràng là có nhiều vấn đề sẽ nảy sinh.
「Loài người của cậu luôn cho thần linh là đấng toàn năng, việc gì cũng biết cũng có thể làm được, nhưng điều đó chỉ đúng với một số rất ít thôi. Hơn nữa, tất cả đều nghiêm túc, tự tách biệt mình và chỉ can thiệp có chừng mực để không gây ảnh hưởng lớn đến thế giới」
Vậy thì thần linh toàn năng ở chỗ nào cơ chứ!?
「Và ở thế giới đó thì sự can thiệp từ thần linh sẽ bị giới hạn lại nữa, gọi là nhược hóa hay sao đó… Nói thật nhé, nếu bên đây gọi là hiện tượng tự nhiên thì ở Aroulite quái vật sẽ bị đánh đồng với ma quỷ đấy. Trong giới hạn năng lực của mình thì sẽ làm rất tốt, nhưng mà nhìn chung lại thì… Vấn đề bản chất ấy mà」
À, thì ra là ở đâu cũng vậy, thay vì điều hành một công ty thì quy mô là điều hành thế giới ấy hả…
「Nói trắng ra thì, trình độ kiến thức và giáo dục ở một nơi trên Địa Cầu như nước Nhật này còn hơn cả các vị thần ở Aroulite nữa đấy」
Ơ này… Nói vậy chẳng phải là tội cho các vị thần ở Aroulite lắm à?
Nhưng mà cũng có thể hiểu được. Dù có gửi đi một tên ăn bám xã hội như trong light novel hay manga thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Nói vậy chứ tôi vẫn còn một điều thắc mắc. Dù có được gửi đi thì cùng lắm những gì tôi có thể làm cũng chỉ gói gọn trong khoảng 100 năm đổ lại thôi không phải sao?
「À, quên chưa nói. Ta sẽ ban cho cậu khả năng bất lão. Ốm đau bệnh tật cũng không phải lo gì, nhưng mà chết thì vẫn cứ chết được nhé. Có nhiều người được ban cho khả năng bất tử mà làm loạn lên ấy mà. Đã cất công đến tận đây để đưa cậu đi rồi mà còn phải tự tay xóa sổ nữa thì phiền lắm」
À, ra là vậy. Lỡ như tôi quản lý hầm ngục mà có làm loạn lên thì vẫn sẽ có cách mà cản lại được.
「Đại khái thì tôi hiểu được rồi, nhưng tại sao lại không thể quay về được chứ?」
「Thật tình, cậu cũng hiểu được tình hình thế sự ở đây rồi mà. Cậu nghĩ chuyện sẽ ra sao nếu Địa Cầu và một nơi chưa phát triển mà chỉ dựa vào ma pháp như Aroulite được liên kết với nhau?」
「Ừ thì, Aroulite sẽ ngay lập tức bị Trái Đất nuốt chửng. Mà ma thuật gì đấy yếu đến vậy à?」
「Không hề, ma pháp cũng có thể sánh ngang với vũ khí hạt nhân, hay trong lĩnh vực không gian mà loài người ở Địa Cầu sắp tới đây sẽ có thể bắt kịp, là du hành giữa các vì sao vậy đó. Chỉ là trình độ văn minh thì, như vậy đó…」
「Ra là vậy, ý cô là muốn bảo tồn nền văn minh ma thuật ở Aroulite, tốt nhất là không nên hòa trộn với nền văn minh của Trái Đất chứ gì?」
「Là vậy đấy. Cơ mà, nếu Địa Cầu mà hoàn tất việc phân tích ma pháp trước thì chắc chắn sẽ ôm trọn luôn ha」
⠀
「Cho dù là vậy cô vẫn muốn tôi đến và khai sáng cho nền văn minh ở Aroulite sao?」
Đây chính là điểm mà tôi cảm thấy khó hiểu nhất. Đã gửi tôi đến đó rồi, lại còn cho khả năng bất lão nữa thì há chẳng phải muốn biến nền văn minh ở Aroulite trở thành một mẫu hình Trái Đất kiểu khác đấy sao?
「Nói gì vậy hả? Nhật Bản chẳng phải cũng tiếp thu nền văn hóa từ nước khác đó thôi? Gì đây, hay là cậu đang tính nhảy bổ vào mà xây rải rác khắp nơi các thành đài kiểu Nhật ở bên đó?」
「Đã rõ. Là như thế hả, nếu là trên quy mô toàn cầu thì nền văn minh ở Aroulite chắc chắn sẽ bị rửa trôi, nhưng chỉ có một mình tôi làm nhân tố thúc đẩy sự phát triển thì điều đó vẫn nằm trong giới hạn chấp nhận được hả?」
「Là như vậy đấy. Tối ưu nhất là có thể công bố mục đích việc quản lý hầm ngục của cậu, cho nên nhuốm được thì càng tốt. Có điều, việc đó gần như là không thể」
Đúng là cũng chỉ vô ích thôi. Ở cái tầm như phải đồng nhất tư tưởng của cả một thế giới thì điều đó là không tưởng.
Tựa như phải tuyên bố: con người hay quái vật gì đó, chết bớt một ít giùm đi.
Yêu cầu vật hiến tế công khai như thế là xác định là sẽ trở thành kẻ thù của cả thế giới rồi.
Ây dà, nếu là để ma lực được tuần hoàn thì cũng tốt thôi, tôi chỉ cần lấy cớ là để chỉ định chốn nương thân cho các sinh vật sống trên thế giới là được.
Nhưng mà nhìn thế nào thì cũng ra là một kẻ độc tài cả.
「Mà cậu cũng hiểu kha khá rồi đấy chứ. Rằng quản lý hệ tuần hoàn như hầm ngục là một phương án hiệu quả」
「OK, tôi hiểu hết rồi. Nhưng còn chuyện của tôi thì tính sao? Gia đình sẽ quên hết mọi chuyện về tôi hay sao? À mà qua đó có một thân một mình thì tôi đâu thể nào mà đi đào hầm được」
Thật tình là bị ép buộc phải chuyển đi nơi khác nên chuyện gia đình xem như tôi từ bỏ luôn rồi, còn lại là việc bàn giao công việc ở chỗ làm. Senpai này, kouhai này, rồi còn khách hàng nữa chứ, thật là phiền phức quá đi mất…
「Quan hệ gia đình hay đồng nghiệp… Nói cách khác là các mối giao hảo sẽ được điều chỉnh về thành không hết. Mọi việc sau này đều sẽ được tiến hành trơn tru nên đừng lo lắng gì hết. Còn lại thì cậu cũng đâu thật lòng muốn tự mình đào bới gì đúng chứ, đây đã có sẵn skill cho việc đó rồi. Dẫu sao thì cũng là do đây ép buộc cậu mà, ngoại trừ việc đi lại giữa hai thế giới thì miễn là trong giới hạn chấp nhận được, điều gì ta cũng có thể ban cho cậu được」
À há… Trong giới hạn chấp nhận được cơ à…
「Thế thì RX – 7… 「Không chấp nhận. Gì đây, định tái hiện lại Cuộc Ch*ến Một Năm à?」
Hừ, sao mà bả biết về anime bên này hay quá vậy.
「Đã vậy thì White Gri… 「Định tiến hành chiến tranh công nghiệp đi đập phá nước nhà người ta à?」
Đã giới hạn lại trong game rồi mà cũng nỡ vùi dập luôn sao!?
「Mà thôi, nếu là cỡ đó thì sau khi việc quản lý hầm ngục hoàn thành xong xuôi rồi ta sẽ thưởng cho. Còn lại thì những thứ hàng hóa khác ở thế giới bên này ta sẽ gửi cho cậu giống như khi đặt hàng trên mạng vậy」
Hả, thành công rồi thì tôi sẽ được lái MS hay AC sao!? Thật sao trời!?
Hứng khởi vậy thôi chứ ngay từ đầu mà đã không có plot armor rồi thì cũng như không. Tự dưng đi tới đó rồi lăn đùng ra chết thì thôi cho xin.
「Vậy còn súng ống gì cũng không được sao? Dạng mà không có gì để chứng nhận sở hữu thì kẻ khác không sử dụng được ấy」
「Không được đâu, cái đó thì cũng để sau khi quản lý hầm ngục cho đàng hoàng đi rồi ta mới cho phép. Nếu như ở bên đó đã không quen rồi mà còn nhuốm đầy Aroulite của ta bằng những tạo vật dị thường thì sẽ ra sao cậu phải biết rồi chứ?」
「Tự tin thái quá sẽ dẫn đến cân bằng của thế giới bị sụp đổ chứ gì… Nhưng mà nha, nếu tôi chỉ dùng để tự vệ thôi thì có vấn đề gì đâu chứ?」
「Vẫn là NO thôi. Việc sử dụng vũ khí của Địa Cầu, của một nền văn minh đi trước ngay từ đầu là đã bị cấm rồi. Làm ơn học cách quản lý hầm ngục đàng hoàng cho ta nhờ. Vậy là không còn yêu cầu nào khác nữa phải không?」
「Cái gì cũng không được vậy mà cũng nói… Đành chịu vậy, nếu có cái nhẫn nào giúp né được những đòn chí mạng, đồng thời giúp tôi thoát được tới nơi an toàn thì hay quá, nhưng mà chắc cũng khó」
⠀
「Ara, nếu là cái đó thì không hề gì. Suy cho cùng thì nó chỉ giúp né được những đòn sát thương chí mạng thôi phải không? Nếu bị trọng thương thì chưa chắc nó đã giúp ích được gì đâu?」
「Vậy thì, nếu tôi muốn nó kèm thêm hiệu quả hồi phục tức thời thì cũng được đáp ứng chứ?」
「Không được đâu à nha. Như thế thì có khác gì bất tử đâu chứ? Mà cũng được thôi, nếu như cậu khéo léo quản lý được hầm ngục của mình thì có thể ta sẽ suy nghĩ lại」
Hừ, phiền phức hơn là tôi tưởng đấy. Không có cái cheat nào giúp tôi thoát chết được sao? Đã vậy thì…
「Tôi hiểu rồi. Vậy tôi muốn có được skill hay món đồ nào đó giúp đảm bảo cho sự an toàn của những ai sẽ trở thành đồng minh hay thuộc hạ của tôi, tất nhiên là không có giới hạn」
「Đảm bảo cho sự an toàn à? Cậu đúng là cũng biết nghĩ đấy. Xét về độ hữu dụng thì đó quả là một món dụng cụ có ích. Đây chắc được coi như nằm trong giới hạn chấp nhận rồi ha. OK, ta đồng ý」
Tuyệt, bằng cách nào đó tôi đã làm được. Ý định bất tử thì không thành, nhưng “an toàn” và “đảm bảo” thì sẽ được thông qua. Mà cũng còn tùy vào cách sử dụng nữa…
「Phần giải thích hay trao đổi thì đại khái là đã xong rồi nha… Sau đó là chỉ cần đi đến Aroulite và tiến hành những điều chỉnh nhỏ nhặt nữa thôi」
Luna chỉa tay về phía này. Rồi, dù có vùng vẫy đến mấy thì cũng chỉ đến đây là hết. Nếu đã không được thì tôi đành phải làm gì đó để nhắm tới mục tiêu là White Gl*nt thôi…
Giam mình trong phòng, hay còn gọi là tự kỷ… Trong series Gundam, xem White Glint trong series Armored Core, xem