Hanayome o ryakudatsu sareta ore wa, tada heion ni kurashitai.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 24: Phía bên vị hôn thê cũ④

Tại một căn hộ tồi tàn, rộng khoảng hơn bốn tấm chiếu Tatami, trông nó dường như có thể sập bất cứ lúc nào.

“Anh về rồi đây.”

“Mừng anh về nhà, Minato-kun.”

Hiện tại, Himeno và Minato đang sống cùng nhau tại nơi này 

◇ ◆

Sau khi tới thăm dinh thự của gia tộc Fujisaki, Minato trở về nhà thì bố mẹ cậu, người đáng lẽ đang đi công tác ở nước ngoài, nay đã ở nhà.

“Minato, con đã làm cái gì vậy chứ!?”

“Đúng thế! Phá hoại đám cưới của người khác, con đang tính làm cái gì vậy hả!?”

“Bố, mẹ, con xin lỗi. Nhưng con thực sự đã tìm thấy tình yêu đích thực của mình rồi! Con sẽ chung sống cùng với tình yêu này.”

Trước những lời chất vấn từ bố mẹ, Minato cố gắng chống chọi với nó bằng câu nói, “tình yêu đích thực”.

Nhưng đó chỉ là lời sáo rỗng và vô nghĩa.

“Con này… từ trước tới nay con luôn cứng đầu và một khi đã quyết điều gì thì sẽ không ai có thể ngăn cản được, nhưng làm phiền tới nhiều người như vậy là rất quá đáng. Chúng ta đã sai từ đầu trong cách nuôi dạy con rồi…”

Mẹ cậu không kìm được nước mắt.

Bố cậu nhẹ nhàng vỗ lưng mẹ cậu rồi tiếp tục.

“Minato, chúng ta sẽ phải tới xin lỗi những người bị hại, có thể sẽ phải bồi thường nữa.”

“Cái gì? Chẳng phải chỉ cần xin lỗi là xong à?”

“Không, không phải thế. Chúng ta phải được đối phương tha thứ và đồng thời phải bồi thường một khoản tiền thích hợp. Như vậy mới có thể tránh được việc bị khởi kiện.”

Bố cậu vẫn đang suy nghĩ về những việc tiếp theo phải làm.

Việc phá hoại tài sản và cố ý gây thương tích là một tội hình sự, nếu bị truy tố và có tiền án tiền sự thì tương lai của con trai ông sẽ gặp nhiều khó khăn.

Ít nhất thì ông ấy muốn tránh được điều đó.

“Tiền thì con không có đâu, con đang thất nghiệp mà?”

“Tiền thì bố sẽ lo. Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng bố có thể làm gì đó cho con.”

“Cuối cùng là sao chứ!”

Minato gầm lên.

“Bố luôn nghĩ con có thể làm nên việc nên đã để con tự do, nhưng có vẻ bố đã nuông chiều con hơi quá rồi. Vì thế nên sau khi giải quyết vụ này xong, con sẽ phải ra khỏi cái nhà này!”

“Cái gì…”

“Bố đã quyết rồi, việc bố chi trả khoản bồi thường đã là tình thương cuối cùng dành cho con rồi.”

Quyết tâm của bố cậu là rất rõ ràng.

Và ông cũng không thể để một người không làm gì cả ở nhà mãi được.

Thời điểm phải ra khỏi nhà đã tới.

“Và còn cô—”

“Tên tôi là Himeno.”

Himeno cắt ngang lời ông.

“Cô hãy ở lại căn nhà này tới khi mọi chuyện kết thúc. Và sau khi mọi thứ xong xuôi, hãy ngay lập tức rời khỏi căn nhà này cùng Minato.”

Bố Minato nói với Himeno mà không thèm nhìn vào cô.

“Sao lại thế được! Rời khỏi nhà này thì chúng tôi ở đâu!?”

“Kệ hai đứa chứ! Hai đứa đều lớn cả rồi mà!”

Giọng nói tức giận ấy khiến Himeno vô thức lùi lại.

Còn Minato thì chỉ biết cúi đầu.

◇ ◆

Sau đó, việc bồi thường đã được giải quyết và Minato đã không bị khởi tố.

Tuy nhiên, cuộc sống của hai con người bị đuổi khỏi nhà thì thật tồi tệ.

Trong thời gian tìm một căn hộ không cần người bảo lãnh và chứng minh thu nhập. Hai người họ đã lang thang trong các quán Net Cafe vài ngày.

Trong thời gian ấy, Minato làm thêm các công việc lao động chân tay để kiểm sống.

Cuối cùng thì họ cũng đã tìm được căn hộ này và chuyển đến ở.

“Này, Himeno. Em về rồi à? Còn công việc bán thời gian thì sao?”

“Em bị đuổi rồi.”

“Hả… lại nữa à. Đây là lần thứ năm rồi đấy.”

“Vì bà chủ ở đấy cứ nói này nói nọ với em. Em không muốn làm mấy loại công việc như thế nữa.”

Himeno, người không có chút kinh nghiệm làm việc và có quan niệm lệch lạc về xã hội, sẽ không thể làm việc ổn định ở bất cứ đâu.

“Nếu không làm thì lấy tiền đâu mà sống hả? Em có biết anh đang vất vả thế nào không?”

“Anh đừng có mà tức giận thế chứ! Em cũng đang cố gắng hết sức mà!”

“Thề thì đừng có nghỉ việc chứ! Anh đây cũng đang cố làm một công việc mà mình chẳng thích đấy.”

Kể từ khi bị đuổi khỏi nhà cho tới khi tìm được nhà mới, những cuộc cãi vã vẫn không ngừng xảy ra.

Cả hai đều chẳng thể nhìn cuộc sống khó khăn như vậy theo một cách lạc quan được.

“Nếu nói là đã cố gắng thì hãy kiếm nhiều tiền hơn đi! Mỗi ngày chỉ có ăn đồ ăn nhanh nên da em đang bị nổi mụn và càng ngày càng béo lên đấy!”

“Em nói gì vậy! Anh cũng cố kiếm tiền rồi mà, chẳng qua do em nấu ăn không ngon nên mới phải ăn đồ ăn nhanh thôi.”

“Em đã nói đồ ăn em nấu không ngon mà. Em nói điều ấy từ rất lâu rồi!”

“Đúng thế, không ngon! Anh ghét phải ăn mấy thứ kỳ lạ như vậy!”

“Vậy thì anh nấu ăn đi!”

“Hả? Anh đang đi làm mà? Tại sao anh phải nấu ăn chứ?!”

Cuộc cãi vã giữa hai người cứ kéo dài mãi không dứt.

“Hơn nữa, em tiêu quá nhiều tiền vào mỹ phẩm! Hãy nghĩ tới tình trạng hiện tại của gia đình đi.”

“Con gái ai chả muốn được xinh đẹp. Anh không cho phép em làm thế à? Thật vô dụng.”

“Nói ai vô dụng hả! Nhờ ai mà em được sống ở căn nhà này và có cơm để ăn hả. Đừng có mà quên đấy!”

“Vô dụng thì vẫn là vô dụng! Hơn nữa, quần áo anh mặc lúc nào cũng có những chiếc áo phông in mấy chữ kỳ lạ, trông quê chết đi được!”

Himeno đổ lỗi cho Minato mà không hề nghĩ tới bản thân mình.

Nếu cả hai quan tâm đến nhau, họ đã có thể cùng nhau vượt qua cuộc sống khó khăn này, nhưng mối quan hệ của họ đã tới hồi kết.

Sau đó thì trận cãi vã sẽ kết thúc bằng việc có người ở phòng kế bên đập mạnh vào tường.

Đó đã trở thành một cảnh tượng quá đỗi quen thuộc.

Trong căn phòng chỉ rộng hơn bốn tấm chiếu Tatami chật hẹp, cả hai chỉ im lặng mà không thèm nhìn nhau.

Ngoài những trận cãi vã thì họ hầu như không giao tiếp.

Lúc mới chuyển đến thì cả hai đều nghĩ là đây là thử thách mà họ phải vượt qua.

Nhưng với hai con người thiếu trách nhiệm, thiếu kỹ năng sống tự lập và không quan tâm tới người khác, họ đã không thể vượt qua được thử thách này.

Minato luôn nghĩ về Mizuki, một người phụ nữ chẳng hề có mặt ở đây.

(Chính cô ấy đã luôn giúp mình khi mình gặp khó khăn, nấu ăn và chăm sóc mình. Đến bây giờ mình mới nhận ra. Có lẽ đó mới là tình yêu đích thực…)

Himeno thì chìm đắm những cảm xúc u uất, buồn tủi.

(Gần đây mình cứ bị anh ấy mắng mãi thôi. Trước khi chuyển nhà, anh ấy đã nói, ‘dù cả thế giới có phản đối thì anh vẫn sẽ bảo vệ em’. Nhưng hoá ra đó chỉ là lời nói dối. Giờ đây, chính Minato-kun lại đang phủ nhận mình. Mình không muốn sống như thế này nữa, đồ ăn, mỹ phẩm, quần áo, tất cả đều thật tẻ nhạt và tầm thường. Hơn nữa, mình còn cảm thấy Minato-kun không còn quan tâm tới mình nữa. Có lẽ anh ấy đang nghĩ về Mizuki-chan, mình đã lén xem điện thoại của anh ấy và thấy rằng họ vẫn liên lạc với nhau. Nếu vậy thì….)

Khi Minato ngầm nhận ra điều gì đó, Himeno đã làm nên một việc điên rồ…

◇ ◆

Một buổi sáng nọ.

Tiếng gõ cửa ‘cốc cốc’ vang lên ở ngoài căn hộ, Minato bước ra mở cửa.

“Chào anh, tôi là cảnh sát.”

Bị bất ngờ trước tình huống này, Minato rùng mình.

“À, cảnh sát đến đây có việc gì vậy?”

“Chúng tôi nhận được tin báo về một vụ bắt cóc.”

“Bắt cóc? Tin báo?”

Minato cau mày vì những từ ngữ không ngờ này.

Đúng lúc ấy, Himeno từ trong nhà chạy ra.

“Cảnh sát ơi! Cứu tôi với! Tôi bị bắt cóc rồi!”

“Này, Himeno, em đang nói cái gì vậy!”

“Tôi bị anh ta cưỡng ép đưa đi từ nhà thờ! Vì sợ mọi người bàn tán nên tôi đã đi theo, nhưng thực ra tôi rất sợ.”

“Hả?!”

Minato ngạc nhiên trước lời nói bất ngờ của Himeno.

“Chúng tôi đã kiểm tra và xác nhận rằng anh đã đưa cô Fujisaki đây ra khỏi lễ cưới. Anh đã bị bắt vì tội bắt cóc.”

Minato chưa kịp phản kháng đã bị bắt giữ.

“Cái gì vậy! Mày đang nói cái gì vậy, Himeno!!”

“Tôi sợ lắm! Cứu tôi với!”

Himeno hét lên thất thanh, diễn một vở kịch đầy trắng trợn.

“Chúng ta sẽ nói chuyện ở đồn, im mồm đi.”

“Này! Himeno, mày đừng có đùa! Này! Không!”

Tiếng kêu thất thanh của Minato vang vọng khắp căn hộ.

Một số người hàng xóm đã thò đầu ra xem chuyện gì đang xảy ra.

Dưới ánh mắt của mọi người, Minato bị dẫn đi.

Himeno nhận ra rằng tình cảm của Minato đã không còn dành cho mình nữa, và đây là kết quả khi cô bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống của mình.

Nếu không có sự đồng ý của cô dâu, việc đưa cô dâu ra khỏi nhà thờ sẽ bị coi là bắt cóc, đó là hành vi trái pháp luật.

Cô ta đã lên kế hoạch dùng vụ này để tống tiền Minato.

Đó là một sự phản bội kinh tởm nhất.

Tuy nhiên, khả năng Minato bị kết án là rất thấp vì thiếu bằng chứng.

Ngay cả khi Minato bị kết án, Himeno có thể có một khoản bồi thường tạm thời. Cô ta cũng không thể sống như vậy lâu được.

Dù kết quả có như thế nào đi nữa, thứ tình yêu giả tạo của họ đã chính thức chấm dứt.

Minato vẫn không biết rằng, Mizuki, cô bạn thân của cậu và cũng là thành viên trong một nhóm bạn, đang hẹn hò với Yamaguchi.

Và Himeno, người đã mất mọi thứ, kể cả tình yêu giả tạo, đã biến mất không một dấu vết.

Khoảng 7,29m vuông Hết nói nổi, chịu thanh niên này ô là sao = ))) nhạt vậy