Sau ba ngày chuẩn bị hành lý, chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình. Đó là một chuyến đi với quy mô lớn và dài, vì thế các hình thức và thủ tục có hệ thống là cần thiết.
Vào ngày khởi hành, vì thân phận là hoàng tử nên rất nhiều người ở hoàng tộc đến chào tôi. Nhiều người biết được mục đích của chuyến đi nên họ đã cho chúng tôi vài lời khuyến khích.
Đó là lúc tôi nhận ra rằng vị thế mà tôi có thật tuyệt vời.
Và… hai ngày đã trôi qua kể từ lúc bắt đầu khởi hành.
Tôi rời khỏi thủ đô và hướng đến một thị trấn gần biên giới.
“Cecil, chúng ta còn bao xa nữa?”
“Ba ngày nữa ạ, Allan-sama”
“Vẫn còn khá lâu nhỉ.”
“Làm ơn đừng nói như trẻ con nữa.”
Đất nước Elf không phải là một đất nước rộng lớn.
Tộc Elf ban đầu thường không có ham muốn mạnh mẽ, họ chỉ muốn sống một cách bình yên giữa thiên nhiên hoang dã thôi, và vì thế họ đã lập nên một thị trấn ở giữa rừng. Và đó chính là nơi mà mọi thứ bắt đầu.
Dù nó rộng thế nào thì đây vẫn là một đất nước tốt. Nhưng so với các đất nước khác, thì lại phải mất thời gian để cuốc bộ.
Tôi ước mình có thể bay bằng ma thuật, nhưng giờ thì tôi lại đang đi trong rừng.
Chỉ cần nhìn thấy cây cối trong nhiều giờ đi bộ sẽ khiến bạn thêm mệt mỏi, thật đấy.
Cecil đang bước đi nhẹ nhàng mà chẳng biểu hiện gì cả.
Ngay cả một nơi như thế này cũng khiến cô ấy lộng lẫy, thật biết ơn khi có thể được đi cùng cô ấy.
Tuy nhiên, đối với một kẻ ăn chơi như tôi, thì đây là một tình huống khá nguy hiểm.
Nhưng tôi không thể động đến một cô gái như cô ấy được, người ở ngay trước mắt tôi. Hơn nữa, cô ấy đang mặc một bộ đồ để lộ bộ ngực ra.
Nếu tôi là một tên elf bình thường, thì tôi có thể không có ham muốn này, nhưng tôi lại là một con người có xu hướng tham lam.
Tôi cảm thấy như mình muốn đẩy cô ấy xuống và nhét nó vào.
Tôi chỉ kiên nhẫn vì tôi không thể làm mấy việc như hãm hiếp được.
“Nhân tiện, Cecil này.”
“Chuyện gì ạ, Allan-sama?”
“Đầu tiên, chúng ta sẽ đến Đất nước của tinh linh nhé?”
“Vâng. Bởi vì chúng ta đã liên minh với đất nước của tinh linh từ thời cổ đại rồi và vì vậy chúng ta nên bắt đầu phần dễ của rào cản trước, em nghĩ thế.”
Mặc dù gọi là ‘liên minh’, vì thế giới không còn những cuộc chiến lớn nào nữa kể từ vài trăm năm trước, nên nó cũng không còn có nghĩa nữa.
“Bởi vì hai quốc gia nằm cạnh nhau, vì thế nên đi bộ khá dễ dàng.”
“Tôi hiểu rồi… Cecil đã thấy một tinh linh chưa?”
“Chưa ạ, nhưng em đã nghe về nó qua sách và các câu chuyện rồi.”
“Họ có vẻ như sử dụng một sức mạnh bí ẩn nào đó.”
“Chúng ta được đối xử như những sinh vật đặc biệt, nhưng hơn thế, những tinh linh là một sinh vật bí ẩn.”
“…Vậy có phụ nữ tinh linh nào không?”
“Haaaah… Thật đau lòng, Allan-sama.”
Với cái thở dài, Cecil gục đầu xuống như thể mất hết sức mạnh.
“Gì đấy, kể cho tôi một câu chuyện như vậy rồi xem thường tôi à?”
“Chúng ta có một nhiệm vụ quan trọng đấy. Chúng ta không có đi chơi đâu.”
“Dù vậy, đó vẫn là một cuộc hành trình dài. Có vẻ như tôi mất hứng rồi…”
“C, có lẽ vậy, nhưng…”
“Cecil, có thể vì tôi là người có lỗi ở đây, nhưng cô nghiêm túc quá đấy. Cô quá lo lắng và chú ý quá nhiều vào việc cố giữ tôi tránh khỏi mấy thứ không tốt. Nó phiền lắm đấy.”
“E, eeeeh…”
“Cô thấy đấy, tôi có thể chiến đấu mà. Sẽ ổn thôi nếu cô thư giãn một chút. Hơn nữa, cũng chẳng có cô gái nào khác ở đây. Tôi không thể lãng phí thời gian ở đây được, cô biết không?”
“Vậy sao… Allan-sama. Em xin lỗi vì sự lo lắng của mình, và cám ơn ngài rất nhiều.”
“Tốt. Nó sẽ là một cuộc hành trình dài. Hãy hỗ trợ lẫn nhau trong chuyến đi nhé.”
Phải. Hỗ trợ rất cần thiết. Không có một con quỷ nào trong khu rừng elf cả, và cả mấy tên cướp nữa.
Cơ bản thì, nó rất an toàn nên không tôi không cần phải cẩn thận về mọi thứ.
Nếu tôi nghĩ kỹ, tôi đột nhiên sẽ cảm thấy khó chịu phần thân dưới của mình.
Ở thủ đô, tôi quyễn rũ phụ nữ hằng ngày và vì thế mà tôi lúc nào cũng bị mắng.
Tôi câu phụ nữ để lấy lại những thứ mà tôi không làm được ở cuộc sống trước của tôi.
Đối với Cecil, tôi có một cảm giác đặc biệt cho cô ấy vì cô ấy đã ở với tôi từ lúc còn bé.
Vì lý do đó, tôi vẫn coi trọng mối quan hệ của chúng tôi hiện giờ.
Tuy nhiên, có vẻ như tôi đoán rằng tôi không cần phải chịu đựng nữa.
Cecil nên có cùng quyết tâm với tôi, vì chúng tôi đang đi một chuyến đi hai người mà.
Lỗi của tôi, Cecil.
Bây giờ tôi sẽ nghiêm túc tán tỉnh cô.
“Dù vậy, cũng lâu lắm rồi chúng ta mới ở riêng thế này.”
“Em đồng ý, nhưng chúng ta không biết khi nào thì mới gặp lại mọi người lần nữa.”
“…ừm, anh vẫn ổn cho dù có bao lâu đi nữa.”
“…eh?”
Tôi nhìn thẳng đến Cecil và đưa ra quyết định của mình.
Tôi đã thực hành nói những câu này trước gương rồi, nhưng cơ thể này đẹp trai đến mức còn khiến tôi phải ngạc nhiên nữa.
Lúc đầu thì khá ngượng, nhưng tôi cứ tiếp tục lặp đi lặp lại mấy câu nói, thì tôi không còn ngượng nữa.
Tôi không còn là một tên otaku không nổi tiếng trong cuộc sống trước kia nữa.
“A, Allan-sama……! Ng, ngài đang nói cái gì nãy giờ vậy?”
“Tôi nghiêm túc đấy.”
“L, làm ơn đừng có đùa nữa!... C, chúng ta có nhiệm vụ để hoàn thành…”
“Sau khi thế giới hòa bình, và anh sẽ trở thành vua, thì lúc đó anh sẽ cần một nữ hoàng đấy.”
“A, Allan-sama...!”
Mặt của Cecil chuyển đỏ một chút.
Mặc dù cô ấy đóng vai như một sĩ quan nghiêm khắc, nhưng cô ấy lại bất ngờ yếu đuối trước mấy tình huống như này.
Khi tôi đùa giỡn thì cô ấy tỏ ra nghiêm túc, nhưng khi tôi lấn tới với chế độ nghiêm túc, cô ấy lại trông rất nữ tính.
Đây là một phần dễ thương của Cecil.
“Em có biết tại sao anh, một người hay ôm hôn phụ nữ lại không động đến em chưa?”
“Eh?... uhm… tại sao ạ?”
“Bởi vì em là một người quan trọng với anh.”
“–!”
Như có gì đó bùng nổ từ bên trong, mặt Cecil đỏ hoàn toàn.
Nghĩ rằng đây chính là cơ hội, tôi nhanh chóng áp sát cô ấy.
“Cecil, anh rất vui khi được đi du hành cùng em.”
“Allan-sama…”
“Nếu anh cùng em… anh…”
Tôi không nói ra.
Đó chính là mẹo để trở thành một tay chơi.
Và tôi ôm chặt Cecil.
“Allan-sama…”
Tôi nghe được nhịp tim của Cecil.
Cô ấy cũng biết.
Chỉ có hai người ở đây.
“Oh, em cũng… với Allan-sama…”
“Cecil, nói rõ ra nào.”
“Oh, nhưng… Allan-sama… là một hoàng tử…”
“Nó không quan trọng. Chỉ có hai người ở đây đã biết nhau từ lúc còn bé mà thôi.”
Sau đó, Cecil nắm chặt tay lại và nói khẽ.
“Em, em thích Allan-sama… Em thích ngài.”
“Nói to nào.”
“Em thích ngài, Allan-sama!”
“Fuh…”
Tôi mỉm cười.
Tôi ôm đầu cô ấy vào ngực tôi.
“Anh muốn nghe những lời đó từ lâu rồi.”
“Em cũng muốn nói những lời đó từ lâu rồi ạ.”
Chúng tôi nhìn nhau.
Nếu tôi là một tên còn trinh, tôi sẽ không còn ngạc nhiên nữa nếu tôi chỉ đến đây thôi, nhưng tôi sẽ chịu đựng nó.
Sau khi nhìn nhau một lúc, môi chúng tôi chồng lên nhau.
“…nn.”
Cecil gồng mình lên.
Có lẽ do đây là lần đầu của cô ấy.
Tôi ôm cô ấy và nhẹ nhàng rời khỏi đường đi.
Chúng tôi dựa vào cái cây và hôn một lần nữa.
Cecil, lúc đầu có vẻ kỳ lạ và không biết phải làm gì, nhưng cô ấy đã hôn lại chỉ bằng cách xem và bắt chước tôi.
Cùng với âm thanh sướt mướt, tiếng hôn to lên, trộn lẫn nước bọt với nhau. Sau đó tăng cường độ lên.
“Nnnn… Puha!... Haaahaaaa… Allan-sama…”
“Đây là lần đầu của em à?”
“Mấy… thứ như vậy… em chưa từng trải nghiệm…”
Cô ấy thở dốc và vặn vẹo đôi chân mình. Cứ như đang cố nhịn tè vậy.
Ngay cả cô ấy cũng có ham muốn tình dục.
Hơn nữa, cứ như nó sẽ bùng nổ tất cả cùng lúc vì cô ấy đã chịu đựng rất lâu rồi.
“Cecil, anh... anh không thể chịu được nữa.”
“Khi em quyết định du hành cùng Allan-sama, em đã chuẩn bị cho tình huống này rồi. Em là quản lý của Allan-sama. Em sẽ nghe mọi yêu cầu mà ngài muốn.”
“Cecil...”
Có phải cô ấy vừa nói thế đúng không...?
Vậy thì, hãy nếm thử cơ thể không đứng đắn của Cecil nào.