HELLO, WIFE!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 605

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 235

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13675

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19969

Tiểu thuyết - Chapter 4: Bạn cùng lớp điềm tĩnh, Tô Lệ

Chương 4: Bạn cùng lớp điềm tĩnh: Tô Lệ

Trong một khoảng khắc, Tô Lệ sững sờ nhìn người đàn ông đang ôm cánh tay cô. Người đàn ông có lẽ cao hơn 1m80, vóc dáng khỏe mạnh, khuôn mặt đẹp và gọn gàng. Thật tiếc là dù bạn có nhìn thế nào đi nữa, thì đôi mắt của người đàn ông đó vẫn mang lại cảm giác dễ chịu quá mức. Dựa trên ý kiến của cô, bộ đồ anh ấy mặc rất vừa vặn với anh ấy và giá của nó cũng sẽ không hề thấp, chắc chắn không phải là thứ mua ở chợ với giá 100 Nhân dân tệ cho ba người. Đây là một người đàn ông có ngoại hình và tiền bạc. Tô Lệ ngẫm nghĩ ba giây rồi bình tĩnh chọc vào bàn tay đang nắm giữ của cô trước khi thốt lên, “Anh là…”

"Tiền bối Ngụy!" Lý Huyền Nhiên kinh ngạc nhìn Ngụy Chu, người đứng bên cạnh Tô Lệ, sau đó là vẻ mặt đờ đẫn của những người xung quanh. Tô Lệ và Ngụy Chu có quan hệ tốt từ khi nào? Không, sự sang trọng của Ngụy giảm xuống từ khi nào vậy? Anh ta thích Tô Lệ cũng được, nhưng tại sao anh ta lại dùng cách kịch liệt như vậy để vào cửa?

Lý Huyền Nhiên thản nhiên cầm lấy một quả quýt bên cạnh, bình tĩnh bắt đầu lột nó. Mọi việc phát triển quá nhanh và bây giờ cô cảm thấy cô đã thực sự già rồi.

Vẻ mặt của Phác Xán Liệt thay đổi khi anh ấy nhìn thấy Ngụy Chu nắm lấy cánh tay của Tô Lệ. Anh biết Ngụy Chu là ai. Khi mới vào đại học, Ngụy Chu là chủ tịch hội sinh viên. Khi đó, Ngụy Chu đã là một nhân vật có tầm ảnh hưởng trong trường đại học và sau khi tốt nghiệp, Phác Xán Liệt đã thay thế Ngụy Chu để trở thành chủ tịch mới của hội sinh viên nhưng những lời về Ngụy Chu vẫn được nhiều người nhắc đến.

Đối với các nam sinh, Ngụy Chu là người mà họ ngưỡng mộ và cũng đáng ghen tị, nhưng Phác Xán Liệt lại phẫn nộ với Ngụy Chu. Cho dù đó là ai, khi họ đã từng ở trên đỉnh cao nhưng cuối cùng vẫn thua kém so với người khác, thì người đó không phải là người đáng để thích.

Mặc dù vậy, Tô Lệ vẫn im lặng, đám đông không còn nhìn cô bằng ánh mắt thương cảm mà ẩn chứa những cảm xúc ghen ghét.

“Tiền bối, em chưa bao giờ nghĩ được sẽ gặp anh ở đây,” Phác Xán Liệt đứng lên, môi nở một nụ cười trước khi đưa tay ra, “Đã lâu không gặp, Ngụy tiền bối vẫn đoan trang như ngày nào nhỉ”

Ngụy Chu bắt tay Phác Xán Liệt một cách lịch sự và lịch sự hỏi, "Cậu là ai?"

Nụ cười trên mặt Phác Xán Liệt cứng lại. Chưa đến hai tháng trôi qua kể từ khi anh ấy bước vào trường đại học và anh ấy đã là một trong những người nổi tiếng nhất trong đó. Hắn chưa từng nghĩ tới đêm nay Ngụy Chu sẽ trực tiếp hỏi hắn là ai. “Tiền bối Ngụy hiện là một người ưu tú trong giới kinh doanh nên việc anh không nhận ra em là điều bình thường thôi . Cho phép em được tự giới thiệu về mình. em là đàn em của anh hai năm, Phác Xán Liệt. ”

“À, thì ra cậu là Phác Xán sao? ” Ngụy Chu buông tay Phác Xán Liệt ra và nhanh chóng cúi đầu nhìn Tô Lệ, “Muốn uống gì không? Tôi sẽ lấy nó cho em."

Lý Huyền Nhiên đưa một miếng quýt vào miệng, thở dài ngao ngán. Phác Xán Liệt được coi là tài năng trong lứa của họ. Nhưng trước mặt Ngụy tiền bối, anh ta chẳng là gì cả. Cô ngước mắt lên nhìn Lâm Kỳ đang có biểu hiện xấu xí. Lý Huyền Nhiên cười lạnh. Thật là một người phụ nữ ngu xuẩn, dựa vào đàn ông để lấy thể diện, nếu không phải tình cảnh trước do chính mình tạo ra, cô đã không mất hết thể diện đến thế. Trong trận chiến này, Lâm Kỳ và Phác Xán Liệt đều thua nặng. Lý Huyền Nhiên lại nhìn Tô Lệ đang bình tĩnh, trước khi thở dài lắc đầu. Sẽ không bao giờ có ngày Tô Lệ đột nhiên sở hữu kỹ năng đối phó với mọi loại đàn ông. Ngay cả khi là Tiền bối Ngụy đứng bên cạnh, cô ấy cũng sẽ chỉ giữ bình tĩnh; nhưng chính xác hơn, nó giống như một biểu thức trống.

Thật sự, người phụ nữ này không biết mình đã may mắn như thế nào, Lý Huyền Nhiên vẫn ngồi ăn quýt.

Tô Lệ không hiểu vì sao người này lại đột nhiên ra tay giúp đỡ cô, nhưng cô không phải người không tùy hứng. Mặc dù lúc này ý định của anh ta chưa rõ ràng đối với cô, nhưng cô sẽ không đặt người cứu mình vào tình thế khó xử khi anh ta vừa mới giúp cô. Mỉm cười với Ngụy Chu, cô nói, "Tôi không khát, cảm ơn." Cô ấy lấy túi xách của mình trên ghế sofa và nói thêm, "Tất cả các bạn có thể tiếp tục trò chuyện, tôi đi vào phòng vệ sinh."

Ngụy Chu hai tay đút vào túi quần nhìn Tô Lệ rời đi, ngồi xuống ghế sô pha ở một bên. Rất nhanh chóng, đã có những người bạn cùng trường chào hỏi và trò chuyện vui vẻ với anh ấy.

“Hóa ra, Tô Lệ biết tiền bối Ngụy,” Lâm Kỳ vừa nói vừa cố gắng mỉm cười nhìn nhóm người vây quanh Ngụy Chu. Đôi mắt cô tối sầm lại. Tô Lệ vẫn luôn như vậy, chỉ cần cô tưởng thắng, Tô Lệ sẽ mãnh liệt phản đòn.

‘Tô Lệ! Tô Lệ! ‘Tâm trí của Lâm Kỳ tràn đầy hận thù và cô ấy đã sớm rời khỏi phòng, đi về phía phòng vệ sinh.

*

*

*

Trong phòng vệ sinh, Tô Lệ thở ra một hơi dài, nhìn mình trong gương. Mặc dù ngoại hình của cô ấy trên mức trung bình, nhưng cô ấy cũng không phải là một người đẹp tuyệt vời. Phải nói rằng Ngụy Chu đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên và nảy sinh cảm giác thương hại sau khi chứng kiến hoàn cảnh của cô ấy dẫn đến việc anh ấy giúp cô ấy trốn thoát, cô ấy thà tin rằng mình có thể trúng số ngay bây giờ nếu cô ấy rời khỏi nơi này mà không có lý do.

Mở túi, cô lấy điện thoại ra định gọi cho Trần Nguyệt nhưng cô đã thấy Lâm Kỳ bước vào phòng vệ sinh. Tô Lệ không muốn dây dưa với ả ta nên xoay người rời đi.

“Tô Lệ, thảo nào cô lại bỏ rơi Phác Xán Liệt dễ dàng như vậy. Cũng bởi vì, bây giờ cô đã được để ý bởi Ngụy Chu nhỉ ” Lâm Kỳ nói khi cô ta đối mặt với gương để chỉnh trang lại lớp trang điểm của mình, "Cô luôn như thế này, giả vờ là một người phụ nữ mạnh mẽ và độc lập, nhưng cuối cùng, cô cũng không khác gì những người phụ nữ khác."

Tô Lệ dừng bước. Cô ấy thấy những lời của Lâm Kỳ thật nực cười và cô ấy khoanh tay, “Lâm Kỳ, nếu cô thực sự thích Phác Xán Liệt, thì hãy chú ý hơn đến những gì cô nói. Làm những chuyện như thế này trước mặt Phác Xán Liệt, cô không sợ hắn sẽ không yêu cô nữa sao? ”

“Hửm,” Lâm Kỳ đặt lại son bóng vào túi và chỉnh sửa tóc, “Đàn ông, họ nói rằng họ thích những người phụ nữ có phẩm hạnh, nhưng trên thực tế, ai mà chẳng muốn nhìn người phụ nữ của mình cạnh tranh và ghen tị vì anh ta. Phụ nữ ghen tuông càng nhiều, đàn ông càng cảm thấy hạnh phúc. Tại sao Phác Xán Liệt lại lừa dối? Không phải vì cô quá lý trí sao. Đàn ông là kiểu mà họ thể hiện rằng họ tôn trọng phụ nữ đến mức nào, nhưng thực sự, điều họ tìm kiếm là phụ nữ phải tranh giành nhau vì họ để cái tôi của họ được thỏa mãn ”.

Tô Lệ nhìn Lâm Kỳ nhưng không nói gì, cô chưa bao giờ nghĩ một người phụ nữ như vậy sẽ nói những lời như thế này. Nhưng nhìn ở một góc độ khác, những gì Lâm Kỳ nói không thể sai hoàn toàn. Mặc dù Lâm Kỳ đang cố gắng coi thường cô ấy, nhưng thực sự có một số người đàn ông trên thế giới này thích xem phụ nữ của họ chiến đấu vì anh ta như là một minh chứng cho sự hấp dẫn của anh ta.

Thấy Tô Lệ không nói nên lời, Lâm Kỳ cười nhạo, "Sao vậy, cảm thấy mình thua rồi à?"

Tô Lệ chớp mắt, "Tại sao tôi lại ghen tị vì sự phù phiếm của một người đàn ông?"

Nụ cười trên mặt Lâm Kỳ đông cứng lại.

“Tôi còn nhiều việc muốn làm, vậy tại sao lại phải bày mưu tính kế chỉ vì một người đàn ông mà lại mất mặt vô cớ?”, Tô Lệ cười, “Tôi nên cảm ơn cô vì ít nhất tôi đã có thể biết được Phác Xán Liệt là loại người như nào trước khi quá muộn. Hãy dành thời gian trang điểm đi, tôi đi ra trước đây. "

Ngay sau đó, Lâm Kỳ cũng rời khỏi phòng vệ sinh, chỉ để thấy Ngụy Chu đứng cách ả không xa. Khi Ngụy Chu nhận thấy Tô Lệ rời khỏi phòng vệ sinh, anh đi về phía cô, nhẹ giọng nói gì đó với Tô Lệ. Lâm Kỳ vẫn đứng yên ở lối vào phòng vệ sinh nhưng nét mặt của cô ta đã thay đổi một vài lần. Ngay lúc ả chuẩn bị đi ra trở lại, cô cũng nhìn thấy Phác Xán Liệt đi về hướng về phía Tô Lệ và Ngụy Chu.

Thời điểm Tô Lệ nhìn thấy Ngụy Chu, cô cảm thấy đầu mình nhức nhối. Và khi Phác Xán Liệt cũng đến, cô có thể cảm thấy trong bụng mình đang cồn cào lên. Tô Lệ gật đầu về phía hai người. Mặc dù cô ấy và Phác Xán Liệt đã chia tay, nhưng vẫn cần phải duy trì vẻ ngoài thân thiện cho một sự kiện như vậy.

Về phần Ngụy Chu, khi nhìn thấy Phác Xán Liệt đi về phía họ, anh ta bước vòng qua Tô Lệ và đứng bên trái cô, như thể anh ta đang bảo vệ cô. Vì từ hành động của anh ấy, nó đã khiến bước chân của Phác Xán Liệt dừng lại.

“Tô Lệ, "Phác Xán Liệt nói khi anh ấy liếc nhìn Ngụy Chu," Ta có thể nói chuyện riêng một chút không? "

Nụ cười trên khuôn mặt của Tô Lệ dần trở nên khó duy trì hơn khi cô ấy nghe thấy Phác Xán Liệt, “Tôi không biết chúng ta còn điều gì để nói nữa. Phác Xán Liệt, bạn gái của anh đang đứng ngay sau tôi. Nếu anh có điều gì muốn nói, hãy nói điều đó với cô ấy ”.

Phác Xán Liệt nhìn Lâm Kỳ đang đứng cách đó vài bước và thu lại ánh mắt trước khi tự giễu, “Em không hề thay đổi, luôn lý trí đến mức làm cho mọi chuyện trở nên trầm trọng hơn. Tôi thực sự không biết ai sẽ thực sự khiến em tự nguyện thay đổi bản thân. "

Sau khi Tô Lệ nghe vậy không khỏi cảm thấy nực cười vì trong thời gian Phác Xán Liệt theo đuổi cô, hắn nói hắn rất ngưỡng mộ sức mạnh và lý trí của cô. Nhưng bây giờ vấn đề nảy sinh trong mối quan hệ của họ, hắn đã đi tìm một người phụ nữ khác sau lưng cô ấy với một cái cớ giống với đặc điểm mà anh ấy đã ngưỡng mộ cô ấy ban đầu. Vì sự lý trí của cô ấy?

“Nếu anh thực sự thích một ai đó, thì anh sẽ không muốn cô ấy thay đổi bản thân,” Ngụy Chu cảm thấy không có gì sai khi đứng ở vị trí của mình và lắng nghe cuộc trò chuyện của họ. Đối với việc anh ta làm gián đoạn cuộc trò chuyện, anh ta cũng không cảm thấy một chút xấu hổ nào. “Luôn muốn người khác thay đổi vì mình, đó là ích kỷ, không phải là tình yêu.”

Tô Lệ nheo mắt nhìn Ngụy Chu giống như cô đang đánh giá anh ta. Anh ấy có vẻ rất kiệm lời, vậy tại sao anh ấy lại chen vào chuyện của người khác? Tô Lệ cảm thấy rất bất mãn trước sự gián đoạn của Ngụy Chu. "Này, anh, ít nhất hãy để tôi nói những gì tôi muốn!"

Sau khi Tô Lệ nói xong, Ngụy Chu cười với Tô Lệ, nụ cười của anh như hoa nở đầu xuân.

Tô Lệ phớt lờ nụ cười đủ sức chiếm được trái tim của nhiều phụ nữ mà liếc nhìn Phác Xán Liệt. Cô ấy hoàn toàn thanh thản, lý trí và bình tĩnh khi nói, “Xin lỗi Phác Xán Liệt, tôi nghĩ rằng có điều gì đó anh chưa rõ. Tại thời điểm anh cặp kè với người phụ nữ khác, chúng ta đã chia tay. Đặc điểm của tôi như thế nào, tôi không cần ý kiến của anh. Tôi, Tô Lệ, có thể phụ thuộc vào ông trời, có thể phụ thuộc vào chính mình, nhưng tôi sẽ không bao giờ phụ thuộc vào anh để sống. Tôi nghĩ anh kiểm soát mọi thứ quá nhiều rồi đó.”. Sau khi nói, cô ấy thậm chí còn không liếc nhìn khuôn mặt đang trở nên tồi tệ của Phác Xán Liệt và bước đi với đôi giày cao gót phát ra tiếng lách cách.

Ngụy Chu đợi Tô Lệ ở đằng xa rồi vô cảm nhìn Phác Xán Liệt rồi cũng rời đi.

*

*

*

“Liệt, chúng ta cùng đi nào, bữa tối sắp bắt đầu,” Lâm Kỳ mỉm cười và khéo léo khoác tay Phác Xán Liệt. “Vừa rồi, em đã đặc biệt gọi một vài món ăn yêu thích của anh. Hãy thử những món ăn đó và xem chúng có ngon không. Nếu đúng như vậy, chúng ta có thể đến một lần nữa trong tương lai ”.

Phác Xán Liệt nhìn Lâm Kỳ nhưng anh vẫn im lặng và quay người về phía phòng vip. Hắn không thể bận tâm khi nói với Lâm Kỳ rằng đây không phải là nơi tốt nhất để ăn tối. Nếu là Tô Lệ, cô nhất định sẽ không nói như vậy. Nhưng chỉ cần nghĩ đến cô, vẻ mặt của hắn ta lại trở nên xấu xí.

Lâm Kỳ dường như không nhận thấy sự thay đổi trong tâm trạng của Phác Xán Liệt và dựa đầu cô vào vai hắn. Chỉ có điều, bàn tay nắm túi xách của cô ta càng siết chặt hơn.

*

*

*

Trước khi bước vào phòng vip, Tô Lệ khẽ cảm ơn Ngụy Chu, “Tiền bối Ngụy, hôm nay cảm ơn sự giúp đỡ của anh.”

Ngụy Chu ấm áp cười, “Không cần. Em là đàn em của tôi, việc giúp đỡ là điều đương nhiên.”

Tô Lệ im lặng đi lại vào phòng vip, nhìn những người bên trong ăn mặc chỉnh tề rồi mới quay lại nhìn Phác Xán Liệt và Lâm Kỳ. Không thể nào mà Ngụy tiền bối coi tất cả bọn họ là ‘củ cải’?

Vào lúc này, Tô Lệ như ngộ nhận được sự khác thường rằng cô là người đặc biệt và cảm thấy áp lực đang dần đè nặng lên người cô.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Fools, Những kẻ ngu ngốc