Máu phun ra, không khí dày đặc với những tiếng gầm, phép thuật bắn tứ tung. Cùng lúc đó, những cái đầu lăn trên mặt đất.
Giữa trung tâm của một đồng cỏ dài, một trận chiến khốc liệt đang diễn ra.
Quân đội phía Đông bao gồm những người thú lực lưỡng là quân đội của vương quốc Lapelico, bên phía Tây bao gồm lực lượng ma ca rồng tinh nhuệ thuộc quân đội của đế quốc Mulnight.
"Chà!! Chúng là những sinh vật quái quỷ gì vậy ?!"
Nhưng kết quả của trận chiến đã rõ. Tinh thần của người thú đã suy yếu đến mức phá vỡ và chỉ cần nhìn hiện trường cũng hiểu tại sao, những đống xác chết rải rác khắp chiến trường bao gồm gần như toàn bộ binh lính của vương quốc lapelico.
"Cháy, cháy! Đốt cháy khu rừng này thành cho tro bụi!"
"Chết tiệt, lại thêm ma thuật?! Hãy giết tất cả chúng trước khi chúng sử dụng nó! Hãy.. Gahh!"
"Tony? Này Tony! Bình tĩnh nào Tony!"
Khi người gấu lao về phía trước, vung thanh kiếm của mình, anh ta đột nhiên xông vào ngọn lửa. Những người thú khác không thể làm gì ngoài việc nhìn chằm chằm vào. Sốc, bị choáng ngợp bởi sự khác biệt lớn về kĩ năng. Tuy nhiên không ai hạ vũ khí của họ, có lẽ một số liềm tự hào của người lính còn sót lại trong họ. Nhưng khi không khí bắt đầu râm ran với tiếng hát thanh cao của ma cà rồng, nhiều người thú nuốt nước bọt thành tiếng, trước khi tất cả cứng đờ và run rẩy trong sự chết chóc.
"Chết tiệt, tao sẽ không chết ở đây đâu!"
"Hỡi băng! Hãy đóng băng trái tim của kè thù!"
Khi một người hổ đang cố gắng tẩu thoát, một mũi tên băng trúng ngay sau đầu anh ta. Cơ thể anh nằm xuống mặt đất với một sức nặng. Khoảnh khắc nhìn thấy xác chết của anh ta, những người thú phát điên, hét lên king hoàng. Họ đã không còn khả năng tổ chức quân đội nữa. Một người lai cuối cùng đã ném vũ khí của mình xuống theo sau là một miêu nhân đang ngước nhìn lên trời tỏ ý khuất phục và một người sư tử bắt đầu xé toạc bờm của chính mình.
Tuy nhiên, các ma cà rồng vẫn không tỏ ra thương sót. Thay vào đó, họ tăng gấp đôi việc bắn phá người thú ngay cả khi họ đang chạy trốn trong cơn hoảng loạn mù quáng, lấy liềm vui khi tàn sát họ, nghiền nát họ dưới chân, châm lửa hay thậm chí thổi bay họ. Không có gì thú vị hơn trong cuộc sống của các ma cà rồng hơn việc này.
"Gyaaaaaah!"
"Đừng!! tôi chưa muốn chết!"
"Aargh! Đuôi của tôi! ĐUÔI của tôi đang CHÁY!!!"
"Hỡi ngọn lửa..."
Đó là 1 cuộc tàn sát toàn diện. Ngay cả tư lệnh tối cao của quân đội phía Đông (một người tinh tinh) chắc hẳn đã ước rằng anh ấy có thể bỏ đi và về nhà. Tất nhiên, họ luôn có thể hồi sinh với sức mạnh của Dark Core, nhưng điều đó không thay đổi được rằng việc bị chặt đầu thật sự rất đau đớn. Và ai thích bị tổn thương? Không AI.
"Báo cáo trận chiến! Báo cáo trận chiến! Lực lượng định đã bị tiêu diệt! Lúc này, trung úy Bellius và đại úy Mellaconcey đang vội vã đến thành trì của kè thù! Chiến thắng là của đơn vị Komari, trong đó có tất cả chúng ta kà những thành viên đáng tự hào, không thể chắc chắn hơn!
Khi thông điệp chiến thắng vang lên rõ ràng và chân thực khắp thành trì của họ, các ma cà rồng bắt đầu hò reo mừng chiến thắng.
"Không rồi!"
"Tuyệt vời!!"
Ở rìa phía Tây của đồng cỏ trên đỉnh một ngọn đồi nhỏ, đó là pháo đài của quân đội hoàng gia Mulnight.
"Có vẻ chúng ta đã làm được rồi!"
"Phải. Người thú thực sự quá dễ."
"Cô có thấy điều đó không? Bây giờ đó là thứ mà đơn vị Komari có thể làm được!"
Chiến lược mà đơn vị Komari sử dụng như sau:
Đầu tiên, chiến binh dũng mãnh trung úy Bellius tấn công thành trì kẻ thù với một cuộc tấn công trực diện táo bạo, điều này thu hút phần lớn người thú để đại úy Mellacancay tự do lẻn vào phía sau và xâm nhập vào pháo đài.
Sau đó, lợi dụng sự phòng thủ yếu kém, anh ta có thể dễ dàng bắt được chỉ huy tối cao của họ, do đó dành chiến thắng trong cuộc giao tranh. Nó cực kì đơn giản nhưng vẫn đủ để làm rung chuyển quân đội thú nhân.
"Đã đến lúc tổ chức tiệc mừng chiến thắng khi chúng ta về nhà?"
"Heh-heh-heh, hãy trộn một ít rượu với máu thú vật và nâng cốc chúc mừng nào!"
Tự tin với chiến thắng của mình, các ma cà rồng hò reo ăn mừng. Nhưng trong số những người đang vui chơi có một nam ma cà rồng với khuôn mặt cứng đờ biểu hiện của sự nghiêm túc tuyệt đối.
"Còn quá sớm để ăn mừng. Chiến thắng của chúng ta thậm chí còn chưa được gọi tên chính thức!"
Không gian trở lên tĩnh lặng. Anh ta mặc bộ quân phục oai vệ, cao và gầy đến nỗi anh ta giống như một cái cây mùa Đông trơ trọi không lá và cành.
Tên anh ta là Caostel Conto, một "quái vật" tự xưng và là thành viên của đơn vị thứ bảy của quân đội hoàng gia Mulnight, hay còn gọi là đơn vị Komari.
"Chiến tranh là sự xung đột của tâm trí. Chúng ta không bao giờ có thể thực sự biết loại át chủ bài nào của định đang ẩn nấp. Các ngươi không xấu hổ, gáy trên một chiến thắng không xác định? Lũ ngu xuẩn!!"
Logic không thể phủ nhận của Caostel có tác dụng tỉnh táo như một xô nước đá đổ lên đầu. Sợ hãi, phần còn lại của quân đội im lặng.
"Đúng là Bellius và Mellacancay là những chiến binh đáng gờm, với lịch sử lâu dài của sự vĩ đại trong chiến đấu. Nhưng bất cứ điều gì có thể xảy ra. Đây không phải trò chơi cờ vua đã từng thắng trong một nước đi và đây vẫn là cuộc chiến đấu đầu tiên của chúng ta. Thất bại ở giai đoạn đầu này không đơn giản chỉ là sự lừa chọn. Có phải vậy không thưa chỉ huy Terakomari?"
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô, cô đang ngồi bên trái Caostel. Nằm vắt vẻo trên chiếc ngai vàng lấp lánh, được trang trí công phu, cô cựa quậy.
"Hở? Cái gì ?"
Người phụ nữ trẻ ngẩng đầu lên, như thể được đánh thức khỏi giấc mơ sâu thẳm. Cuối cùng, cô đã nhận ra mọi người đang nhìn chằm chằm vào cô.
"Quý cô Komari!" * Người giúp việc thì thầm*
"Huh? ...Ah Vâng tất nhiên." *Cô hắng giọng thật to trước khi nói*
"Được rồi mọi người nghe đây! Caostel nói đúng. Đây là trận đấu đầu tiên của chúng ta! Không ai muốn trở về nhà như một kẻ thua cuộc, phải không? Vì vậy, hãy cống hiến hết mình!"
"""""""".................""""""""""
Giọng nói cao và trong trẻo của cô vang khắp đồng cỏ đẫm máu.
Ngay lập tức, toàn bộ khán giả của cô đã bị khuất phục bởi sự choáng ngợp và cảm xúc.
Cô ấy đẹp- đơn giản là đẹp. Mái tóc vàng lấp lánh như ánh trăng khuyết. Da trắng trong suốt, nhợt nhạt như xác chết. Một cái mũi trông như thể được tạo ra từ những đoá hoa. Và nổi bật hơn bất kỳ đặc điểm nào khác, đôi mắt đỏ thẫm đặc trưng thuộc dòng máu ma cà rồng cổ đại của đế chế Mulnight. Thực sự, không có chủng tộc ma cà rồng nào tốt hơn cô ấy.
Danh hiệu đầy đủ của cô: Chỉ huy tối cao Terakomari Gandesblood
"...uh, sao mọi người đột nhiên im lặng thế? Mọi người sẽ làm tốt nhất, phải không?"
Sự quan tâm trong giọng nói của cô ấy khiến tất cả những người có mặt đột nhiên há hốc mồm.Tất cả đều gầm nên đáp lại, đủ lớn để làm rung cả mặt đất.
"""""""Vâng chỉ huy tối cao!!! Chúng tôi sẽ dốc hết sức!!"""""""
Chỉ huy tối cao Terakomori nao núng trong một giây, nhưng sau đó cô ấy chỉ điều chỉnh lại tay chân của cô trên chiếc ghế ấm cúng, để cho sự thái quá của họ, phản ứng nóng nảy quét qua cô.
Caostel quỳ xuống dưới chân cô.
"Chỉ huy tối cao. Tôi có một yêu cầu."
"Ồ, c-chuyện gì vậy? Nói thẳng ra đi."
"Trong trường hợp mà Bellius và Mellacancey thất bại..., liệu chỉ huy tối cao Terakomori có bắt giữ chỉ huy kẻ thù bằng sức mạnh của bản thân?"
Thời gian ngừng trôi.
"..Huh? Tại sao?"
"Như tôi đã giải thích không có gì chắc chắn trong chiến tranh. Ngay cả như vậy viên ngọc lấp lánh như Terakomori Gandesblood với tất cả sức mạnh của ngài, sự tuyệt vời của ngài, người chắc chắn là ứng cử viên sáng giá để kế vị ngai vàng. Chưa hết! Nếu ngài chỉ nhân cơ hội này để chứng minh sức mạnh trong cuộc đụng độ lớn đầu tiên của chúng ta, nó sẽ làm tên tuổi của Terakomori Gandesblood vang vọng khắp thế giới!"
Tất cả há hốc mồm khen ngợi điều này.
"Ừ, nhưng...ta không nghĩ mình nên..."
"Hơn nữa, bản thân tôi thật sự rất muốn xem nó, sức mạnh thật sự của ngài Terakomori Gandesblood! Tôi muốn ghi hình ảnh đó vào võng mạc của tôi mãi mãi!"
"Tôi cũng muốn xem!"
"Tôi cũng vậy, Tôi cũng vậy!"
Những người lính khác kêu la, tất cả nhìn thủ lĩnh của họ với sự ngưỡng mộ tột độ.
Nhưng vì lí do nào đó, chỉ huy Terakomori có vẻ do dự.
"Ờ, ừ, nhưng..." Cô lúng túng
"Ngài không cần ngại gì cả! Hãy để chúng tôi nghiền nát đất nước người thú đó, lũ người thú đó không đáng kể! chỉ với một hành động hùng mạnh của ngài, chúng ta có thể nâng cao danh tiếng của đế chế Mulnight vĩ đại trên khắp thế giới! Sau đó các nhà sử gia sẽ nói rằng: trận chiến của ngài là chất xúc tác đánh dấu một bình minh mới, một kỉ nguyên mới cho thế giới!!"
""""""""""YEAAAAAAAH"""""""""""
Được truyềm cảm hứng từ bài phát biểu sôi nổi của Caostel, các ma cà rồng cổ vũ cuồng nhiệt.
Tiếng vỗ tay nổ ra, và chẳng bao lâu sau, tiếng ồn ào trở lên trói tai, sau đó là một bài thánh ca nổ ra.
"Ko-ma-ri! Ko-ma-ri! Ko-ma-ri!!"
Giữa tất cả những tiếng ồn ào, chỉ huy tối cao Terakomori Gandesblood chỉ đơn giản là ngồi đó. Rồi cuối cùng...
"O- được rồi, vậy thì.."
Tiếng cổ vũ và vỗ tay chợt tắt.
Mọi người căng tai ra xem cô nói gì tiếp theo.
Nhìn quanh cấp dưới của mình, chỉ huy tối cao thở dài. Cuối cùng, Cô khẽ lắc vai và nói.
"Vì tất cả các ngươi đều có kì vọng cao như vậy đối với ta, ta đoán ta sẽ phải hành động. Nhưng ta sẽ chỉ hành động nếu Bellius và Mellcancey thất bại. Nếu và chỉ nếu, cả hai rơi vào nguy hiểm, thì ta sẽ cho kẻ thù những cú đấm nhớ đời! Tất cả các ngươi không có gì phải sợ! Rốt cuộc thì ta là người vĩ đại nhất! Ta thậm chí có thể đánh bại kẻ thù mạnh nhất trong khoảng, ồ, ba giây!!"
"Ba giây...?"
"À tôi nói nhầm! Ý tôi là một giây! Một! Tôi có thể giết tất cả chúng trong, uh, một chiêu!!"
Nó đã xảy ra ngay lập tức. Tiếng reo hò và vỗ tay trước đó lại tiếp tục như thể nó thậm chí sẽ không bao giờ dừng lại.
"""""YEAAAAAAAAAAH!!"""
"Ko-ma-ri! Ko-ma-ri! Ko-ma-ri!!!!"
"Ôi, ah-ha-ha... Ôi trời ... Sao mọi chuyện lại trở thành thế này...?"
Và thế là bức màn mở ra về những thử thách và gian khổ căng thẳng của Terakomari Gandesblood....